Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên

Chương 157:: Ta nhưng là dùng miệng ngăn chặn miệng của ngươi rồi

"Chương 157: Ta đây sẽ dùng miệng chặn miệng ngươi lại"
"Truy sát Hắc Quan sứ? Các ngươi gan cũng không nhỏ a, Sư cấp mà cũng dám nhận nhiệm vụ khó nhằn như vậy?" Trần Hoài An nhìn thấy tài liệu do hai trảm Yêu sư cung cấp, thần sắc kinh ngạc. Hắc Quan sứ hắn đã gặp rồi. Nếu như tên đó mà hắn gặp phải là một kẻ có sức mạnh phổ biến, thì hai tên Sư cấp đỉnh đẳng này có xông lên cũng chỉ là dâng đồ ăn mà thôi.
"Chúng ta cũng chỉ muốn mau chóng tăng cấp bậc đánh giá." Hai trảm Yêu sư hai tay đặt trên đầu gối, mặt mũi tràn đầy câu nệ, ngồi còn ngay ngắn hơn cả học sinh tiểu học. Bất quá cũng là điều bình thường thôi, dù sao bên trái là KSC-01, bên phải là KSC-02, đối diện lại là Bạo Quân trông ôn hòa. Đổi ai vào chỗ này ngồi mà chẳng phải rụt cổ lại.
"Tăng cấp bậc đánh giá có chỗ tốt gì sao?" Trần Hoài An hỏi.
"Có thể nhận được tàn quyển của thổ nạp pháp tiếp theo."
"Không sai, hiện giờ thổ nạp pháp gắn liền với cấp bậc đánh giá của trảm Yêu sư, chúng ta muốn nhận được thổ nạp pháp tiếp theo thì phải làm nhiệm vụ, tích lũy kinh nghiệm, nâng cấp bậc trảm Yêu sư."
"Ra là vậy." Trần Hoài An sờ cằm gật đầu. Trảm Yêu ti đúng là được đấy. Vốn dĩ Trảm Yêu ti yêu cầu trảm Yêu sư mỗi tháng phải làm ít nhất một nhiệm vụ có cấp bậc tương ứng. Vì bị Lạc Tai Hồ thuyết pháp mà nhiều trảm Yêu sư không hề muốn làm nhiệm vụ. Giờ thì hay rồi, có củ cà rốt lớn là thổ nạp pháp này thì các trảm Yêu sư đều từng người giành nhau nhận nhiệm vụ. Hơn nữa, gần đây hắn quả thật phát hiện trong bộ phận thu nhận thêm không ít trảm Yêu sư mới vào nghề.
"Thật ra việc tìm ngài giúp đỡ còn có một nguyên nhân." Một trảm Yêu sư thấy Trần Hoài An im lặng không nói, còn tưởng rằng Trần Hoài An không muốn ra tay, liền thành thật nói: "Ngoài hai chúng ta ra thì còn hai tên trảm Yêu sư Bạch cấp mới vào nghề, hai tên này là con cháu thế gia, bọn ta mang chúng nó đi làm nhiệm vụ thì bọn nó cũng bằng lòng chi tài nguyên hỗ trợ, nhưng độ khó của nhiệm vụ chắc chắn sẽ vì vậy mà tăng lên."
Khóe miệng Trần Hoài An giật một cái. Mẹ nó. Còn làm trò cũ kéo người mới? Cũng không thèm nhìn xem bản thân ở đẳng cấp nào! Dù không mang theo hai tên mới vào nghề kia thì đi cũng như không thôi. Bây giờ lại còn thêm hai tên mới vào nghề thì càng đi toi mạng. Trong nháy mắt hắn liền có chút không muốn giúp. Dù sao đánh nhau rất đơn giản, khó là lúc đánh nhau lại còn phải để ý tới trải nghiệm của đám tân binh kia. Có điều hắn vẫn thuận miệng hỏi một câu: "Các ngươi chia cho ta được bao nhiêu tiền?"
"Mười vạn! Tiền thưởng Trảm Yêu ti trả so với trước kia cao hơn rất nhiều." Trảm Yêu sư bên trái nói, lập tức lại bổ sung: "Phía con cháu thế gia còn 20 vạn, sau này tiền bán vật liệu thu được cũng là của ngài, chúng ta chỉ cần tài nguyên từ thế gia và kinh nghiệm của Trảm Yêu ti là được!"
Trần Hoài An nghe vậy nhíu mày, nhếch miệng cười hiền hòa. Số tiền này cũng không ít, dù sao thịt heo năm đồng một cân, ba mươi vạn thì có thể ăn tới khi trời đất u ám.
"Thành giao, hợp tác vui vẻ!"
Thời gian làm nhiệm vụ là mười hai giờ khuya, địa điểm nhiệm vụ, nghĩa trang Lâm Xuyên. Gần đến mười hai giờ. Trần Hoài An trực tiếp mở nền tảng livestream, phát thông báo tối nay sẽ livestream diệt yêu. Tuy giờ trên nền tảng đã có đủ loại video về dị thường thông thường, nhưng livestream kiểu của hắn, đại diện cho Trảm Yêu ti, lại nói muốn ra ngoài diệt yêu thì vẫn là độc nhất vô nhị, sức hút tự nhiên khó ai bì kịp, nó cũng như cảnh vệ trực tiếp quét dẹp tệ nạn vậy. Thông báo vừa đăng đã bị nhân viên công tác đang giám sát tài khoản Trần Hoài An trông thấy.
"Đội trưởng Triệu, có cần ngăn cản hắn mở livestream không?" Triệu Anh hai tay chắp trước cằm suy nghĩ một lúc, rồi lắc đầu: "Không cần ngăn, lát nữa cứ treo phòng livestream của hắn lên trang đầu quan phương Trảm Yêu ti tỉnh C của chúng ta."
Nhân viên công tác: "Hả?"
"Lại ném cho hắn một đống view nữa!"
Nhân viên công tác: "...". Anh ta cảm thấy làm vậy phô trương quá mức hình như không ổn lắm. Nhưng nếu là mệnh lệnh của đội trưởng Triệu thì cứ vậy thôi vậy. Triệu Anh cầm máy điện cồn dí vào mình, một bên run rẩy, một bên nhớ lại những chuyện không vui lúc gặp mấy đại biểu thế gia nửa tiếng trước, khóe miệng không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh: "Ha, tưởng rằng Lý tổng đốc c·hết rồi thì Trảm Yêu ti tỉnh C ta có thể để các ngươi tùy ý nắn bóp sao?" "Vậy thì để các ngươi xem xem thế nào là KSC-0! " "Cái gì là, Bạo Quân!" . . .
【 Ôi trời, lại là livestream đọc sách của quan phương Trảm Yêu ti à? Ghê đấy! 】 【 Bà xã, mau tới xem diệt yêu này, là thật đó! @siêucấpđạitiểunamlương】 【 Sao tôi cảm thấy người dẫn chương trình quen vậy? Người dẫn chương trình mau thành thật khai báo có phải đã trèo lên núi Thái Sơn không? 】 . . .
Mười hai giờ khuya, Trần Hoài An mở livestream, khung bình luận lập tức tràn ngập. Hắn đã cùng bốn tên trảm Yêu sư ngồi vào xe, trên đường đến nghĩa trang Lâm Xuyên. Điều đáng nói là hai tên mới vào nghề tới từ thế gia vẫn là muội tử. Việc này làm cho Trần Hoài An lại thêm một trận khinh bỉ. Món ăn mà lại còn kéo theo cả người mới, lại còn là kéo theo cả muội muội? Thật nực cười!
"Uy, cái anh chàng này là đại lão mà mấy người tìm đấy hả? Chắc chắn hắn làm được chứ?" Muội tử tóc hồng bên trái, thân thể đã gần như hòa vào ngực hắn, còn hỏi hai tên trảm Yêu sư Sư cấp: "Em thấy anh chàng này hợp để theo em về sinh con, mấy chuyện diệt yêu nguy hiểm vậy thì thôi đi, nhỡ đâu đến lúc đó người ta bị thương thì em đau lòng lắm~"
"Đúng đó đúng đó." Ngự tỷ bên phải gắt gao ôm lấy cánh tay Trần Hoài An, vòng một đẫy đà đã hoàn toàn nuốt trọn cánh tay, bản thân cô còn đang cố mà cọ xát, lại còn thổi khí vào tai Trần Hoài An, trêu đùa nói: "Diệt yêu có được hay không thì chưa rõ, nhưng sinh con chung thì chắc chắn được ~ Đẹp trai thế này mà bị thương mặt thì tiếc lắm."
Hai trảm Yêu sư Sư cấp im như thóc, không dám lên tiếng. Bọn họ rất muốn khuyên hai cô bé mới lớn không sợ cọp kia, bảo cho họ biết thân phận của vị đại lão này. Nhưng lại sợ nói ra sẽ làm hỏng chuyện tốt của "Bạo Quân". Dù sao bọn họ không biết "Bạo Quân" có thích kiểu trái ôm phải ấp này không.
Thực tế thì, Trần Hoài An không thích. Mùi nước hoa nồng nặc từ hai muội tử xông lên khiến đầu hắn đau, không bằng Lý Thanh Nhiên làm túi trà hay gối ôm một nửa, bao nhiêu loại nước hoa đắt tiền cũng đều không so được với mùi sữa trà tự nhiên kia. Có điều, hàng ghế sau vốn chỉ có ngần ấy chỗ, hắn lại phải đảm bảo an toàn cho hai tên gà mờ này, đành phải nhẫn nhịn tạm thời.
Từ khi tiến vào phạm vi nghĩa trang Lâm Xuyên, sự chú ý của hắn luôn tập trung vào mui xe. Trên nóc xe, chỗ không quá 100m, có một đám quạ đang lượn vòng, trong đó ẩn ẩn có một luồng tà ma khí tức đang tập trung vào chiếc xe. Bọn chúng, đã để mắt đến. Rất có thể đó cũng chính là Hắc Quan sứ. Có điều, đối phương không tấn công thì hắn cũng sẽ không động. Cứ giữ gốc 30 vạn tiền thưởng, phải cẩn thận. Hắn sợ khí tức lộ ra sẽ khiến tên kia sợ quá bỏ chạy mất.
"Anh trai nhỏ, sao anh không nói gì? Là không thích nói chuyện sao?" Muội tử tóc hồng đã chuẩn bị ngồi lên người Trần Hoài An, trên mặt tràn ngập ý xuân.
"Đúng vậy đó, em trai nhỏ, nếu em không nói, chị đây sẽ dùng miệng chặn miệng em lại đấy ~" Ngự tỷ cũng quấn tới, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át. Mà Trần Hoài An chỉ nhắm nghiền hai mắt, uyển như lão tăng nhập định.
Ngay tại khoảnh khắc đôi môi sắp chạm nhau. Đột nhiên, một cơn cuồng phong từ không trung đột ngột ập xuống. Và Trần Hoài An đang nhập định cũng chợt mở bừng mắt. Hả miệng, quát lớn một tiếng: "Này - -"
Trần xe nổ tung, cửa xe vỡ thành mảnh vụn. Hai muội tử phun máu, bay tứ tung ra ngoài. Trần Hoài An mặt mũi nhe răng cười, để lộ thân thể cường tráng, linh khí quanh người bạo phát, mũi chân giẫm lên ghế ngồi một bước, giẫm lên những mảnh vỡ mang theo Hắc Lân kiếm phóng lên tận trời.
"Khặc khặc khặc! 30 vạn, nhận lấy đi này!" . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận