Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 510: Luyện hóa pháp tắc (length: 7846)

"Khụ khụ khụ..."
Lục Dã miệng lớn nôn ra máu, khí tức hoàn toàn thu lại, thân thể không ngừng nứt toác ra, không ngừng chữa trị.
Chỉ là một kích, liền đánh Lục Dã hoàn toàn tan nát.
Đại Đạo cảnh!
Bất quá thật kích thích, Lục Dã rất lâu không cảm nhận được cái loại bị lực lượng nghiền ép này.
Vậy nên, sự thật chứng minh, mình còn chưa đủ mạnh!
Mình là Hư Không cảnh, trước đây có thể vượt hai cảnh giới chiến đấu, hiện tại mình Hồng Mông lực lượng có thể phát huy ra chín thành, mà Đại Đạo cảnh chỉ có thể phát huy ra bảy thành, hơn bảy phần mười lực lượng, đều có thể đánh mình thành ra thế này.
Cảnh giới càng cao, khoảng cách càng lớn!
Bất quá đối phương hẳn cũng là tụ lực một kích, có thể tiếp nhận.
Ám Diên Nhi như một cái u linh ở bên cạnh Lục Dã, vừa nãy cái Đại Đạo cảnh căn bản không để ý đến nàng, hoặc là nói hoàn toàn không biết sự tồn tại của nàng.
"Đinh, thôi diễn thành công!"
Tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Một lượng lớn kiến thức tràn vào đầu Lục Dã, Lục Dã đối với tình huống này đã quen, trước tiên xem xét.
Hiểu!
Trong khoảnh khắc giết cương thi, pháp tắc sẽ lâm vào trạng thái mê mang trong thời gian ngắn, có thể giữ nó lại luyện hóa.
Bất quá đây là pháp tắc Thiên Tôn, muốn giữ lại không phải chuyện đơn giản.
Cũng may đại đạo của Lục Dã đủ mạnh.
Có thể dùng âm dương đại đạo tạo thành vòng khép kín hoàn chỉnh, lại mài nó thành vật của mình.
Thử một chút!
Lục Dã không nghĩ quay về báo thù, đánh cũng không lại, hơn nữa cũng không cần thiết.
Mới vừa vào đây, đối phương phần lớn cũng không có bảo vật gì.
Nhưng mà khí tức của đối phương Lục Dã đã nhớ kỹ, lần sau gặp lại, khi mình có thể đánh thắng, cố gắng chơi chết đối phương.
Lục Dã thương thế hồi phục, lấy ra một tấm bản đồ.
Bản đồ Bất Hủ cổ quốc, còn có một ít thư tịch.
Nắm bắt nhanh chóng tình huống Bất Hủ cổ quốc, tên ai xuất hiện nhiều, không cần nghĩ, khẳng định là có tiền.
Mục tiêu tiếp theo, Thiên Lương thành!
Bóng dáng Lục Dã biến mất.
Rất nhanh, Lục Dã liền gặp một con cương thi.
Ra tay chém giết nó.
Hắc bạch song sắc lưu chuyển, như hóa thành một bức Thái Cực Đồ, Thiên Cương pháp tắc cuối cùng rơi vào trong Thái Cực Đồ, theo Thái Cực Đồ không ngừng biến hóa, trực tiếp làm pháp tắc bên trong bị mài nhỏ.
Thái Cực Đồ thu vào thể Lục Dã.
"Tách tách tách..."
Tiếng xương cốt giòn vang lên.
Lục Dã thoải mái híp mắt lại, nhục thể của hắn được cường hóa lên một chút ít.
Mặc dù chỉ là một chút, đó là bởi vì nội tình nhục thân của Lục Dã ở mức này.
Hơn nữa con cương thi này cũng không mạnh.
Ám Diên Nhi nhìn cảnh này, không khỏi tê cả da đầu.
Đây chính là cửu mệnh sao?
Dùng thực lực Hư Không cảnh, mài nhỏ pháp tắc Thiên Tôn rồi hấp thu.
Hắn làm sao làm được?
Không, hắn đã nghĩ như thế nào đến việc dùng phương pháp này để hấp thu?
Trước kia mình lại đi đối địch với một người như vậy, ai mà đối địch với hắn, quả thực như gặp đại họa.
Cũng may, bây giờ mình đầu hàng.
Căng thẳng của Ám Diên Nhi liền buông lỏng xuống.
Là đồng minh của mình, là chủ nhân của mình! Vậy thì không có chuyện gì, cửu mệnh càng mạnh lại càng tốt.
Cố gắng đánh nát đám lão bất tử trong cơ thể mình, như vậy mình cũng được thư giãn.
Thiên Lương thành tại Bất Hủ cổ quốc nguyên bản, có thể xếp trong một trăm thành trì đầu tiên.
Là nơi có thế lực Thiên Tôn, Đại Đế chắc chắn phải có, Chuẩn Đế có lẽ có vài chục người, Hoàng Giả thì đếm đến chục, thậm chí hơn trăm, còn Đại Đạo cảnh thì khỏi phải nói.
Thiên Lương thành này tối thiểu nhất có Đại Đạo cảnh trấn giữ, hơn nữa không chỉ một người.
Còn có Hoàng Giả hay không... Khó nói!
