Ma Thần Nhạc Viên

1006 liên kích

1006 liên kích Tội Ác Chú Văn, Hắc Tử ở trong một ngàn năm này, nghĩ ra cách giải Bạch Đế Cực Quang kiếm, cái loại năng lượng sát chiêu vô cùng vô tận kia, liền thấy vật chất màu đen sền sệt cuồn cuộn lên, trực tiếp theo sáu dòng trọc hướng về phía hào quang Sáng Thế Kỳ Điểm kia nhào tới. "Bạch Đế Cực Quang kiếm, chính là Thần khí mạnh nhất của Chân Lý Giáo Đình. Còn Dĩ Thái Mê Tử, thì là thứ trong truyền thuyết, do Chân Lý Chi Thần sáng tạo ra. Chính vì vậy, Bạch Đế Cực Quang kiếm mới có thể không hạn chế rút sức mạnh, thống trị Dĩ Thái Mê Tử." "Mà ta và các Chư Tử khác nghiên cứu ra Tội Ác Chú Văn, chính là luyện hóa mười hai loại lực lượng ma thần khác, làm ô nhiễm độ tinh khiết của Dĩ Thái Mê Tử, khiến cho Dĩ Thái Mê Tử hóa thành lực lượng Tà Thần, dùng nó phá giải sự thống ngự của Bạch Đế Cực Quang kiếm." "Lực lượng của ma thần, đương nhiên do Ma Thần đến đối kháng." "Tuy rằng linh căn của sáu người chúng ta chỉ có thể rút ra sức mạnh của sáu vị Ma Thần, nhưng đối phó với gà mờ như ngươi, vậy là quá đủ rồi." Liền thấy nơi màu đen sền sệt đi qua, vô số lực lượng Dĩ Thái Mê Tử tựa hồ trong chớp mắt đã mất đi linh tính, hóa thành các loại ánh sáng, tiêu tan trong không trung. "Cái gì!" Bất Phàm Thánh Tử kinh hãi, đang định rút lui tái chiến, lại phát hiện hai chân của mình không biết từ lúc nào đã bị dòng trọc cuồn cuộn và màu đen sền sệt Tội Ác Chú Văn bao vây. Trên bầu trời, thấy Bất Phàm Thánh Tử rơi vào thế yếu, mười vị pháp vương trên mặt đất kịch liệt giãy giụa, từng đạo quang mang giống như cánh đồng mở rộng ra, hướng về toàn bộ khu vực Trung Châu bao phủ, thần lực kịch liệt lưu chuyển bên trong cơ thể bọn họ, muốn đột phá phong tỏa. Nhưng nhìn một màn này, Ngư Tử chỉ khẽ quát một tiếng. "Trấn." Trong khoảnh khắc, từng đạo từng đạo khói đen theo bên trong thập đại quang nhân chui ra, biến thành bàn tay lớn màu đen theo sau lưng bọn họ, siết chặt cổ của bọn họ. Từng đạo từng đạo vẻ điên cuồng theo trong hai mắt quang chi cự nhân dần hiện ra, đó là tâm ma đạo của Ngư Tử cắm rễ vào nơi sâu thẳm trong đầu óc bọn họ, bắt đầu chia tách tinh thần của bọn họ. Thấy mười vị pháp vương bị Ngư Tử một mình trấn áp, Bất Phàm Thánh Tử cũng hoàn toàn rơi vào thế yếu, còn Bạch Tử thì đã che chắn trước mặt Bất Hủ Thánh Tử và Hải Thiên Thánh Tử vừa định hành động. Bạch Tử mặc áo bào trắng, trên người bốc lên ngọn lửa trắng nhạt, trong hai mắt của hắn một mảnh lạnh nhạt, khác nào trời xanh đang quan sát sâu kiến. Kèm theo ánh mắt của hắn đảo qua, Bất Hủ Thánh Tử cảm thấy ý chí võ đạo trong cơ thể mình như muốn thoát thể, có một chút cảm giác không bị khống chế. Thanh âm của Bạch Tử đồng thời vang lên trong đầu bọn họ: "Không nên cử động." Bất Hủ Thánh Tử nhíu mày, nhìn về phía Bạch Tử trước mắt, Hắc Tử ở xa xa, Ngư Tử, còn có ba người kia vẫn cứ ẩn giấu bên trong sáu dòng trọc. Trong lòng hắn lo lắng: 'Sáu lão ma này, một ngàn năm trôi qua, sức mạnh của bọn họ bị suy yếu đến cực điểm, nhưng một ngàn năm tử quan, lại khiến cảnh giới của bọn họ càng cao thâm khó lường. Bất quá Bạch Đế Cực Quang kiếm đại diện cho năng lượng vô hạn, chỉ bằng vào sức của một người, tuy rằng có thể nhất thời áp chế, nhưng cuối cùng vẫn là không thể kéo dài được.' Ngay khi Bất Hủ Thánh Tử nghĩ như vậy, sáu dòng trọc quả nhiên lại lần nữa động. Mập mạp nhíu mày: "Không ngờ Bất Phàm Thánh Tử này vẫn tính có chút căn cơ, Tội Ác Chú Văn dù sao có hạn, tiếp tục tiêu hao quá lâu, Hắc Tử vẫn sẽ bại, Hào Tử, ngươi đi giúp hắn một tay." Theo lời mập mạp vừa nói xong, một tên ở trần bên cạnh hắn, thân dưới bị một mảng lớn vảy giáp bao phủ đi ra. Khóe miệng của hắn lộ ra một nụ cười gằn: "Hai người các ngươi đủ sao?" "Lấy Thiên Cơ Di Túc pháp của ta đủ để che đậy thiên cơ, khiến bất kỳ cường giả nào dưới Thần cấp bảy tầng không thể cảm ứng được nơi này." Mập mạp ung dung nói: "Đến mức đế đô phía dưới, do Đoàn Tử đến phòng thủ, đủ để chống lại dư âm của bất kỳ trận chiến nào, không để những tế phẩm này chết oan chết uổng." Cùng lúc đó, toàn bộ đế đô đã được bảo vệ bởi lực lượng của Đoàn Tử, một tầng ánh sáng dịu nhẹ trùm trực tiếp lên không trung đế đô. Hào Tử cười ha hả: "Vậy ta đi đây." Sau một khắc, thân thể của hắn đột nhiên nhảy lên, khác nào một con bạo long lao ra, nơi hắn đi qua, thân thể cường tráng như xé rách hư không, đã trực tiếp kéo ra từng vết rạn nứt không gian. Hắn chỉ dùng hết sức chạy băng băng, đã đạt đến kết quả của việc vừa nãy Bất Phàm Thánh Tử và Phương Tinh Kiếm quyền chỉ giao nhau. Một tiếng xé rách vang lên, hắn hoàn toàn không quan tâm sự bảo vệ của sáu dòng trọc, trực tiếp từ trong đó trốn ra, tiếp đó hóa thành một tia chớp, xuyên toa hư không, xòe bàn tay ra, một cái hướng về phía cổ Bất Phàm Thánh Tử chộp tới. Nhận biết được địch nhân đến, Bất Phàm Thánh Tử đang dùng Bạch Đế Cực Quang kiếm và tội ác nguyền rủa để tiêu hao lẫn nhau hơi nhướng mày, chỉ tay về phía Hào Tử. Ánh sáng Bạch Đế Cực Quang kiếm rung lên, vô số quang điểm hội tụ đến đầu ngón tay Bất Phàm Thánh Tử, sau một khắc đã chuyển hóa thành một loại vật chất thủy tinh, tạo thành một loại pháo sáng giống thủy tinh, lao về phía Hào Tử. Thình lình lại là Đô Thiên Thần Phạt Nhị Thập Tứ Trọng Kinh nhất chiêu, Hư Không Kiếp. Một chiêu này chính là dùng lực lượng di chuyển không gian, trực tiếp chuyển lấy sức mạnh trong cơ thể đối thủ, thúc giục sức mạnh mất cân bằng bên trong cơ thể đối phương tự bạo. Khoảng cách chênh lệch năng lượng giữa hai bên càng lớn, chiêu này càng mạnh. Bất Phàm Thánh Tử muốn dựa vào việc dùng Bạch Đế Cực Quang kiếm thúc đẩy Hư Không Kiếp, trực tiếp làm tan nát Hào Tử. Nhưng ngay khi pháo sáng Hư Không Kiếp chạm vào Hào Tử, đem thân hình Hào Tử hoàn toàn nuốt hết, liền thấy một bóng đen xuất hiện trong pháo sáng hư không đó, đi ngược dòng nước, đủ để đánh tan một cường giả thần cấp năm tầng, pháo sáng tiêu hao điên cuồng lực lượng của cường giả sáu tầng đánh vào người Hào Tử, ngay cả một vết xước cũng không để lại. Lực lượng di chuyển không gian liên tục bùng nổ bên trong cơ thể hắn, nhưng ngay cả kết cấu hình thể của hắn cũng không thể thay đổi chút nào, đừng nói là xúc động sức mạnh tự bạo. Liền thấy Hào Tử một đường tiến lên, trực tiếp phá nát pháo sáng hư không của Bất Phàm Thánh Tử. Xông thẳng tới mặt là Đại Quang Minh Kiếm do hàng vạn ánh kiếm tạo thành, Hào Tử lập tức bị ném vào trong biển kiếm đầy trời, mỗi giây có đến ức vạn ánh kiếm càn quét trên người hắn, ánh kiếm đủ để tàn sát cả đại lục nhưng không thể để lại chút vết thương nào trên người hắn. Lúc này hắn như biến thành một khối lưu ly, bên ngoài tản ra vầng sáng tựa như ẩn chứa những vận luật đẹp đẽ nhất trong thiên địa. Một tiếng nổ vang ầm ầm, phá tan kiếm hải, Hào Tử tiến đến trước mặt Bất Phàm Thánh Tử trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, một tay ngang chụp, đã thô bạo nắm được cổ Bất Phàm Thánh Tử, tiếp tục tiến lên, mạnh mẽ đánh tới bên trong sáu dòng trọc tụ tập sau lưng Bất Phàm Thánh Tử. Ngay lúc Hào Tử nắm lấy Bất Phàm Thánh Tử, mười quả cầu ánh sáng tăng vọt xuất hiện sau lưng Bất Phàm Thánh Tử, hết quả này đến quả khác, giống như những mặt trời nhỏ, lao vào người Hào Tử. Bên trong vụ nổ kinh thiên động địa, vô số lỗ đen nhỏ được sinh ra, điên cuồng phun ra nuốt vào tất cả vật chất trong trời đất. Sáng Thế Kỳ Điểm mười liên kích!
Bạn cần đăng nhập để bình luận