Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột

Tám Nữ Đế Toàn Bộ Phản Bội, Trọng Sinh Hối Hận Đến Đứt Ruột - Chương 298: Thấy trước Thượng Quan (length: 7992)

Ai?
Lục Dã chạy rất nhanh!
Lâm Sơ Nguyệt còn chưa kịp hỏi hắn tình huống như thế nào.
Bất quá hắn vừa chạy như vậy, lòng hiếu kỳ của Lâm Sơ Nguyệt bỗng chốc tăng vọt.
Nhưng mà Bách Thanh Phong còn chưa gia nhập Thiên Môn, nàng chỉ có thể ở nơi này chờ đợi.
A, thật là hiếm thấy a!
Thân ảnh Lục Dã hướng về Thăng Thiên trì nhanh chóng bay, luồng sáng xé tan tầng mây.
Nơi này cách Thăng Thiên trì rất xa, bất quá Lục Dã tính toán, có lẽ có thể đến được.
Bôn ba Thiên Sơn, vượt qua vạn suối.
"Đinh đinh đinh, nhanh nhanh nhanh!"
Hệ thống trong đầu Lục Dã đinh đinh đang đang.
"Tích... Tích tích tích..."
Thiên Đạo không biết rõ tỷ tỷ và kí chủ đang làm gì, bất quá hắn có thể cảm nhận được loại không khí căng thẳng kích thích kia, thế là cũng đi theo tích tích không ngừng.
Lục Dã bay lên bay lên, cũng cảm thấy có chút không đúng.
Hả?
Mình lo lắng như vậy làm cái gì?
Bạch Thu Lan và Nguyệt Hồng Lăng thành dạng gì, có quan hệ gì đến mình?
Xem ra, mình bị cẩu hệ thống thay đổi một cách vô tri vô giác rồi.
Lòng hiếu kỳ bùng nổ chuyện này, cũng không phải chuyện tốt.
Thôi, đã chạy thì chạy rồi, vậy đi nhìn một chút.
Tâm thái của Lục Dã trở nên ổn định, hướng Thăng Thiên trì bay đi.
Mất gần nửa canh giờ, Lục Dã mới bay đến Thăng Thiên trì, kết quả vừa tới, liền thấy một bóng người mờ mịt, đang đánh giá chung quanh, khí tức quanh thân đỏ rực phun trào, Thiên Ma Hóa Huyết Độn đã ở vào trạng thái tùy thời bùng phát.
Là...
Lục Dã biến sắc mặt, thân ảnh vừa định biến mất.
Hai mắt Thượng Quan Huyễn Linh đã nhìn về phía Lục Dã.
Khoảnh khắc này, vẻ mờ mịt trên mặt, nhanh chóng biến đổi, trong nháy mắt đã hóa thành nụ cười rạng rỡ, ánh mắt nàng sáng rực, lao về phía Lục Dã.
"Lục Dã ca ca, ta nhớ ngươi muốn chết!"
Lục Dã...
Nếu không phải hắn muốn xem Nguyệt Hồng Lăng, thỏa mãn lòng hiếu kỳ, hắn đã lập tức co chân bỏ chạy.
Nắm đấm Lục Dã đã nắm lại.
Cũng không phải Thiên Tôn Quyền.
Tới, tới gần ta, một quyền đem ngươi đánh đến chân trời góc bể!
Thượng Quan Huyễn Linh rất cao hứng, nàng không ngờ tới, mình vừa đến tầng thứ tư, nhìn thấy người đầu tiên, lại là Lục Dã!
Sao hắn biết mình phi thăng?
Có phải hắn luôn quan tâm đến mình không?
Lục Dã ca ca quả nhiên vẫn còn để ý mình!
Nhưng sao nắm đấm hắn lại nắm chặt?
Thế tấn công Thượng Quan Huyễn Linh, càng đến gần tốc độ càng chậm.
Tại nơi cách Lục Dã không đủ trăm mét, cuối cùng dừng lại.
"Lục Dã ca ca, ngươi biết hôm nay ta phi thăng? Cố ý đến tìm ta đúng không?" Thượng Quan Huyễn Linh vừa hỏi, vừa thận trọng bước lên một bước.
Lục Dã nhìn Thượng Quan Huyễn Linh trở về dáng vẻ ôn nhu, thướt tha.
Cứ là, nhìn Thượng Quan Huyễn Linh như vậy, trên mặt mang nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, giống như một tiểu nữ hài thuần khiết, không buồn không lo, xông đến phía ngươi.
Ai mà không hoang mang?
Đừng nói Lục Dã ở kiếp trước thiếu thốn tình cảm, cho dù không thiếu, e là cũng không chịu được.
Bất quá kiếp này Lục Dã lại có thể đứng vững.
Vì sao?
Bởi vì Lục Dã đã từng thấy bộ mặt khác của Thượng Quan Huyễn Linh.
Bộ mặt kia, khiến Lục Dã hoảng sợ, khiến Lục Dã cảm thấy đáng sợ.
Rõ ràng là một người, khi nàng yêu ngươi, thì nhiệt tình như vậy, bùng nổ như vậy.
Nhưng khi nàng không thích ngươi, thì tuyệt tình, độc ác như vậy.
"Không phải!"
Lục Dã dứt khoát nói.
Thượng Quan Huyễn Linh...
"Ta không tin, Lục Dã ca ca khẩu thị tâm phi."
Nàng lại bước về phía trước một bước.
Lục Dã không nói nhảm, một quyền vung ra.
"Oanh!"
Thân ảnh Thượng Quan Huyễn Linh bị đánh bay ngược ra sau, một ngụm lớn máu tươi phun ra.
Một quyền này đánh nàng bay xa vạn dặm.
Khí tức Thượng Quan Huyễn Linh hỗn loạn, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Lục Dã.
Một quyền nhẹ nhàng quá.
Lục Dã ra tay với nàng, lực đạo vậy mà lại dùng nhẹ như vậy?
Nàng còn muốn nhào qua.
Nhưng nhìn thấy trong mắt Lục Dã bắt đầu xuất hiện lãnh quang, trong lòng nàng giật mình.
Lục Dã ca ca hiện giờ hình như có chuyện chính sự cần làm, mình không thể làm phiền hắn, không thể đến gần hắn quá.
Không sao, mình có thể đứng xa nhìn hắn, nói chuyện lớn tiếng với hắn.
Thế là Thượng Quan Huyễn Linh bắt đầu lặng lẽ xê dịch về phía Lục Dã.
"Hệ thống, ngươi có muốn ra đánh nàng một cái không?" Lục Dã đau đầu nói.
Thượng Quan Huyễn Linh gia hỏa này, hiện tại hắn thật sự không biết dùng thái độ gì để đối mặt nàng.
Tha thứ là không thể tha thứ, đời này không thể tha thứ, nhưng Lục Dã lại cảm thấy hữu tình đạo của nàng đang nảy sinh sinh cơ đáng sợ chưa từng có.
Thượng Quan Huyễn Linh ở kiếp trước thành Đại Đế là thật, nhưng nàng không có đạo quả a.
Nàng không có cả đại đạo, thì lấy đâu ra đạo quả?
Cảnh giới chính xác là Đại Đế cảnh, nhưng Đại Đế Đạo Quả thì thật sự không có.
Lục Dã phỏng chừng, cho dù nhét linh hồn gia hỏa này vào Nhân Hoàng Phiên, nàng cũng không thể thành chủ hồn.
Ngược lại còn có thể làm Nhân Hoàng Phiên mới sinh ý thức chưa được bao lâu hóa ngốc.
Bình thường Vạn Hồn Phiên, khí linh đều cực kỳ tà ác, linh hồn bên trong, mỗi một người đều mang oán khí to lớn, mưa dầm thấm đất, sinh ra khí linh như thế nào cũng có thể đoán được.
Nhân Hoàng Phiên của Lục Dã lại khác, nó luôn trong trạng thái chống, quá no, no quá, chết no, cho ta nghỉ một chút, đừng giết nữa...
Không thèm để ý gì tới lĩnh hội linh hồn oán độc, mỗi ngày đều là suy nghĩ làm sao trang cho mình nhiều thêm một chút, nhiều nữa một chút.
Với tâm thái thuần chính như vậy của khí linh Nhân Hoàng Phiên, thật sự rất có thể dẫn đến nó hóa ngốc.
Thượng Quan Huyễn Linh không đến gần.
Nàng bắt đầu hô lớn từ xa.
"Lục Dã ca ca, ta biết sai rồi, kiếp trước là do ta sai, ngươi có thể tha thứ cho ta không?"
Lục Dã...
6!
Cũng chỉ có Thượng Quan Huyễn Linh, mới có thể thản nhiên thoải mái nói ra ba chữ "kiếp trước" trước mặt mọi người như thế này.
Quan trọng là còn không cảm thấy bất cứ gì không bình thường.
"Lục Dã ca ca, ta biết sai rồi, chẳng phải ngươi từng nói, biết sai thì sửa, có gì tốt hơn ư? Hoặc là ngươi nói ra điều kiện gì đi, nếu ta hoàn thành những điều kiện đó, ngươi liền tha thứ cho ta được không?"
Lục Dã...
"Hệ thống??"
"Đinh, hệ thống đang đăng xuất... Xin thử lại!"
"Tích, tỷ tỷ có đây!"
Lục Dã...
Hắn bất đắc dĩ thở dài.
Vạn Hồn Phiên vung lên, thân ảnh Sở Linh xuất hiện trước mặt Lục Dã, Lục Dã cho Sở Linh một chút tự chủ.
Để Sở Linh nói với nàng!
Lục Dã thật sự không biết phải nói gì với Thượng Quan Huyễn Linh, bởi vì hắn có nói gì, Thượng Quan Huyễn Linh cũng không chắc sẽ hiểu được.
"Sở Linh, ngươi!"
Thượng Quan Huyễn Linh nhìn Sở Linh linh hồn thể, lại nhìn Nhân Hoàng Phiên, mắt đột nhiên trừng lớn.
Sở Linh nhìn Thượng Quan Huyễn Linh.
Cô bé này ngốc lắm, nhưng cũng thật lòng tốt với nàng.
"Huyễn Linh, rời đi đi, rời xa Lục Dã, kiếp trước cuối cùng đã qua rồi, không cần đắm chìm vào kiếp trước nữa, ngươi sống tốt có phải không tốt hơn sao?" Sở Linh nhìn Thượng Quan Huyễn Linh, nhẹ nhàng nói.
Thượng Quan Huyễn Linh có ngốc, giờ phút này cũng hiểu, Lục Dã giết Sở Linh, linh hồn đều thu vào Vạn Hồn Phiên.
Nàng không thể tin được.
Thảo nào không liên lạc được với Sở Linh, nguyên lai, nguyên lai nàng đã chết...
Bạn cần đăng nhập để bình luận