Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 581: Ngủ gật đưa gối đầu (length: 7726)

"Phốc phốc..."
Ẩn chứa khí tức hủy diệt kinh thiên của quả cầu năng lượng bị kiếm quang chém một phân thành hai, độ ngay ngắn không khác nào dao cắt đậu phụ.
Một đạo kiếm quang này lướt qua bên cạnh Thôn Đạo Thú.
Tất nhiên nó không bổ vào Thôn Đạo Thú, nếu không, Thôn Đạo Thú cũng muốn thành hai mảnh.
Hai nửa quả cầu năng lượng nổ tung sang hai bên, năng lượng mãnh liệt nhưng đã không thể tạo thành uy hiếp.
"Chủ nhân, quá mạnh!"
Thôn Đạo Thú nhịn không được reo hò.
Tuy nó thua, nhưng người kia, đây là chủ nhân của mình, đây là Thiên Tôn, là Chuẩn Thánh từng trải qua bắt đầu độ thánh kiếp ở kiếp trước.
Đánh bại nó quả thực quá bình thường.
Cho dù chủ nhân đánh bại Chuẩn Đế như nó ở thời Nguyên Đan cảnh thì cũng là chuyện rất bình thường.
Bởi vì đây chính là uy năng vô thượng của chủ nhân.
Sắc mặt Lục Dã hơi tái nhợt.
Mọi thứ đều tốt, chỉ là tiêu hao quá lớn, vì lực lượng Hồng Mông tiến hóa mà tổng lượng giảm quá nhiều.
Đánh vài lần thế này liền cảm thấy trống rỗng.
"Đi thôi, trở về."
"Vâng."
Lục Dã ngồi trên lưng Thôn Đạo Thú, hắn bắt đầu suy tư.
Bảo vật lại hết, thế giới bên trong đúng là đồ Thôn Kim, tầng thứ bảy có nhiều Chuẩn Đế như vậy giúp mình tìm kiếm tứ linh bảo vật, đều bị mình dùng hết tinh quang, kết quả hiện tại mới khai phá được bao nhiêu?
Tuy không nói phải thu thập sạch tứ linh chi bảo của tầng thứ bảy, nhưng cũng góp được năm sáu phần rồi, số còn lại thì cực kỳ khó tìm.
Vẫn cần bảo vật.
Thế giới bên trong Lục Dã đương nhiên không thể đánh đồng với thế giới này hiện tại, nguyên cớ tứ linh chi bảo không đủ là do sau khi trời đất mở ra, rất nhiều tứ linh chi lực đều diễn hóa thành vật khác, ví dụ như tinh thần vô tận này.
Kỳ thực tinh thần này cũng thuộc tứ linh chi bảo, chỉ là năng lượng bên trong cực kỳ phân tán và mỏng manh. Nếu Lục Dã chọn luyện hóa tinh thần thì vừa tốn công mà lại như đào Thần Khê Đồng cùng tiểu thiên đạo căn.
Lục Dã tất nhiên sẽ không làm vậy.
Vậy tiếp theo nên đi đâu tìm tứ linh chi bảo?
Đúng lúc Lục Dã suy tư thì ấn ký giữa mi tâm đột nhiên rung lên, hơi lóe sáng.
Ai tìm mình?
Lục Dã nhắm mắt.
"Môn chủ, dạo này khỏe chứ?" Đạo Ngân Đại Đế cười hỏi.
"Cũng tạm, ngươi sao rồi?" Lục Dã hỏi.
"Ha ha ha, cũng không tệ, giờ môn chủ đoán xem ta đang ở cùng ai?"
Đến giờ Đạo Ngân Đại Đế đã coi Lục Dã như người bình đẳng, nói chuyện y như nói với bạn cũ.
Lục Dã đoán qua.
"Vô Lượng Đại Đế?"
"Ha ha ha, môn chủ thật thông minh, ta đang cùng Vô Lượng đạo hữu đây, sao môn chủ gặp rắc rối không nói cho ta biết? Chẳng lẽ không xem ta là thuộc hạ của mình?" Đạo Ngân Đại Đế đùa.
"Thuộc hạ gì chứ, ta có tài đức gì mà làm Đại Đế làm thuộc hạ của mình." Lục Dã bật cười.
"Vô Lượng đạo hữu bảo hắn giờ là thuộc hạ của ngươi, ngươi là tổng môn chủ Thiên Môn chẳng phải cũng là thuộc hạ sao?"
"Bạn tốt, chúng ta đều là bạn tốt, tính toán gì chuyện thuộc hạ."
Hai người đùa vài câu, Đạo Ngân Đại Đế mới vào chuyện chính.
"Biết môn chủ cần tứ linh chi bảo, ta vừa ở tầng tám thu được một ít từ vực ngoài, giờ sẽ chuyển về Thiên Môn, khoảng thời gian này ta với Vô Lượng đạo hữu sẽ tiếp tục thu, cứ một thời gian lại truyền tống về cho ngươi."
Nghe vậy, Lục Dã không khỏi mừng thầm.
Đạo Ngân Đại Đế được đấy!
Mình đang lo chuyện tài nguyên thì đã có người đưa gối.
Nói thật, đây là trải nghiệm mà Lục Dã chưa từng có.
Ở kiếp trước, tuyệt đối không có chuyện như này, dù chỉ một lần cũng không có.
Kiếp này đưa than ngày tuyết.
Ở kiếp trước là đào hang trong tuyết.
So sánh lại, Lục Dã lại hơi không nhịn được siết nắm tay.
Mẹ nó!
Trong lúc nhất thời Lục Dã không biết nên nói gì.
Hắn...
A...
Trong lòng Lục Dã có hàng ngàn suy nghĩ.
"Môn chủ, lần sau cần gì thì cứ nói, chúng ta là người Thiên Môn, vốn là một thể, giúp đỡ lẫn nhau là nên."
"Tốt."
Lời Lục Dã ngắn gọn lại.
"Được rồi, không có chuyện gì nữa, ta cáo từ trước, không giấu gì môn chủ, giờ ta đã nôn nóng muốn luận đạo với Vô Lượng đạo hữu rồi, Vô Lượng đạo hữu còn đánh không lại ta, ha ha ha..."
Lục Dã không khỏi cười.
Thần văn mờ đi.
Lục Dã nhìn phía trước hư không.
Thì ra, câu nói kia là thật.
Yêu, chỉ yêu kẻ xu hướng người thiếu yêu.
"Về Thiên Môn!"
Xem ra cần làm một vố lớn!
Lục Dã đã bắt đầu sôi trào nhiệt huyết.
Ám tộc, chờ ta!
...
Trong hắc ám bản nguyên.
Vì Huyết Hải Thiên Tôn thức tỉnh, càng làm Huyết Hải Đại Đế chút nữa bị hút thành xác khô.
Hai người giao đấu làm Đại Đế cùng một lượng lớn Chuẩn Đế khôi phục, nhưng Huyết Hải Thiên Tôn vẫn không hài lòng, bắt đầu thức tỉnh càng nhiều người, dù bất tỉnh cũng phải tỉnh.
Đây chính là sự bá đạo của Huyết Hải Thiên Tôn.
Từng bóng dáng tản khí tức khủng bố, khoanh chân trong bóng tối, đều nhìn về phía vương tọa màu đỏ tươi ở trên Huyết Hải Thiên Tôn.
Bất mãn cũng không dám hé lộ chút nào.
Chỉ có thể đè nén trong lòng.
Hắc ám bản nguyên co thành một đoàn, khác với những người khác nghiêm nghị, hắc ám bản nguyên tỏ ra rất nhàn hạ.
"Huyết Hải, ngươi định làm gì lớn?" Hắc ám bản nguyên gọi thẳng tên Huyết Hải để hỏi.
Người khác không dám hỏi, nhưng không bao gồm hắc ám bản nguyên, với Huyết Hải năm này lão suy... không đúng, với bộ dáng tiều tụy này của Huyết Hải, hắc ám bản nguyên còn sợ gì nữa?
Cũng chỉ có cửu mệnh có thể tự bạo kéo mình xuống đường, dù Huyết Hải Thiên Tôn tự bạo cũng không thể trực tiếp nổ chết hắc ám bản nguyên.
Huyết Hải Thiên Tôn hé mắt chậm rãi mở.
"Lần này thức tỉnh các ngươi là vì ta đã thấy rõ tương lai, những người các ngươi ở đây, chẳng bao lâu nữa sẽ chết." Thanh âm Huyết Hải Thiên Tôn chậm rãi cất lên.
Một câu nói làm sắc mặt nhiều Đại Đế và Chuẩn Đế thay đổi.
"Các ngươi có bằng lòng nghe theo ta không?"
Dù là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại đầy lạnh nhạt.
Ý rất rõ ràng, các ngươi không có quyền cự tuyệt.
"Thiên Tôn, tương lai chúng ta vì sao mà chết?" Có một vị Đại Đế lên tiếng.
"Bị một người tên là Lục Dã trọng sinh chém giết."
Mọi người nhìn nhau, Cái Thiên Đại Đế lúc này chủ động giải thích.
"Các vị đạo hữu ngủ say không biết, thiên địa lần này xuất hiện một người trọng sinh, người này nghịch chuyển thời gian, trở về lúc mới bắt đầu tu hành, tức 2,400 năm trước."
Đúng vậy, tính thời gian Lục Dã tu hành đến nay là 2,400 năm.
Nhất là từ khi đến tầng bảy, thời gian càng là thứ rẻ mạt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận