Ma Thần Nhạc Viên

Chương 5: Bắt lấy

Trong căn nhà cũ nát, Phương Tinh Kiếm trốn trong bóng tối sâu thẳm, nhìn con đường vắng vẻ bên ngoài cửa sổ. Một người phụ nữ cao hơn một mét tám, đôi chân dài miên man, mái tóc vàng óng đang đứng ở đầu đường. Ma Đô là điểm giao nhau giữa thế giới thực tại và thế giới Kỳ Tích, bị năm cường quốc phân chia quản lý. Cảnh sát, phòng cháy chữa cháy và chính quyền nơi đây đều do quân đội các nước phối hợp thi hành pháp luật, do đó có rất nhiều cảnh sát da trắng, thậm chí da đen.
"Không có ai cả."
Phương Tinh Kiếm cầm ống nhòm quan sát Jessica ngoài đường, nửa giờ sau mới bước đến chỗ cô ta.
"Không ai theo dõi ngươi chứ?"
"Nói thừa, có ai biết mối quan hệ tốt đẹp giữa ta và ngươi chứ."
Phương Tinh Kiếm hỏi: "Năm đại gia tộc đều có đường đi bí mật đến thế giới Kỳ Tích, ta muốn thông qua con đường của gia tộc Medici để đến đó."
Người đẹp tóc vàng trước mắt này là một thành viên chi nhánh của gia tộc Medici, cũng như Phương Tinh Kiếm đều sinh ra trong gia tộc lớn, nhưng lại không được coi trọng.
Nghe Phương Tinh Kiếm nói, Jessica nhíu mày, hỏi: "Bây giờ ngươi có bao nhiêu tiền?"
"Tài khoản của ta bị đóng băng, hiện tại tiền mặt có thể sử dụng được là hơn 2 triệu." Phương Tinh Kiếm nói.
"Cũng gần đủ rồi." Jessica gật đầu: "Ta cho ngươi thêm một triệu nữa, tối ngày mai có thuyền, đi đường biển đến thế giới Kỳ Tích."
Phương Tinh Kiếm có chút do dự: "Đường biển có rất nhiều động vật hung dữ, còn có bão táp không gian gây ra sóng thần, quá nguy hiểm đi?"
"Con đường không nguy hiểm, làm sao có thể thay đổi được ngươi của bây giờ?" Jessica quay người nói: "Đi thôi, hôm nay ngươi ngủ nhà ta, bọn họ chắc chắn vẫn chưa tra ra quan hệ của chúng ta."
Vài phút sau, một chiếc xe nhỏ chở Phương Tinh Kiếm và Jessica hướng ra ngoại ô. Hai người đến một chung cư cao tầng. Phương Tinh Kiếm theo Jessica vào phòng, cửa vừa mở đã thấy trên bàn bày la liệt mười mấy chai rượu rỗng, còn trong bồn rửa chén đầy ứ những bát đĩa bẩn và mì tôm gói.
Phương Tinh Kiếm bất đắc dĩ nói: "Ngươi không thể dọn dẹp chút sao?"
Jessica đá đôi giày thể thao, ngả người xuống ghế sofa, tiện tay nhặt gói khoai tây chiên ăn dở nói: "Có chỗ ở là tốt lắm rồi, ngươi bớt chọn tới chọn lui, ăn không?"
Phương Tinh Kiếm liếc xéo một cái, dẹp chiếc áo lót, áo nịt ngực các kiểu còn bẩn ở trên ghế sofa sang một bên rồi mới ngồi xuống. Bỗng nhiên cảm thấy mông mình cấn cấn, thò tay mò thì ra một cây gậy dài.
Phương Tinh Kiếm liếc Jessica: "Nhà của ngươi đã bao lâu không có ai đến rồi?"
Jessica hơi đỏ mặt, giật phắt cây gậy trên tay Phương Tinh Kiếm rồi hừ một tiếng: "Ta đây cũng đã hai mươi tuổi, độc thân không có bạn trai, chẳng lẽ lại không thể có vài biện pháp giải tỏa lành mạnh sao." Tiện tay ném gậy vào phòng, rồi từ phòng tắm đi ra trên người chỉ còn lại đồ lót: "Ta đi tắm, ngươi tự kiếm gì đó ăn đi."
Nhìn làn da thịt trắng phau, đôi chân dài miên man trước mắt mình lúc ẩn lúc hiện, Phương Tinh Kiếm cũng không nhịn được nhìn thêm vài lần.
Jessica vào phòng tắm, đột nhiên thò đầu ra, cười nói: "Này, ngày mai ngươi đi thế giới Kỳ Tích rồi, cũng không biết khi nào mới về được, có muốn hôm nay cùng ta đánh một trận kỷ niệm không? Ngươi vẫn còn là xử nam đúng chứ?"
"Cút." Phương Tinh Kiếm chụp hộp khăn giấy ném qua, cô ta cười ha ha trốn vào phòng tắm.
"Người phụ nữ này... Cô ta cũng là xử nữ thôi... Không... Là tự cô ta làm hại mình." Phương Tinh Kiếm lắc đầu bất lực, thở dài một hơi rồi nằm vật xuống ghế sofa.
Những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày nay liên tục quay cuồng trong đầu hắn. Bà ngoại tàn nhẫn, thiên phú Tinh Thần, cậu hai bất đắc dĩ, còn có bức ảnh của mẹ, từng hình ảnh không ngừng lướt qua trong ý thức hắn, cho đến khi hắn ngủ say.
"Ngươi muốn cái gì?"
Trong bóng tối đen kịt, Phương Tinh Kiếm mở mắt, bên tai truyền đến một thanh âm quen thuộc.
"Ngươi là ai? Nơi này là đâu?"
Trong bóng tối, đối phương dường như không nghe thấy câu hỏi của hắn, chỉ hỏi tiếp: "Ngươi muốn cái gì?" Cùng lúc đó, một ánh lửa màu tím nhạt xuất hiện trong bóng tối.
Phương Tinh Kiếm kinh ngạc nhìn ánh lửa màu tím trước mắt, một khắc sau, giọng nói kia lại hỏi: "Ngươi muốn cái gì?"
Sau một khắc, ngọn lửa màu tím bùng lên hào quang, bóng tối xung quanh tan biến, nhìn xung quanh ngọn lửa màu tím khắp nơi, trong con ngươi Phương Tinh Kiếm hiện lên vẻ kinh ngạc.
Ngay sau đó hắn bật dậy từ ghế sofa, trán đầy mồ hôi.
Trong bếp vọng ra tiếng rót nước, Jessica nói: "Ngươi tỉnh rồi à, hôm qua ta thấy ngươi ngủ ở trên sofa nên không gọi."
Cô nàng bưng một ly cà phê đi ra, thấy Phương Tinh Kiếm mồ hôi đầy đầu thì lạ lẫm hỏi: "Không khỏe à?"
"Không có gì, ta gặp ác mộng."
"Vậy được rồi, ta phải đi làm, hôm nay ngươi cứ ở lại đây nhé, tự cẩn thận, đói thì trong tủ lạnh có đồ ăn."
Suốt cả ngày, Phương Tinh Kiếm ngơ ngẩn trong nhà Jessica, có lên mạng tra tin nhưng rõ ràng bất kỳ kênh thông tin chính thức nào cũng không có tin tức gì liên quan đến hắn.
Còn về giấc mộng tối hôm qua, cảm giác quái dị ấy tuy khiến hắn hơi để ý nhưng lên mạng tìm kiếm tư liệu vẫn không có thu hoạch gì.
Thời gian gần đến nửa đêm, Phương Tinh Kiếm lên xe Jessica đến một bến cảng.
Trong bến cảng đen ngòm, một chiếc thuyền đánh cá lấp lóe vài ánh đèn, lặng lẽ neo đậu bên bờ.
"Chính là cái này?" Phương Tinh Kiếm hỏi.
"Ừ, ta đã sắp xếp ổn thỏa, tự mình lên đi." Jessica nói.
Phương Tinh Kiếm quay đầu nhìn cô nàng tóc vàng bên cạnh: "Cám ơn ngươi."
Jessica cười cười, sau đó nghiêm túc nói: "Ta đã điều tra, Phương Tinh Thần có thiên phú Vu sư, hơn nữa theo sắp xếp của bà nội ngươi, rất có thể bị Vu Vương nhận làm đệ tử, ngươi tốt nhất đừng bao giờ quay về nữa."
Nghe vậy, Phương Tinh Kiếm lập tức siết chặt nắm đấm.
Vu Vương, đó là số ít những người trong toàn thế giới Kỳ Tích đạt đến cấp 30, nắm giữ thực lực Thần cấp.
Vu sư Thần cấp cấp 30 và chiến sĩ Thần cấp cấp 30, theo những gì Phương Tinh Kiếm xem trong tư liệu, hoàn toàn không ở cùng một đẳng cấp. Đó là sự khác biệt giữa bom nguyên tử và bom áp nhiệt, một loại là vũ khí chiến lược, một loại là bom thông thường.
Nắm đấm Phương Tinh Kiếm dần trắng bệch, thấp giọng nói: "Ta sẽ quay lại." Nói xong, liền xuống xe rời đi.
Jessica lắc đầu, nhìn bóng lưng Phương Tinh Kiếm khuất dần, cô đơn bước đi trên cảng đen ngòm, dường như một khắc tiếp theo sẽ bị bóng tối nuốt chửng.
Trong mắt cô hiện lên vẻ không đành lòng, há hốc miệng muốn nói gì đó, cuối cùng lại biến thành tiếng thở dài.
Một bên khác, Phương Tinh Kiếm bước tới trước thuyền đánh cá, liền thấy một người da đen đang đứng ở đầu thuyền nhìn hắn. Ánh mắt người da đen sắc như dao liên tục quét lên quét xuống người hắn, không khác gì đang xem hàng hóa.
"Phương Tinh Kiếm?"
Phương Tinh Kiếm nhíu mày, lập tức cảm thấy không ổn: "Sao hắn lại biết tên mình?"
Ngay sau đó, gió rít nổi lên, sát khí bao trùm cơ thể Phương Tinh Kiếm. Thân thể hắn vừa động định lùi lại, nhưng đối phương công kích càng nhanh và mạnh hơn, mười mấy đạo kiếm khí trực tiếp xé gió lao tới.
Những kiếm khí này đều do lưỡi dao sắc bén chém rách không khí hình thành sóng xung kích, chính là những phân tử không khí ở tốc độ cao tạo thành kiếm khí sắc bén. Kiếm khí tốc độ cực nhanh, uy lực cũng không nhỏ.
Phương Tinh Kiếm cố gắng nhanh chóng di chuyển nhưng vẫn bị vài đạo kiếm khí chém trúng đùi và ngực, da thịt lập tức rách toạc, máu me loang lổ, quần áo từ từ nhuộm đỏ.
Cơn đau đớn này cùng sự cắt xé của cơ bắp khiến thân thể hắn khựng lại, mấy cái phi tiêu đen cũng đã hướng đến cổ của hắn.
Phương Tinh Kiếm nhìn trước mắt hơn mười người mặc đồ đen vây quanh mình, không khác gì Ninja người da đen, lạnh lùng nói: "Tật Phong Hành Giả? Các ngươi là người của gia tộc Onassis?"
Gia tộc Onassis, gia tộc da đen duy nhất trong năm đại gia tộc. Mà Tật Phong Hành Giả là nghề nghiệp bí truyền của Onassis. Trong tất cả các nghề chuyển chức cấp một đều xếp top ba mươi những nghề mạnh mẽ nhất, cũng là nghề ma văn mà chỉ tộc Onassis mới biết.
Vừa rồi kiếm khí, hoặc nói là sóng xung kích không khí, hay nói đúng hơn là chân không chém, đó chính là sức mạnh siêu nhiên đặc biệt của Tật Phong Hành Giả, là kỹ năng nghề nghiệp.
"Ha ha." Một tiếng cười khẽ vang lên, một người phụ nữ da đen đầu trọc bước ra, làn da mịn màng, màu da gần như vàng nhạt, chiếc cổ cao và cằm nhọn khiến cô ta tỏa ra một vẻ quyến rũ đậm chất nữ tính.
Caroline Onassis đến từ gia tộc Onassis, quan sát Phương Tinh Kiếm một lượt rồi nói: "Mang đi."
"Phịch" một tiếng, Phương Tinh Kiếm cảm thấy sau gáy mình đau nhói một hồi, cả người liền hoàn toàn lâm vào hôn mê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận