Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 203: Tra tấn (length: 8080)

Bế quan mật thất.
Từng lớp từng lớp trận pháp đem Khương Điệp trùng điệp vây khốn.
Một nữ tử, vết thương đầy người, trên mặt tràn đầy dữ tợn cùng phẫn nộ, nhìn chòng chọc vào nam tử áo đen.
Nam tử áo đen thần sắc bình tĩnh.
Nghe được tiếng vang từ đỉnh đầu cũng không có động tĩnh.
Bởi vì giờ khắc này, nội tâm hắn chấn động thật sự là quá lớn.
Nữ nhân này, trên người có giấu bí mật, so với hắn trong tưởng tượng còn muốn nhiều.
"Giả bộ đạo mạo lão cẩu, có người tìm ngươi đây, ngươi chẳng lẽ không đi ra nhìn một chút?" Khương Điệp cười lạnh nói.
Đối với loại tiếng mắng này, Khương Đỉnh Thiên đã quen.
"Chắc là ba vị nguyên lão đi cùng tên Lục Dã kia đàm phán không thành, làm thì ít mà phá thì nhiều, bất quá không sao, bàn lại một lần là được."
"Hiện tại nghe ngươi nói 《 Vô Lượng Hư Không Kinh 》 quả thực huyền diệu, hiện nay ta đã là Quy Nhất cảnh đỉnh phong, quả nhiên là toàn nhờ ngươi!"
"Cẩu tặc, nguyên lai ngươi không phải như vậy, hiện tại sao lại biến thành loại dáng vẻ này, làm người buồn nôn!"
Ở kiếp trước Khương Đỉnh Thiên là bộ dáng gì?
Quân tử khiêm tốn, nho nhã lễ độ.
Giống như một vị trưởng lão hòa ái, khi Lục Dã cùng yêu ma trong hư không đại chiến, Khương gia nhiệt tình thể hiện, đồng thời đối nàng càng là không chê vào đâu được.
Hiện tại, sao lại biến thành thế này?
Cái vuốt ve đầu nàng ôn hòa đó, còn nói với nàng "Đừng sợ Lục tiểu tử, Lục tiểu tử mặc dù bây giờ trở thành đệ nhất cường giả tầng thứ ba, nhưng Khương gia ta không phải loại ghen ghét, nếu hắn dám khi dễ ngươi, cứ trở về nói với chúng ta, Khương gia chúng ta coi như là nhà mẹ đẻ, nhất định sẽ ra mặt giúp ngươi!"
Lúc đó, nàng hạnh phúc biết bao.
Nhưng bây giờ sao lại biến thành thế này?
Khương Đỉnh Thiên nghe vậy, lông mày nhíu lại.
"Đã nghe ngươi nói đi nói lại những lời này không biết bao nhiêu lần rồi, ta với ngươi cho đến giờ chưa từng gặp mặt một lần, nhưng ngươi lại như hiểu rất rõ về ta vậy."
"Ngươi còn biết không ít những kinh văn, thuật pháp và thần thông mạnh mẽ một cách khó hiểu."
"Lai lịch của ngươi, rốt cuộc là cái gì?"
Khương Đỉnh Thiên kỳ quái hỏi.
Khương Điệp cười lạnh.
"Ngươi muốn biết? Đến gần một chút!"
Khương Đỉnh Thiên nghe vậy liền tới gần, Khương Điệp đột nhiên lẫn với máu một ngụm nước miếng hướng về phía Khương Đỉnh Thiên phun tới.
Nhưng vừa mới phun ra, Khương Đỉnh Thiên đột nhiên xuất thủ.
"Bốp!"
Đầu Khương Điệp bị hất mạnh sang một bên.
"Chúng ta đều là tu hành giả, không cần chơi cái trò người thường nhổ nước miếng nữa, quá yếu."
Khương Điệp quay mặt lại, mặt dữ tợn càng sưng vù.
"Ngươi không muốn nói, ta cũng không ép ngươi, chỉ cần ngươi có thể chịu được đau khổ!"
Khương Đỉnh Thiên lúc này huýt sáo, nháy mắt, Khương Điệp phát ra một tiếng kêu thảm thiết đau đớn, linh hồn của nàng đang bị một sự tồn tại đáng sợ gặm nhấm.
Tiếng sột soạt, giống như một con tằm đang ăn lá dâu.
Khương Đỉnh Thiên đã thử tiến hành Sưu Hồn Thuật với Khương Điệp, nhưng Khương Điệp này lại cường đại trước nay chưa từng có, trực tiếp khiến cho Sưu Hồn Thuật thất bại.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ có thể chọn cách Đại Khôi Phục Thuật ký ức này để tiến hành.
Nhắm vào sự đau khổ của linh hồn, để Khương Điệp điên cuồng kêu thảm, nàng hiện tại thực sự sợ hãi đau khổ vô cùng, chỉ chìm trong đau khổ, mãi mãi trong đau khổ.
Nhưng chuyện trọng sinh, thực sự là quá lớn.
Nàng nếu nói ra, vậy nàng sẽ không còn cơ hội chạy thoát.
Cho nên tuyệt đối không thể nói.
Dù cho là đau đến cực hạn.
"Ồ?"
Khương Đỉnh Thiên có chút kinh ngạc, trước đây Khương Điệp này còn không chịu được, bây giờ lại có thể chịu đựng, chứng tỏ chuyện này cực kỳ quan trọng.
Hắn dừng hành động vô nghĩa này lại, hình phạt này hiện tại cực kỳ tổn thương linh hồn, nếu như lỡ giết chết Khương Điệp, vậy thì được chẳng bù mất.
Nhưng vậy phải làm sao bây giờ?
Nếu như trên linh hồn không thể khuất phục được nàng, vậy chỉ có thể ra tay trên nhục thân.
Khương Đỉnh Thiên đứng dậy, tay nắm lấy mặt Khương Điệp.
Khương Điệp ánh mắt thản nhiên, trong ánh mắt tràn đầy sự khiêu khích, "À... Tới đi, chạm vào ta!"
Khương Điệp đã không còn để tâm, nàng dám khẳng định, nếu như Khương Đỉnh Thiên thực sự động đến nàng, vậy thì Khương Đỉnh Thiên tuyệt đối hẳn phải chết không nghi ngờ.
Lục Dã ghét nhất là bị cắm sừng.
Dù cho là kiếp này nàng và Lục Dã chỉ có quan hệ thù địch, nhưng chỉ cần Khương Đỉnh Thiên dám động vào nàng, vậy thì Lục Dã chắc chắn sẽ giết hắn.
Cái ánh mắt này, khiến Khương Đỉnh Thiên cực kỳ không thoải mái.
Đây là ánh mắt Khương Điệp nhìn hắn giống như đối với một người chết.
Loại ánh mắt này còn là lần đầu tiên xuất hiện.
Tay Khương Đỉnh Thiên vừa mới nhấc lên, còn chưa chạm đến người Khương Điệp.
Đôi mắt này...
Đôi mắt này...
Khương Đỉnh Thiên là một con cáo già, xem mặt đoán ý chắc chắn là thuộc hàng đầu.
Tuy rằng ánh mắt này của Khương Điệp đặc biệt khó hiểu, trước mắt nhìn thấy hắn không hề có tình thế chắc chắn phải chết, nhưng hắn vẫn quyết định phải thận trọng một chút.
Bàn tay thu lại.
"A a a..."
Sự đau khổ linh hồn lại xuất hiện, lần này, Khương Đỉnh Thiên cũng không lo Khương Điệp sẽ chết.
Hắn không tin, dưới sự tra tấn như vậy, Khương Điệp sẽ không khai, không khai thì hắn sẽ tra tấn vô tận, hắn không tin Khương Điệp không có lúc phải khuất phục.
Tiếng chuông thiên linh vang lên.
Khương Đỉnh Thiên đang giày vò người, nhất thời cũng không phản ứng đến người bên ngoài.
Một đám trưởng lão Khương gia tụ tập ở một chỗ, bắt đầu bàn bạc.
"Có nên đuổi theo giết tên kia không, người Khương gia ta đến cầu hòa, như vậy là đã cho hắn một bậc thang để bước xuống rồi, hắn hiện tại làm như vậy, không chỉ không muốn bậc thang, mà còn giẫm nát luôn bậc thang, Khương gia ta nếu như không hành động, nhất định sẽ thành trò cười cho tầng thứ ba!"
"Không sai, vừa mới phi thăng đã không kiêng nể gì đánh giết người Khương gia, nếu như còn cho hắn thời gian trưởng thành, chẳng lẽ không phải là muốn tiêu diệt cả gia tộc Khương gia sao? Ta đề nghị truy sát!"
"Không được, ý của gia chủ là không cùng Lục Dã gây thù, gia chủ tuy đang bế quan, chúng ta không thể trái ý hắn được!"
"Thật nực cười, việc cầu hòa của gia chủ đã kết thúc, đối phương không chấp nhận cầu hòa của chúng ta, lại còn nhẫn tâm hạ sát thủ, chẳng lẽ người ta đã giết tới gia tộc mình, mà chúng ta vẫn tiếp tục ngồi chờ chết sao?"
Một đám người tranh cãi không ngừng.
Rất nhanh, quyết định ra tay đối phó Lục Dã, chiếm đa số.
"Nếu như muốn động thủ, vậy thì không cần phải nương tay, ba vị nguyên lão Nhân Quả cảnh đã chết, điều đó có nghĩa lực chiến đấu của hắn đã đạt tới một Nhân Quả cảnh mạnh hơn."
"Ta đề nghị, hai người Quy Nhất cảnh, ba người Tam Sinh cảnh cùng hợp tác, không cho Lục Dã bất kỳ hy vọng sống sót nào, tiêu diệt hắn triệt để."
"Các vị thấy sao?"
"Đồng ý!"
"Đồng ý!"
"Đã muốn điều động Quy Nhất cảnh, vậy thì ta đồng ý, lý do mà ta không muốn động đến Lục Dã, chính là lo lắng gia tộc tiếp tục phái Nhân Quả cảnh gì đó cùng với người mới vào Tam Sinh cảnh đến để đưa bảo vật đưa kinh nghiệm cho hắn, đã để đỉnh phong Tam Sinh cảnh cùng với cường giả Quy Nhất cảnh đi rồi, ta không có ý kiến!"
"Đồng ý!"
Cường giả Quy Nhất cảnh đi truy sát một tên Thiên Mệnh cảnh.
Vượt qua một lúc ba đại cảnh giới, tên Lục Dã này cho dù có nghịch thiên thế nào, cũng không thể gắng gượng được chứ?
Thiên tài có đôi khi chỉ có vậy, còn chưa trưởng thành, đã thành nắm xương khô trong mồ.
Cây cao giữa rừng gió lay rễ bật, đống cao trên bờ dòng xoáy tan nhanh, người tài hơn người đời sẽ không dung.
"Vậy thì truy sát Lục Dã, tính ta một người!"
Tứ trưởng lão Khương Bản Sơ mở miệng nói.
"Tính ta một người!"
Bát trưởng lão Khương Tửu nói.
Lại có ba người Tam Sinh cảnh đỉnh phong xung phong nhận việc, tổng cộng năm vị cường giả đỉnh cao.
Truy sát Lục Dã!..
Bạn cần đăng nhập để bình luận