Hi vọng là không!
Khi Lục Dã đến Thiên Lương thành, tiếng la giết chấn động cả trời.
Có hơn ngàn người đang tấn công Thiên Lương thành.
Nhưng mà Thiên Lương thành có hơn triệu người, một lượng lớn cương thi lao ra, hơn triệu cương thi này hung hãn không sợ chết.
Chiến đấu đang ở trạng thái giằng co.
Thành trì to lớn bị ảnh hưởng bởi pháp tắc, bản thân còn được gia cố, nhưng bây giờ cũng đã tan hoang khắp nơi.
Khắp nơi đều là chân cụt tay đứt.
Không có Hoàng cảnh, vẫn tốt!
Mặc dù không có Hoàng cảnh, tuy nhiên lại có tám Đại Đạo cảnh, đánh cho trời long đất lở.
Lục Dã không nói hai lời, gia nhập chiến trường, bắt đầu chém giết.
Âm dương hào quang lưu chuyển, kiếm thuật của hắn mang theo ý niệm âm dương, tựa như Thái Cực kiếm vậy.
Kỳ thực là vừa giết chóc vừa hấp thu pháp tắc.
Thạch kiếm ong ong.
Lần này nó ngược lại có thể an tâm mà giết, bởi vì đám cương thi này, không có máu!
Lục Dã giết rất hăng, đến mức rất nhiều người phải ghé mắt nhìn.
Khá lắm, trách sao nhìn người này hung thần ác sát như vậy, thì ra là sát thần trời sinh, hắn hoàn toàn tận hưởng sự giết chóc, tuy rằng giết cương thi này chẳng có chút lợi ích gì, nhưng chỉ nhìn Lục Dã chém giết, cũng cảm nhận được niềm vui của Lục Dã.
Mặc dù thực lực của đám cương thi này rất mạnh, lại có một nhược điểm rất lớn.
Đó chính là trí tuệ không cao.
Đánh trọn một canh giờ, sau khi con cương thi Đại Đạo cảnh đầu tiên ngã xuống, những con cương thi khác nhanh chóng tử vong.
Chiến đấu kết thúc.
Trong thời gian ngắn như vậy, nhục thân của Lục Dã tăng lên hai thành, hiệu quả thật tốt.
Đám Đại Đạo cảnh không thèm để ý đám cương thi yếu đuối này, xông vào thành bắt đầu ngang nhiên cướp tài nguyên.
Hơn ngàn người cùng nhau kéo tới.
Bọn họ không dám tranh giành với cường giả Đại Đạo cảnh, nhưng có thể cướp những thứ mà Đại Đạo cảnh không cần.
Lục Dã vẫn tiếp tục giết chóc.
Để tránh mọi người nghi ngờ, hắn làm như có lệ mà cướp một chút bảo vật.
Rất nhanh, cả thành bị cướp sạch trơn.
Mọi người hối hả rút lui.
Đến nhanh, đi cũng nhanh.
Lục Dã không rút lui, một mình hắn bị bao vây trong đám cương thi kiến chui không lọt, mấy trăm ngàn cương thi già trẻ lớn bé, mạnh yếu đều có.
Chỉ cần không có Đại Đạo cảnh, Lục Dã đều có thể ứng phó.
Giết giết giết!
"Hắn đang làm cái gì?"
Hai cường giả Đại Đạo cảnh đi rồi quay lại, nhìn kỹ Lục Dã, sắc mặt có chút kỳ lạ.
"Không rõ, nhưng ta cảm thấy không giống giết chóc đơn thuần, nhất định có bí mật."
Sự việc bất thường ắt có quỷ.
"Mặc kệ, bắt được rồi sưu hồn!"
"Đừng để hắn chạy!"
Lục Dã lúc này đã được Ám Diên Nhi nhắc nhở, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Tạm thời rút lui!
"Oanh!"
Lục Dã hóa thành huyết quang, huyết quang bao phủ lên sương trắng, nhanh chóng biến mất.
Hai Đại Đạo cảnh...
"Sao phát hiện ra chúng ta?"
"Không biết!"
"Đuổi!"
Bây giờ bọn họ có thể khẳng định, trên người Lục Dã chắc chắn có bí mật, bắt được sẽ biết!
Nhưng Lục Dã chạy quá nhanh.
Chưa đầy nửa khắc đồng hồ, hai người đã hoàn toàn mất dấu Lục Dã.
Có Ám Diên Nhi làm ra-đa, Lục Dã xác định hai Đại Đạo cảnh đã đi, lần nữa quay về, tiếp tục giết chóc.
Chỉ có điều bây giờ tình huống làm Lục Dã không khỏi nhíu mày.
Bây giờ hắn vẫn đang ở rìa Thiên Cương cổ địa, nếu đi sâu hơn một chút, bị Hoàng Giả để ý tới, hoặc là bị Chuẩn Đế để ý tới, chỉ nghĩ thôi Lục Dã đã cảm thấy hơi khó khăn.
Khó khăn thì cứ khó khăn, giết chóc thì cứ giết chóc.
Sát khí quanh người Lục Dã bốc lên, lần nữa xông vào đám cương thi, tàn sát bừa bãi...
Bạn cần đăng nhập để bình luận