Ma Thần Nhạc Viên

Chương 187: Mua mua mua (một)

Đi tới trước mặt Ferdinand, Phương Tinh Kiếm trực tiếp nói: "Ta muốn trong vòng một ngày đem hết tiền, mua trang bị, mua thuốc cao, mua các loại thứ hữu dụng." Ferdinand ngẩn người, nhưng thấy vẻ mặt thật lòng của Phương Tinh Kiếm, hắn ngược lại không nói gì thêm, chỉ gật gật đầu, nói: "Được, ngươi đi theo ta." Thế là Phương Tinh Kiếm theo Ferdinand một đường luồn lách khắp các ngõ ngách lớn nhỏ ở phố Coaster, đi vòng vòng cuối cùng đến một chỗ miệng cống, sau khi vào cống lại đi vòng qua vòng lại, chừng năm phút đồng hồ thì những tiếng huyên náo ồn ã bắt đầu trào vào tai Phương Tinh Kiếm. Ferdinand đứng bên cạnh cười nói: "Coaster là một viên minh châu của Đại Tây Châu, tập hợp vô số thương phẩm ở bờ Tây Hải, nhưng người thực sự có tiền đều chỉ có thể lén lút giao dịch. Rất nhiều thương phẩm bị chính phủ cấm mua bán, cho nên mới có chợ đêm." Phương Tinh Kiếm chậm rãi lướt người, điều khiển kiếm khí như gió nhẹ mênh mông cuồn cuộn quét ra, khiến toàn bộ chợ đêm dưới lòng đất, vô số người đều hơi rùng mình, cảm giác nhiệt độ dường như hạ xuống. Và một khung cảnh thị trường dưới lòng đất náo nhiệt cũng thật sự hiện ra trước mắt Phương Tinh Kiếm. Ferdinand hỏi: "Thế nào? Ngươi muốn mua gì trước?" "Binh khí, ta muốn một thanh kiếm." Phương Tinh Kiếm vỗ vào chiếc thiết kiếm khép lại bên hông mình, nói. Đồ vật như kiếm hắn sớm đã muốn, nhưng vẫn chưa có duyên sở hữu, một cái thiết kiếm dùng đến giờ, hơi dùng sức chút là vỡ vụn. Ferdinand cười nói: "Đi theo ta." Hai người một trước một sau, Phương Tinh Kiếm không ngừng ghi lại khung cảnh xung quanh, đâu đâu cũng có người tập võ cầm đao kiếm trên tay, trong các con hẻm nhỏ dày đặc đều là các loại sạp hàng. Có bày rất nhiều khối thịt không rõ nguồn gốc, da thuộc. Có toàn bình bình lọ lọ, đủ các màu thuốc mỡ, dược tề. Thậm chí có cả động vật hung bạo sống sờ sờ, như cự lang dài bốn, năm mét, gấu chó lớn như xe tăng, còn có đại tinh tinh ba đầu, gào thét không ngừng về phía Phương Tinh Kiếm. Các loại đồ vật mới lạ chưa từng thấy không ngừng xuất hiện trước mắt Phương Tinh Kiếm, khiến hắn hơi kinh ngạc một chút. Trước giờ bận rộn tu luyện, lại không có dư tiền, đây là lần đầu hắn đến loại chợ đêm dưới lòng đất này. Nhưng Ferdinand thì rõ ràng rất quen thuộc, đi loanh quanh một hồi, đã tới khu vực đầy tiếng đánh thép. Thấy rất nhiều người đang đánh thép ngay ven đường, trên sạp bày dao kiếm vũ khí tùy ý, Ferdinand nói: "Mấy quán nhỏ này đều bán binh khí bình thường thôi, không phải thứ kỵ sĩ dùng, ta dẫn ngươi đi xem chỗ tốt hơn, có thần binh của đế quốc để mua." Phương Tinh Kiếm gật đầu, liền đi theo Ferdinand đến một cửa tiệm lớn. Đó là một cửa tiệm đồ sộ được đục sâu vào vách đá, đào ra một nhà đá lớn dưới lòng đất. Còn chưa tới gần đã cảm thấy hơi nóng phả vào mặt, giống như đi vào miệng núi lửa vậy. Bước vào trong, liền thấy từng hàng từng hàng giá vũ khí, Phương Tinh Kiếm tùy tay nhấc một thanh trường kiếm lên, liền thấy hàn quang lóe lên, mang theo hoa văn nhàn nhạt, nhìn thoáng qua thôi đã cảm thấy một loại sắc bén đâm vào mắt, rõ ràng là cực kỳ sắc bén. Thanh trường kiếm này nhìn đã đạt đến đỉnh cao của công nghệ vũ khí lạnh, tuy không phải thần binh đế quốc, không có cấp bậc. Nhưng cũng tốt hơn trường kiếm trên tay Phương Tinh Kiếm nhiều. Ferdinand dẫn Phương Tinh Kiếm đi vào như chốn quen thuộc, hô: "Tiếp khách tiếp khách, có khách lớn tới rồi." Một tên tráng hán bước ra, mình trần bóng nhẫy như vận động viên thể hình lực lưỡng, nhìn thấy Ferdinand liền mất kiên nhẫn nói: "Lại là tên nhãi thối nhà ngươi, chỉ ngó mà không mua, ta không rảnh tiếp ngươi." Ferdinand cười nói: "Hì hì, không phải ta muốn mua, là bạn ta muốn mua." Ferdinand chỉ Phương Tinh Kiếm phía sau, nói: "Khách hàng lớn chính hiệu, hàng thường không cần lấy ra đâu, ta biết lão bản ngươi có mấy món thần binh đế quốc đấy." Tráng hán kia chau mày nói: "Thần binh đế quốc là đồ cấm, ở đây không bán." Ferdinand nhếch miệng cười, trực tiếp móc ra mười tấm đặt cọc đơn từ trong người, đều là thứ Ferdinand lấy sau khi gửi tiền của Phương Tinh Kiếm vào ngân hàng, để dùng giao dịch, có chút tương tự như giấy bạc. Có điều hiện giờ đế quốc vẫn chưa có ngân hàng thống nhất toàn quốc, loại đặt cọc đơn này có đáng tin hay không hoàn toàn phải xem uy tín của ngân hàng tương ứng ngày thường thế nào. Nhưng như vậy đã tiện hơn Ferdinand họ phải trực tiếp chuyển một rương tiền đến rất nhiều. Còn buổi đấu giá bí mật Sọ người, vì phải bảo mật, với lại giao dịch tiền trao cháo múc nên đương nhiên phải yêu cầu thanh toán tiền mặt. Nhìn con số trên đặt cọc đơn, hai mắt lão bản như lóa lên. Trong lòng điên cuồng thét: "Dê béo! Đại dê béo!" Hắn lập tức đổi sắc mặt, cười híp mắt tiến đến trước mặt Phương Tinh Kiếm, nói: "Không biết vị đại nhân này muốn binh khí loại gì? Đao thương côn bổng, áo giáp mũ giáp ở đây cái gì cũng có, ngài cứ nói." "Ta muốn một thanh kiếm." Phương Tinh Kiếm nói: "Phải là thần binh đế quốc, hoặc thậm chí hạ vị thần binh thì càng tốt." Tráng hán kia nhíu mày: "Hạ vị thần binh ở đây không có, nhưng thần binh đế quốc thì vẫn còn hai thanh trường kiếm cấp chín, ngài đi cùng ta xem thử." Thế là hai người theo tráng hán đi sâu vào trong nhà đá, đến một cửa ngầm, tiếp tục đi sâu vào một mật thất đầy ắp binh khí. Chung quanh có tổng cộng mười hai đại hán lực lưỡng canh gác, rõ ràng nơi đây đều là vũ khí thượng đẳng nhất trong cửa hàng. Tráng hán kia sai người lấy ra hai thanh trường kiếm, lần lượt đưa đến trước mặt Phương Tinh Kiếm. Hắn đầu tiên rút ra một thanh trường kiếm bọc vải xanh, đắc ý giới thiệu: "Thanh kiếm này tên là Hỏa Lịch, thân kiếm được chế tạo nguyên khối bằng mười ba loại hợp kim, bất kể là độ dẻo, cứng rắn hay sắc bén đều thuộc hàng đầu trong thần binh cấp chín, đặc biệt mặt trên còn có một đại sư rèn đúc tự tay khắc hoa văn, đổ bê tông hỏa cao, chỉ cần hơi ma sát với không khí là có thể sinh nhiệt độ cao, chém giết kẻ địch." Nói rồi, hắn vung trường kiếm, liền có những tia lửa bắn ra từ lưỡi kiếm. Sau đó hắn lại cầm vỏ kiếm lên nói: "Còn vỏ kiếm cũng được chế tạo tỉ mỉ, bên trong chẳng những có lớp cách lửa, còn được đổ đầy hỏa cao, hỏa cao trên kiếm dùng hết thì chỉ cần cắm vào vỏ là dùng được." Phương Tinh Kiếm gật đầu, lại nhìn thanh kiếm còn lại nói: "Vậy thanh này?" Tráng hán thu Hỏa Lịch lại, cầm lên thanh kiếm đen kịt như tỏa ra tử khí kia, càng thêm kiêu ngạo: "Cái này mới lợi hại hơn." Theo hắn từ từ rút kiếm ra, một tiếng rít khe khẽ từ trên thân kiếm truyền ra, ngay cả Ferdinand nghe tiếng kêu này cũng cảm thấy hơi khó chịu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận