Ma Thần Nhạc Viên

Chương 18: Nịnh nọt

Mấy ngày sau đó, Phương Tinh Kiếm ban ngày luyện tập Thuyết kiếm Quán cơ sở kiếm thuật, buổi tối thì lại không ngừng vụng trộm luyện tập Cửu Dương Thần kiếm, môn Thần kiếm này độ khó tu luyện cao hơn Hôi Hùng kiếm thuật rất nhiều, tốc độ học tập của Phương Tinh Kiếm cũng chậm lại một chút.
Mà trong khoảng thời gian này ở luyện võ trường, Wenzel đã lần thứ hai trở thành tiêu điểm của mọi người. Thiếu niên thiên tài của gia tộc Theresa này dường như đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm, dù cho lúc này một mình luyện tập Sơn Ưng kiếm thuật, cũng có một đám thiếu nam thiếu nữ cùng ở sau lưng hắn đồng thời luyện tập, tựa hồ luyện kiếm theo hắn, sự tiến bộ của bọn họ cũng sẽ nhanh hơn.
Mỗi khi Wenzel dừng lại nghỉ ngơi hoặc là suy nghĩ, luôn có người đi đến đưa điểm tâm, đưa nước các loại, thấy sang bắt quàng làm họ.
"Wenzel thiếu gia, ngài uống nước chứ?"
"Wenzel thiếu gia, ngài học thật nhanh, bộ Sơn Ưng kiếm thuật này đã cấp hai rồi chứ? Không hổ là thiên tài của gia tộc Theresa."
Nhưng đối mặt với những lời khen tặng và nịnh nọt này, Wenzel căn bản lười cười một cái, gương mặt từ đầu đến cuối vẫn lạnh lẽo, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào kiếm thuật, chỉ là lông mày hắn hơi nhíu lên, hiện rõ sự thiếu kiên nhẫn.
"Được rồi được rồi, các ngươi đừng quấy rầy Wenzel, khu tuyển là phải dựa vào chính mình, luyện võ cuối cùng cũng cần nhờ vào chính mình." Đúng lúc này, Ogdon đi tới, như thường lệ đuổi tất cả mọi người đi.
Wenzel gật gật đầu, dùng ngữ khí ra lệnh cho hạ nhân nói: "Ngươi đến vừa hay, biểu diễn lại cho ta xem chiêu thứ mười hai và thứ ba mươi ba của Hôi Hùng kiếm thuật."
Ogdon lập tức vui vẻ biểu diễn kiếm thuật cho Wenzel, trên thực tế từ khi đối phương đến, hắn liền không còn luyện tập kiếm thuật cùng Phương Tinh Kiếm, mà quấn lấy Wenzel, mỗi ngày cùng đối phương tu luyện kiếm thuật, đem kinh nghiệm của mình về Sơn Ưng kiếm thuật và Hôi Hùng kiếm thuật không chút giấu giếm mà cống hiến hết ra.
"Đây chính là người thừa kế của gia tộc Theresa, chỉ cần làm tốt quan hệ với hắn, các quan chấm thi ở khu tuyển cũng sẽ đánh giá ta cao hơn chút chứ? Coi như không qua được khu tuyển, có thể làm công ở gia tộc Theresa, không, nếu như có thể vào học viện kỵ sĩ Theresa thì còn gì bằng." Ogdon mang theo suy nghĩ tinh ranh đặc trưng của dân thường, trong tay kiếm gỗ càng lúc vung vẩy thêm mạnh mẽ.
Đối với sự nịnh nọt của Ogdon, Phương Tinh Kiếm không có ý kiến gì, đây là thực tế, là xã hội. Kẻ ở dưới dùng hết sức lấy lòng người ở trên, vốn là chuyện lẽ thường. Nếu như hắn không có thiên phú kiếm thuật siêu nhân như bây giờ, có lẽ hắn cũng sẽ làm ra lựa chọn giống như Ogdon.
Chỉ là hắn vốn cho rằng Ogdon là một người thật thà, bây giờ nhìn lại Ogdon bất quá vẻ ngoài có vẻ chất phác, thực chất cũng chỉ là một tiểu thị dân gian xảo, có những toan tính của riêng mình.
"Đại sư huynh làm sao ra bộ dạng này?" Vivian cắn môi nói: "Trước đây hắn vẫn còn cùng chúng ta luyện kiếm mà, hắn bình thường nhìn qua thành thật như thế... Chuyện này...Thật là quá..."
"Có liên quan gì tới ngươi?" Phương Tinh Kiếm tiếp tục tu luyện Hôi Hùng kiếm thuật, hắn dự định trước hết luyện kiếm thuật này lên đến mãn cấp: "Đường là tự mình chọn, dù cho học viện cùng khu tuyển có liên quan đến nhau thì cũng hữu dụng, nhưng chuyện luyện võ, cuối cùng thì cũng chỉ có thể dựa vào chính mình. Thuộc tính, kỹ năng, sở trường, những thứ này đều không thể gạt người."
Vivian quay đầu nhìn về phía Phương Tinh Kiếm, cũng từ từ tập trung ý chí, chăm chú vào luyện kiếm.
Trong mấy ngày này, Phương Tinh Kiếm ban ngày vẫn dành thời gian luyện tập Hôi Hùng kiếm thuật, Hôi Hùng kiếm thuật của hắn hiện đã là cấp 29, kém một chút là có thể đạt cấp 30.
Chỉ thấy kiếm gỗ trong tay hắn vung vẩy cực nhanh, tàn ảnh như nối liền vào nhau, mỗi lần vung kiếm chém, thân kiếm rung động xé rách không khí, phát ra âm thanh như gấu xám gầm thét.
Một tiếng nổ lớn vang lên, trong không khí dường như có thuốc súng bị đốt cháy vậy, Đối với Phương Tinh Kiếm mà nói, trong đầu một mảnh rung mạnh, giống như trời quang bị một tiếng sét đánh, khiến đầu óc của hắn đầy những vì sao.
Cả người hắn sửng sốt một cái, cảm giác toàn thân tê dại, dường như bị điện giật vậy, cơ bắp xương cốt liên tục rung động ba lần, mới hoàn hồn lại.
Hôi Hùng kiếm thuật cấp 30, tố chất sức mạnh +6, tố chất tốc độ +6, tăng cường độ cứng của xương cốt, tăng mạnh lực lượng nội tạng, rõ rệt tăng cường tốc độ hồi phục mệt mỏi của cơ bắp và xương cốt, tăng cường rất lớn tiềm năng thân thể.
Phương Tinh Kiếm cảm giác mình dường như mọi lúc đều ngâm mình trong suối nước nóng vậy, xương cốt cơ thịt đều ở trong phạm vi nhỏ dao động, không ngừng xoa bóp bảo dưỡng thân thể hắn, đồng thời loại bỏ chỗ thừa, những chỗ bị trói buộc đánh bay, đánh nứt rồi dọn dẹp sạch sẽ.
Hôi Hùng kiếm thuật cấp 30, luôn bảo dưỡng thân thể hắn, giúp hắn tăng cường tiềm lực cơ thể, cố bản bồi nguyên.
Thuộc tính hiện tại của hắn đã thay đổi:
Họ tên: Phương Tinh Kiếm Tuổi: 16 Chức nghiệp: Chiến sĩ phó tòng Đẳng cấp: 9 Tố chất sức mạnh: 20 Tố chất tốc độ: 24 Tố chất phản ứng: 11 Tố chất sức chịu đựng: 8 Tố chất dẻo dai: 12 Sức mạnh và tốc độ của hắn không còn thua Ogdon hoặc Lambert, những người từ nhỏ đã luyện tập tại Thuyết kiếm Quán, thậm chí còn vượt qua một ít.
Phương Tinh Kiếm chìm đắm trong sự vui mừng, vừa lúc đó, từ một bên khác của sân luyện võ lại truyền đến từng tràng náo động.
"Thua rồi, Lambert cũng thua rồi."
"Đại sư huynh Ogdon và Nhị sư huynh Lambert đều thua... chuyện này...thật là..."
"Này cái gì, đây chính là siêu cấp thiên tài của Theresa, Wenzel thật lợi hại, hắn mới luyện Hôi Hùng kiếm thuật bao lâu chứ. Thiên phú như vậy cả đời chúng ta cũng không theo kịp."
Wenzel nhìn Lambert đang ngã trên mặt đất, lắc đầu nói: "Thuộc tính của ngươi quá kém, căn bản không phát huy ra ảo diệu của Hôi Hùng kiếm thuật, đối luyện với ngươi thực sự không có tác dụng gì."
Ogdon ở một bên cười hề hề, dường như không hề để ý chuyện mình thất bại, liếc nhìn Lambert mặt mày tái mét, nói: "Chúng ta dù sao cũng chỉ là người có tư chất bình thường, đương nhiên không thể so sánh với thiên tài kiếm thuật như Wenzel thiếu gia được, ngài luyện một ngày thì bằng chúng ta luyện mấy năm."
Ngực Lambert liên tục mấy lần phập phồng, dường như muốn nói ra những lời hung hăng, nhưng sau cùng vẫn không thể thốt ra, cuối cùng tức đến đỏ mặt, cầm kiếm chạy ra khỏi cửa, rõ ràng là không còn mặt mũi tiếp tục ở lại đây.
Wenzel lần nữa lắc đầu: "Luyện tập kiếm thuật, điều cần là sự tiến bộ dũng mãnh, sự kiên cường bất khuất. Một chút nhục nhã như thế cũng không chịu được, còn học làm gì kiếm thuật."
Nói rồi, hắn quay đầu nhìn về phía Phương Tinh Kiếm, hỏi: "Nghe nói Thuyết kiếm Quán của các ngươi còn có một thiên tài, ngày đầu tiên đã học được Hôi Hùng kiếm thuật?"
Ogdon gật đầu nói: "Đúng vậy, lão sư nói cơ sở của Tinh Kiếm cực kỳ vững chắc, hơn nữa trước khi vào quán đã học một bộ kiếm thuật cơ sở mãn cấp, cho nên mới có thể tùy tiện bắt đầu học Hôi Hùng kiếm thuật."
"Cơ sở tốt?" Wenzel đi đến trước mặt Phương Tinh Kiếm, nói: "Ta cần một người cùng ta đối luyện Hôi Hùng kiếm thuật, hóa giải kiếm chiêu, ngươi thử xem đi." Trong giọng nói, như là một lẽ đương nhiên, còn tràn đầy hương vị bố thí.
"Không có hứng thú." Phương Tinh Kiếm không thèm quay đầu lại, tiếp tục luyện tập Sơn Ưng kiếm thuật, Hôi Hùng kiếm thuật của hắn đã đạt đến cấp 30, đã mãn cấp, mục tiêu tiếp theo của hắn là tu luyện Sơn Ưng kiếm thuật lên đến đỉnh cấp, căn bản không hứng thú diễn luyện chiêu thức với đối phương, để đối phương dương oai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận