Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên

Chương 139:: Thần Du Thái Hư

Chương 139: "Thần Du Thái Hư" "Ta đại khái là bị bệnh..." Trần Hoài An lắc đầu thở dài. Tuy nói trong tiềm thức hết thảy đều là phán đoán. Thế nhưng mà phán đoán Lý Thanh Nhiên bản mệnh pháp khí là sạc dự phòng cũng quá điên đi? Sạc dự phòng có cái gì dùng? Giống như đối với hắn hữu dụng, hắn là lôi tu, sạc dự phòng có thể cho hắn nạp điện? Nhưng Lý Thanh Nhiên không phải lôi tu mà, Lý Thanh Nhiên là thủy linh căn, nước dẫn điện? Hắc, còn thật đừng nói, hắn cùng Lý Thanh Nhiên đơn giản tuyệt phối, tia lửa mang tia chớp. May ra phán đoán không phải hiện thực, đây là Trần Hoài An trong lòng tự an ủi duy nhất. Sau đó liền xem trong tiềm thức Lý Thanh Nhiên sẽ như thế nào giúp hắn thoát khỏi khốn cảnh. Giờ phút này thanh tiến độ chạy tới 99%... "Đây cũng là Điện Quản Bão sao?" Là Trúc Cơ kỳ ngưng luyện bản mệnh pháp khí thành công siêu cấp thiên tài, Lý Thanh Nhiên cũng không có thật cao hứng, nàng còn đang cuống cuồng làm sao giúp sư tôn, cho nên giờ phút này chuyện thứ nhất cũng là nghiên cứu bản mệnh pháp khí của nàng có làm được cái gì. Bản mệnh pháp khí cùng khí chủ đồng tâm đồng nguyên. Cho nên cho dù Lý Thanh Nhiên không biết sạc dự phòng cụ thể là cái gì. Giờ phút này nàng cũng chỉ cần động động suy nghĩ liền có thể hiểu rõ như lòng bàn tay về tác dụng của 'Điện Quản Bão'. [linh nguyên] [tràn đầy] [Thần Du Thái Hư] ba cái từ ngữ này xuất hiện trong đầu nàng. [Linh nguyên] là công năng chủ yếu của Điện Quản Bão, tức là làm nguồn suối linh khí cho khí chủ liên tục không ngừng cung cấp linh khí, việc cung cấp linh khí này cùng hiệu quả của Tụ Linh trận khác nhau, mà là cùng đan điền kết nối có thể trực tiếp tiêu hao linh khí. Nói cách khác sau này chiến đấu khi linh khí hao hết, nàng có thể tế ra Điện Quản Bão tiếp tục cung cấp năng lượng chiến đấu. [Tràn đầy] là công năng cốt lõi của Điện Quản Bão, bình thường không cần Điện Quản Bão thì có thể vừa tu luyện vừa bổ sung linh khí cho Điện Quản Bão, điều này đương nhiên sẽ giảm tốc độ tu luyện bình thường, có lợi có hại. Nhưng tổng thể thì lợi nhiều hơn hại. Cùng lắm thì nàng mỗi ngày tu luyện nhiều hai canh giờ để bổ sung năng lượng cho Điện Quản Bão là được. [Thần Du Thái Hư] là thần thông mà Điện Quản Bão mang theo, cũng là năng lực thần bí nhất. Thần bí đến mức Lý Thanh Nhiên làm khí chủ cũng có chút mơ hồ. Bởi vì năng lực này tựa hồ liên quan đến sư tôn. Chỉ cần bổ sung đầy [đồng tâm] là có thể khởi động một lần Thần Du Thái Hư, giống như dựa vào thần thông này nàng có thể hóa thân buông xuống đến chỗ của sư tôn. Mà [đồng tâm] trước mắt vừa lúc đầy ô 100, cụ thể cần làm như thế nào để bổ sung [đồng tâm] thì rất mơ hồ, liên quan đến quan hệ giữa nàng với sư tôn, chủ yếu quyền quyết định đại khái ở chỗ sư tôn. Sau đó phải làm thế nào đây? Không biết không sao, cứ hỏi sư tôn! Lý Thanh Nhiên nâng Điện Quản Bão ngước mắt nhìn hư không, thử thăm dò hỏi: "Sư tôn, đệ tử đã ngưng luyện pháp khí thành công, có muốn dùng cái thần thông [Thần Du Thái Hư] kia không?" [Không sai, dùng thần thông sau ngươi có thể hóa thân buông xuống không gian của vi sư.] [Vi sư bị Yêu Long vây khốn, ngươi đến giúp vi sư áp chế nó.] [Không cần sợ hãi, ngươi qua đây sau sẽ được Thần Du Thái Hư cường hóa, Yêu Long kia không làm gì được ngươi.] "Sư tôn, đệ tử không sợ!" Ánh mắt Lý Thanh Nhiên kiên định, để Điện Quản Bão tung bay trước ngực, đồng thời hai tay kết ấn. Thần thức chìm vào bản mệnh pháp khí, lập tức phát động thần thông - Thần Du Thái Hư. Trong khoảnh khắc, quanh thân nàng bị quang huy đạo tắc huyền ảo bao phủ. Một giây sau thân thể liền biến thành hơi mờ. May mà Tô Kỳ Niên, Liễu Nguyên Thanh những người đã tiếp xúc đạo Hóa Thần cường giả không ở đây, nếu không phải bị ánh sáng đạo tắc trên người Lý Thanh Nhiên dọa đến sinh bệnh gì rồi. Đó là đạo tắc hủy diệt cực hạn, như hộ thuẫn bảo vệ Lý Thanh Nhiên bên trong, ai dám chạm thử thì trên trời liền sẽ hạ xuống sát phạt thần lôi. Loại lôi này Hóa Thần đều không chịu nổi, đến một cái là chết một cái... Trần Hoài An bên này, thanh tiến độ đẩy tới 100%. [Điện tử bạn gái của ngài, Lý Thanh Nhiên đã buông xuống!] Theo thông báo của trò chơi hiện ra. Trần Hoài An nghe được bên ngoài quan tài đột nhiên có động tĩnh khác. Không phải là Lý Thanh Nhiên tới chứ? Hắn thật muốn đạp vách quan tài đi ra ngoài nhìn một chút a! Bất quá có sức tưởng tượng cũng tốt, người bình thường ai mà nghĩ như vậy?... Bên ngoài điêu long linh cữu, trong thế giới tối tăm phủ đầy huyết nhục bộc phát ra một tia kiếm quang. Kiếm quang xé ra một khe, Lý Thanh Nhiên mang theo Tố Huyền kiếm theo trong vết nứt bay ra. Ánh mắt nàng đảo nhìn quanh, lập tức thấy cỗ quan tài kia. Trong quan tài, là khí tức của sư tôn! "Đáng chết yêu nghiệt, dám nhốt sư phụ ta trong quan tài?!" Lý Thanh Nhiên tức giận đến mặt trắng bệch, hai hàng lông mày nổi lên một vệt lệ sắc. Đồng thời trong lòng không khỏi chua xót, sư tôn lại phải chiến đấu trong thế giới ô uế dơ bẩn như thế lâu vậy, mỗi một ngày đều rất thống khổ sao? Để Thanh Nhiên đến giúp người! Linh thức của nàng bao phủ ra, rất dễ dàng tìm thấy yêu khí mờ mịt giấu trong máu thịt. Tại không gian này, cảm giác của nàng đều vô cùng hỗn loạn. Nàng không cảm giác được yêu khí kia tương ứng với thực lực cụ thể. Chỉ cảm thấy mình có thể đối phó. Có lẽ đây chính là hiệu quả sau khi được thần thông cường hóa? "Yêu nghiệt, đi chết!" Lý Thanh Nhiên bước hụt một bước trong hư không, với tốc độ kinh người lao tới núi thịt huyết hải đang nhúc nhích. Hình ảnh đủ để làm nữ tu sợ đến ôm đầu khóc rống lại không làm cho nàng nhíu mày một chút. Trong mắt nàng chỉ có sát ý sôi trào. Tổn thương sư phụ phải chết, sỉ nhục sư phụ cũng phải chết... Giết! Giết sạch hết! ... Trên một con đường nào đó trong Thiên Phủ, thân hình Yêu Long đang tùy ý phá hủy chợt dừng lại, đôi mắt rồng đỏ tươi lại hiện lên hoảng sợ và bối rối, đám Trảm Yêu Sư Binh cấp đang chiến đấu cùng Yêu Long thấy thế đều kinh ngạc, bất định gắt gao nhìn chằm chằm Yêu Long. Bọn họ không rõ vì sao Yêu Long Tướng cấp vừa mới còn đang hung hăng ngang ngược lại đột nhiên bất động. "Nắm lấy cơ hội, mau chóng đánh lén! Khả năng tái sinh của nó rất mạnh, nhưng khả năng tái sinh này chắc chắn không phải vô hạn!" Triệu Anh trên máy bay trực thăng cầm bộ đàm, bình tĩnh ra lệnh, đồng thời khẽ thở ra. Năm người Binh cấp đến chi viện đã bị đánh trọng thương, vẫn không ngăn được con Yêu Long này. Tốc độ sơ tán nhanh còn không đuổi kịp tốc độ phá hủy của con Yêu Long. Nếu các Trảm Yêu Sư Binh cấp khác lại bị thương nữa thì bọn họ chỉ có thể lựa chọn phương án cấp tiến hơn. Cho nên, mặc kệ nó vì sao không động đậy được, nhân lúc nó ốm mà lấy mạng nó! "Đúng rồi, các ngươi chú ý, trong tình huống không cần thiết không nên làm thương thiếu niên trung tâm đầu rồng, tận lực cứu hắn ra!"... Yêu Long không phải là không muốn động. Mà là cần phải giải quyết nội ưu trước. Vừa nãy có người xâm nhập vào chỗ sâu trong tiềm thức, là một thiếu nữ mang theo kiếm. Khí tức trên người thiếu nữ kia còn mạnh hơn nó một chút! Chờ nó phản ứng lại đã không còn thời gian trốn tránh, chỉ có thể bị động phòng ngự. Lý Thanh Nhiên thấy Yêu Long hiện thân, hung lệ trong mắt càng tăng lên. Nàng vung kiếm chém đứt mấy xúc tu cản trở, chớp mắt đã đến gần Yêu Long. Sư tôn vẫn chưa dạy chiêu thứ nhất của Thanh Liên kiếm điển, ngược lại đã sớm cho nàng lĩnh hội toàn bộ kiếm điển. Mà nàng cũng không phải là sư muội ngu ngốc ở Thanh Vân tông. Nàng rất thông minh, ngộ tính cao. Nàng chỉ là mong sư tôn tự mình dạy nàng, chỉ là muốn ở cùng với sư tôn. Nàng không nói không cần không có nghĩa là nàng sẽ không. Tố Huyền ra khỏi vỏ. Hắc — —! "Trưởng phong phá lãng hội hữu thì, trực quải vân phàm... tế thương hải!" Thẳng tiến không lùi, như Thương Long xuất thủy! Kiếm quang rực rỡ bùng lên, trong nháy mắt đã xuyên thủng. Âm thanh kiếm sắc bén không chỉ chém xuyên Yêu Long, đồng thời còn chém nát núi thịt huyết hải. Một kiếm này tốc độ quá nhanh. Nhanh đến vượt quá sự hiểu biết của Yêu Long. Nó không hiểu, thế giới vừa mới khôi phục linh khí, sao lại xuất hiện một cường giả kiếm đạo khủng bố như vậy? Mà Lý Thanh Nhiên đã đứng trước linh cữu, nhẹ nhàng thu kiếm, xoa xoa khóe mắt. Nhưng nước mắt vẫn từng giọt lớn rơi xuống. Nàng mím môi, sờ vào vách quan tài lạnh lẽo, run giọng: "Sư tôn, đồ nhi đến cứu người.""Mà ngài, sao người lại nằm trong quan tài rồi..."...
Bạn cần đăng nhập để bình luận