Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 359: Đây mới gọi là thị nữ (length: 8233)

"Chắc chắn ta cảm ơn ngươi!" Đạo Ngân Đại Đế thoải mái tiếp nhận.
Lục Dã đối với đại đạo hiểu rõ, quả thực là khiến người nhìn mà than thở.
Thật sự khiến người chấn động.
Hắn ngộ vạn đạo, mà Lục Dã dĩ nhiên cũng là hiểu vạn đạo.
Chỉ luận đạo chưa đến một tháng, đã hiểu được đại đạo cốt lõi của hắn, hỏi ra những vấn đề sắc bén, có thể nói là đánh trúng chỗ yếu.
Hỏi đến Đạo Ngân Đại Đế tê cả da đầu.
Nhìn bề ngoài hai người luận đạo có vẻ ngang sức, nhưng cụ thể như thế nào, Đạo Ngân Đại Đế rất rõ.
Đạo Ngân Đại Đế chỉ có thể nói, xứng đáng là Thiên Tôn!
Đem đại đạo mà mình am hiểu nhất đưa cho Ngộ Đạo Thụ, mà vẫn mạnh mẽ như vậy, thật đáng kính sợ.
Lúc này, Ngộ Đạo Thụ thật sự muốn điên rồi.
Cây cây ta ơi! Có tài đức gì mà được nghe những lời luận đạo tinh diệu tuyệt luân như vậy?
Nó cũng không biết mình rốt cuộc đã trưởng thành bao nhiêu!
Bây giờ nó càng vui mừng vì sự lựa chọn của mình tại chiến trường thiên kiêu cổ!
Đi theo chủ nhân, ăn uống không cần lo!
Lục Dã tiện tay thu Ngộ Đạo Thụ vào.
"Luận đạo kết thúc, còn cần phải say một cuộc, đạo hữu mời theo ta dự tiệc!"
Đạo Ngân Đại Đế lúc này cười nói.
Lục Dã vốn định cáo từ, nghe vậy liền nhướng mày.
"Vậy ta cũng sẽ không khách khí."
Đại Đế mở tiệc chiêu đãi, có thể tưởng tượng được sẽ có biết bao nguyên liệu nấu ăn phong phú, tùy tiện một món đều có ích cho Lục Dã hiện tại.
Rất nhanh, từng món mỹ thực được tỳ nữ bưng lên, mỗi món đều tỏa ra lưu quang kỳ dị, thị nữ đều là tuyệt sắc, khí tức lại mạnh hơn Lục Dã nhiều.
Có thể nói, tùy tiện một thị nữ đều có thể đánh bại Lục Dã.
Nhưng Lục Dã lại thản nhiên nhận sự phục vụ của các nàng.
Rất nhanh, một nhóm vũ nữ yểu điệu, duyên dáng, đẹp như hoa như ngọc bước lên, nhẹ nhàng uyển chuyển trong điệu múa của mình.
Hương thơm thoang thoảng, mùi rượu, món ngon, còn có hương phấn son.
Đây mới gọi là thị nữ!
Lục Dã nghĩ đến Sở Linh, khi nhìn những thị nữ này, không khỏi thở dài.
Ta mẹ nó ăn ăn ăn!
Ta mẹ nó uống uống uống!
Rất nhanh, mỗi một lỗ chân lông trên người Lục Dã đều phát ra ánh sáng.
Lông của hắn trở nên óng ánh trong suốt, năng lượng vô hạn luân chuyển trong cơ thể.
Năng lượng quá đầy đặn.
Đạo Ngân Đại Đế thấy vậy liền hiểu ra. Lục Dã hẳn là không gần nữ sắc, thế là phất tay cho các thị nữ lui xuống.
"Ừ? Lui xuống làm gì?" Lục Dã tò mò hỏi.
"Đạo hữu thích?"
"Cũng không phải là chán ghét."
Đạo Ngân Đại Đế giật mình, cũng đúng, đã ở cảnh giới này rồi, sao có thể vì chút nữ nhân mà tổn hại căn cơ được.
"Tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa!"
"Đạo hữu, ta thật tò mò, ngươi là thời gian chảy ngược về đây, ở kiếp trước ngươi và Thiên Môn có quan hệ thế nào?" Đạo Ngân Đại Đế tò mò hỏi.
Lục Dã nói thẳng.
"Quan hệ đương nhiên là không tệ, có thể nói là sinh tử chi giao!"
Ừm, chính là Lục Dã sống dở chết dở!
"Quả nhiên là thế, nhưng mà Thiên Đạo chí công, hắn làm sao lại nguyện ý giúp ngươi?"
"Thiên Đạo chí công tất nhiên là không sai, nhưng nếu thực lực của ngươi đủ cao, sẽ ở gần Thiên Đạo hơn, đến lúc đó Thiên Đạo chí công cũng sẽ bị ảnh hưởng mà có những thay đổi."
Là vậy sao?
Đạo Ngân Đại Đế cũng không biết Lục Dã nói đúng hay không, rốt cuộc hắn vẫn chưa đạt đến trình độ đó.
Đương nhiên không phải vậy, đây cũng là Lục Dã lừa hắn thôi.
Nếu không phải Thiên Đạo là hệ thống của mình, ngươi có nói thêm với Thiên Đạo, hắn cũng sẽ không giúp ngươi.
Cũng chỉ có hệ thống có lương tâm, hay là nói là có tư duy của người bình thường.
Thực ra, Lục Dã thủ hộ đại đạo quả là sâu rễ bền gốc, bởi vì khi bị phản bội, dù là đến cuối cùng tự bạo, thì điều nghĩ đến vẫn là giúp lão hỏa kế của mình.
Hệ thống có tư duy bình thường, nhìn thấy cảnh này mà không cảm động mới lạ!
Thế giới này đâu phải toàn là những kẻ như tám người kia.
"Vậy đạo hữu, những chuyện xảy ra sau này, có thể cho ta biết một hai được không?"
Lục Dã nhìn hắn, "Ngươi không phải có thể xuyên qua dòng sông thời gian rồi sao? Muốn biết tương lai, chẳng phải rất đơn giản?"
Đạo Ngân Đại Đế cười khổ, "Chỉ có thể nhìn trộm được một góc của tương lai, làm sao có thể như đạo hữu, trực tiếp trở về từ tương lai."
Đại Đế có thể vùng vẫy trong dòng sông thời gian.
Chỉ là, về quá khứ thì dễ, tiến lên tương lai thì khó.
Chỉ có thể biết chuyện đã xảy ra chứ không thể biết tương lai.
Lục Dã do dự một hồi.
"Thực ra ta không nên nói cho ngươi, nhưng thôi, ai bảo ngươi đã mời ta bữa cơm này."
"Theo lời ta, ngươi nên tu luyện một môn pháp thuật phòng ngự tối thượng, nếu không bị vây công thì thực sự quá thiệt."
Sắc mặt Đạo Ngân Đại Đế biến đổi.
"Ý đạo hữu là?"
Lục Dã rất thẳng thắn gật đầu.
Đúng vậy, ngươi sẽ vẫn lạc!
Đạo Ngân Đại Đế nhíu mày.
"Tuy vậy, tu luyện thần thông phòng ngự đỉnh cao chỉ là chuẩn bị trước, lần này ta trở về, cũng đã khác trước rất nhiều rồi, cho nên mọi chuyện sẽ ra sao, ai mà nói trước được?"
Đạo Ngân Đại Đế ngẫm nghĩ gật đầu.
Bị nhiều người vây công. . . Vậy xem ra mình sẽ chiến tử ở tương lai.
Mà mình chết trận, Lục Dã lại không ra tay, Lục Dã tu hành là thủ hộ đại đạo, cho nên nói ở kiếp trước quan hệ của Lục Dã và Thiên Môn cũng không tốt lắm.
Không!
Thậm chí có thể nói là tệ!
Vì thủ hộ đại đạo không nghi ngờ là thiện, hiện tại căn cứ hoàn cảnh trước mắt, kẻ có thể khiến hắn bị vây công dẫn đến tử vong, e rằng chỉ có một vài nơi.
Bản thân mình cũng không phải kẻ ác, Lục Dã không giúp mình, rõ ràng ở kiếp trước quan hệ của Lục Dã và Thiên Môn không tốt.
Kết quả hiện tại lại trở thành tổng môn chủ Thiên Môn, quả là vận mệnh khó lường!
Cơm nước đã no đủ. Lục Dã cũng không tiết lộ quá nhiều, nhưng đã cho hắn một đạo thần thông, tên là Vạn Đạo Bất Hủ Thuẫn!
Có thể mang ra cho Đạo Ngân Đại Đế, đương nhiên phải là thần thông đỉnh cao.
Lục Dã cuối cùng đứng dậy cáo từ.
Hắn muốn trở về tầng thứ tư để độ kiếp, phi thăng lên tầng thứ năm.
"Đạo hữu nếu có vấn đề, có thể tùy thời liên hệ ta thông qua trời khắc! Nhưng đường đi còn xa, đạo hữu vẫn nên tự mình cẩn thận."
"Tốt, cáo từ!"
"Bảo trọng!"
Lục Dã đi ra khỏi cung điện.
Chỉ trong nháy mắt đó, một móng vuốt khổng lồ tựa như có thể nắm lấy cả hư không giơ lên vồ về phía Lục Dã.
Khí tức kinh khủng khiến cả vũ trụ đứng im.
Thời gian như ngừng trôi.
Là Đại Đế!
Có Đại Đế tấn công Lục Dã.
Tư duy của Lục Dã cũng suýt chút nữa dừng lại, nhưng vì hắn có đạo tâm nên ngược lại không bị trì trệ tư duy, chỉ có thể trơ mắt nhìn móng vuốt khổng lồ nhanh chóng tới gần mà không thể có bất cứ phản ứng nào.
"Thật to gan!"
Đạo Ngân Đại Đế nổi giận, Lục Dã vừa ra khỏi cung điện của hắn đã bị tập kích, đây là đang tát vào mặt hắn!
Một chưởng khổng lồ cũng tung lên, va chạm với móng vuốt, khoảnh khắc hư không hoàn toàn vỡ nát, hỗn độn cuồn cuộn kịch liệt, những ba động không thể dùng lời diễn tả lan nhanh ra ngoài vũ trụ.
"Đạo Ngân Đại Đế, đã nể mặt ngươi lắm rồi mới động thủ ở bên ngoài hành cung của ngươi, lần này không phải chỉ một mình ta muốn cái mạng của Lục Dã này, ngươi không nên nhầm lẫn." Một xúc tu màu đen lặng lẽ xuất hiện, định mang Lục Dã đi.
Nhưng một luồng sáng trực tiếp đánh tan xúc tu.
Đạo Ngân Đại Đế xuất hiện trước mặt Lục Dã, mắt sáng như đuốc.
Ba luồng khí tức yếu hơn Đại Đế nổi lên, hiện hình tam giác vây quanh Đạo Ngân Đại Đế, là những cường giả dị tộc đỉnh cao.
Trong mắt Đạo Ngân Đại Đế hiện lên sự lạnh lùng, "Ngươi đi trước đi, ta giết chúng!"
"Tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận