Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 136: Khương Điệp (canh một) (length: 8104)

Tin tức Vạn Cổ giáo ra tay truy sát Sở Linh nhanh chóng lan khắp tầng thứ nhất.
Mọi người khi nghe được chuyện này, ý nghĩ đầu tiên là...
Hả?
Đầy đầu nghi vấn.
Bởi vì chuyện này quá vô lý.
Vạn Cổ giáo và Sở Linh, cả hai vốn không có bất kỳ mối liên hệ nào!
Sở Linh tại tầng thứ nhất luôn thể hiện là một người rất kín tiếng.
Trong khi Nguyệt Hồng Lăng mỗi ngày ở Đại Đạo tông chờ đợi thì nàng đã bắt đầu đi khắp tầng thứ nhất, nơi nào nguy hiểm, nơi nào có di tích nàng đều đến.
Nàng có ký ức kiếp trước, biết rõ các phúc địa, động thiên và cơ duyên ở đâu.
Những điều này Lục Dã biết, Nguyệt Hồng Lăng và những người khác cũng biết.
Chỉ có điều Lục Dã vội vàng tu luyện, không có thời gian đi thu thập, hơn nữa việc giết dị tộc, cường giả nhân loại có vẻ nhanh hơn nhiều.
Nguyệt Hồng Lăng cũng thường xuyên chiến đấu, nhưng so với Sở Linh, tu vi của nàng đã bị bỏ lại một khoảng cách khá xa.
Nhưng không sao, Thần Khê Đồng sẽ giúp nàng.
Với việc Sở Linh luôn kín tiếng như vậy mà Vạn Cổ giáo lại truy sát nàng, quả thực khó hiểu.
Thái Thượng Kiếm Tông cũng không biết Vạn Cổ giáo có ý đồ gì.
Có người nghi ngờ rằng, có phải vì Vạn Cổ giáo cảm thấy Đại Đạo Tông có quá nhiều đồng minh, vị thế đệ nhất giáo của họ khó giữ nên muốn kéo gần quan hệ với Thái Thượng Kiếm Tông?
Vạn Cổ giáo lấy lý do là "nhiều tông môn đoàn kết, Sở Linh phản bội đồng minh, là hành động của ma đạo, Vạn Cổ giáo làm vậy là trừ ma vệ đạo".
Thái Thượng Kiếm Tông và Vạn Cổ giáo hai đại tông môn cùng nhau truy sát Sở Linh.
Nhưng mà, Sở Linh cũng có không ít thủ đoạn.
Nàng luồn lách qua các cấm địa, tuy rằng mới đột phá Hợp Đạo cảnh không lâu, nhưng lại trơn như lươn, đặc biệt khó bắt.
...
Lục Dã cũng đã nghe tin tức này.
Ngay lập tức hắn cảm thấy có gì đó không đúng.
Vạn Cổ giáo, hành động vô nghĩa như vậy, nhìn thì là nhắm vào Sở Linh, nhưng mục đích thật sự e là hắn.
Ai đã chỉ đạo việc này?
Một bóng người hiện lên trong đầu Lục Dã.
Khương Điệp!
Tiểu công chúa nhà Khương ở tầng thứ hai, một trong những thế gia hàng đầu Cửu Thiên, tổ tiên đã xuất hiện một vị Thiên Tôn và hai vị Đại Đế, là một thế gia tuyệt thế.
Khương Điệp không giống với đám phụ nữ ở tầng thứ nhất, nàng là một người cực kỳ tâm cơ.
Lục Dã vốn đã cảm thấy hài lòng với năm người ở tầng thứ nhất.
Nhưng Khương Điệp lại cứ thế dùng mưu đồ gia nhập hậu cung của Lục Dã, đồng thời thành công khơi mào cung đấu.
Bây giờ nàng đang thử xem sao?
Lục Dã suy nghĩ một chút, đại khái hiểu được ý đồ của nàng.
Nếu Sở Linh bị bắt, hắn không quan tâm, vậy thì chứng tỏ hắn không còn che chở các nàng nữa, và đã hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ với các nàng.
Trong tình huống đó, họ có thể toàn lực giết Lục Dã.
Diệt trừ hậu họa.
Nếu Lục Dã còn quan tâm Sở Linh, ra tay cứu nàng, vậy thì mọi thứ trở nên càng thú vị hơn.
Lục Dã không hiểu, tại sao khi đã biết kiếp trước hắn mạnh mẽ đến vậy, mà Khương Điệp vẫn dám đến trêu chọc hắn?
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ Khương Điệp có lòng tin rất lớn, sẽ bóp chết Lục Dã ở tầng thứ nhất.
Hoặc cũng có thể, tầng thứ hai đã giăng sẵn thiên la địa võng, đợi Lục Dã lên.
Nhưng dù sao đi nữa, đây là người phụ nữ đầu tiên sau khi hắn trọng sinh dám ra tay với hắn, đáng để hắn dốc toàn lực!
Hắn đứng dậy rời đi.
Lời hứa viết tâm đắc cho Thanh Hỏa Đạo Nhân đã xong, đừng coi thường việc đó chỉ là tâm đắc luyện đan, nhưng lại có thể trở thành pháp môn quan trọng nhất của thế lực luyện đan hàng đầu, không chỉ Đại Đạo Tông.
Dược điển bên trong lại càng toàn diện.
Thanh Hỏa Đạo Nhân vui mừng khôn xiết mà cất giữ, "Nhanh vậy đã viết xong rồi sao?"
"Cũng không có gì phức tạp." Lục Dã cười nói.
"Đại ân này không biết báo đáp thế nào cho hết, tất cả đan lô và dược liệu ở Đan Phong đều cho ngươi dùng, mong ngươi đừng từ chối." Thanh Hỏa Đạo Nhân nói.
Hiện tại Đan Phong, có thể nói là giàu nứt đố đổ vách.
Lục Dã đã mang về rất nhiều bảo vật trữ vật, vốn Thanh Hỏa Đạo Nhân đã nghĩ Lục Dã nhất định sẽ luyện đan, thế nên hẳn sẽ lấy đi dược liệu.
Rồi thì Lục Dã lại làm kiểu một đống dược liệu ném vào bên lò luyện đan, nhiều dược liệu như thế mới tạo thành một viên cự đan.
Lục Dã chắc chắn là đang thiếu dược liệu trầm trọng.
Kết quả, lúc tông chủ phát tài nguyên, Thanh Hỏa Đạo Nhân cũng được thông báo đến nhận, tài nguyên cho Đan Phong, quả thực khiến ông cảm thấy không thể tin nổi.
Sao lại nhiều đến vậy?
Tuy rằng phần lớn dược liệu đều tương đối thấp cấp.
Nhưng Đan Phong thiếu chính là dược liệu cấp thấp mà!
Đan Phong không chỉ có luyện đan, còn phải huấn luyện luyện đan sư, luyện đan sư mới nhập môn không dùng dược liệu cấp thấp để luyện, thì lấy gì mà luyện?
Lục Dã cười gật đầu.
"Lần này vẫn dùng Cửu Long Ly Hỏa Lô?" Thanh Hỏa Đạo Nhân hỏi.
"Không phải, chỉ là viết tâm đắc luyện đan để đưa cho ngài."
"Ra là vậy, hiện tại ngươi có chuyện gì gấp sao? Nếu không ta luyện một mẻ đan, ngươi giúp ta xem có chỗ nào thiếu sót?" Thanh Hỏa Đạo Nhân nói.
Thái độ của Thanh Hỏa Đạo Nhân với Lục Dã bây giờ, đã không còn là đạo hữu nữa, mà là một bậc tiền bối để ông đối đãi.
"Để hôm khác vậy, ta còn có chút việc phải giải quyết." Lục Dã cười từ chối khéo.
"Có chuyện gì, ta có thể giúp được không?"
"Không có việc gì lớn, không cần hỗ trợ, đệ tử xin cáo từ trước."
"Được được được, có việc nhất định phải báo cho ta, dù là ta không giúp được, cũng có thể giúp ngươi cờ bay phấp phới."
Nếu Thanh Hỏa Đạo Nhân biết, Lục Dã định làm gì, vậy ông ta nhất định sẽ ôm chặt lấy đùi Lục Dã, khóc không cho hắn đi.
Vì sau khi Lục Dã rời đi, hắn đi đến Đoán Khí Phong.
Hắn muốn tự mình rèn một cái đan lô, với cả thêm vật liệu cho thạch kiếm, tu vi của hắn tăng quá nhanh, thạch kiếm cũng nên tăng lên nhanh một chút, bằng không thạch kiếm có khi không chống được đến Đế cảnh đã đứt đoạn mất rồi.
"Phong chủ, Lục Dã cầu kiến."
Phong chủ Đoán Khí Phong, Trịnh Thiên Hóa, thần sắc biến đổi liên tục.
Khóe miệng ông ta run rẩy không ngừng, muốn ngẩng mặt lên nhưng lại bị ông cưỡng ép dừng lại, sau một hồi giằng co biểu cảm trên mặt, Trịnh Thiên Hóa nở một nụ cười ấm áp, thân ảnh nhanh chóng đi về phía chân núi.
Từ rất xa, Lục Dã đã nghe thấy tiếng cười lớn.
"Ha ha ha, Lục Dã, hoan nghênh đến Đoán Khí Phong, Đoán Khí Phong chúng ta, cực kỳ hoan nghênh!"
Lục Dã...
"Trịnh phong chủ, ta chỉ là một đệ tử, hình như không thích hợp lắm thì phải?" Lục Dã dở khóc dở cười nói.
"Thích hợp, thích hợp, Lục Dã, tuy ta lớn tuổi hơn ngươi một chút, nhưng mà trên con đường tu hành, đạt giả vi tiên, với trình độ tạo nghệ trận pháp và luyện đan của ngươi, nghĩ thử một chút thì cũng biết lĩnh vực luyện khí của ngươi chắc chắn cũng đạt tới đỉnh cao, ta muốn học hỏi ngươi đã lâu rồi."
Các trưởng lão, đệ tử, hay thậm chí thái thượng trưởng lão của Đoán Khí Phong, đều chạy ra, trên mặt nở nụ cười nhiệt tình, y như đang nghênh đón khách quý.
Đối với tình huống này, Lục Dã đã quen mà thản nhiên chấp nhận.
Ở kiếp trước, bất kể hắn đến nơi nào, đều sẽ nhận được sự hoan nghênh nồng nhiệt nhất.
Ừm...ở nhà không tính.
Lần này Lục Dã đến mục đích là mượn một chút Đoán Khí Trì của Đoán Khí Phong.
Trịnh Thiên Hóa vỗ ngực, "Cứ dùng thoải mái, yên tâm dùng mạnh tay vào, muốn dùng bao lâu tùy ngươi."
"Là như này, ta có thể đứng xem không?"
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận