Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 176: Khương Điệp oán (canh ba) (length: 7725)

Khương Điệp một mình đi ra đại điện.
Nàng che trái tim của mình, trái tim không bị khống chế điên cuồng loạn động.
Nàng căn bản cũng không nghĩ tới, trở thành kẻ địch của Lục Dã phía sau, sẽ xuất hiện áp lực lớn như vậy.
Quá kinh khủng.
Người còn chưa từng đến, nàng cũng cảm thấy chính mình đã không thở nổi.
Trong lòng nàng bị đè nén khó chịu.
Khương gia đã đi liên hệ những cường giả khác trên Thiên Thần bảng.
Khương Điệp thì đi tới thiên lao, nhìn bốn người phụ nữ này.
"Lục Dã lên rồi."
Khương Điệp mở miệng.
Bốn người phụ nữ lập tức ngước mắt, trong mắt gần như đồng thời lộ ra kinh hỉ, bao gồm cả Bạch Thu Lan.
"Hắn hiện tại từ Thăng Thiên trì, một đường hướng Khương gia đánh tới, không vội không chậm, lại muốn đem toàn bộ tầng thứ hai giết sạch sành sanh, bây giờ tu sĩ chết dưới tay hắn đã lên đến mấy trăm ngàn!"
"Mấy trăm vạn hắn cũng có thể giết sạch, ngươi nói ngươi chọc hắn làm cái gì?" Thượng Quan Huyễn Linh lên tiếng.
Khương Điệp mở trừng hai mắt.
"Các ngươi chẳng lẽ không trêu chọc, độc đó chẳng phải do chính ta hạ sao?"
"Sau khi trùng sinh chúng ta đâu có trêu chọc." Thượng Quan Huyễn Linh kéo dài giọng không phục.
Khương Điệp tức đến bật cười.
Mẹ kiếp, mình thế nào lại nói chuyện với một đứa ngu như vậy chứ.
"Thực ra, Khương Điệp, tại sao ngươi muốn hại Lục Dã, rõ ràng hắn đối với ngươi rất tốt, cũng chưa từng bạc đãi Khương gia, vì sao vậy?" Bạch Thu Lan hỏi ra nghi ngờ trong lòng.
Đây cũng là thắc mắc trong lòng của những người khác.
Lục Dã, hình như không có gì có lỗi với Khương Điệp mà?
Chẳng lẽ chỉ đơn thuần là do dã tâm?
Khương Điệp cũng cười.
"Các ngươi cảm thấy, Lục Dã có lỗi với ta nên ta mới ra tay với Lục Dã?" Khương Điệp hỏi.
"Nếu không thì sao?" Sở Linh lên tiếng.
Thượng Quan Huyễn Linh là vì không yêu nên bị lừa gạt một phen, liền ngốc nghếch đi theo mọi người hạ độc.
Người khác nói với Thượng Quan Huyễn Linh rằng, bởi vì nàng không được yêu thích, Lục Dã sớm muộn cũng sẽ vứt bỏ nàng, hiện tại chưa vứt bỏ chỉ là vì Lục Dã không muốn để cho đại đạo mình thủ hộ bị thiếu, ảnh hưởng đến việc hắn thành thánh.
Còn Bạch Thu Lan thì sao?
Hướng sư nghịch đồ, thiên hạ chê cười nàng không ít.
Nguyệt Hồng Lăng thì bị ma quỷ ám ảnh, đối với Bạch Nguyệt Quang đã chết vẫn nhớ mãi không quên.
Sở Linh thì đối với cái chết của "người nhà" vẫn luôn canh cánh trong lòng, đối với thân phận thị nữ lại càng bất mãn.
Chu Tước thì cho rằng Lục Dã lừa gạt nàng, cho rằng Lục Dã cố tình giết chóc Yêu tộc.
Vậy Khương Điệp thì sao?
"Sai, hoàn toàn sai."
"Ta không phải bởi vì hắn có lỗi với ta mà ra tay với hắn, mà chính vì hắn quá tốt với ta."
"Năm người các ngươi, là người trong lòng hắn, là người mà hắn đã xác định thủ hộ từ tầng thứ nhất, còn ta thì sao? Ta vì trốn tránh thông gia, liền bày mưu tính kế, cưỡng ép dâng mình cho Lục Dã."
"Lục Dã đối với ta, là không có yêu."
"Hắn đối với ta, chỉ là bảo vệ kẻ yếu, ta vĩnh viễn không thể nào quên ánh mắt hắn nhìn ta."
"Thương hại, thương hại kẻ yếu!"
"Bất đắc dĩ, bất đắc dĩ với một nữ nhân mặt dày như ta, chủ động hiến thân!"
"Cho nên, ta muốn trở nên mạnh hơn, ta không muốn trở thành vật phụ thuộc của bất kỳ ai, bất kỳ thế lực nào, Khương gia muốn dùng ta thông gia để lôi kéo Vương gia, Lục Dã thì chỉ vì ta dâng thân cho hắn nên mới thương hại ta, mới đưa ta vào vòng thủ hộ của hắn."
"Hắn chưa từng yêu ta!"
"Và vừa vặn, ta cũng không cần người khác yêu ta, ta chỉ cần mạnh lên, trở nên mạnh nhất!"
"Như vậy, ta sẽ không còn là vật phụ thuộc của bất kỳ ai, bất kỳ thế lực nào, ta có thể tự nắm giữ cuộc đời mình, không cần phải chịu đựng mọi trói buộc nữa."
"Cho nên, không cần Lục Dã có lỗi với ta, bởi vì hắn căn bản không thích ta."
"Ta chỉ cần mạnh lên, ta muốn có được tất cả!"
Khương Điệp dường như là do áp lực mà Lục Dã mang đến quá lớn nên đã trút hết oán khí trong lòng ra.
Nếu Lục Dã nghe được, tuyệt đối sẽ thấy người này thần kinh có bệnh.
Mới đầu hai người vốn không quen nhau, làm sao có chuyện vừa gặp đã yêu được, về sau chẳng phải là yêu rồi sao?
Không ngờ cũng chỉ nhớ mỗi lúc đầu, không nhớ những gì sau đó.
Bất quá Lục Dã cũng sẽ không quá tức giận, vì quá quen thuộc rồi...
"Sao hắn lại không thích ngươi chứ? Lục Dã chắc chắn yêu ngươi, nếu không thích, sao hắn phải gánh cả áp lực toàn thế giới để bảo vệ Khương gia vì ngươi?" Bạch Thu Lan nói.
"Đó là hắn nói, đạo của hắn là thủ hộ, nếu không phải thủ hộ chi đạo là như vậy, ngươi thật cho là hắn sẽ vì ta mà làm đến bước này sao?"
"Ta chỉ là công cụ để hắn kiên định đạo thủ hộ của mình mà thôi!"
Bốn người phụ nữ nhìn dáng vẻ của Khương Điệp.
Trong lòng bọn họ dâng lên sự kinh ngạc tột độ, tại sao lại có thể như vậy?
Vì sao Khương Điệp lại suy nghĩ như vậy?
Trên mặt Khương Điệp lộ ra vẻ khiêu khích.
"Các ngươi cũng đừng tỏ vẻ kinh ngạc, từng người một, xem lại bản thân đi, có ai hơn gì ta đâu? Ta còn biết cố gắng mạnh lên, các ngươi thì bị cái gì mà luân lý cương thường, cái gì mà Bạch Nguyệt Quang trói buộc, ta nhổ vào, chẳng qua là lũ chim hoàng yến ở đấy than thân trách phận, bây giờ Lục Dã vứt bỏ các ngươi mặc kệ, các ngươi lại từng người đòi lao vào nữa sao?"
Mấy người phụ nữ nghe xong thì tím mặt.
Khương Điệp cũng lười nghe bọn họ cằn nhằn nữa, tới đây trút được nỗi uất ức, nàng liền trở về đại điện Khương gia.
"Thế nào?"
"Bẩm gia chủ, Vương Thương Hải bằng lòng ra tay!"
Vương Thương Hải, hạng năm Thiên Thần bảng, cường giả hàng đầu Vương gia.
"Hắn muốn cái gì?"
"Long mạch..."
Hai mắt Khương Điệp lạnh đi, "Được, đáp ứng hắn!"
"Gia chủ, Từ Thiên Hợp bằng lòng ra tay!"
"Hắn muốn cái gì?"
"Mượn 《 Hư Không Kinh 》 của Khương gia đọc!"
"Đáp ứng hắn!"
"Gia chủ, Thanh Liên Đạo Nhân bằng lòng ra tay!"
"Gia chủ, Bách Kiếp Thượng Nhân bằng lòng ra tay!"
"Gia chủ..."
Hàng loạt cái tên lừng lẫy ở tầng thứ hai không ngừng vang lên.
Top 20 Thiên Thần bảng, có đến chín người bằng lòng ra tay.
Trong đó người mạnh nhất là Từ Thiên Hợp, đứng thứ ba Thiên Thần bảng.
Nếu Khương Điệp cũng bằng lòng ra tay, thì trong top 20 Thiên Thần bảng đã có một nửa cường giả xuất hiện.
Đúng vậy, Khương Điệp hiện tại đứng đầu Thiên Thần bảng.
Với vị trí như vậy, cũng trách không được Khương gia đối với nàng nghe lời răm rắp, với tuổi tác của Khương Điệp, thực lực hiện tại, Khương gia không thể tưởng tượng Khương Điệp cuối cùng sẽ đạt tới mức nào.
Bất quá, Khương Điệp không có ý định xuất thủ.
Nàng muốn ở cuối cùng, nàng muốn giấu át chủ bài, nàng muốn cho Lục Dã nếm trải cảm giác tuyệt vọng!
Mọi điều kiện đều được đáp ứng.
Chín vị cường giả đỉnh phong Thiên Thần cảnh, ai nấy đều có chiến lực kinh thiên, đang hội tụ lại một chỗ.
Động tĩnh của những cường giả này khiến tất cả mọi người ở tầng thứ hai lại lần nữa phấn khích.
Cường giả Thiên Thần bảng, toàn bộ đều là cường giả Thiên Thần bảng.
Một cuộc chém giết tàn khốc thực sự, trước mắt bao người sắp sửa khai màn.
Lục Dã không ngừng tiến lên.
Nhân Hoàng Phiên sau lưng hắn không ngừng run rẩy, mỗi lần run rẩy kịch liệt, đều có hắc vụ cuồn cuộn tuôn ra, kèm theo đó là những tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên.
Lục Dã nhìn Nhân Hoàng Phiên một chút, cái đồ quỷ này...
Ăn no quá rồi sao?...
Bạn cần đăng nhập để bình luận