Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên
Chương 133:: Thật hay là giả? Nếu không hỏi phục vụ khách hàng?
Chương 133: Thật hay là giả? Nếu không hỏi phục vụ khách hàng?
Thanh Vân tông – – Khoảng thời gian đan điền bị phế cũng đã được một đoạn. Lục Trường Thiên lúc đầu từng hối hận, bây giờ cũng đã tỉnh táo lại không ít. Mấy ngày trước Thanh Huyền đạo nhân tìm cho hắn một loại đan dược, giúp sức mạnh thân thể của hắn tăng lên đến mức tương đương Luyện Khí đại viên mãn. Chỉ là tổn thương đến thân thể rất lớn, kinh mạch toàn thân gần như tan nát, nếu như không thể chữa trị đan điền, hắn nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 5 năm.
Trung Châu bí cảnh là cơ hội duy nhất của hắn.
“Có thể Luyện Khí đại viên mãn ở Trung Châu bí cảnh cũng chỉ là pháo hôi, ai…” Không có thực lực thì làm sao có thể bộc lộ tài năng ở Trung Châu bí cảnh? Không bộc lộ tài năng thì làm sao được các đại lão thánh địa coi trọng mà ban cho cơ duyên? Cái này căn bản là một vòng lặp vô hạn.
Trong động phủ, Lục Trường Thiên đánh xong một bộ quyền pháp, nhìn thân trần trụi trong đầm nước, cơ thể như to ra một vòng, hắn lặng lẽ không nói gì. Hắn không thích một thân cơ bắp lớn như vậy. Hắn vẫn thích vẻ ngoài tiên khí bay bổng của mình trước đây hơn. Nhưng hắn không có cách nào.
"Trường Thiên ca ca ~"
Giọng Mộc Bạch Sương vang lên ngoài động phủ.
Lục Trường Thiên hoàn hồn, vẻ u sầu giữa hai đầu lông mày biến mất, khóe miệng nở nụ cười. Trong khoảng thời gian này Mộc Bạch Sương ngày nào cũng đến thăm hắn. Có thể nói hắn có thể nhanh chóng bước ra khỏi bóng tối sau khi đan điền bị phế, phần lớn là nhờ sư muội làm bạn. Hắn cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của sư muội dành cho mình. Mỗi khi nghĩ đến vẻ đáng yêu ngoan ngoãn của tiểu sư muội, hắn lại tràn đầy động lực và tự tin.
"Sư muội, muội vào đi."
Hắn không mặc áo, dù sao tiểu sư muội đã thấy không ít lần, giữa bọn họ không cần giữ ý tứ nữa. Mộc Bạch Sương chắp tay sau lưng nhún nhảy đi tới, đảo mắt liền thoáng nhìn Lục Trường Thiên đang lộ nửa thân trên, nụ cười trên mặt hơi giảm, trong ánh mắt lóe lên một tia ghét bỏ nhỏ không dễ nhận thấy. Mẹ nó, biến thái chết tiệt, đồ lưu manh thối tha. Lần nào đến cũng để trần nửa người trên. Chẳng lẽ hắn nghĩ nàng rất muốn xem sao?
Nhưng ngoài mặt nàng vẫn giả bộ ngượng ngùng, ngón tay nghịch ngợm mấy lọn tóc bên tai, bĩu môi nói: "Ôi ~ cơ bắp của Trường Thiên ca ca thật dễ nhìn, mỗi lần người ta nhìn thấy là tim nhỏ lại đập loạn hết cả lên đó ~"
Lục Trường Thiên trong lòng sung sướng, khóe miệng điên cuồng giương lên, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn xuống, khẽ hắng giọng nói: "Tiểu sư muội đến tìm ta có chuyện gì sao?"
"Hắc hắc, có một tin tức tốt!" Nàng đưa hai tay đang để sau lưng ra, hai tay cầm một cuốn tàng kinh, cười nói: "Trường Thiên ca ca, đây là công pháp luyện thể Sương Nhi tìm cho ca đó, ta đi mua ở phòng đấu giá ngoài tông, tiêu hết cả tiền tiết kiệm rồi đó! Nghe nói công pháp luyện thể này rất lợi hại, ca xem thử đi?"
Lục Trường Thiên nhìn Mộc Bạch Sương mặt tươi như hoa. Hắn cảm thấy trái tim ấm áp, trong mắt có chút cay cay. Sau khi đan điền bị phế, hào quang của thiên kiêu trên người hắn hoàn toàn biến mất, những ánh mắt ngưỡng mộ ngày nào đã bị thay thế bằng những lời giễu cợt và khinh thường. Tình người ấm lạnh tự hay, người chân chính còn quan tâm đến hắn chỉ còn lại sư tôn và sư đệ bọn họ. Trong đó, Mộc Bạch Sương là người tốt với hắn nhất, không chỉ ngày nào cũng đến thăm hỏi an ủi mà bây giờ còn tiêu hết tiền tiết kiệm mua công pháp luyện thể cho hắn... Hắn có đức tài gì? Lý Thanh Nhiên, kẻ ruồng bỏ sư môn, sao có thể so được với tiểu sư muội!
"Cảm ơn muội, Sương Nhi."
Lục Trường Thiên nghẹn ngào nhận lấy tàng kinh, quyết tâm sống chết bảo vệ tiểu sư muội đã khắc sâu vào trong lòng. Cho dù hắn biết công pháp luyện thể này chẳng có ích gì. Dù sao, sư tôn cũng không tìm được công pháp luyện thể thích hợp, sao tiểu sư muội có thể tìm ra?
"Trường Thiên ca ca, ca đừng nói cho sư tôn công pháp này là muội đưa cho ca nha ~"
Mộc Bạch Sương tiến lên một bước, nhìn thẳng Lục Trường Thiên, trong mắt lóe lên tia sáng yêu dị: "Nếu sư tôn biết, chắc chắn sẽ trách mắng muội tự tiện mua công pháp lung tung cho ca đó."
Lục Trường Thiên gật đầu. Hắn cúi xuống xem tàng kinh. Vừa nhìn một cái đã không thể rời mắt. Công pháp luyện thể này vô cùng tinh diệu, tự thành hệ thống. Hơn nữa, chỉ cần bảo đảm có đủ thịt để hấp thụ thì tốc độ tu luyện sẽ tăng vọt, tuyệt đối không phải loại đồ bỏ đi hạng xoàng.
"Tốt, tốt! Thật là một bộ Thôn Thiên Thánh Thể Quyết!"
Lục Trường Thiên không kìm được xúc động, nắm chặt nắm đấm, trong lòng vô cùng mừng rỡ, cười lớn nói: "Sư muội, muội tìm cho ta một công pháp tốt quá! Ha ha ha ha! Lần này ở Trung Châu bí cảnh ta nhất định có thể đại sát tứ phương! Đến lúc đó được các đại lão thánh địa coi trọng, họ có thể giúp ta chữa trị đan điền. Khi đó ta thể pháp song tu, thực lực còn mạnh hơn trước đây!"
"Hì hì, có thể giúp được Trường Thiên ca ca cũng là niềm vui lớn nhất của Sương Nhi đó nha ~"
Mộc Bạch Sương hai tay chắp sau lưng, nở nụ cười tươi tắn, đẹp đến nao lòng. Nàng nhìn sâu vào Lục Trường Thiên, người đang yêu thích công pháp mới không rời tay, không kịp chờ đợi bắt đầu tu luyện, rồi từ từ lùi ra khỏi động phủ. Thôn Thiên Thánh Thể Quyết gì chứ? Mộc Bạch Sương khinh thường cười một tiếng. Trong mắt nàng, trên cuốn tàng kinh đó rõ ràng viết là - Thiên Ma Bạo Thực Đại Pháp.
…
Hôm sau – –
"Bảo bảo, bụng bụng, sét đánh rồi; bụng bụng, bảo bảo, sét đánh á..."
Đồng hồ báo thức vừa điểm sáu giờ. Trần Hoài An mở mắt bật dậy khỏi giường, bay đến trước khay trà cầm chiếc điện thoại di động đã được sạc đầy pin. Anh nhập mật mã dài 64 chữ số, mở ẩn thư mục, dùng vân tay mở khóa rồi đăng nhập game bạn gái ảo.
【Tuổi thọ còn lại của bạn: 49 ngày】 【Quẻ hôm nay: tiểu cát, thích hợp kết hôn, kỵ chạy chữa】
"Mẹ nó, đúng là xui xẻo!"
Nhìn thông báo của trò chơi, Trần Hoài An tối sầm mặt. Nhưng sau đó, một thông báo khác xuất hiện lại khiến anh sáng mắt.
【Bạn gái ảo Lý Thanh Nhiên tặng bạn một vài món quà nhỏ, đã được chuyển đến】
Quay đầu lại, quả nhiên hai bọc hàng đã được cập nhật trên giường. Đến rồi! Đến thật rồi! Khoảnh khắc kỳ diệu! Trần Hoài An cầm điện thoại tung ra một cơn gió lốc xé toạc bao bì. Bên trong quả nhiên là túi trữ vật và túi thơm đã làm xong. Một chiếc túi trữ vật, ba chiếc túi thơm, bên trong không biết chứa thứ gì, hương thơm thoang thoảng rất dễ chịu, không gây khó chịu. Trần Hoài An đưa túi trữ vật lên trước mắt, ánh mắt như máy quét chăm chú nhìn một lượt, chóp mũi vương vấn mùi hương hoa và sữa nhè nhẹ, nhưng trong lòng anh lại càng lúc càng lạnh. Chất liệu quần áo này anh chưa từng thấy qua, không phải bộ trang phục nào mà anh đã mua trước đó trong cửa hàng của game! Cho nên, Lý Thanh Nhiên, bạn gái ảo của anh. Cuối cùng chỉ là Thủy Trung Nguyệt, Kính Trung Hoa thôi sao?
Khoan đã! Vội vàng kết luận như vậy thì có hơi sớm. Trần Hoài An nhíu mày. Có lẽ nào đây là y phục của chính Lý Thanh Nhiên? Dù hình như anh cũng chẳng có chút ấn tượng nào... Có cần dùng bug để hỏi Lý Thanh Nhiên không? Hoặc là... Đơn giản thô bạo một chút. Trực tiếp hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng?!
Thanh Vân tông – – Khoảng thời gian đan điền bị phế cũng đã được một đoạn. Lục Trường Thiên lúc đầu từng hối hận, bây giờ cũng đã tỉnh táo lại không ít. Mấy ngày trước Thanh Huyền đạo nhân tìm cho hắn một loại đan dược, giúp sức mạnh thân thể của hắn tăng lên đến mức tương đương Luyện Khí đại viên mãn. Chỉ là tổn thương đến thân thể rất lớn, kinh mạch toàn thân gần như tan nát, nếu như không thể chữa trị đan điền, hắn nhiều nhất chỉ có thể sống thêm 5 năm.
Trung Châu bí cảnh là cơ hội duy nhất của hắn.
“Có thể Luyện Khí đại viên mãn ở Trung Châu bí cảnh cũng chỉ là pháo hôi, ai…” Không có thực lực thì làm sao có thể bộc lộ tài năng ở Trung Châu bí cảnh? Không bộc lộ tài năng thì làm sao được các đại lão thánh địa coi trọng mà ban cho cơ duyên? Cái này căn bản là một vòng lặp vô hạn.
Trong động phủ, Lục Trường Thiên đánh xong một bộ quyền pháp, nhìn thân trần trụi trong đầm nước, cơ thể như to ra một vòng, hắn lặng lẽ không nói gì. Hắn không thích một thân cơ bắp lớn như vậy. Hắn vẫn thích vẻ ngoài tiên khí bay bổng của mình trước đây hơn. Nhưng hắn không có cách nào.
"Trường Thiên ca ca ~"
Giọng Mộc Bạch Sương vang lên ngoài động phủ.
Lục Trường Thiên hoàn hồn, vẻ u sầu giữa hai đầu lông mày biến mất, khóe miệng nở nụ cười. Trong khoảng thời gian này Mộc Bạch Sương ngày nào cũng đến thăm hắn. Có thể nói hắn có thể nhanh chóng bước ra khỏi bóng tối sau khi đan điền bị phế, phần lớn là nhờ sư muội làm bạn. Hắn cảm nhận được sự lo lắng và quan tâm của sư muội dành cho mình. Mỗi khi nghĩ đến vẻ đáng yêu ngoan ngoãn của tiểu sư muội, hắn lại tràn đầy động lực và tự tin.
"Sư muội, muội vào đi."
Hắn không mặc áo, dù sao tiểu sư muội đã thấy không ít lần, giữa bọn họ không cần giữ ý tứ nữa. Mộc Bạch Sương chắp tay sau lưng nhún nhảy đi tới, đảo mắt liền thoáng nhìn Lục Trường Thiên đang lộ nửa thân trên, nụ cười trên mặt hơi giảm, trong ánh mắt lóe lên một tia ghét bỏ nhỏ không dễ nhận thấy. Mẹ nó, biến thái chết tiệt, đồ lưu manh thối tha. Lần nào đến cũng để trần nửa người trên. Chẳng lẽ hắn nghĩ nàng rất muốn xem sao?
Nhưng ngoài mặt nàng vẫn giả bộ ngượng ngùng, ngón tay nghịch ngợm mấy lọn tóc bên tai, bĩu môi nói: "Ôi ~ cơ bắp của Trường Thiên ca ca thật dễ nhìn, mỗi lần người ta nhìn thấy là tim nhỏ lại đập loạn hết cả lên đó ~"
Lục Trường Thiên trong lòng sung sướng, khóe miệng điên cuồng giương lên, nhưng cuối cùng vẫn cố nhịn xuống, khẽ hắng giọng nói: "Tiểu sư muội đến tìm ta có chuyện gì sao?"
"Hắc hắc, có một tin tức tốt!" Nàng đưa hai tay đang để sau lưng ra, hai tay cầm một cuốn tàng kinh, cười nói: "Trường Thiên ca ca, đây là công pháp luyện thể Sương Nhi tìm cho ca đó, ta đi mua ở phòng đấu giá ngoài tông, tiêu hết cả tiền tiết kiệm rồi đó! Nghe nói công pháp luyện thể này rất lợi hại, ca xem thử đi?"
Lục Trường Thiên nhìn Mộc Bạch Sương mặt tươi như hoa. Hắn cảm thấy trái tim ấm áp, trong mắt có chút cay cay. Sau khi đan điền bị phế, hào quang của thiên kiêu trên người hắn hoàn toàn biến mất, những ánh mắt ngưỡng mộ ngày nào đã bị thay thế bằng những lời giễu cợt và khinh thường. Tình người ấm lạnh tự hay, người chân chính còn quan tâm đến hắn chỉ còn lại sư tôn và sư đệ bọn họ. Trong đó, Mộc Bạch Sương là người tốt với hắn nhất, không chỉ ngày nào cũng đến thăm hỏi an ủi mà bây giờ còn tiêu hết tiền tiết kiệm mua công pháp luyện thể cho hắn... Hắn có đức tài gì? Lý Thanh Nhiên, kẻ ruồng bỏ sư môn, sao có thể so được với tiểu sư muội!
"Cảm ơn muội, Sương Nhi."
Lục Trường Thiên nghẹn ngào nhận lấy tàng kinh, quyết tâm sống chết bảo vệ tiểu sư muội đã khắc sâu vào trong lòng. Cho dù hắn biết công pháp luyện thể này chẳng có ích gì. Dù sao, sư tôn cũng không tìm được công pháp luyện thể thích hợp, sao tiểu sư muội có thể tìm ra?
"Trường Thiên ca ca, ca đừng nói cho sư tôn công pháp này là muội đưa cho ca nha ~"
Mộc Bạch Sương tiến lên một bước, nhìn thẳng Lục Trường Thiên, trong mắt lóe lên tia sáng yêu dị: "Nếu sư tôn biết, chắc chắn sẽ trách mắng muội tự tiện mua công pháp lung tung cho ca đó."
Lục Trường Thiên gật đầu. Hắn cúi xuống xem tàng kinh. Vừa nhìn một cái đã không thể rời mắt. Công pháp luyện thể này vô cùng tinh diệu, tự thành hệ thống. Hơn nữa, chỉ cần bảo đảm có đủ thịt để hấp thụ thì tốc độ tu luyện sẽ tăng vọt, tuyệt đối không phải loại đồ bỏ đi hạng xoàng.
"Tốt, tốt! Thật là một bộ Thôn Thiên Thánh Thể Quyết!"
Lục Trường Thiên không kìm được xúc động, nắm chặt nắm đấm, trong lòng vô cùng mừng rỡ, cười lớn nói: "Sư muội, muội tìm cho ta một công pháp tốt quá! Ha ha ha ha! Lần này ở Trung Châu bí cảnh ta nhất định có thể đại sát tứ phương! Đến lúc đó được các đại lão thánh địa coi trọng, họ có thể giúp ta chữa trị đan điền. Khi đó ta thể pháp song tu, thực lực còn mạnh hơn trước đây!"
"Hì hì, có thể giúp được Trường Thiên ca ca cũng là niềm vui lớn nhất của Sương Nhi đó nha ~"
Mộc Bạch Sương hai tay chắp sau lưng, nở nụ cười tươi tắn, đẹp đến nao lòng. Nàng nhìn sâu vào Lục Trường Thiên, người đang yêu thích công pháp mới không rời tay, không kịp chờ đợi bắt đầu tu luyện, rồi từ từ lùi ra khỏi động phủ. Thôn Thiên Thánh Thể Quyết gì chứ? Mộc Bạch Sương khinh thường cười một tiếng. Trong mắt nàng, trên cuốn tàng kinh đó rõ ràng viết là - Thiên Ma Bạo Thực Đại Pháp.
…
Hôm sau – –
"Bảo bảo, bụng bụng, sét đánh rồi; bụng bụng, bảo bảo, sét đánh á..."
Đồng hồ báo thức vừa điểm sáu giờ. Trần Hoài An mở mắt bật dậy khỏi giường, bay đến trước khay trà cầm chiếc điện thoại di động đã được sạc đầy pin. Anh nhập mật mã dài 64 chữ số, mở ẩn thư mục, dùng vân tay mở khóa rồi đăng nhập game bạn gái ảo.
【Tuổi thọ còn lại của bạn: 49 ngày】 【Quẻ hôm nay: tiểu cát, thích hợp kết hôn, kỵ chạy chữa】
"Mẹ nó, đúng là xui xẻo!"
Nhìn thông báo của trò chơi, Trần Hoài An tối sầm mặt. Nhưng sau đó, một thông báo khác xuất hiện lại khiến anh sáng mắt.
【Bạn gái ảo Lý Thanh Nhiên tặng bạn một vài món quà nhỏ, đã được chuyển đến】
Quay đầu lại, quả nhiên hai bọc hàng đã được cập nhật trên giường. Đến rồi! Đến thật rồi! Khoảnh khắc kỳ diệu! Trần Hoài An cầm điện thoại tung ra một cơn gió lốc xé toạc bao bì. Bên trong quả nhiên là túi trữ vật và túi thơm đã làm xong. Một chiếc túi trữ vật, ba chiếc túi thơm, bên trong không biết chứa thứ gì, hương thơm thoang thoảng rất dễ chịu, không gây khó chịu. Trần Hoài An đưa túi trữ vật lên trước mắt, ánh mắt như máy quét chăm chú nhìn một lượt, chóp mũi vương vấn mùi hương hoa và sữa nhè nhẹ, nhưng trong lòng anh lại càng lúc càng lạnh. Chất liệu quần áo này anh chưa từng thấy qua, không phải bộ trang phục nào mà anh đã mua trước đó trong cửa hàng của game! Cho nên, Lý Thanh Nhiên, bạn gái ảo của anh. Cuối cùng chỉ là Thủy Trung Nguyệt, Kính Trung Hoa thôi sao?
Khoan đã! Vội vàng kết luận như vậy thì có hơi sớm. Trần Hoài An nhíu mày. Có lẽ nào đây là y phục của chính Lý Thanh Nhiên? Dù hình như anh cũng chẳng có chút ấn tượng nào... Có cần dùng bug để hỏi Lý Thanh Nhiên không? Hoặc là... Đơn giản thô bạo một chút. Trực tiếp hỏi nhân viên chăm sóc khách hàng?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận