Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên
Chương 125:: Cẩn thận lựa chọn
"Chương 125: Cẩn thận lựa chọn.
"Haiz, thật đúng là có mắt như mù.""Haiz, thật đúng là lụt mới trôi đến miếu Long Vương."
Trần Hoài An cùng Lý Vân Phong hai ông lão ngồi xuống trong phòng gác cổng, hai người nắm tay, đều rất cảm khái.
"Trước đó Lạc Tai Hồ nói với ta là gặp được một người có khả năng khôi phục vô cùng lợi hại, còn có thể sử dụng phù lục, ta căn bản không nghĩ tới lại là ngươi..."
"Ngài không phải cũng vậy sao? Hoàn toàn không nghĩ tới ngài là cao tầng của Trảm Yêu ti, ta giật cả mình!"
Lý Vân Phong nhìn Trần Hoài An từ trên xuống dưới, chỉ cảm thấy hôm nay nhìn Trần Hoài An và trước đây khác biệt rất lớn. Nếu nói trước đây Trần Hoài An vẫn là một thanh kiếm giấu trong vỏ, thì hiện tại Trần Hoài An đã rút kiếm ra một nửa, mũi kiếm đã lộ.
"Thật là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi vừa biết dùng phù lục, lại còn có một tay kiếm thuật, Lạc Tai Hồ nếu như biết rõ ngươi có kiếm thuật, e rằng đánh giá cấp bậc của ngươi còn muốn nâng lên cao hơn nữa."
Thế mà được Lý lão khen ngợi liên tục, trên mặt Trần Hoài An lại không có chút vui mừng nào.
Hắn chỉ nhìn ra ngoài cửa, cau mày.
Bên ngoài phòng gác cổng đặt ba chiếc cáng trắng.
Bên trong là ba bộ thi thể còn sót lại trong sự kiện tối nay đang được che đậy.
Dưới tấm vải trắng của một chiếc cáng cứu thương, lộ ra vài sợi tóc màu vàng dính máu, đó là cô sinh viên đã tìm đến hỏi cách liên lạc lúc trước, ba nữ sinh khác chắc là có quan hệ không tệ với cô, nhìn thấy thi thể phân mảnh của bạn mình nằm trong cáng cứu thương bị vải trắng che kín, các cô vừa khóc lóc đau khổ lại vừa không dám đến gần.
Hình ảnh bạn bị quái vật ăn thịt có lẽ sẽ cần đến cả cuộc đời để các cô chữa lành.
"Giống như ta ở trong Trảm Yêu ti thì rất lợi hại phải không?" Trần Hoài An thu hồi ánh mắt.
"Rất lợi hại, rất hiếm thấy." Lý Vân Phong gật đầu.
Ông rất mong Trần Hoài An có thể gia nhập Trảm Yêu ti, trở thành thành viên chính thức của Trảm Yêu ti.
Tuy nói hiện tại Trần Hoài An cũng đang nhận nhiệm vụ treo thưởng để kiếm tiền.
Nhưng một số nhiệm vụ độc thuộc về khu vực đặc biệt khó giải quyết sẽ không được đưa lên trên bảng nhiệm vụ.
Quan trọng hơn là, sự phát triển của Trảm Yêu ti đang gặp rất nhiều hạn chế, bọn họ đang cần một người có thể hoàn toàn phá vỡ thế cân bằng, một Trảm Yêu sư xuất hiện để dẫn đầu Trảm Yêu ti thoát khỏi thế bí. Trảm Yêu ti không nên là công cụ duy trì thế cân bằng của thế gia quyền thế, mà phải là một tổ chức có thể hoàn toàn chém giết yêu quái cùng tà ma, bảo vệ con người.
"Cho dù ngài nói ta lợi hại thế nào, nhưng ta vẫn không cứu được mạng của cô nữ sinh đó." Trần Hoài An bóp chặt nắm đấm, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.
"Ngươi vì chuyện đó mà cảm thấy tiếc hận sao?"
"Đương nhiên."
"Vậy thì tốt rồi." Đuôi mắt Lý Vân Phong hằn lên nếp nhăn, trong mắt ánh lên một chút cảm xúc khó tả: "Ngươi còn cảm thấy tiếc hận, chứng tỏ thế giới này ít nhất vẫn còn những thứ đáng để ngươi bảo vệ."
"Ngài muốn thu nạp ta vào Trảm Yêu ti." Trần Hoài An nói trúng tim đen.
"Haiz, ta đúng là có ý định này." Lý lão bất đắc dĩ cười cười, chỉ vào mình: "Giống như ta thì gần như không còn loại cảm xúc này, bởi vì những chuyện tương tự ta gặp quá nhiều rồi, đã sớm chết lặng."
