Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển

Nữ Phối Tại Tu Tiên Văn Bên Trong Làm Nội Quyển - Chương 265: Mạc Quỳnh khởi xướng khiêu chiến (length: 8103)

Không để Phượng Vãn đợi lâu, Trì Tuệ, Trì Đạo cùng Trì Cẩm và những người khác rất nhanh liền trở lại.
"Phượng cô nương, lần này thật đa tạ ngươi, về sau chỉ cần ngươi lên tiếng, Trì mỗ có thể làm được nhất định không chối từ."
"Được, đa tạ."
"Phượng cô nương, ta xin lỗi ngươi vì nhiều lần vô lễ."
Trì Cẩm khẽ cúi đầu, thái độ rất là thành khẩn.
Đối với loại tính tình này của Trì Cẩm, hiện tại là nhận lầm, nhưng lần sau vẫn sẽ nghĩa vô phản cố chất vấn Phượng Vãn.
Cho nên, đối với lời xin lỗi của hắn, nghe qua là được.
"Được rồi, ta cũng nên trở về."
"Ân, được, bất quá, Vãn Vãn, ta có thể thường xuyên tới tìm ngươi không?"
Qua một khoảng thời gian ở chung, Trì Tuệ thật lòng thích Phượng Vãn, người bằng hữu này.
"Có thể."
"Rất tốt, vậy ta ngày mai sẽ đến tìm ngươi."
"Được, bất quá nếu trùng hợp ta đang bế quan, có lẽ ngươi sẽ phải về tay không."
"Không sao, không sao."
Phượng Vãn lại lần nữa cáo biệt với mấy người, liền cùng Tích Mộng, Sơn Triết đạo quân và những người khác rời khỏi thành chủ phủ.
Về đến khách sạn, bá thiên sư vui vẻ nói với Phượng Vãn, hôm nay có người trả phòng, cho nên bọn họ hiện tại có thể mỗi người một gian.
Phượng Vãn có trực giác chuyện này có liên quan tới Trì gia, bất quá như vậy ngược lại vừa vặn.
Ở cùng một phòng với Tích Mộng, nàng luôn cảm thấy có chút không được tự nhiên.
Ở một mình một phòng, nàng tu luyện cũng dễ dàng hơn một chút.
Phượng Vãn trở về phòng mình, đặt tấm biển "bế quan" ở cửa ra vào, liền tiến vào Hỏa Hoàng không gian.
Trong Hỏa Hoàng không gian, linh thảo mọc lên rất tốt, mấy cọng thượng cổ giới linh thực kia cũng cao thêm không ít.
"Chủ nhân, có ta ở đây, những linh thảo này ngươi hoàn toàn không cần lo lắng."
"Ân, Bách Tri thật lợi hại." Phượng Vãn giơ tay sờ sờ đầu Bách Tri.
Bách Tri tồn tại dưới hình dáng người linh thể, trải qua thời gian dài tu luyện, linh thể của nó đã rắn chắc thêm không ít.
"Cảm ơn chủ nhân khích lệ, chúng ta đi xem khỏa thành tiên cây ăn quả kia đi."
"Được."
Cây thành tiên quả sinh trưởng ở trong nham thạch, Phượng Vãn liền cố ý trồng nó ở một vách núi thấp.
Qua mấy năm tỉ mỉ chăm sóc, trên cây có mười quả, lại có một quả đã chín.
Phượng Vãn và bốn tiểu tử đều kích động.
"Chủ nhân, chúng ta phát tài rồi."
"Ân, bất quá chuyện chúng ta có quả thành tiên không thể để người khác biết, nếu không chúng ta sẽ gặp nguy hiểm."
"Ân ân."
Phượng Vãn đương thời nói với Bất Nhiễm rằng nàng chướng mắt những bảo bối trên người hắn, kỳ thật cũng là than nghèo kể khổ.
Những bảo bối không thể bại lộ của nàng, bất cứ thứ gì cũng đều có thể khiến Cửu Hoang đại lục điên cuồng tranh đoạt.
Phượng Vãn cẩn thận đem quả chín kia bỏ vào trong hộp ngọc đặc biệt, sau đó cất hộp ngọc vào trong túi càn khôn đã được nàng hoàn toàn luyện hóa.
Làm xong những việc này, Phượng Vãn liền tiến vào trong túi càn khôn tu luyện.
Nàng nhất định phải đột phá đến kim đan kỳ trước khi luyện đan đại hội ở Trung Hoang bắt đầu.
Linh lực ở Trung Hoang càng thêm nồng đậm, tu luyện cũng nhanh hơn, loại "lông dê" này tự nhiên là phải dùng sức "vặt".
Mấy tiểu tử kia cũng lần lượt tiến vào trạng thái minh tưởng.
Ba ngày sau, Phượng Vãn xuất quan, mặc dù vẫn chưa đột phá đến kim đan kỳ, nhưng Phượng Vãn cảm thấy chỉ còn cách một bước chân.
Có lẽ, chỉ còn thiếu một cơ hội.
Phượng Vãn vừa xuất quan, Sơn Triết đạo quân và những người khác liền biết.
Trong ba ngày này, Trì Tuệ mỗi ngày đều sẽ đến một chuyến, thấy tấm biển "bế quan" ở cửa phòng Phượng Vãn, nàng liền đợi một canh giờ.
Nếu như không đợi được, nàng cũng không chờ nữa, mà ngày mai sẽ trở lại.
Hôm nay nàng cũng cho rằng không đợi được Phượng Vãn, lại thấy tấm biển "bế quan" ở cửa phòng Phượng Vãn bị gỡ xuống.
Trì Tuệ hưng phấn gõ cửa.
"Vãn Vãn, ngươi xuất quan rồi sao?"
"Ân, vào đi."
Trì Tuệ không kịp chờ đợi đẩy cửa ra, chỉ thấy Phượng Vãn đang ngồi đọc sách trên ghế bên cạnh cửa sổ.
Trì Tuệ thật sự khâm phục, Vãn Vãn thật là quá khắc khổ, một chút thời gian cũng không lãng phí.
Không giống như nàng, không chịu được khổ tu luyện, cũng không đọc được sách, cả ngày chỉ muốn ra ngoài chơi.
Nàng thật nên học tập Vãn Vãn.
Bất quá, đó là chuyện của ngày mai, hôm nay vẫn là chơi trước rồi tính.
Vãn Vãn luôn tu luyện như thế làm sao được, cũng phải thích hợp thả lỏng mới đúng.
"Vãn Vãn, chúng ta ra ngoài dạo chơi đi, cửa hàng nguyên thạch lại có một lô nguyên thạch mới."
Trì Tuệ rất hợp ý, nàng đã phát hiện, Phượng Vãn đặc biệt hứng thú với những chuyện có liên quan tới linh thạch.
Trì Tuệ đoán rất đúng, trong thế giới của Phượng Vãn chỉ có hai việc lớn, một là tu luyện, hai là kiếm tiền.
Quả nhiên, Phượng Vãn bị thuyết phục.
"Ân, được a."
Mặc dù mới kiếm được mười vạn khối thượng phẩm linh thạch từ Trì gia, nhưng Phượng Vãn đã cho Quyền Hỏa Hoàng toàn bộ, tính toán giúp nó một lần lên tới tứ giai.
Cho nên, hiện tại nàng lại nghèo rồi.
Bách Tri và Bạch Dục phụ trách hộ pháp cho Hỏa Hoàng, chỉ để lại viên nhĩ thỏ đi theo Phượng Vãn.
Trì Tuệ kéo cánh tay Phượng Vãn xuống lầu, liền bị Mạc Quỳnh từ bên ngoài đi vào chặn lại.
"Ngươi là Phượng Vãn, là luyện đan sư của Thiên Nguyên tông đến tham gia thi đấu?"
Mấy ngày trước, Mạc Quỳnh bị mất mặt lớn ở chỗ Phượng Vãn, sau khi trở về liền phái người điều tra kỹ thân phận của Phượng Vãn và những người khác.
Phượng Vãn thoải mái gật đầu, thân phận của nàng không cần phải giấu.
Vài tháng nữa sẽ bắt đầu thi đấu, đến lúc đó vẫn là phải công khai.
Nếu như hiện tại nàng không dám thừa nhận, ngược lại sẽ khiến người khác xem thường.
"Không sai."
"Tốt, Phượng Vãn, ta muốn so tài với ngươi, ngươi dám ứng chiến không?"
Nghe nói có người muốn tỷ thí, những tu sĩ thích náo nhiệt đều xúm lại.
Bọn họ vừa rồi đã nghe nói, thì ra tiểu cô nương có tướng mạo tinh xảo đáng yêu này là luyện đan sư của Thiên Nguyên tông ở Nam Hoang đến tham gia thi đấu a.
Trông còn rất trẻ, trẻ hơn cả Mạc Quỳnh tiên tử của bọn họ.
"Ta vì cái gì phải nhận lời khiêu chiến của ngươi?"
Phượng Vãn thản nhiên nói.
Một câu nói phản kích Mạc Quỳnh á khẩu không trả lời được, không sai, nàng ta có thể khiêu chiến, Phượng Vãn cũng có thể lựa chọn ứng chiến hoặc không.
"Phượng Vãn, chẳng lẽ ngươi sợ ta?"
"Kích tướng pháp đối với ta vô dụng, ngươi thân là luyện đan sư của Lăng Nguyên tông, nói ra những lời này thật là hạ thấp trí tuệ."
Ngữ khí của Phượng Vãn vẫn nhàn nhạt, tạo thành sự tương phản rõ rệt với Mạc Quỳnh đang tức muốn hộc máu.
"Ngươi..."
Mạc Quỳnh đột nhiên cảm thấy, có một cái miệng ăn nói lợi hại, cũng là phi thường cần thiết.
Mạc Quỳnh điều chỉnh một hồi mới tiếp tục nói.
"Ngươi không muốn biết ta muốn so cái gì với ngươi sao?"
"Không muốn." Phượng Vãn lại cự tuyệt.
"Mạc Quỳnh tiên tử, tỷ thí đều cần có phần thưởng, ngươi không bằng nói trước một chút, người thắng có lợi gì đi?"
Những người xung quanh sợ cuộc tỷ thí này thất bại, vội vàng nghĩ kế giúp nàng ta.
Tu sĩ tu luyện vốn rất buồn tẻ, lạc thú lớn nhất mỗi ngày của bọn họ chính là xem người khác đấu pháp.
Lời này làm Mạc Quỳnh chợt nảy ra ý, không sai, theo tin tức điều tra được, Phượng Vãn rất thích linh thạch, không bằng từ điểm này ra tay.
"Phượng Vãn, người thua phải đưa cho người thắng một vạn khối thượng phẩm linh thạch, thế nào?"
"Không có hứng thú."
Một vạn khối thượng phẩm linh thạch đã không đả động được Phượng Vãn, hiện tại nàng cần là nhanh chóng đột phá và bảo tồn thực lực.
Không thể để bị người khác nhìn thấu trước khi cuộc thi bắt đầu.
Mạc Quỳnh lần này đến tìm nàng so tài, chẳng lẽ cố ý tới dò xét trình độ luyện đan của nàng?
(bản chương kết thúc).
Bạn cần đăng nhập để bình luận