Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển

Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển - Chương 400: Bá thiên sư cùng Thiên Nguyên tông tiểu bối nhóm (length: 8080)

"Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta đối với ngươi nhưng không có ý đồ gì khác."
Bá Thiên Sư cảm thấy, hắn là người thích hóng chuyện bát quái, xem náo nhiệt, nhưng đối với Bất Nhiễm tuyệt đối là trung thành tuyệt đối.
"Đừng có lừa ta, đi ra ngoài chơi với bọn họ một lát, ta muốn tu luyện."
Nói xong, Bất Nhiễm trở mình, nhắm mắt lại.
Bá Thiên Sư trừng đôi mắt to màu vàng óng, hắn xác định là Bất Nhiễm đang tu luyện chứ không phải ngủ.
Còn nữa, việc bảo hắn đi chơi một lát này có hơi quá đáng rồi.
Hắn mới không phải là đi chơi, hắn là đi tìm hiểu tin tức, có được không, Bất Nhiễm không hiểu gì cả.
Bá Thiên Sư gật gù đắc ý một hồi, sau đó vui vẻ cất bước đi ra khỏi phòng.
Hắn vốn muốn tìm Bạch Dục tán gẫu một chút, dù sao cùng là nam thú, sẽ có nhiều tiếng nói chung.
Bất quá hắn đến trễ, Bạch Dục đã bị chủ nhân của hắn là Tiểu Vãn Vãn kéo đi tu luyện.
Bá Thiên Sư tiếp tục đi dạo, chỉ thấy đám tiểu bối của Thiên Nguyên Tông đang túm tụm ở trên boong thuyền nói chuyện phiếm.
Một khắc đồng hồ trước đó.
Bởi vì muốn cùng nhau trở về Thiên Nguyên Tông, lại không có người ngoài ở đây, Phượng Vãn cùng Bất Nhiễm liền khôi phục dung mạo.
Mười mấy tiểu bối thấy hai tấm gương của mình cùng lúc xuất hiện, kích động muốn tiến lên ôm đùi nhờ vả.
Cuối cùng là Lăng Vân Bạch cùng Phượng Địch ngăn cản mấy người lại, chỉ lần lượt tiến lên hành lễ, sau đó đều ngoan ngoãn đứng qua một bên.
Phượng Vãn sư thúc cùng Bất Nhiễm sư tổ thời gian vô cùng quý giá, không thể bị bọn họ làm lãng phí.
Phượng Vãn chỉ nói qua loa vài câu với mọi người rồi trở về tu luyện, Bất Nhiễm cũng rời đi, đám tiểu bối Thiên Nguyên Tông này lại kích động tụ tập trên boong thuyền.
"Phượng Vãn sư thúc thế nhưng còn trẻ hơn cả chúng ta."
"Đúng vậy, Phượng Vãn sư thúc sớm đã kết đan trước cả khi bằng tuổi chúng ta bây giờ."
"Nói không sai, Phượng Vãn sư thúc thật lợi hại."
Ngoài hai chữ lợi hại, bọn họ cũng không biết nói gì hơn.
"Bất Nhiễm sư tổ cũng ngày càng trẻ ra, dung mạo càng nhìn càng không dám nhìn thẳng.
Quả thật ứng với câu nói kia, người này chỉ có trên trời mới có."
"Ân ân ân."
Đám tiểu bối tập thể tỏ vẻ tán đồng.
Bá Thiên Sư vẫy vẫy bốn chân lông xù, cười ha hả tiến tới, đám tiểu bối này thật có tài, xem người rồi dùng từ rất chuẩn.
Chờ hắn nhớ kỹ rồi trở về học lại cho Bất Nhiễm cùng Tiểu Vãn Vãn nghe, bọn họ chắc chắn sẽ vui vẻ.
Bởi vì trò chuyện quá nhập tâm, mười mấy tiểu bối không nhận ra Bá Thiên Sư đã tới.
Tiểu bối vội vàng hành lễ.
"Vãn bối gặp qua Bá Thiên Sư tiền bối."
"Không cần đa lễ, các ngươi tiếp tục trò chuyện."
Đám tiểu bối Thiên Nguyên Tông có chút xấu hổ, còn ẩn ẩn lo lắng.
Sao bọn họ có thể trò chuyện nhập tâm đến mức không thấy Bá Thiên Sư tiền bối tới chứ.
Bá Thiên Sư tiền bối có khi nào sẽ cảm thấy bọn họ không làm việc đàng hoàng, chỉ biết nói nhảm hay không.
Kỳ thật bọn họ không biết, Bá Thiên Sư là cố ý ra ngoài tìm chuyện bát quái để nghe.
Không phải bọn họ bị bắt gặp, mà là Bá Thiên Sư chủ động tìm đến.
"Bá Thiên Sư tiền bối, kỳ thật, bình thường chúng ta tu luyện rất khắc khổ."
Lăng Vân Bạch có chút muốn khóc, bọn họ thật sự chỉ là quá kích động, bình thường không có rảnh rỗi như vậy.
"Không có việc gì, ta đều hiểu, yên tâm, Phượng Vãn sư thúc cùng Bất Nhiễm sư tổ của các ngươi nghe được những lời vừa rồi, cũng sẽ hết sức vui mừng."
"Thật sao?"
"Đương nhiên là thật, được rồi, cứ coi như ta không tồn tại, các ngươi tiếp tục nói chuyện đi."
"Được, bất quá chúng ta đều đã nói xong, chúng ta nên trở về tu luyện rồi."
"Các ngươi thật sự không định nói thêm gì sao, tỷ như Vân Bạch, ngươi không phải muốn gia nhập Thánh Kiếm Phong sao?"
Người ta không muốn tám chuyện, Bá Thiên Sư liền nhịn không được mà tự mình điểm danh.
"Ân ân, muốn ạ."
"Kiếm pháp của ngươi ta thấy, vẫn là vô cùng không tệ, gia nhập Thánh Kiếm Phong ngược lại rất có hy vọng."
"Thật sao."
Lăng Vân Bạch đang định cất bước trở về tu luyện nhưng lại bất động, tiến đến bên cạnh Bá Thiên Sư thỉnh giáo.
"Bá Thiên Sư tiền bối, ngài nói Bất Nhiễm sư tổ sẽ thu ta làm đồ đệ sao?"
Lăng Vân Bạch tuy tuổi không lớn, nhưng cũng có hùng tâm tráng chí của riêng mình.
Hắn không chỉ muốn gia nhập Thánh Kiếm Phong, mà còn muốn bái Bất Nhiễm làm thầy, đương nhiên, nếu như thật sự không được, cũng chỉ có thể lui bước tìm người khác.
Hắn biết tư chất của mình không phải là hàng đầu, nhưng con người luôn cần phải có mục tiêu và ước mơ.
Ước mơ của hắn có hơi lớn, nhưng hắn vẫn muốn vì đó mà cố gắng phấn đấu.
Bá Thiên Sư nghĩ nghĩ, lắc đầu.
"Bất Nhiễm sư tổ của ngươi hẳn là sẽ không thu đồ đệ." Bất Nhiễm nhà hắn là người không thích xen vào chuyện người khác, có thể thu nhận Phượng Thanh Thanh cùng Bạch Nhất Thần đã rất không tệ rồi.
Còn lại nhiệm vụ thêm người cho Thánh Kiếm Phong, đều do Phượng Thanh Thanh cùng Bạch Nhất Thần đảm nhận.
Lăng Vân Bạch mặc dù đã đoán trước được kết quả này, nhưng vẫn còn có chút thất vọng.
"A, vậy thì tiếc quá."
Bá Thiên Sư giơ móng vuốt vỗ vỗ vai hắn.
"Không thể bái Bất Nhiễm, ngươi còn có thể bái Thanh Thanh và Nhất Thần sư thúc làm thầy.
Nếu như ngay cả bọn họ đều không thu ngươi, vậy mới là tiếc nuối thật sự."
Nếu như Phượng Thanh Thanh cùng Bất Nhiễm đều không thu, vậy cũng chỉ có thể bái Phượng Khởi Hàng cùng Phượng Tử Nặc.
Bá Thiên Sư nói đúng, hắn không nên thất vọng, hắn nên tranh thủ bái một trong hai người này làm thầy mới phải.
"Bá Thiên Sư tiền bối, ngài có thể nói cho vãn bối biết, ta phải làm như thế nào mới có thể bái hai người họ làm thầy không?"
"Ân, ngươi muốn bái Thanh Thanh hay là Nhất Thần?"
Hai người đều phi thường ưu tú, thực lực cũng cường hãn như nhau, kỳ thật bái ai cũng đều rất tốt.
Nhưng Phượng Thanh Thanh lại có Phượng gia làm chỗ dựa, Phượng gia hiện giờ đang phát triển như mặt trời ban trưa, tin tưởng chỉ cần có Phượng Vãn ở đó, trở thành nhất lưu gia tộc cũng chỉ là chuyện sớm muộn.
Có Phượng Vãn là muội muội, người muốn bái Phượng Thanh Thanh làm thầy tuyệt đối vô cùng nhiều.
Nhưng có một điểm không tốt là, Phượng Thanh Thanh đã có hai đồ đệ, một là Phượng Khởi Hàng, một là Phượng Tử Nặc.
So sánh ra thì Bạch Nhất Thần tốt hơn nhiều, còn chưa có thu đồ đệ, hơn nữa từ lần thi đấu lôi đài trước đó mà xét, kiếm pháp của Bạch Nhất Thần rõ ràng vượt trội hơn Phượng Thanh Thanh một bậc.
Bạch gia không chỉ có Bạch Nhất Thần, còn có Bạch Nhu là một luyện đan sư, mặc dù thiên phú luyện đan không thể sánh với Phượng Vãn.
Nhưng các nàng lại là hảo bằng hữu, sau này thông qua Bạch Nhu sư tỷ cầu đan dược từ Phượng Vãn sư thúc cũng là chuyện thuận tiện.
Tổng hợp lại, hắn vẫn muốn bái Bạch Nhất Thần làm thầy hơn.
Bá Thiên Sư thấy Lăng Vân Bạch phân tích nghiêm túc, cũng không thúc giục hắn, liền để hắn tự mình suy nghĩ cho rõ ràng.
Mục tiêu quá nhiều không tốt, chỉ có xác định rõ một mục tiêu, mới có thể dễ dàng đạt được.
Bá Thiên Sư đối với việc chỉ đạo tiểu bối, luôn là người có lòng kiên nhẫn.
Một lúc sau, Lăng Vân Bạch mới đưa ra một quyết định trịnh trọng.
"Bá Thiên Sư tiền bối, ta muốn bái Bạch Nhất Thần sư thúc làm thầy, có được không?"
"Có thể là có thể, bất quá Nhất Thần sư thúc của ngươi quá lạnh lùng, phải nghĩ biện pháp mới được."
"Ân, Bá Thiên Sư tiền bối có thể chỉ điểm cho vãn bối một hai không?"
"Để ta nghĩ xem."
Đối với Bạch Nhất Thần, Bá Thiên Sư cũng không thể nói được mấy câu.
Thông qua quan sát của hắn phát hiện, Bạch Nhất Thần nói chuyện với Phượng Thanh Thanh là nhiều nhất, hơn nữa cũng tương đối nghe lời nàng.
Cho nên, vẫn phải ra tay từ phía Thanh Thanh.
Mà Thanh Thanh nghe lời ai nhất, tất nhiên là Tiểu Vãn Vãn.
Này xoay tới xoay lui, Bá Thiên Sư đã nắm được điểm mấu chốt.
- Các bảo bối, ta tới rồi! Hôm nay rất sớm, cầu một đợt phiếu phiếu ủng hộ nha!
( bản chương xong )
Bạn cần đăng nhập để bình luận