Trần Hoài An trầm mặc một lát: "Vậy ý nghĩa việc ngài còn ở lại Trảm Yêu ti là gì?"
"Người nhà của ta đều đã chết." Lý lão cụp mắt: "Chết trong miệng yêu quái, ta không còn nơi nào để đi."
"Vậy ngài lập nghiệp nơi Địa Phủ?"
"Đúng là lập nghiệp ở Địa Phủ."
"Hắc! Ngài cái lão lừa đảo!"
"Ha ha ha.". . .
Xương sườn của Lâm Linh Linh bị gãy, cần phải chữa trị.
Cô nàng này vẫn nghĩ là lúc hôn mê đã bị tà ma nện gãy.
Trần Hoài An dự định cả đời cũng không nói cho nàng biết sự thật.
"Tiền thưởng nhiệm vụ đã chuyển cho ngươi, những tài liệu này ngươi vẫn cần phải mang về để xét duyệt, nhiều nhất là ba ngày nữa, tiền thưởng tài liệu cũng sẽ được chuyển vào thẻ ngân hàng của ngươi." Lý Vân Phong ngồi vào trong xe, đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vàng kéo cửa sổ xuống, nói: "Ta đã liên hệ với hai người có khả năng chữa trị khối u cho ngươi rồi, ngày mai sẽ đến, 9 giờ sáng cứ trực tiếp tới chợ thực phẩm Phan Gia Viên."
Lý lão lái xe đi, ngược lại không hề hô hào bắt hắn nhất định phải gia nhập Trảm Yêu ti.
"Tối nay đã trải qua không ít chuyện rồi a..."
Trần Hoài An đứng bên đường, dưới ánh đèn đường, đột nhiên cảm thấy có chút mông lung.
Người mới như Lâm Linh Linh đối mặt với hai tà ma kia căn bản không có khả năng là đối thủ.
Đừng nói là Hắc Quan sứ phía sau, thì ngay cả cương thi nàng cũng không đánh lại.
Nếu tối nay không có hắn ở đó, có lẽ Lâm Linh Linh cũng sẽ giống cô sinh viên đại học kia, bị ăn sạch sẽ.
Nhưng cho dù là Hắc Quan sứ hay là cương thi, dường như cũng chỉ là lũ tép riu.
Theo lời nói của cương thi và Hắc Quan sứ mà xét, phía sau bọn chúng rõ ràng có một thế lực.
Đồng thời thế lực này còn không biết đang mưu đồ kế hoạch gì.
Nếu như kế hoạch này bùng nổ, Trảm Yêu ti khu Thiên Phủ thật sự có thể chống đỡ nổi sao?
"Hắc! Trần Hoài An, ngươi lại bắt đầu mắc chứng lo chuyện bao đồng của người khác rồi sao? Hảo tâm thì có hảo báo sao? Giở cái trò anh hùng gì chứ?" Hắn vỗ vỗ đầu của mình, cười nhạo nói: "Lại nói, ngươi nghĩ mình là ai chứ? Mới vào Luyện Khí tầng một thôi đã làm ra vẻ ta đây? May mắn giết được hai con tép riu thì đã bắt đầu dương dương tự đắc? Phía sau còn không biết ẩn giấu con quái vật nào, nó chỉ cần giơ một ngón tay cũng có thể nghiền nát ngươi!"
Gió đêm hè không lạnh, mang theo hương vị rất tươi mới.
Trần Hoài An đứng đó hóng gió một lúc, cảm thấy đầu óc đã thanh tỉnh lại đôi chút, liền bắt xe về nhà.
. . .
[Đại lão về rồi!]
Nghe được tiếng động ngoài cửa, Bá Cơ đang ngồi xếp bằng trên bệ cửa sổ và Tiểu Thanh đang đứng thẳng trên mặt nước lập tức đổi lại tư thế bình thường.
[Đại lão đã biết ngươi là yêu quái, còn bày vẽ làm gì? Tiếp tục đứng thẳng!]
Tiểu Thanh nghe vậy lại tủi thân ba ba mà tiếp tục đứng thẳng trên mặt nước.
Trần Hoài An vào cửa căn bản không thèm để ý đến hai sủng vật trong nhà, việc đầu tiên là cắm sạc điện thoại rồi mở trò chơi bạn gái ảo lên.
Hắn đã hiểu rõ rồi.
Mình đúng là có chút năng lực.
Nhưng đang bị bệnh ung thư, bản thân còn khó bảo toàn.
Cho nên chuyện gì không cần quản thì không cần phải nhúng tay.
Chuyện trong tầm tay thì có thể quan tâm chút ít, trước cứ đảm bảo cảm xúc hạnh phúc của mình cái đã.
Cũng giống như bây giờ.
[Có trận pháp ngăn cách việc ngài thăm dò!]
Trần Hoài An không tìm thấy Lý Thanh Nhiên ở Lạc Hà phong đỉnh, vậy Lý Thanh Nhiên chỉ có thể ở trong cái đỉnh kia.
Nhưng khi hắn muốn kiểm tra Lý Thanh Nhiên đang làm gì, lại hiện lên thông báo như thế này.
[Do trưởng lão Liễu Thanh Nguyên bố trí huyễn trận.]
[Do trưởng lão Liễu Thanh Nguyên bố trí kết giới trận.]
[Do các chủ Tô Kỳ Niên bố trí đan hỏa trận.]
. . .
Đây là ba trận pháp có cấp bậc cao nhất trong số đó.
Ngoài ra còn có Tụ Linh trận, Huyền Giáp trận, Cách Âm trận, Hàn Đống trận các loại mấy chục trận pháp.
Liệt kê chi chít cả một màn hình.
Trần Hoài An chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi.
Không phải, cái dược tề của Kiếm Các đang dùng để làm gì vậy?
Nhét Thanh Nhiên bảo bối của hắn vào trong nhiều trận pháp như vậy còn không cho nhìn là có ý gì đây?
[Có muốn nạp 1888 ¥ để loại bỏ toàn bộ trận pháp?]
Người mang trong mình một khoản tiền lớn như Trần Tiên Tôn khinh thường cười một tiếng, 1888¥ cũng đáng coi là tiền sao?
Nạp! ! !
Nhắc nhở thanh toán nhanh chóng bắn ra.
[Mời chọn phương án phá trận của ngài.]
[1] Lợi dụng tri thức trận pháp cao thâm, một quyền phá nát trận pháp.
[2] Lợi dụng tri thức trận pháp cao thâm, tế ra phi kiếm, một kiếm trảm phá.
[3] Tóm lấy trận pháp, trong nháy mắt luyện hóa. (Chú ý: Lý Thanh Nhiên có khả năng đang trong trạng thái không đủ che thân, xin hãy cẩn thận lựa chọn!).
. . .
"Haiz, thật đúng là có mắt như mù.""Haiz, thật đúng là lụt mới trôi đến miếu Long Vương."
Trần Hoài An cùng Lý Vân Phong hai ông lão ngồi xuống trong phòng gác cổng, hai người nắm tay, đều rất cảm khái.
"Trước đó Lạc Tai Hồ nói với ta là gặp được một người có khả năng khôi phục vô cùng lợi hại, còn có thể sử dụng phù lục, ta căn bản không nghĩ tới lại là ngươi..."
"Ngài không phải cũng vậy sao? Hoàn toàn không nghĩ tới ngài là cao tầng của Trảm Yêu ti, ta giật cả mình!"
Lý Vân Phong nhìn Trần Hoài An từ trên xuống dưới, chỉ cảm thấy hôm nay nhìn Trần Hoài An và trước đây khác biệt rất lớn. Nếu nói trước đây Trần Hoài An vẫn là một thanh kiếm giấu trong vỏ, thì hiện tại Trần Hoài An đã rút kiếm ra một nửa, mũi kiếm đã lộ.
"Thật là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi vừa biết dùng phù lục, lại còn có một tay kiếm thuật, Lạc Tai Hồ nếu như biết rõ ngươi có kiếm thuật, e rằng đánh giá cấp bậc của ngươi còn muốn nâng lên cao hơn nữa."
Thế mà được Lý lão khen ngợi liên tục, trên mặt Trần Hoài An lại không có chút vui mừng nào.
Hắn chỉ nhìn ra ngoài cửa, cau mày.
Bên ngoài phòng gác cổng đặt ba chiếc cáng trắng.
Bên trong là ba bộ thi thể còn sót lại trong sự kiện tối nay đang được che đậy.
Dưới tấm vải trắng của một chiếc cáng cứu thương, lộ ra vài sợi tóc màu vàng dính máu, đó là cô sinh viên đã tìm đến hỏi cách liên lạc lúc trước, ba nữ sinh khác chắc là có quan hệ không tệ với cô, nhìn thấy thi thể phân mảnh của bạn mình nằm trong cáng cứu thương bị vải trắng che kín, các cô vừa khóc lóc đau khổ lại vừa không dám đến gần.
Hình ảnh bạn bị quái vật ăn thịt có lẽ sẽ cần đến cả cuộc đời để các cô chữa lành.
"Giống như ta ở trong Trảm Yêu ti thì rất lợi hại phải không?" Trần Hoài An thu hồi ánh mắt.
"Rất lợi hại, rất hiếm thấy." Lý Vân Phong gật đầu.
Ông rất mong Trần Hoài An có thể gia nhập Trảm Yêu ti, trở thành thành viên chính thức của Trảm Yêu ti.
Tuy nói hiện tại Trần Hoài An cũng đang nhận nhiệm vụ treo thưởng để kiếm tiền.
Nhưng một số nhiệm vụ độc thuộc về khu vực đặc biệt khó giải quyết sẽ không được đưa lên trên bảng nhiệm vụ.
Quan trọng hơn là, sự phát triển của Trảm Yêu ti đang gặp rất nhiều hạn chế, bọn họ đang cần một người có thể hoàn toàn phá vỡ thế cân bằng, một Trảm Yêu sư xuất hiện để dẫn đầu Trảm Yêu ti thoát khỏi thế bí. Trảm Yêu ti không nên là công cụ duy trì thế cân bằng của thế gia quyền thế, mà phải là một tổ chức có thể hoàn toàn chém giết yêu quái cùng tà ma, bảo vệ con người.
"Cho dù ngài nói ta lợi hại thế nào, nhưng ta vẫn không cứu được mạng của cô nữ sinh đó." Trần Hoài An bóp chặt nắm đấm, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ.
"Ngươi vì chuyện đó mà cảm thấy tiếc hận sao?"
"Đương nhiên."
"Vậy thì tốt rồi." Đuôi mắt Lý Vân Phong hằn lên nếp nhăn, trong mắt ánh lên một chút cảm xúc khó tả: "Ngươi còn cảm thấy tiếc hận, chứng tỏ thế giới này ít nhất vẫn còn những thứ đáng để ngươi bảo vệ."
"Ngài muốn thu nạp ta vào Trảm Yêu ti." Trần Hoài An nói trúng tim đen.
"Haiz, ta đúng là có ý định này." Lý lão bất đắc dĩ cười cười, chỉ vào mình: "Giống như ta thì gần như không còn loại cảm xúc này, bởi vì những chuyện tương tự ta gặp quá nhiều rồi, đã sớm chết lặng."
Trần Hoài An trầm mặc một lát: "Vậy ý nghĩa việc ngài còn ở lại Trảm Yêu ti là gì?"
"Người nhà của ta đều đã chết." Lý lão cụp mắt: "Chết trong miệng yêu quái, ta không còn nơi nào để đi."
"Vậy ngài lập nghiệp nơi Địa Phủ?"
"Đúng là lập nghiệp ở Địa Phủ."
"Hắc! Ngài cái lão lừa đảo!"
"Ha ha ha.". . .
Xương sườn của Lâm Linh Linh bị gãy, cần phải chữa trị.
Cô nàng này vẫn nghĩ là lúc hôn mê đã bị tà ma nện gãy.
Trần Hoài An dự định cả đời cũng không nói cho nàng biết sự thật.
"Tiền thưởng nhiệm vụ đã chuyển cho ngươi, những tài liệu này ngươi vẫn cần phải mang về để xét duyệt, nhiều nhất là ba ngày nữa, tiền thưởng tài liệu cũng sẽ được chuyển vào thẻ ngân hàng của ngươi." Lý Vân Phong ngồi vào trong xe, đột nhiên nhớ ra gì đó, vội vàng kéo cửa sổ xuống, nói: "Ta đã liên hệ với hai người có khả năng chữa trị khối u cho ngươi rồi, ngày mai sẽ đến, 9 giờ sáng cứ trực tiếp tới chợ thực phẩm Phan Gia Viên."
Lý lão lái xe đi, ngược lại không hề hô hào bắt hắn nhất định phải gia nhập Trảm Yêu ti.
"Tối nay đã trải qua không ít chuyện rồi a..."
Trần Hoài An đứng bên đường, dưới ánh đèn đường, đột nhiên cảm thấy có chút mông lung.
Người mới như Lâm Linh Linh đối mặt với hai tà ma kia căn bản không có khả năng là đối thủ.
Đừng nói là Hắc Quan sứ phía sau, thì ngay cả cương thi nàng cũng không đánh lại.
Nếu tối nay không có hắn ở đó, có lẽ Lâm Linh Linh cũng sẽ giống cô sinh viên đại học kia, bị ăn sạch sẽ.
Nhưng cho dù là Hắc Quan sứ hay là cương thi, dường như cũng chỉ là lũ tép riu.
Theo lời nói của cương thi và Hắc Quan sứ mà xét, phía sau bọn chúng rõ ràng có một thế lực.
Đồng thời thế lực này còn không biết đang mưu đồ kế hoạch gì.
Nếu như kế hoạch này bùng nổ, Trảm Yêu ti khu Thiên Phủ thật sự có thể chống đỡ nổi sao?
"Hắc! Trần Hoài An, ngươi lại bắt đầu mắc chứng lo chuyện bao đồng của người khác rồi sao? Hảo tâm thì có hảo báo sao? Giở cái trò anh hùng gì chứ?" Hắn vỗ vỗ đầu của mình, cười nhạo nói: "Lại nói, ngươi nghĩ mình là ai chứ? Mới vào Luyện Khí tầng một thôi đã làm ra vẻ ta đây? May mắn giết được hai con tép riu thì đã bắt đầu dương dương tự đắc? Phía sau còn không biết ẩn giấu con quái vật nào, nó chỉ cần giơ một ngón tay cũng có thể nghiền nát ngươi!"
Gió đêm hè không lạnh, mang theo hương vị rất tươi mới.
Trần Hoài An đứng đó hóng gió một lúc, cảm thấy đầu óc đã thanh tỉnh lại đôi chút, liền bắt xe về nhà.
. . .
[Đại lão về rồi!]
Nghe được tiếng động ngoài cửa, Bá Cơ đang ngồi xếp bằng trên bệ cửa sổ và Tiểu Thanh đang đứng thẳng trên mặt nước lập tức đổi lại tư thế bình thường.
[Đại lão đã biết ngươi là yêu quái, còn bày vẽ làm gì? Tiếp tục đứng thẳng!]
Tiểu Thanh nghe vậy lại tủi thân ba ba mà tiếp tục đứng thẳng trên mặt nước.
Trần Hoài An vào cửa căn bản không thèm để ý đến hai sủng vật trong nhà, việc đầu tiên là cắm sạc điện thoại rồi mở trò chơi bạn gái ảo lên.
Hắn đã hiểu rõ rồi.
Mình đúng là có chút năng lực.
Nhưng đang bị bệnh ung thư, bản thân còn khó bảo toàn.
Cho nên chuyện gì không cần quản thì không cần phải nhúng tay.
Chuyện trong tầm tay thì có thể quan tâm chút ít, trước cứ đảm bảo cảm xúc hạnh phúc của mình cái đã.
Cũng giống như bây giờ.
[Có trận pháp ngăn cách việc ngài thăm dò!]
Trần Hoài An không tìm thấy Lý Thanh Nhiên ở Lạc Hà phong đỉnh, vậy Lý Thanh Nhiên chỉ có thể ở trong cái đỉnh kia.
Nhưng khi hắn muốn kiểm tra Lý Thanh Nhiên đang làm gì, lại hiện lên thông báo như thế này.
[Do trưởng lão Liễu Thanh Nguyên bố trí huyễn trận.]
[Do trưởng lão Liễu Thanh Nguyên bố trí kết giới trận.]
[Do các chủ Tô Kỳ Niên bố trí đan hỏa trận.]
. . .
Đây là ba trận pháp có cấp bậc cao nhất trong số đó.
Ngoài ra còn có Tụ Linh trận, Huyền Giáp trận, Cách Âm trận, Hàn Đống trận các loại mấy chục trận pháp.
Liệt kê chi chít cả một màn hình.
Trần Hoài An chậm rãi đánh ra một dấu chấm hỏi.
Không phải, cái dược tề của Kiếm Các đang dùng để làm gì vậy?
Nhét Thanh Nhiên bảo bối của hắn vào trong nhiều trận pháp như vậy còn không cho nhìn là có ý gì đây?
[Có muốn nạp 1888 ¥ để loại bỏ toàn bộ trận pháp?]
Người mang trong mình một khoản tiền lớn như Trần Tiên Tôn khinh thường cười một tiếng, 1888¥ cũng đáng coi là tiền sao?
Nạp! ! !
Nhắc nhở thanh toán nhanh chóng bắn ra.
[Mời chọn phương án phá trận của ngài.]
[1] Lợi dụng tri thức trận pháp cao thâm, một quyền phá nát trận pháp.
[2] Lợi dụng tri thức trận pháp cao thâm, tế ra phi kiếm, một kiếm trảm phá.
[3] Tóm lấy trận pháp, trong nháy mắt luyện hóa. (Chú ý: Lý Thanh Nhiên có khả năng đang trong trạng thái không đủ che thân, xin hãy cẩn thận lựa chọn!).
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận