Ma Thần Nhạc Viên

Chương 854: Tụ hội

Chương 854: Tụ hội Nhìn con đường xa lạ trước mắt, Phương Tinh Kiếm tựa như đã đến đây từ lâu, theo cảm ứng trong lòng, dẫn theo Hắc Vu Vương rẽ trái rẽ phải, đi đến một con phố náo nhiệt, hai bên đều là các tòa nhà thương mại và khách sạn, người qua lại tấp nập, cho thấy một xã hội hiện đại phồn hoa.
Ngay lúc này, một cô thiếu nữ thỉnh thoảng đánh giá Phương Tinh Kiếm, trong mắt lộ vẻ nghi hoặc.
Nàng một đường theo Phương Tinh Kiếm đi tới một tiệm rượu, khi thấy tên khách sạn, hai mắt nàng lộ vẻ kinh ngạc.
Thiếu nữ bạo gan bước tới, nhìn Phương Tinh Kiếm nói: "Xin chào, cho hỏi anh có phải là Phương Tinh Kiếm không?"
Phương Tinh Kiếm nhíu mày, hắn đương nhiên đã sớm cảm giác được sự khác thường của thiếu nữ, nghe nàng hỏi, hắn đáp: "Ta là Phương Tinh Kiếm, cô là ai?"
Tuy rằng Địa Cầu nắm giữ sức mạnh siêu phàm, nhưng phần lớn Ma Văn kỵ sĩ đều ở Ma Đô, thường dân đối với sức mạnh siêu phàm thường nghi ngờ, hoài nghi, không tin hoặc là tin nhảm.
Ba tháng trước, Phương Tinh Kiếm ở Ma Đô một kiếm nhảy lên một mảng lớn lục địa bay ra tầng khí quyển, đã làm kinh động toàn cầu, trở thành tin tức nóng bỏng.
Thế nhưng sự kiện đó nhiều nhất chỉ có người chụp được bóng dáng mờ ảo của Phương Tinh Kiếm, không ai chụp được ảnh thật của hắn.
Sau đó dưới sự che giấu của chính phủ, tin tức này nhanh chóng lắng xuống, trong thời đại mạng lưới bị tin tức về minh tinh, thể thao, giải trí bao phủ.
Ngược lại, Ma Đô hiện tại do thiên đạo phá hoại, được xem như gặp động đất, lại thành đề tài mới.
Cho nên ở thế giới siêu phàm, danh tiếng Phương Tinh Kiếm vang như sấm bên tai, nhưng ở thế giới phàm nhân, danh tiếng của hắn gần như không có.
Nghe Phương Tinh Kiếm trả lời, vẻ mặt cô gái lộ vẻ vui mừng: "Đúng là anh, em vừa mới đã cảm thấy là anh, bất quá anh đẹp trai hơn nhiều đấy, em có chút không dám chắc."
Thấy Phương Tinh Kiếm có vẻ nghi hoặc, thiếu nữ nói: "Anh không nhớ em sao? Em là Triệu Y Na, học cùng lớp với anh ở cấp hai."
"Triệu Y Na?" Phương Tinh Kiếm hơi sững sờ, trong đầu nhanh chóng tìm kiếm, với trí tuệ hiện tại của hắn, chỉ cần là thứ còn nhớ thì hầu như mọi ký ức đều có thể tìm lại ngay tức khắc.
Chợt ánh mắt hắn hơi khựng lại, trong đầu hiện ra hình ảnh một cô bé, thực sự giống với thiếu nữ trước mặt đến bảy tám phần. Chỉ là thiếu nữ trước mắt trải qua mấy năm phát triển, đôi mắt càng thêm xinh đẹp có thần, hai má bầu bĩnh cũng đã biến mất, cả người đã biến từ vịt con xấu xí thành một thiếu nữ xinh đẹp.
Phương Tinh Kiếm nhớ ra, đối phương quả thật là bạn học cùng lớp ở cấp hai, chỉ là chuyển trường đi khi học lớp 9, giờ nghĩ lại, là vì lớn lên quá xinh đẹp nên đã bị mang đi sao?
Trong dòng tin tức, Phương Tinh Kiếm trực tiếp hỏi Hắc Vu Vương: "Người phụ nữ này, trên người nàng có khí tức ma pháp hắc ám không?"
"Hả?" Hắc Vu Vương kỳ lạ liếc Triệu Y Na, dường như ngạc nhiên vì sao Phương Tinh Kiếm lại hỏi như vậy, hắn không cảm giác đối phương là Vu sư, nhưng nghe Phương Tinh Kiếm hỏi, hắn vẫn tỏa ý chí võ đạo, quét qua người Triệu Y Na.
Một khắc sau tầm mắt hắn dừng lại, nói: "Ngược lại có chút kỳ lạ, nhưng mơ hồ, có thể g·iết nàng không?"
Phương Tinh Kiếm khẽ cau mày, trên mặt có chút không vui: "Nhất định phải g·iết người?"
Hắc Vu Vương cũng chỉ là thử hỏi, thấy vẻ mặt không vui của Phương Tinh Kiếm, lập tức nói: "Không g·iết người cũng được, chỉ là cần thêm thời gian, ta chậm rãi dùng ý chí võ đạo tìm kiếm một chút dao động kia, ma pháp hắc ám kia tựa hồ đã từng dùng rất lâu rất lâu, chỉ còn một chút dấu vết trên người nàng, cần nửa canh giờ mới có thể hoàn thành. Bất quá dù g·iết hay không g·iết, đều không hoàn toàn chắc chắn, thời gian quá dài, dao động của ma pháp hắc ám còn sót lại quá ít."
Phương Tinh Kiếm nói: "Không sao, ngươi cứ cố gắng là được."
Cuộc trò chuyện của bọn họ đều diễn ra trong dòng tin tức trong nháy mắt, trong mắt người thường chỉ là nhìn nhau một chút, Triệu Y Na thấy Phương Tinh Kiếm không trả lời, liền nói tiếp: "Anh cũng tới dự buổi họp lớp hôm nay sao? Nghe nói rất nhiều bạn học cấp hai chúng ta tới đấy."
"Họp lớp cấp hai? Chính là chỗ này?" Phương Tinh Kiếm nhìn khách sạn trước mắt, trong mắt lóe lên vẻ hiểu ra, đây chính là sự dẫn dắt trong lòng sao, hắn hỏi tiếp: "Những bạn học chuyển trường trước kia, cũng đến sao?"
"Không biết, đều là lớp trưởng liên lạc, em cũng không rõ ai tới ai không." Triệu Y Na cười nhìn Phương Tinh Kiếm nói: "Từ khi anh lên cấp ba, chúng ta đều không liên lạc được với anh, còn tưởng rằng lần này anh cũng không đến."
Phương Tinh Kiếm không trả lời câu hỏi của Triệu Y Na, hắn hiện tại lại rất tò mò trên người những bạn học cấp hai kia, có phải tất cả đều có dấu vết ma pháp hắc ám hay không.
Triệu Y Na lại nói: "Vị lão gia gia này cũng là bạn của anh sao?"
Phương Tinh Kiếm liếc nhìn Hắc Vu Vương, trong dòng tin tức nói: "Ngươi lát nữa ẩn vào một bên đi."
Liền thấy Hắc Vu Vương rời đi, Phương Tinh Kiếm nói: "Chỉ là một người bạn thôi. Hội ở đâu? Chúng ta đi xem một chút đi."
Hai người lên lầu hai của khách sạn, đi về phía một gian phòng bao, còn chưa tới gần đã nghe thấy tiếng cười nói ồn ào.
Triệu Y Na mở cửa, thấy hơn mười thanh niên nam nữ chia thành mấy nhóm tụ tập trò chuyện, trông rất náo nhiệt.
Nhưng mơ hồ giữa đám người vẫn thấy một thanh niên tóc xoăn nổi bật ở giữa, khí chất ngạo nghễ, như cây cao vút, lại như sao trời được mọi người vây quanh, theo bản năng mà thu hút sự chú ý của mọi người.
Thấy Triệu Y Na xuất hiện, vài nữ sinh quen thân lập tức đi tới chào hỏi.
"Y Na, cuối cùng cậu cũng đến rồi! Tụi mình đợi cậu lâu lắm."
"Triệu Y Na, không giới thiệu một chút người bên cạnh cậu sao?"
"Haha, không lẽ là bạn trai đấy chứ?"
Triệu Y Na cười đùa, gạt đi mấy nữ sinh: "Mấy cậu không nhận ra sao? Cậu ấy là Phương Tinh Kiếm đấy."
"A, Phương Tinh Kiếm?"
Mấy người trong phòng đều kinh ngạc, thực sự là từ khi bọn họ tốt nghiệp cấp hai, mọi người đã tụ tập nhiều lần, có mấy bạn vẫn còn giữ liên lạc, nhưng Phương Tinh Kiếm từ khi tốt nghiệp cấp hai như biến mất, chưa từng có ai liên lạc được với hắn.
Hơn nữa bọn họ vốn không quen thân với Phương Tinh Kiếm này từ cấp hai, sau đó càng cắt đứt liên hệ, lúc này sau khi chào hỏi, lại chia nhóm năm ba người thân quen tán gẫu giết thời gian.
Chỉ có một nam sinh mặt tròn đi tới cạnh Phương Tinh Kiếm, nói: "Tớ nói này, sau cấp hai cậu đi đâu vậy? Không ai liên lạc được với cậu."
Phương Tinh Kiếm tùy ý tìm cái ghế ngồi xuống, nói: "Về Ma Đô."
"Thì ra là về Ma Đô à." Sau một khắc, hắn kinh ngạc nói: "Vậy vụ động đất ở Ma Đô trước đó, cậu không sao chứ?"
"Lúc đó tớ không có ở đó, không sao cả."
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt, tớ xem tin tức, nói trung tâm thành phố một loạt tòa nhà lớn bị sập." Chàng trai mặt tròn lắc đầu: "Nói mới biết cậu đã về Ma Đô, không trách chúng tớ không tìm được cậu. Thế nào, cậu còn nhớ tớ không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận