Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển

Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển - Chương 310: Làm người nhịn không được phun cái kẹp âm (length: 7869)

"Hồ ly tinh? Gọi là Cửu Hồ cô cô?" Bạch Dục nhíu mày, nghe qua đã không thích.
Thấy Bạch Dục có dáng vẻ bài xích, Bạch Bạch trong lòng thầm vui mừng.
Dục ca tuy rằng trong chuyện tình cảm có chút chậm chạp, nhưng cũng càng làm cho nàng yên tâm.
Đầu óc chậm chạp không đáng sợ, đáng sợ là hoa tâm.
"Ân, nghe nói là bạch hồ chín đuôi nhất tộc, đã có thể hóa hình, cực kỳ xinh đẹp."
Nói xong hai chữ xinh đẹp, Bạch Bạch liền khẩn trương nhìn Bạch Dục.
Hầu như toàn bộ yêu thú trong bí cảnh đều thích Cửu Hồ cô cô, cũng bởi vì khuôn mặt nàng xinh đẹp, dáng vẻ còn tốt.
Nàng sợ Bạch Dục cũng giống như vậy.
Biểu tình trên mặt Bạch Dục càng thêm ghét bỏ, "Có xinh đẹp hơn nữa cũng không bằng chủ nhân nhà ta xinh đẹp."
Trong mắt Bạch Dục, Phượng Vãn là đại diện cho tất cả những gì tốt đẹp, không tiếp nhận bất kỳ sự phản bác nào.
Bạch Bạch thấy vậy, càng thêm vui mừng.
Chén giấm này nàng không cần, Dục ca không thích nữ yêu tinh khác là tốt rồi.
"Dục ca, ta từng gặp nàng một lần, nàng rất dễ nói chuyện, có thể sẽ cho chúng ta một ít tử tôn quả đấy."
"Ai mà thèm nàng cho chứ, cây tử tôn kia là nàng trồng sao?"
"Không phải, linh quả linh thảo trong bí cảnh này đều là tự nhiên sinh trưởng."
"Vậy không phải đúng rồi, chỉ bất quá là bị nàng chiếm lấy mà thôi, mới không phải của nàng."
Bạch Bạch gật đầu, dường như thấy có lý.
"Chờ ngày mai ngươi dẫn chúng ta qua đó, chúng ta đi hái chút mang về là được."
Bạch Dục không nói, còn muốn đào một gốc về trồng trong không gian.
"Ân ân, được."
Bạch Bạch hiện tại thay đổi hoàn toàn so với hình tượng mạnh mẽ trước kia, hoàn toàn là một bộ dáng vẻ chim non nép vào người.
Phượng Vãn nghe được phần lớn đối thoại của Bạch Dục và Bạch Bạch.
Nàng cũng nghĩ giống Bạch Dục, tử tôn quả này không tệ, có thể đổi lấy linh thạch.
Nhưng hồ yêu kia đã hoàn toàn hóa thành hình người, trực tiếp cướp đoạt cũng không tốt, ngược lại là có thể trao đổi cùng nàng.
Bách Tri cũng rất cao hứng, lại có cây linh quả mới sắp được an gia trong không gian.
Sáng sớm ngày thứ hai, Bạch Bạch liền dẫn theo Phượng Vãn và những người khác chạy tới nơi ở của Cửu Hồ cô cô.
Lần này cách khá xa, không phải vượt qua ba ngọn núi là có thể tới, mà là phi hành trên không trung nửa canh giờ mới đến được ngọn núi nơi Cửu Hồ cô cô ở.
Từ giữa không trung đáp xuống trên núi, lại là một trận chín rẽ tám ngoặt, cuối cùng tại một nơi phi thường kín đáo mới thấy được một cái động hồ ly.
Mà bên cạnh cửa động mọc lên hai cái cây, trên cây treo đầy quả đỏ mọng.
Phượng Vãn đọc rất nhiều điển tịch có liên quan tới linh thảo linh thực, tử tôn quả này nàng đã sớm biết.
Nhưng đây vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy tận mắt.
Bạch Dục nhìn động hồ ly giấu trong thâm sơn trước mắt, khen ngợi Bạch Bạch hai câu.
"Nếu không có ngươi dẫn đường, thật sự chưa chắc có thể tìm được."
Bạch Bạch làm nhiều như vậy, chính là vì muốn được Bạch Dục tán thành.
"Chỉ cần có thể giúp được Dục ca là tốt rồi."
Phượng Vãn thấy chúng nó hỗ động, cũng mừng thay cho Bạch Dục.
【 chủ nhân, chúng ta đã đến đây lâu như vậy, Cửu Hồ cô cô kia còn chưa xuất hiện, chẳng lẽ là không có ở nhà. 】 tử tôn quả cũng coi như là tương đối trân quý trong số các loại linh quả, cứ như vậy thản nhiên mọc ở cửa động hồ ly, hồ ly kia còn không sợ bị người đào đi sao?
Chẳng lẽ là Cửu Hồ cô cô ỷ vào tu vi của mình cao, cảm thấy mặt khác yêu thú đều không dám tới đoạt?
【 Hai thân cây lớn này hẳn là được trận pháp bảo vệ. 】 Phượng Vãn tuy rằng có tìm hiểu nhất định về trận pháp, nhưng trận pháp của yêu thú bát giai, nàng hiện tại còn phá không được.
"Mấy vị khách quý ở xa tới đây."
Đột nhiên, sau lưng vang lên một giọng nữ có chút kỳ quái, Phượng Vãn đến từ hiện đại, nàng biết loại thanh âm này gọi là giọng nũng nịu.
Phượng Vãn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử dáng người đầy đặn, khuôn mặt thanh thuần đang cười nhẹ nhàng đứng ở sau lưng các nàng.
Bạch Nhu cũng thuộc loại hình này, nhưng ánh mắt Bạch Nhu trong suốt, mà đáy mắt vị Cửu Hồ cô cô này lại cất giấu sự giảo hoạt và mị hoặc đặc thù của hồ ly.
Lúc Phượng Vãn đánh giá nàng, Cửu Hồ cô cô cũng đồng thời quan sát Phượng Vãn.
"Vị muội muội này, ngươi cũng là vì tử tôn quả mà tới sao?"
Dáng vẻ này, phối hợp với giọng nũng nịu làm cho nữ tử càng thêm mảnh mai đáng yêu, rất được nam tu hoặc giả nam yêu yêu thích.
Cửu Hồ cô cô vừa xuất hiện, Bạch Bạch liền khẩn trương nhìn Bạch Dục.
May mà trong mắt Bạch Dục không có kinh diễm si mê, ngược lại mang chán ghét cùng ghét bỏ.
Bạch Bạch hoàn toàn yên tâm, ánh mắt nàng thật tốt, Dục ca không có làm nàng thất vọng.
Phượng Vãn đè xuống khó chịu trong lòng, gật gật đầu.
Cửu Hồ thấy Phượng Vãn thẳng thắn như vậy, cười càng hồn nhiên ngây thơ một chút.
"Vậy ngươi là muốn cướp sao? Bất quá ngươi hình như đánh không lại ta a."
Bạch Dục muốn nôn, sống mấy ngàn tuổi lão yêu tinh, làm ơn đừng làm người buồn nôn như vậy có được không.
Cái giọng nũng nịu của Cửu Hồ này nghe cũng làm Phượng Vãn nhíu mày.
"Ta có thể dùng đan dược đổi với ngươi?"
Phượng Vãn thân là luyện đan sư, đối với người khác mà nói đan dược ngàn vàng khó cầu, nhưng đối với nàng lại không bao giờ thiếu.
"A, đúng vậy, luyện đan sư là có rất nhiều đan dược, nhưng mà, ta đã bát giai, đan dược bình thường, ta chướng mắt."
Bạch Dục muốn nổi giận, hồ ly này thật là không biết tốt xấu.
Bởi vì tỷ tỷ yêu thú của nhân chủ nhân cũng là hồ ly, Bạch Dục đối với Cửu Hồ này thêm mấy phần nhẫn nại, nhưng hắn thật sự là nhịn không được.
Hắn rất muốn động thủ a.
Bạch Bạch cảm giác được cảm xúc biến hóa của Bạch Dục, nghiêng đầu đụng đầu Bạch Dục, ra hiệu hắn không nên vọng động.
【 Dục ca, nghe chủ nhân của ngươi. 】 【 Ân, biết. 】 Lúc mới thu Bạch Dục, Phượng Vãn đã nói, khế ước thú của nàng bất kể lợi hại hay không lợi hại, điều thứ nhất chính là phải tuyệt đối nghe lời.
Không có mệnh lệnh của Phượng Vãn, hắn sẽ không dễ dàng ra tay.
Phượng Vãn chỉ là không chịu được thanh âm của Cửu Hồ, lời nói của nàng ngược lại là không có gì đáng giận.
Dù sao, tu vi bát giai cho nàng lực lượng ngạo khí.
Lại nói cò kè mặc cả cũng là bình thường.
"Lục giai cực phẩm dưỡng hồn đan, như thế nào?"
Đan dược lục giai ở Cửu Hoang đại lục đã phi thường trân quý.
Cửu Hồ như thiếu nữ chu mỏ một cái, "Lục giai a, ta đã bát giai, đoán chừng là không dùng được.
Tiểu cô nương, ngươi vẫn là trở về đi, đan dược của ngươi ta không cần, mà tử tôn quả này, ta cũng sẽ không thể cho ngươi.
Kỳ thật, có đôi khi gặp được người hữu duyên, ta cũng sẽ tặng không mấy quả.
Đáng tiếc, chúng ta không hợp nhãn duyên."
Nói xong, Cửu Hồ còn đáng yêu cười cười.
Bạch Dục thật sự là nhịn không được, nôn ra.
Bạch Bạch đau lòng, vội vàng mang hắn đi sang một bên, nhìn không thấy nghe không được liền sẽ không nôn.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn hồn nhiên ngây thơ lại thuần mỹ của Cửu Hồ xuất hiện một tia cứng ngắc.
"Yêu thú của ngươi kia là làm sao, là cảm thấy ta buồn nôn sao?"
"Ngươi cảm thấy thế nào?"
Phượng Vãn vốn dĩ là ôm thành ý tới, nhưng Cửu Hồ này thật sự không tốt ở chung.
"Ngươi âm dương quái khí làm cái gì, cây tử tôn quả này vốn dĩ là của ta, ta không cho ngươi còn có sai sao?"
"Không có sai, nhưng ngươi không cần dùng dáng vẻ đáng yêu tới ngụy trang chính mình, thật sự làm người nghĩ nôn."
Nếu đã không nể mặt, bản tính ác miệng của Phượng Vãn liền bộc lộ.
"A, ngươi cái này là thẹn quá hoá giận, được a, muốn đánh nhau phải không, ta phụng bồi tới cùng."
【 chủ nhân, hồ ly này chính là ghen ghét ngươi xinh đẹp, tu vi lại cao, vẫn luôn cố ý gây chuyện. 】 - Tăng thêm rồi, các bảo bối.
( bản chương xong )..
Bạn cần đăng nhập để bình luận