Ma Thần Nhạc Viên

1270 mài giũa

1270 mài giũa
Trong lúc vô tình va vào nhau khiến Phương Tinh Kiếm ngã nhào, Lilia phát hiện đối phương đều là sinh viên cùng trường đại học với mình, thế là cả hai cùng nhau đến trường. Nếu sau đó không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì đây sẽ là một câu chuyện tình yêu học đường. Nhưng ngay trên đường hai người đi bộ đến trường, Rosasco cuối cùng cũng lên tiếng.
"Phương Tinh Kiếm..."
Hàng loạt thông tin nháy mắt xuất hiện trong đầu Phương Tinh Kiếm, khiến bộ não phàm nhân của hắn hiện tại gần như bị đứng máy, nhưng theo thông tin không ngừng truyền vào, hai mắt của hắn cũng dần dần từ mông lung trở nên rõ ràng.
"Ta... Phương Tinh Kiếm..."
"Cảm ơn ngươi, Rosasco, nếu không có ngươi, ta thật sự đã quên hết những chuyện này."
Nhưng còn chưa kịp để họ cảm thán tình huống trước mắt, thời không biến hóa, dòng thời gian lại một lần nữa đổi khác.
Từng mảng sắt thép phế tích, trên mặt đất đâu đâu cũng thấy xác chết chất thành núi, máu chảy thành sông, cả thế giới chìm trong cảnh tận thế do chiến tranh hạt nhân.
Và Phương Tinh Kiếm đã trở thành một thợ săn ở vùng đất hoang tàn sau tận thế, chuyên đi săn bắn ma thú biến dị để kiếm tiền. Tuy vậy, từ nhỏ hắn đã biết đến Rosasco trong đầu mình, nhưng đối với lời của Rosasco, hắn vẫn nửa tin nửa ngờ. Thế nhưng thông qua chỉ điểm của đối phương, tố chất thân thể của hắn thực sự tăng lên rất nhanh, thậm chí còn nắm giữ một vài sức mạnh siêu phàm tương tự như niệm động lực. Thế là trong vài năm tiếp theo, nhờ sự giúp đỡ của Rosasco, thực lực của hắn nhanh chóng tăng lên, đồng thời một đường quét ngang vùng đất hoang tàn sau tận thế, cuối cùng sau năm năm đã thống nhất toàn bộ thế giới hoang mạc, thực lực của cả người cũng đạt tới sức mạnh tương đương với Thần Cơ tầng năm, nắm giữ một bộ phận năng lực nhận biết cao tầng.
"Rosasco, ngươi nói không sai, ký ức quá khứ, ta nhớ lại rồi..."
Sau khi thức tỉnh một bộ phận ký ức, thực lực của Phương Tinh Kiếm tiến bộ càng nhanh hơn, nhưng ngay khi hắn hao tốn mấy năm công phu để khôi phục thực lực và ký ức, thời không lại biến ảo, dòng thời gian một lần nữa thay đổi.
Lần này Phương Tinh Kiếm trở thành một nhân viên nhỏ trong thành phố, cả ngày vất vả bôn ba vì công việc. Còn Rosasco nhìn cảnh tượng trước mắt thì không lên tiếng nữa. Hắn đã hiểu ra, dù hắn có giúp đỡ Phương Tinh Kiếm như thế nào, chỉ cần cuộc chiến của các Ma Thần vẫn tiếp tục kéo dài, thì mỗi khi dòng thời gian thay đổi, hành động của hắn sẽ đều hóa thành hư không, không có chút ý nghĩa nào.
'Phương Tinh Kiếm muốn thức tỉnh một lần nữa, giành lại sức mạnh của mình, cách duy nhất chính là dựa vào chính hắn.'
'Nhưng để khảo ý chí của mình vượt qua thời không, loại ý chí này cần mạnh mẽ đến mức nào?'
Tốc độ biến đổi thời không lần này càng nhanh hơn, Rosasco phát hiện gần như không mấy phút thì thời không đã lại biến ảo, Phương Tinh Kiếm bị kéo từ xã hội hiện đại đến xã hội cổ đại, trở thành một đứa con nông dân. Rosasco thầm nghĩ: 'Nhưng Tả Kình Thương sẽ không đánh một trận chiến không có nắm chắc, hắn đã thật sự làm như vậy, có phải là đã có sắp xếp hậu chiêu? Một ngày kia, nhưng vẫn chưa đến.'
Tuy rằng thời không trước mắt biến hóa, trên dòng thời gian dường như đã trôi qua mấy trăm năm hơn cả nghìn năm, nhưng thực chất chẳng qua là sự biến hóa của dòng thời gian, lịch sử biến đổi mà thôi, trong cảm giác của Rosasco, hắn chỉ trải qua mấy tiếng đồng hồ.
Thế là tiếp đó, Rosasco liền lặng lẽ đứng xem Phương Tinh Kiếm lần lượt trải qua các loại biến đổi thời không. Hắn nhạy bén nhận ra được, tần suất thời không biến ảo và tốc độ di chuyển của dòng thời gian càng lúc càng nhanh. Thông thường khi hắn vừa tới một thời gian tuyến mới được sinh ra không quá mười giây, thì thời không lại biến ảo, dòng thời gian lại dịch chuyển.
Hơn nữa tốc độ như vậy còn không ngừng tăng nhanh, từ mười giây đã biến thành năm giây, một giây, thậm chí một phần ngàn giây, một phần vạn giây. Thế giới trước mắt hoa cả mắt, gần như khiến Rosasco không mở mắt nổi, từ đó có thể thấy được độ chấn động của cuộc chiến giữa các Ma Thần, gần như cứ mỗi một phần vạn giây đều có một cuộc giao thủ ảnh hưởng đến mấy chục, mấy trăm vũ trụ song song thay đổi.
Và tốc độ như vậy vẫn đang tăng nhanh. Đến cuối cùng, trước mặt Rosasco không ngừng lóe lên những vầng sáng mờ mịt, tốc độ thay đổi dòng thời gian càng lúc càng nhanh, mọi năng lực nhận thức dường như từng bước mất đi tác dụng, tất cả vật chất thời không năng lượng đều trở nên mơ hồ không rõ, khiến người ta khó có thể nắm bắt.
Một khắc sau, ở một nơi xa xôi bên ngoài thời không, một vật thể hình cầu có kích thước tương đương mặt trăng, toàn thân óng ánh long lanh, tản ra ánh sáng trong suốt hơi rung lên một chút. Hình dạng vật thể này, lại có rất nhiều điểm tương tự với Chung Mạt Chi Nhãn mà Phương Tinh Kiếm tu luyện. Và giờ đây, theo mỗi lần dòng thời gian biến đổi, đều có một lượng lớn số liệu thông tin vượt qua giới hạn thời không, đến với viên Chung Mạt Chi Nhãn to lớn này, lượng lớn thông tin không ngừng bùng nổ bên trong Chung Mạt Chi Nhãn to lớn. Mỗi một thông tin đều chứa đựng ý thức của Phương Tinh Kiếm ở một vũ trụ song song, những ý thức này giống như cổ trùng bị đặt cùng một chỗ, không ngừng chém giết lẫn nhau, thôn phệ nhau, cho đến khi tiêu diệt tất cả các ý thức khác trừ bản thân mình.
Theo càng ngày càng nhiều thông tin tràn vào bên trong Chung Mạt Chi Nhãn này, càng ngày càng nhiều ý thức trong tín hiệu điện từ không ngừng chém giết, toàn bộ Chung Mạt Chi Nhãn cũng chấn động càng lúc càng dữ dội, cho đến khi đạt đến một giới hạn nào đó, thì một ý thức hoàn toàn mới ra đời trong đó.
"Ta..."
Phương Tinh Kiếm cảm giác ý thức của mình trỗi dậy trong một mảnh hỗn độn, cả người tựa hồ đã trải qua một cuộc chém giết vô hạn, lúc này mới khó khăn tỉnh lại. Thực tế thì hắn đã thực sự trải qua vô số cuộc chém giết và kinh nghiệm, mỗi khi ý thức của hắn ở một thế giới song song tiến vào, hai bên đều sẽ xông ra chém giết, sau đó thôn phệ ý thức của đối phương. Hắn tựa như đang giao đấu với vô số bản thân song song, còn cắn nuốt ý thức của bọn họ. Chỉ trong vòng mấy tiếng ngắn ngủi, hắn như đã trải qua hàng tỷ năm, nhân sinh dài đằng đẵng, vô số trải nghiệm tràn ngập trong đầu hắn, chèn ép cuộc đời vốn có của hắn. So với nhân sinh hơn hai mươi năm vốn có của hắn, những kinh nghiệm này tựa hồ mới chiếm phần lớn. Nhưng hắn biết những kinh nghiệm này không phải là thật, không phải là những gì hắn đã thực sự trải qua, Phương Tinh Kiếm chỉ có thể dùng hết toàn lực để trấn áp những trải nghiệm và suy nghĩ đã bị hắn thôn phệ.
Lần lượt phá diệt, lần lượt trấn áp, ý chí của Phương Tinh Kiếm không ngừng dung nhập vào đủ loại võ công và lý niệm của hắn, giống như một thanh thần kiếm ngày càng sắc bén, chém và trấn áp những ý niệm kia từng cái một.
Đây cũng chính là mục đích thực sự của Tả Kình Thương, hắn đã sớm chuẩn bị sẵn Chung Mạt Chi Nhãn to lớn cỡ mặt trăng này cho Phương Tinh Kiếm, Chung Mạt Chi Nhãn mà Phương Tinh Kiếm tu luyện chỉ là một công cụ để liên lạc với nơi đây mà thôi.
Dựa vào Chung Mạt Chi Nhãn này, lại mượn sức chiến đấu của mười hai vị Ma Thần, mỗi giây có đến mấy vạn mấy trăm ngàn lần thay đổi thời gian, vũ trụ sinh diệt, có thể nói là mượn sức mạnh của mười ba vị Ma Thần để gia tốc sự tăng lên của Phương Tinh Kiếm, khiến ý chí của hắn giống như một thanh kiếm càng mài càng sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận