Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 112: Chó nhỏ thùng (canh hai) (length: 8278)

Nguyệt Hồng Lăng bỏ chạy.
Lục Dã cố nén đau khổ càng lúc càng dữ dội.
Hắn cúi đầu nhìn về phía hệ thống biến ảo bóng người, nhịn không được xoa xoa mi tâm.
Hệ thống hóa ra nữ nhân này, quả thật rất đẹp, đứng đầu cửu thiên, nhưng mà Lục Dã hiện tại đối với nữ nhân, không có bất kỳ hứng thú.
Ừm, dù cho hệ thống rất hấp dẫn, cũng không có hứng thú.
"Chơi vui sao?"
Nguyệt Hồng Lăng rời đi, hệ thống cũng không tiếp tục giả vờ.
"Đinh đinh đinh, chơi vui, đặc biệt tốt chơi!"
"Vậy ta chơi với ngươi nhé?"
"Đinh, ngươi nghĩ mà hay."
Bóng dáng Thần Khê Đồng hóa thành lưu quang, dung nhập vào thân thể Lục Dã.
Lục Dã...
Đau đầu!
Cái hệ thống chó má này lúc trước cứ đòi biến thành nữ nhân, ta đã cự tuyệt rồi, mà nó vẫn cứ biến.
Vậy thì ra, đây là cự tuyệt nỗi cô đơn?
Hệ thống vốn không phân biệt nam nữ, ở kiếp trước độ kiếp nó hóa hình, đã mang dáng dấp Cổ Kim Thiên Tôn mà hiện ra.
Là do hệ thống mượn dùng thời gian chi đạo của Cổ Kim Thiên Tôn, lười đổi hình thái khác.
"Ngươi có phải sau khi biến thành người, lại muốn đi tìm Tôn Nhược Vi chơi không?" Lục Dã hỏi.
"Đinh, đương nhiên, hai ta là người chung chí hướng mà!"
Lục Dã thật sự là khóc không ra nước mắt.
Hệ thống nếu mà biến thành nam nhân, sợ có khả năng sẽ bắt ép Tôn Nhược Vi về tay.
"Tạm thời yên tĩnh một chút, ta muốn tu luyện, đừng có xúi ta chỉ biết làm mấy chuyện liều mạng."
"Đinh, hừ!"
Lục Dã hít sâu một hơi, lau đi khóe mắt, cố áp chế nỗi đau trong lòng.
Muốn tu luyện, nhưng tâm lại càng rối bời.
"Ngươi biến thành người, có phải muốn đặt tên cho mình không?" Lục Dã hỏi.
"Đinh, ta đã chọn xong rồi."
"Ngươi còn biết đặt tên à?"
"Đinh, hệ thống ta trí tuệ vô song, đặt tên chẳng dễ như trở bàn tay, hiện tại tên ta, gọi Thần Khê Đồng!"
Lục Dã...
"Thật khó nghe, ta thấy ta là chủ nhân của ngươi, có thể đặt cho ngươi cái tên dễ nghe hơn."
"Đinh, khó nghe hả? Vậy ngươi đặt thử xem."
Lục Dã do dự một hồi.
"Chó con thùng, ngươi thấy thế nào?"
"Đinh, chó ký chủ, chó ký chủ, chó ký chủ!"
"Đinh đinh đinh đinh..."
Mắng một câu hệ thống chó má, Lục Dã mới thông suốt.
Tiếp tục tu luyện!
Đại Hoang phía tây bắc.
Đại chiến đã hạ màn kết thúc, liên quân dị tộc quả thật hung mãnh, một hơi diệt Cửu Lê thiên triều, Vô Thượng đế triều và Sơn Hà Bảo Tháp tông.
Âm Dương pháp tông không khỏi run rẩy, nếu không phải chúng ở hướng tây bắc, e là giờ đã tan nát rồi.
"Ngươi nói cái gì?"
Hai mắt to như chuông đồng của Thiên Ma Hoàng, nhìn chằm chằm Đan Thanh Thượng Nhân.
Lá cờ đen phía sau phấp phới, khoảng thời gian này, lá cờ đen càng đáng sợ, quá nhiều linh hồn trong màn sương đen hiện lên ẩn hiện, mỗi một linh hồn đều vô cùng thống khổ, khuôn mặt vặn vẹo.
Linh hồn ban đầu, phần lớn là ma.
Linh hồn hiện tại, người cũng nhiều thêm không ít.
"Sơn Hà Bảo Tháp tông của ta, giờ đúng là không có lấy một kiện Tiên Thiên Linh Bảo nào." Trên mặt Đan Thanh Thượng Nhân, tràn đầy vẻ cay đắng.
Chỉ có thể nói, Sơn Hà Bảo Tháp tông lúc này, thực sự là nghèo nhất kể từ lúc lập tông.
Sơn Hà Bảo Tháp kia không có quá nhiều công dụng thực chất, chỉ là đẹp mà không có một Tiên Thiên Linh Bảo nào, thì sẽ còn cái gì nữa?
"Ầm!"
Thiên Ma Hoàng lập tức ra tay, một chưởng hung hăng vỗ vào Đan Thanh Thượng Nhân, Đan Thanh Thượng Nhân ngay lập tức thổ huyết bay ra ngoài.
"Ta cho ngươi thêm một cơ hội, hiện tại, trả lời ta, linh bảo của Sơn Hà Bảo Tháp tông đâu?"
Thiên Ma Hoàng nghiến răng nghiến lợi hỏi.
Đều đã đầu hàng, còn dám lừa gạt xem mình là phế vật, ai cho hắn gan làm vậy chứ.
Đan Thanh Thượng Nhân cũng không giận.
Hắn chỉ cảm thấy mình có chút thảm hại.
Thời khắc cuối cùng, hắn đã thua cuộc, vốn nghĩ sẽ giết Thượng Quan Huyễn Linh rồi tự bạo, coi như là có chút khí khái.
Nhưng Thượng Quan Huyễn Linh đã bỏ chạy, hắn đến bây giờ cũng không còn dũng khí tự bạo.
Đáng thương, thật thảm hại!
"Bị một người lừa lấy đi rồi." Thanh âm của Đan Thanh Thượng Nhân bình thản nói.
Vẻ mặt Thiên Ma Hoàng càng dữ tợn.
"Lừa lấy đi? Toàn bộ đều bị lừa lấy đi?"
"Toàn bộ, không chỉ linh bảo của Sơn Hà Bảo Tháp tông, mà còn linh bảo của Vô Thượng đế triều, toàn bộ đều bị một người lừa đi."
"Ngươi muốn vào Vạn Hồn Phiên của ta hả!"
Thiên Ma Hoàng lại cho một quyền, Đan Thanh Thượng Nhân thổ huyết bay ngược ra ngoài, hơi thở suy yếu.
Đan Thanh Thượng Nhân bật cười, có lẽ, vào Vạn Hồn Phiên cũng là một kết quả tốt.
Hắn thật sự không biết, nếu mình đi vào luân hồi, còn mặt mũi nào đi gặp các vị tổ tiên của tông môn.
Vào Vạn Hồn Phiên, ít nhất có thể không vào luân hồi, cũng bớt được phiền não.
Thiên Ma Hoàng đừng thấy nóng nảy, thực chất bên trong lại rất cẩn trọng, hắn vẫn luôn cẩn thận quan sát Đan Thanh Thượng Nhân.
Hình như, lão già này không nói thêm lời nào dối trá.
Nhưng chuyện đó làm sao có thể?
Ngươi cho dù thế nào đi nữa cũng là tông chủ Sơn Hà Bảo Tháp tông, đầu óc thế nào cũng phải linh hoạt chứ, tất cả linh bảo bị một người lừa lấy, đến Tiên Thiên Linh Bảo cũng bị lừa?
Không phải, ai có trò lừa gạt cao tay vậy chứ?
"Nói đi, rốt cuộc là chuyện gì?" Vẻ mặt dữ tợn của Thiên Ma Hoàng trở nên yên lặng, hắn híp mắt lại, khiến người không khỏi rùng mình.
Thần sắc của Đan Thanh Thượng Nhân hơi động.
Tốt, đã cho nói, thì sẽ nói vậy.
Đằng nào nhìn cái thuật pháp chạy trối chết của Thượng Quan Huyễn Linh, hắn tuyệt đối không bắt được nàng.
Vậy thì để người khác bắt nàng vậy.
Chỉ cần nàng phải sống thảm, thì mình coi như báo thù rửa hận.
"Là như vầy, Thượng Quan Hồng Thiên có một người con gái, tên Thượng Quan Huyễn Linh, nói mình là Đại Đế chuyển sinh."
"Nàng cho chúng ta thấy một loại công pháp đáng sợ, chỉ cần nuốt bản nguyên của bảo vật là có thể tăng thực lực, tên là 《Bản Nguyên Thôn Thiên Kinh》. Nàng có một bí pháp, có thể làm mình trong nháy mắt tăng một đại cảnh giới."
"Nàng biết rõ tất cả, dù là bí mật trong quá khứ, hay sự việc trong tương lai, đều biết rõ ràng, cho nên chúng ta ở trong bước đường cùng tin tưởng nàng."
Ừ, biết rõ quá khứ tương lai, là Đan Thanh Thượng Nhân bịa ra, vì nói như vậy sẽ khiến hắn không có vẻ đặc biệt ngu ngốc, đồng thời có thể tăng độ tin cậy trong lời nói của Thượng Quan Huyễn Linh.
Mọi việc xảy ra, Đan Thanh Thượng Nhân kể ra từng li từng tí.
Tám phần thật, một phần giả.
Trong mắt Thiên Ma Hoàng lộ vẻ kì lạ, Đại Đế chuyển sinh?
Hắn lại đi hỏi thử Thượng Quan Hồng Thiên.
Thượng Quan Hồng Thiên lúc này cũng mất hồn, bị nhốt trong thiên lao.
Hắn chưa bao giờ ngờ tới có một ngày thiên lao của Vô Thượng đế triều, lại giam giữ chính hắn.
"Con gái của ngươi là Đại Đế chuyển sinh?" Thiên Ma Hoàng hỏi.
Thượng Quan Hồng Thiên đột nhiên ngẩng đầu.
Cái gì cũng không nói, lại cúi đầu xuống.
"Ha ha ha, ngươi cũng đủ thảm, bị con gái ruột của mình lừa thảm như vậy, đúng là thảm hại."
Thượng Quan Hồng Thiên nắm chặt tay lại.
Gân xanh nổi lên.
"Ngươi là cha nàng, chắc hiểu con gái mình nhất, ngươi nghĩ, con gái của ngươi chuyển sinh thành Đại Đế là thật hay là giả?"
Thượng Quan Hồng Thiên cuối cùng đưa ra quyết định.
"Ngươi muốn biết?"
Thiên Ma Hoàng tóm lấy cổ Thượng Quan Hồng Thiên, nhấc bổng hắn từ dưới đất lên.
"Ngươi còn tưởng mình là cái gì Đế Chủ Vô Thượng đế triều chắc?"
"Nói thật cho ta!"
Sát khí ngút trời bao trùm toàn thân Thượng Quan Hồng Thiên.
Thượng Quan Hồng Thiên đời này chưa từng phải chịu khuất nhục lớn như vậy.
Thượng Quan Huyễn Linh!
Thượng Quan Huyễn Linh!
Tất cả mẹ nó tại ngươi!
"Ta có thể thông qua Vô Thượng Đế Ấn xác định vị trí của Thượng Quan Huyễn Linh!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận