Ma Thần Nhạc Viên

Chương 13: Tiến bộ

Phương Tinh Kiếm cũng không có gì bất ngờ, cầm kiếm gỗ tập luyện đi tới, rồi từng chiêu từng thức bắt đầu diễn luyện chiêu thức Hôi Hùng Kiếm Thuật. Bất quá, hắn cố ý tỏ ra ngốc nghếch một chút, thể hiện trình độ của mình chỉ ở mức hai, ba cấp.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn cứ diễn dịch tinh túy của Hôi Hùng Kiếm Thuật một cách sâu sắc, khiến Kayle trước mắt lại thêm phần sáng ngời.
"Không tệ không tệ, các ngươi cố gắng nhìn, Hôi Hùng Kiếm Thuật, chính là phải giống như một con gấu lắc lư cổ, ngực bụng, dùng lực hai vai, cổ phải thả lỏng, eo phải rung. Cấp bậc kỹ năng của Tinh Kiếm không cao bằng các ngươi, nhưng sự khéo léo này là điều các ngươi cần phải học theo. Cậu ấy đã tìm ra con đường, chờ tới điểm đích. Còn vài người các ngươi cứ mãi đi vòng, bây giờ vẫn còn loay hoay trước vạch đích."
Nhìn Phương Tinh Kiếm diễn luyện xong, Kayle hài lòng gật đầu: "Không sai, Tinh Kiếm, tự mình luyện tập tiếp đi."
Nói xong, mặt hắn quay sang Ogdon quát: "Nhìn thấy chưa, học hỏi đi, kiếm thuật của ngươi tuy cấp cao hơn Phương Tinh Kiếm, nhưng lại không thực sự nắm được tinh túy, kế tiếp cậu ấy luyện Hôi Hùng Kiếm Thuật chắc chắn sẽ thuận lợi, còn ngươi sao lại có nhiều bình cảnh đến vậy. Tiếp tục luyện cho ta, không đột phá Hôi Hùng Kiếm Thuật đến cấp mười, làm sao mà vượt qua nổi vòng loại khu vực kế tiếp."
Phương Tinh Kiếm đi tới một bên, tự nhiên bắt đầu tu luyện Hôi Hùng Kiếm Thuật, trong đầu lóe qua vòng loại khu vực mà Kayle vừa nói.
Toàn bộ tầng lớp thượng tầng của đế quốc, hầu như đều bị các đại quý tộc, hoàng thất cùng thế lực gia tộc nắm giữ. Người bình thường muốn tiến lên, muốn mạnh hơn, muốn hưởng thụ nhiều tài nguyên tu luyện hơn, cơ bản chỉ có một con đường duy nhất là gia nhập vào một trong số đó.
Và khác với những cậu ấm cô chiêu ngậm chìa khóa vàng từ khi sinh ra, nắm trong tay quyền thừa kế, quyền tiến cử để tiến thân, những thường dân duy nhất có thể một bước lên mây chỉ có thể thông qua con đường tuyển chọn của quốc gia.
Tuyển chọn của quốc gia được chia thành ba tầng khu vực, tỉnh và quốc gia, vòng khu vực một năm một lần, vòng tỉnh hai năm một lần, vòng quốc gia ba năm một lần.
Mỗi khi vượt qua một tầng, hầu như đều là chọn ra thiên tài trong mấy trăm, thậm chí mấy ngàn người, và mỗi vòng đi qua đều được nhận các loại quyền lợi và tưởng thưởng do quốc gia ban tặng.
Ví dụ như, tư cách vào học tại học viện hoàng gia, tước vị, ruộng đất, trang viên, miễn thuế, thậm chí cả việc chuyển chức đều sẽ có được. Nếu như không tham gia vào tuyển chọn quốc gia, cho dù bạn có tu luyện giỏi đến đâu cũng chỉ là một thường dân.
Có thể nói tuyển chọn quốc gia là lối thoát lớn nhất cho tất cả dân thường, và mỗi năm đều có rất nhiều nhân tài được lựa chọn cho toàn bộ đế quốc.
"Thông thường chuyển chức nghiệp, ở mỗi lưu phái là có thể hoàn thành. Nhưng tài nguyên của một lưu phái thì làm sao mà so được với một quốc gia lớn như vậy." Phương Tinh Kiếm sớm đã có quyết định trong lòng: "Ta nhất định phải tham gia tuyển chọn quốc gia, đầu tiên là từ vòng khu vực khóa này vào 5 tháng tới, giành lấy thân phận kỵ sĩ, vào học viện hoàng gia Coaster."
Đúng vậy, học viện Coaster là một trong bảy viện nổi tiếng nhất của thành Coaster, nơi mà chỉ những người đã thông qua vòng tuyển chọn khu vực và trở thành kỵ sĩ mới có thể vào học.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Phương Tinh Kiếm trở nên kiên định, thanh kiếm gỗ trong tay dường như thêm phần nặng trĩu, vừa luyện kiếm thuật, trong đầu hắn không ngừng suy tư.
"Chi phí sinh hoạt, hay là có thể tìm cách từ Kiếm Quán. . . Nhưng quan trọng nhất vẫn là tu luyện kiếm thuật, chuẩn bị tham gia vòng tuyển chọn khu vực. Vòng tuyển chọn của đế quốc, vòng khu vực một năm một lần, vòng tỉnh hai năm một lần, vòng quốc gia ba năm một lần. Vừa hay bây giờ đến năm tuyển chọn khu vực, năm sau là vòng tỉnh và năm sau nữa là vòng quốc gia. Ta chỉ có năm năm tuổi thọ, cũng chỉ có cơ hội một lần này, nếu muốn báo thù, muốn trở nên mạnh hơn, ta nhất định phải một đường tiến lên mây xanh, mượn tài nguyên của toàn bộ đế quốc cộng thêm thiên phú của ta. . ."
Thông qua vòng tuyển chọn khu vực trở thành kỵ sĩ, đế quốc sẽ bồi dưỡng bạn lần đầu tiên chuyển chức, hay còn gọi là nhất chuyển.
Thông qua vòng tuyển chọn tỉnh trở thành kỵ sĩ phong hào, đế quốc sẽ bồi dưỡng bạn lần thứ hai chuyển chức, còn gọi là nhị chuyển.
Thông qua vòng tuyển chọn quốc gia cuối cùng để trở thành kỵ sĩ quốc gia, đế quốc sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng bạn lần thứ ba chuyển chức, hay còn gọi là tam chuyển.
Chính là quá trình một chiến sĩ gia nhập đế quốc sau đó lên từ cấp 1 đến cấp 30.
Trong khi nói, bảng kỹ năng lại nhảy một cái, Hôi Hùng Kiếm Thuật của hắn đã lại lên cấp, đạt tới cấp 18.
"Người bình thường căn bản cũng chỉ có thể luyện đến cấp mười, mà ta lại có thể vượt qua giới hạn này."
"Không có vấn đề... chỉ cần cứ như vậy mà tiến bộ, ta sẽ trở nên đủ mạnh..."
Trong mắt Phương Tinh Kiếm lại lóe lên đốm lửa cừu hận, sự độc ác của Lý Sương Hoa, sự dày vò của Caroline, đều như những con rắn độc đang cắn xé tâm hồn hắn.
Hắn ngẩng đầu nhìn xung quanh, trong sân luyện võ dù là những đứa trẻ tám, chín tuổi, hay thiếu niên mười mấy tuổi, hoặc là những thanh niên hai mươi mấy tuổi, tất cả đều đang vùi đầu khổ luyện trên quảng trường, mặc cho mồ hôi rơi, hầu như không có một ai lười biếng.
Văn hóa võ lực cá nhân ở thế giới Kỳ Tích này, thật sự phát triển hơn Ma Đô gấp bội lần, những học viên tại sân luyện võ này, phần lớn đã mạnh hơn Phương Tinh Kiếm lúc còn ở Ma Đô.
Giữa quảng trường, Kayle sau khi chỉ đạo xong một nhóm học viên thì hô: "Được rồi, ta ra ngoài một lát, gần đây có chút việc, chắc ta không có thời gian thường xuyên ở đây, mọi người có vấn đề gì thì cùng nhau trao đổi."
Ngay sau đó, Phương Tinh Kiếm quay đầu nhìn lại, liền thấy sư huynh cả Ogdon đang đi về phía mình, thân thể được rèn luyện đến mức quần áo như sắp nổ tung, mỗi bước chân giẫm trên mặt đất đều phát ra rung động rất nhỏ.
Mặc dù biết rằng sư phụ Kayle chắc chắn mạnh hơn sư huynh cả, nhưng nếu bỏ qua thực lực thật sự, chỉ về mặt khí thế mà nói, khí thế áp bách của sư huynh cả này, gần như còn vượt cả Kayle. Hơn nữa đối phương đã luyện tập ở Kiếm Quán từ nhỏ, rèn luyện thân thể, huống hồ Kiếm Quán không chỉ có một môn kỹ năng là Hôi Hùng Kiếm Thuật. Chỉ có điều gần đây Ogdon cần phải đột phá Hôi Hùng Kiếm Thuật mà thôi.
Nhìn Phương Tinh Kiếm trước mắt, sư huynh cả nở nụ cười hiền hòa, nói: "Tinh Kiếm sư đệ, sư phụ nói Hôi Hùng Kiếm Thuật của ngươi giỏi hơn ta, không biết ta có thể đi cùng để cùng luyện kiếm không?"
Phương Tinh Kiếm liếc mắt nhìn hắn, hắn vừa đến đây, không thích gây thù hằn, hơn nữa đối phương cũng không có ác ý, cho dù hắn không đồng ý thì đối phương có thể luyện tập cùng không?
Cho nên hắn gật đầu nói: "Không sao cả."
Ogdon cảm kích gật đầu: "Đa tạ ngươi, ta thi ba lần vòng khu vực đều không qua, nếu như lần này vẫn không qua, cha đã muốn sắp xếp cho ta làm công tác bảo vệ thành, cho nên vòng khu vực lần này ta nhất định phải vượt qua."
Thế là tiếp đó, Phương Tinh Kiếm luyện tập, còn Ogdon thì ở bên cạnh quan sát và bắt chước các động tác của hắn để luyện tập Hôi Hùng Kiếm Thuật.
Phương Tinh Kiếm cũng không quan tâm đến hắn, chỉ là tự nhiên luyện kiếm, nhưng vô tình những người khác thấy Ogdon cũng đi luyện Hôi Hùng Kiếm Thuật theo Phương Tinh Kiếm, cũng có năm, sáu đứa trẻ mới học theo đến chỗ Phương Tinh Kiếm luyện kiếm thuật.
"Phương Tinh Kiếm này cũng lợi hại thật, ta cảm giác chiêu kiếm của hắn với sư phụ Kayle không khác nhau là mấy."
"Ừm, giống Kayle sư phụ thật."
"Lần này tốt rồi, chúng ta cứ theo cậu ấy luyện tập, có thể sửa được động tác của mình."
Ngay lúc hơn nửa học đồ đều đi theo Phương Tinh Kiếm luyện Hôi Hùng Kiếm Thuật, trong góc kia, vài nam sinh sắc mặt lại khó coi mà nhìn Phương Tinh Kiếm.
Một nam sinh có mái tóc đỏ và khuôn mặt hơi u ám lẩm bẩm nói: "Thằng nhóc này ngông cuồng thật, chẳng lẽ muốn bọn ta những học sinh cũ luyện tập mấy năm cùng nó sao?"
Bên cạnh hắn, một nam sinh vóc dáng thon dài, cơ bắp cân xứng và mạnh mẽ, tựa như một bức tượng hoàn mỹ. Hắn tên là Lambert, có thể coi là học viên tư chất cao thứ hai trong Kiếm Quán, thường được gọi là sư huynh nhị. Cũng giống Ogdon, hắn đạt đến đỉnh phong cấp 9, vẫn chưa chuyển chức, đồng thời kiêm tu nhiều môn kiếm thuật, thực lực chỉ đứng sau Ogdon.
Một người bạn bên cạnh nói: "Đúng đó, mới đến mấy ngày, mà đã bắt đầu dạy chúng ta luyện kiếm."
"Hay là chúng ta cho nó một bài học?"
"Có gì mà phải dạy dỗ?" Lambert cười lạnh một tiếng rồi quay người: "Nhớ kỹ, vòng tuyển chọn khu vực mới là mục tiêu của chúng ta. Lần này ta nhất định sẽ rời khỏi đây, vào học viện hoàng gia. Còn cậu ta ít nhất vẫn phải ở Kiếm Quán tu luyện mấy năm, có gì đáng để so đo."
"Được rồi, mau tranh thủ luyện kiếm đi, vòng thi đấu khu vực chỉ còn lại 5 tháng." . .
Sau vài tiếng, cho dù thân thể của Phương Tinh Kiếm cường tráng, cũng cảm thấy tứ chi cùng thân mình truyền đến những cơn đau âm ỉ, lúc này hắn liền dừng lại tạm thời nghỉ ngơi.
Dù sao hắn cũng là người chứ không phải máy móc, thân thể cảm thấy mệt mỏi thì nhất định phải nghỉ ngơi, nếu không cố quá thì chẳng phải là dưỡng sinh mà lại là p·há h·oại thân thể. Ngược lại bên cạnh Ogdon, lại tỏ ra tinh thần vẫn cứ sáng láng tựa hồ không hề cảm thấy chút mệt nhọc nào. Còn những học trò khác thì về cơ bản cũng đã rời đi ăn cơm trưa. Ogdon thấy Phương Tinh k·i·ế·m dừng lại, liền hỏi: "Tinh k·i·ế·m, ngươi muốn nghỉ ngơi sao?" "Ừm. Ta nghỉ ngơi một chút rồi phải đi ăn cơm trưa." "Ừ, vậy ngươi cứ đi trước đi, ta có chút cảm giác, tu luyện thêm chút nữa." Phương Tinh k·i·ế·m cũng không nói gì, liền đi thẳng đến nhà ăn, từ khi đến thế giới này, hắn cũng p·h·át hiện tình cảm của mình tựa hồ càng ngày càng nhạt nhòa. Mặc dù biết giữ gìn mối quan hệ tốt với người khác là tốt nhất, nhưng lời chưa kịp ra khỏi miệng, thì lại không sao nói ra được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận