Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên

Chương 142:: Trần Hoài An, ngươi rất trọng yếu!

"Chương 142:: Trần Hoài An, ngươi rất trọng yếu!
"Cho nên... Ý của ngươi là... Đây là Lão La?"
Mặc dù đã liên tục x·á·c nh·ậ·n, nhưng nhìn cái đống thịt bầy nhầy hình củ khoai tây trong chậu thủy tinh này, Triệu Anh vẫn khó tin.
"Triệu đội trưởng, ta l·ừ·a ai cũng không l·ừ·a ngài!" Người thủ hạ bên cạnh vẫn còn chưa hết kinh hãi, mặt mày tái mét, vỗ ngực đảm bảo: "La ti trưởng vừa đưa tới cũng là một đống thịt bẹp dí như bánh, theo quy trình thì phải giải phẫu rồi hỏa táng, ai dè vừa hạ đ·a·o thì cái đống thịt liền ‘Ngao’ lên một tiếng thảm thiết, dọa cô p·h·áp y sợ t·è ra cả quần."
Triệu Anh hít một hơi.
Trong lòng tự nhủ thảo nào không khí có mùi hơi khai.
Thì ra có người sợ t·è ra quần thật...
Bất quá cũng dễ hiểu thôi, cái đống thịt nhầy nhụa kia vốn đã là một thử thách tâm lý, p·h·áp y lại không phải người t·r·ảm Yêu ti, còn là cô nàng đỏng đảnh, nhìn thấy đống thịt nhão kia tự nhiên hét thảm lên cũng không có gì lạ...
Chỉ là hiện tại Lão La hiển nhiên không còn là đống thịt nhão nữa.
Cái đống thịt kia đã có kết cấu hình dáng tương tự như bàn tay và đầu gối.
"Chúng ta p·h·át hiện La ti trưởng có vẻ đang tái tạo." Người thủ hạ thấy Triệu Anh còn nghi hoặc, vội giải t·h·í·c·h thêm một câu.
"Không sai!" Từ trong đống thịt nhão kia, một cái miệng không răng mở ra, phát ra thanh âm mơ hồ: "Ta đang tái tạo lại, đừng có cầm đ·a·o cắm vào ta nữa, mẹ ngươi, đâm vào ta không đau hả?"
"Má ơi! Quỷ à! !"
Bành!
Trong đống thịt nhão mở ra một đôi mắt.
Lạc Tai Hồ nhìn gã t·r·ảm Yêu sư đã đụng vào cửa thủy tinh mà hôn mê, miệng nhếch lên.
"Triệu đội trưởng, người của ngài tâm lý yếu quá, cần luyện thêm đấy."
Khóe miệng Triệu Anh giật giật, mắt lộ ra ý cười: "Nếu là ta mới vào nghề thì chắc đã móc súng lục ra xả sạch băng đạn rồi."
"Vậy ngài thật là b·ạo l·ự·c."
"Cám ơn đã khen, và... Lão La, hoan nghênh trở về."
"...Ngươi còn nhớ năng lực của ta là gì không?"
"Nhớ chứ, tế bào đồng hóa."
Trong một căn phòng vắng vẻ của nhà t·ang l·ễ.
Triệu Anh cùng Lạc Tai Hồ, người đã mọc ra đầu ngồi đối diện nhau.
Nàng nhét một điếu t·h·u·ố·c vào miệng Lạc Tai Hồ, mình cũng châm một điếu, hít một hơi m·ã·n n·g·u·y·ệ·n, rồi dựa vào ghế sô pha, hai chân bắt chéo: "Ta nhớ là trước đây ngươi luôn không tìm được mục tiêu đồng hóa thích hợp, vậy tình huống của ngươi hiện tại là đã đồng hóa con Yêu Long kia?"
"Không sai." Lạc Tai Hồ phun khói vào mặt Triệu Anh hai lần: "Phiền phức Triệu đội trưởng."
Triệu Anh cầm bật lửa châm t·h·u·ố·c cho Lạc Tai Hồ.
Lạc Tai Hồ cũng m·ã·n n·g·u·y·ệ·n hít một hơi, khói từ các lỗ trên khắp người hắn bốc ra.
"Lúc con Yêu Long đ·ậ·p c·hết ta, ta đã không có ngồi chờ c·hết, mà cắn lấy một mảng thịt của nó, trực tiếp sử dụng tế bào đồng hóa... Thực sự là không hi vọng gì nhiều, nhưng như ngươi thấy đó, ta thành công còn sống."
"Có tác dụng phụ không?"
"Đương nhiên, toàn bộ cơ quan của ta đều do các tế bào u·ng t·hư đột biến tạo thành, điểm khác biệt duy nhất với con Yêu Long kia là ta không có long khí. Mà muốn cơ thể vận hành thì phải cần ăn uống hấp thụ một lượng lớn năng lượng. Tế bào u·ng t·hư tiêu hao năng lượng rất k·h·ủ·n·g k·h·i·ế·p, nếu một ngày năng lượng trong cơ thể ta cạn kiệt, tế bào u·ng t·h·ư c·hết đói hết thì ta cũng sẽ c·hết hẳn..."
Triệu Anh sững sờ nhìn thân thể Lạc Tai Hồ đã nhỏ đi nhiều, hỏi: "Vậy bây giờ ngươi lấy gì để cung cấp năng lượng cho tế bào u·ng t·hư?"
"Tự ăn." Lạc Tai Hồ banh cái bụng ra lộ một cái miệng khác, cái miệng này đang không ngừng g·ặ·m nhấm cái thân thể còn chưa định hình.
"Má nó, sao ngươi không nói sớm?"
"Chẳng phải sợ ngươi rút súng lục ra bắn hết cả băng đạn đấy sao?"
Triệu Anh im lặng, vội vàng liên hệ thủ hạ mang hai trăm cân thịt heo tới để Lạc Tai Hồ khôi phục cơ thể.
"Thằng nhóc Hoài An thế nào rồi?" Thanh âm Lạc Tai Hồ có chút khẩn trương, hai tròng mắt đỏ ngầu như máu, lồi cả ra nhìn chằm chằm Triệu Anh: "Các ngươi không g·i·ết nó đấy chứ?"
"Không có, bọn ta không đánh lại con Yêu Long kia." Triệu Anh liếc mắt.
"Vậy bây giờ..."
"Có một nữ Kiếm Tiên ra mặt áp chế nó, giờ nó đang bị bọn ta giam giữ, theo mốc thời gian hiện tại, nó đang trải qua kiểm tra sức khỏe."
"À, vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, ha ha ha." Lạc Tai Hồ nhẹ nhõm thở ra, xoa đôi bàn tay mới mọc ra: "Nó là mầm mống tốt, mặc dù trên người có chút nhân tố bất ổn, nhưng ta cũng muốn cố gắng để không g·i·ết, bản chất của nó chắc chắn không xấu... Đúng rồi! Nữ Kiếm Tiên là cái quái gì vậy?"
"Ta cũng không rõ, có thể là một bộ phận năng lực của nó?" Triệu Anh xoa xoa mi tâm, rồi đổi giọng: "Sau này ngươi định làm gì? Tiếp tục làm ti trưởng t·r·ảm Yêu ti của khu Thiên Phủ à? Nói thật, nếu ngươi không trở về thì thằng nhóc kia sẽ áy náy lắm đấy, khả năng cao sẽ gia nhập vào t·r·ảm Yêu ti của chúng ta đấy. Hay là ngươi ở ẩn một thời gian đi? Ta có thể xin cấp trên điều ngươi đi chỗ khác."
Đề nghị này thực sự rất hấp dẫn.
Lạc Tai Hồ do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lắc đầu.
"Có lẽ ngươi nói đúng, nhưng nó cần biết chân tướng, trong lòng ta gánh vác sự áy náy và tiếc nuối vẫn còn sống mới thật sự là một chuyện tr·a t·ấ·n con người."
Triệu Anh nhìn đôi mắt ảm đạm của Lạc Tai Hồ.
Cô biết người đàn ông này lại nhớ tới ngôi nhà đã tan vỡ kia.
Cô trầm mặc không nói gì, chờ Lạc Tai Hồ nói tiếp.
"Cho nên, ta vẫn sẽ về làm ti trưởng thôi." Lạc Tai Hồ vứt điếu t·h·u·ố·c vào gạt t·à·n, cười nhạt: "Trần Hoài An cho dù không gia nhập t·r·ảm Yêu ti thì vẫn có thể giúp đỡ chúng ta, cũng không cần ép buộc nó theo cái đạo lý gì."
"Vậy được, chuyện này cứ theo ý ngươi."
"...Trần Hoài An tiên sinh, thật đáng tiếc, tế bào u·ng t·hư trong cơ thể ngươi vẫn chưa được tiêu diệt, nhưng có vẻ như chúng đã rơi vào trạng thái ngủ đông."
Trần Hoài An mặc bộ đồ bệnh nhân, đứng trong một phòng cách ly làm bằng kim loại dày.
Trong bộ đàm vang lên tiếng nhân viên t·r·ảm Yêu ti đang làm việc.
Trên tường của phòng cách ly có một cửa sổ nhỏ bằng thủy tinh công nghiệp hình bàn tay dài và rộng, qua đó có thể thấy bên ngoài có mấy người lính vũ trang đầy đủ đang đứng canh - đúng là hắn đang bị đối xử như một Godzilla vậy.
Nhưng cũng phải thôi.
Dù sao trong cơ thể hắn còn giam giữ một con quái vật.
Trần Hoài An cười khổ: "Được rồi, ta biết rồi, vậy các ngươi định làm gì?"
【Ừm... Ngài sẽ tiếp tục bị giam trong phòng cách ly số 1, cùng thú cưng của ngài... À, đồng thời cần mỗi ngày cung cấp cho chúng ta một chút mẫu máu.】
"Để ta nói chuyện với hắn đã..."
Bên kia bộ đàm đổi giọng nói.
Mơ hồ nghe được một giọng nữ dịu dàng mềm mỏng.
【Trần Hoài An, ta là Hướng Tiểu Viên.】
【Xin ngươi đừng nảy sinh ý định tự h·ủy h·o·ạ·i bản thân, trong cơ thể ngươi có tới 70% là tế bào u·ng t·hư bị yêu hóa, nếu bạo lực g·i·ế·t c·h·ế·t chúng cũng đồng nghĩa với việc ngươi cũng c·h·ế·t theo. Ta là trưởng nhóm chuyên gia, xin hãy tin chúng ta, nhất định chúng ta sẽ nghiên cứu ra biện pháp giúp ngươi dung hợp và hấp thụ các tế bào u·ng t·h·ư này!】
Nghe được giọng Hướng Tiểu Viên, trong lòng Trần Hoài An cũng bớt lo lắng đi một chút, hắn ngẩng đầu nhìn vào camera: "Tại sao lại giúp ta như vậy? Lạc Tai Hồ đại thúc là do ta g·â·y r·a cái c·h·ế·t..."
【Ta cảm thấy tiếc nuối về cái c·h·ế·t của La ti trưởng.】
Trong phòng quan s·á·t, Hướng Tiểu Viên nắm lấy microphone, trong mắt có nỗi đau không thể xua tan.
Nhưng nàng vẫn gắng gượng lấy tinh thần, trấn an Trần Hoài An: "Chuyện này không thể trách ngươi được, mỗi một t·r·ảm Yêu sư khi chính thức gia nhập t·r·ảm Yêu ti đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý hi sinh. Còn về lý do vì sao muốn giúp ngươi... Nói d·ố·i thì là vì cứu một người phúc đẳng hà sa, nhưng nói thật thì, một người có khả năng k·h·ố·n·g chế sức mạnh cấp Tướng đối với t·r·ảm Yêu ti, thậm chí toàn bộ thế giới, trong việc chống lại yêu quái và tà ma đều rất trọng yếu!"
Nàng nhấn mạnh.
"Cho nên, Trần Hoài An, ngươi rất quan trọng! Đối với cả thế giới mà nói, đều rất quan trọng!!"
"Xin ngươi hãy cho nhóm chuyên gia chúng ta chút thời gian..."
"Chúng ta nhất định sẽ cứu ngươi!"
. . .
Thanh Nhiên bảo bảo:
Về lý do Lạc Tai Hồ có thể còn sống, Chương 94 và 137 cũng có nói qua, nhưng 137 lại miêu tả chưa rõ ràng nên mình đã thêm vào một chút.
Ngoài ra có người cảm thấy pháp khí bổn m·ạ·n·g của nữ chính là sạc dự phòng có vẻ rất tồi nên mình thêm vào tính năng【 Thiên biến 】 cho nó, bình thường thì có thể biến thành kiếm các loại, nhưng chức năng chính không có thay đổi.(đổi c·ô·n·g năng lớn lắm).
"
Bạn cần đăng nhập để bình luận