Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 483: Đáng giá sao? (length: 7977)

"Cửu mệnh."
Giọng nói ôn hòa nho nhã của Vong Tình Tiên Tôn vang lên.
"Không biết Tiên Tôn có chuyện gì?" Giọng Lục Dã cũng đặc biệt trầm tĩnh.
"Quả thật có chút việc muốn hỏi ngươi một chút, ngươi kiếp trước nợ ta một món nợ ân tình?" Vong Tình Tiên Tôn hỏi thẳng.
Lục Dã im lặng một lát.
"Ta có thể nói ta quên rồi sao?"
Vong Tình Tiên Tôn nghe vậy, lập tức hứng thú.
"Ngươi quên?"
Lục Dã bình tĩnh gật đầu, "Chính xác là đã quên."
"Đem Ân Khuynh Thành quên?"
"Đúng vậy!"
Vong Tình Tiên Tôn im lặng một chút.
"Cho dù là quên, ngươi cũng nợ ta một món nợ ân tình có đúng không?"
Lục Dã...
"Đợi ta nhớ lại, ân tình mới có hiệu lực chứ?"
"Cũng có thể, bất quá lần này ta tới là muốn hỏi ngươi một chút, ngươi làm sao mà... Làm được thời gian chảy ngược?"
Khi Vong Tình Tiên Tôn hỏi câu này, giọng nói có chút khó khăn, như đang cố gắng gánh một áp lực cực lớn.
"Tiên Tôn không làm được, chi bằng đừng hỏi." Trong giọng nói của Lục Dã mang theo sự khẳng định tuyệt đối.
"Không làm được sao?"
"Không làm được!"
Vong Tình Tiên Tôn trầm mặc.
Đến mười mấy nhịp thở sau, Vong Tình Tiên Tôn mới mở miệng lần nữa.
"Tốt, vậy ngươi mau chóng trưởng thành đi, đến lúc đó, ta có thể hộ ngươi!"
Những lời này nói đặc biệt thẳng thắn.
Vẻ mặt Lục Dã có chút phức tạp, cân nhắc một chút.
"Tiên Tôn, đáng giá không?"
Vong Tình Tiên Tôn không khỏi cười lớn.
"Ha ha ha, ngươi thử nói xem?"
Lục Dã lại trầm mặc.
Đáng giá không?
Vong Tình Tiên Tôn không chờ Lục Dã trả lời, khí tức liền biến mất khỏi tượng đá.
Thanh Huyền Đạo Nhân bị cuộc đối thoại của hai người làm cho đầu óc mụ mị.
Cái gì?
Nói cái gì, là đáng giá hay không đáng giá.
Thanh Huyền Đạo Nhân không hiểu, còn Lục Dã lại hiểu rõ vô cùng.
Vong Tình Tiên Tôn hiện tại đang tu Vong Tình đại đạo, đã tu đến Thiên Tôn, bất thường như vậy mà vẫn muốn đi tìm thê tử.
Hắn hỏi Lục Dã làm thế nào thời gian chảy ngược, là để có thể quay về quá khứ tìm thê tử.
Có nghĩa là, hắn đang giằng co với vong tình đại đạo của mình.
Đừng tưởng Vong Tình Tiên Tôn chỉ ra nói vài câu, tối thiểu cũng là ngàn năm tu luyện uổng phí.
Chuyện này không hề đùa.
Hơn nữa, Lục Dã đã nói rõ là thời gian chảy ngược hắn không làm được, hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, sau này còn muốn cùng Lục Dã hộ đạo.
Chắc hẳn là đợi đến khi Lục Dã trở thành nhân vật ngưu bức nhất từ xưa đến nay, đến lúc đó đưa hắn đến đoàn tụ cùng thê tử.
Hiện tại Vong Tình Tiên Tôn làm tất cả là dưới áp lực của vong tình đại đạo.
Đây chính là Vong Tình Tiên Tôn dưới trạng thái vong tình a!
Hỏi thế gian tình là gì, cứ khiến người thề nguyền sống chết.
Cho dù là Thiên Tôn cũng không thể từ bỏ.
Thật lòng, Lục Dã hâm mộ đến đỏ mắt.
Không thể tưởng tượng, đạo lữ của Vong Tình Tiên Tôn là người như thế nào? Đã qua lâu như vậy rồi, còn khiến một Vong Tình Tiên Tôn nhớ mãi không quên?
Lục Dã muốn quá đi!
Bạch Thu Lan, Thượng Quan Huyễn Linh, Nguyệt Hồng Lăng, Chu Tước...
Mẹ nó, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra được!
Thật muốn đánh cho Vong Tình Tiên Tôn một trận!
Dĩ nhiên chạy từ tầng chín xuống tầng sáu để nhét cho mình một bụng cẩu lương.
Lục Dã cùng Thanh Huyền Đạo Nhân trở về Thiên Môn, Lục Dã không trì hoãn, trực tiếp bế quan.
Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ.
Tu hành không tính tháng ngày.
Trong nháy mắt đã trôi qua tám mươi năm.
Lục Dã mở mắt.
Giờ phút này, thân thể hắn tỏa ra một luồng khí tức khiến người chấn động cả hồn phách.
Cảm giác rất đáng sợ.
Nhất là tay phải hắn, luôn vây quanh sức mạnh khủng bố nhất, như vạn con cự long quấn lấy thành hình.
Càng ngày càng khó khăn.
Còn cực cuối cùng!
Thật ra, Lục Dã đã tu luyện rất nhiều cảnh giới, mỗi cảnh giới đều là cường hóa tới cực hạn, thậm chí có một vài cảnh giới có thể đạt tới tầng mười ba.
Cảnh giới yếu nhất cũng muốn đạt tới tầng mười mới thôi.
Nhưng với Cửu Cực cảnh, Lục Dã thực sự cảm nhận được cái gì là chín là cực!
Thật sự chỉ còn một cực, Lục Dã cũng cảm giác bản thân đã tới cực hạn trong cực hạn.
Nhưng hiện tại, còn có thể tấn công!
Tiến lên!
Bất quá lần này cần tinh điêu tế trác, cần thêm thời gian mài giũa.
Lục Dã cũng không biết với trạng thái hiện giờ, một quyền Thiên Tôn Quyền của mình sẽ hiệu quả ra sao.
Ở Cửu Cực cảnh, kỳ thực rất nhiều người! Không! Phải là tất cả mọi người sẽ cân đối phát triển, kể cả Lục Dã kiếp trước.
Một phần là vì chỉ tăng cường đơn thuần một phương diện thì tài nguyên tiêu hao trực tiếp tăng lên gấp bội.
Một phần khác cho rằng, cho dù ngươi cường hóa một phương diện đến mức tối cường, những phương diện khác vẫn là nhược điểm, đôi khi chưa phát huy hết ưu thế, ngươi đã bị người khác đánh trúng nhược điểm mà mất mạng.
Kiếp trước Lục Dã đã tăng cường năm chi, đồng thời cường hóa một chi trong đó thêm một lần.
Sau đó là khí, tinh, thần.
Vì vậy Lục Dã ở Cửu Cực cảnh kiếp trước, ngoài việc uy năng một vài phương diện tăng lên lớn, các phương diện khác chỉ có thể gọi là bình thường không có gì đặc biệt.
Nhưng Lục Dã sống lại thì hiểu ra.
Đối với hắn hiện giờ không hề có nhược điểm mà nói, hắn không cần cường hóa các phương diện bình thường, vì dù là phương diện bình thường cũng đều ở cấp bậc đứng đầu.
Hắn chỉ cần cường hóa chính mình mạnh thêm một chút.
Để bản thân càng mạnh mẽ hơn, điên cuồng mạnh mẽ hơn, mạnh đến mức nghiền nát đối phương, thì hắn sẽ thành công!
Về phần sau này?
Chuyện nực cười, Lục Dã không muốn còn được, còn cường hóa thêm cái gì?
Lục Dã nhìn tài nguyên còn lại, đầy đủ!
Vậy thì bắt đầu một lần cường hóa nữa!
Tiếp tục bế quan!
Chớp mắt lại năm mươi năm nữa trôi qua!
Tầng thứ năm!
Một cái tên mới như mặt trời ban trưa ở tầng thứ năm, tên là Thính Dã Các!
Đúng vậy, Thính Dã Các!
Lúc này bên trong Thính Dã Các, người đến nhộn nhịp, một chuyến khó cầu.
Rất nhanh bên trong đã chật kín người, Nguyệt Hồng Lăng và Chu Tước chặn những người còn muốn vào, để bọn họ chờ đợt tiếp theo.
Những người bước vào Thính Dã Các đều có tâm trạng xúc động.
Vì sao?
Rất đơn giản, vì họ có thể biết được tương lai!
Trong các, đậu phộng hạt dưa trà nước niêm yết giá công khai, giá cả đắt hiếm thấy nhưng không thể ngăn nổi lòng nhiệt tình của thính giả.
"Coi như là cướp được vé, vé này đúng là khó cướp bậc nhất!"
"Đúng vậy đúng vậy, ta còn phải nhờ mối quan hệ mới có vé, còn bị tăng giá gấp đôi nữa!"
"Cũng không biết lát nữa sẽ nói gì, nghe họ nói nội dung cực kỳ chấn động, chắc chắn đáng với giá vé."
"Thiên Tôn, tương lai, chuyện như này ai mà không hứng thú chứ!"
Đúng vậy!
Từ khi Thượng Quan Huyễn Linh không còn thu nhập, tìm mọi cách làm ăn, trải qua nhiều lần thất bại, Thượng Quan Huyễn Linh suýt phá sản.
Vào lúc này, Chu Tước nghĩ ra một chủ ý cực hay.
Đó là bán tương lai!
Nói ngắn gọn, là dùng hình thức kể chuyện để kể những sự việc sắp xảy ra.
Người đến nghe phải thề không được truyền bá ra ngoài.
Ai có thể cưỡng lại được sự dụ hoặc của việc dự báo tương lai?
Nguyệt Hồng Lăng ban đầu phản đối kịch liệt, nhưng sau khi chứng kiến một lần lợi nhuận, Nguyệt Hồng Lăng im lặng.
Cái này... cũng được sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận