Không Phải, Ta Điện Tử Bạn Gái Thế Nào Tu Thành Kiếm Tiên
Chương 154: Tiền tài không đủ hoảng sợ chứng
"Ừm, không tệ, ngươi hiệu suất rất cao, gửi tới cho vi sư xem xét một chút, hắc hắc!" Trần Hoài An xoa xoa hai bàn tay, mặt mày hớn hở.
Lý Thanh Nhiên nghe được: 【đặt lên bàn, vi sư tự lấy!】
Ô ~ sư tôn vẫn là như vậy lạnh lùng.
Lý Thanh Nhiên nhăn nhó đặt cái gối đã gấp gọn lên bàn, do dự hồi lâu, mới mắt nhìn tránh nói: "Sư tôn, còn có một cái túi trà trước đó quên đưa cho ngài, hôm nay tìm được nên bỏ chung vào với gối luôn ạ." Nói xong nàng nhanh chóng từ phía sau lấy ra một cái túi trà nhét vào trong gối, sau đó liền cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi tay nhỏ đang run rẩy bất an ở trên đùi không nói gì.
Phía dưới mái tóc cắt ngang trán là đôi mắt ngấn nước đang rung động.
Hàng lông mi run rẩy thể hiện sự bất an và khẩn trương trong lòng.
Sư tôn có phát hiện ra bí mật của chiếc gối và túi trà không?
Sau khi phát hiện thì người sẽ nghĩ như thế nào về nàng đây?
Có thể dù người nghĩ thế nào, đó cũng là do bản thân mình theo yêu cầu của sư tôn mà.
Nếu đó là yêu cầu của sư tôn, thì cho dù như thế nào, người cũng sẽ không nghĩ nàng là một cô gái hư đâu nhỉ. . .
Không sai, chuyện này cũng có nguyên nhân từ sư tôn mà.
Không thể đổ hết mọi chuyện lên người nàng được.
Nàng cũng không chủ động làm vậy mà.
Nàng chỉ là...chỉ là làm theo yêu cầu của sư tôn.
Chỉ là làm những việc mà sư tôn yêu thích.
Chỉ thế thôi!. . .
Trần Hoài An không biết rằng cái vị thiếu nữ nào đó đang tự thôi miên bản thân.
Hắn đã nhận được gối và túi trà.
Đồng thời phát hiện hình thêu trên gối và túi trà, gối là hình lá sen, còn túi trà là hình con ếch xanh.
Hai mắt Trần Hoài An nheo lại, cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
"Ừm...Đây là cố ý? Hay là vô ý? !"
Sau khi cẩn thận phân tích, nghiêm túc suy xét, với cái tính cách e thẹn ngại ngùng của Lý Thanh Nhiên thì nhất định không phải cô cố ý làm vậy, yêu cầu của hắn đã khiến cô nàng đủ xấu hổ rồi, vậy nên đây là do trong quá trình làm gối và túi trà cô nàng căn bản không chú ý để hai cái hình thêu này lên.
Bất quá, chuyện này có quan trọng không?
Hình như lá sen ở bên trái, ếch xanh ở bên phải.
Biết như vậy là đủ rồi.
So với túi trà trước đây thì cái đang ở trong tay hắn mới đúng là cực phẩm đế vương.
Lúc này Trần Hoài An dùng trà đựng trong túi hình ếch xanh để pha trà.
Sau đó lại đổi gối đầu thành gối lá sen rồi dụi đầu vào cảm thụ một chút.
"Hô — —! Hít — —!"
Cái cảm giác mềm mại này.
Cái mùi thơm ngây ngất này~
Hí ~ đã thật! ! !
Nhưng hình như vẫn còn thiếu chút gì đó.
Trần Hoài An ôm gối đầu suy nghĩ một lúc, nửa ngày mới nhận ra—gối này chất liệu vải quá kém.
Phải đổi thôi!
"Thanh Nhiên à, gối và túi trà của ngươi vi sư rất hài lòng, ân. . .Có loại vải nào mềm mại hơn không? Vi sư còn cần cả vỏ chăn, ga giường, đệm bàn, khăn trùm đầu, khăn quàng cổ, bao tay, khẩu trang. . ."
Trần Hoài An vừa đi vừa nói một tràng.
Lý Thanh Nhiên nghe được: 【Tâm ý của ngươi bản tôn đã nhận, rất không tệ, bản tôn rất hài lòng.】
Không có ư?
Lý Thanh Nhiên mong chờ nhìn về phía hư không.
Sư tôn chỉ nói vậy thôi sao?
Vậy là phát hiện hay chưa phát hiện?
Chắc là chưa phát hiện đi, nếu không thì nhất định người đã nói gì đó khác rồi.
Nghĩ như vậy, Lý Thanh Nhiên vừa thấy may mắn vừa có chút thất vọng trong lòng.
Tim nàng đập thình thịch hỗn loạn.
Bỗng nhiên có chút muốn biết phản ứng của sư tôn sau khi biết những bí mật đó là gì.
Sư tôn sẽ dùng thái độ gì để đối mặt với nàng?
"Không được không được, như vậy quá mạo hiểm."
Nàng đưa tay nhéo một cái vào bắp đùi của mình, cơn đau khiến đầu óc nàng đang choáng váng vì ngượng ngùng cuối cùng cũng thanh tỉnh hơn, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân: Ý nghĩ này là bệnh trạng, không được làm như vậy, là không tôn trọng sư tôn, cẩn thận cả sư đồ cũng không làm được.
Để tránh việc sư tôn hỏi những vấn đề kỳ lạ.
Lý Thanh Nhiên vội vàng chuyển chủ đề.
"Sư tôn, Tô các chủ bên kia gửi tin tới, hắn đã thông báo chuyện có người lan truyền ma công cho các tông môn khác, sau này Đan tông và Linh Tê cốc đều tra ra đệ tử tu luyện ma công, theo thông báo của hai tông môn thì hiện giờ tất cả các tông môn trong Thương Vân giới đều đang nghiêm khắc tự kiểm tra, những đệ tử tu luyện ma công đều đã bị đưa ra rồi ạ."
Lý Thanh Nhiên dùng ánh mắt kính nể sùng bái nhìn về phía hư không.
Đây chính là sư tôn của nàng đấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Tô các chủ là một kẻ không đáng tin cậy, nhưng sư tôn lại có thể lợi dụng một loạt những phản ứng dây chuyền mà khiến những chuyện do Tô các chủ không đáng tin cậy làm trở nên đáng tin cậy.
Vậy đại khái là thuật dùng người sao?
Cũng không biết sư tôn khi nào thì dùng đến nàng đây.
【Thanh Vân tông thì sao?】
Trần Hoài An nhớ tới việc Thanh Vân tông bên kia sớm đã gặp phải một ma tu, nên tiện thể hỏi một câu.
"Thanh Vân tông cũng bắt được đệ tử tu luyện ma công rồi ạ." Lý Thanh Nhiên trả lời.
"Không ngờ Thanh Vân tông lại ngoan ngoãn như vậy." Trần Hoài An lắc đầu.
Vốn dĩ hắn không nghĩ Thanh Vân tông có thể tìm ra ma tu ẩn náu bên trong.
Dù sao cái tông môn đó mang đến cho hắn cảm giác kiêu ngạo ngút trời.
Nếu không phải vì sự an toàn của Lý Thanh Nhiên và Kiếm Các ở Trung Châu bí cảnh thì hắn đã lười nhắc nhở Thanh Vân tông rồi.
Hắn mở bảng nhiệm vụ chính tuyến để kiểm tra tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên.
Bây giờ kế hoạch ma tu cũng đã bị phá, tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên đáng lẽ phải tăng lên mới đúng.
Nhưng mà...
【Phó bản tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên: 62%】
【Thiên cơ nhắc nhở hai: Trung Châu bí cảnh sẽ xuất hiện số lượng lớn ma tu và một bộ phận yêu tu】
"Không đúng! Sao tỉ lệ sống sót vẫn thấp như vậy?"
Trần Hoài An nhíu mày.
Tỉ lệ sống sót tăng 1% là do tu vi của Lý Thanh Nhiên có chút tiến triển.
Thiên cơ nhắc nhở hai vẫn chưa có gì thay đổi, như vậy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ kế hoạch của ma môn không phải là để đám đệ tử tu ma công phản bội ở Trung Châu bí cảnh sao?
"Tối nay dùng lại thiên cơ nhắc nhở lần nữa, cho đến khi Trung Châu bí cảnh bắt đầu, ngày nào cũng dùng, ta không tin!" Trần Hoài An sắc mặt âm trầm.
Tối nay hắn sẽ trực tiếp thôi diễn xem kế hoạch của ma tu ở Thương Vân giới là gì.
Đến mức khí vận hao tổn thì phải làm sao?
Ha ha~
Chút khí vận đó thôi mà.
Hiện tại hắn đã ở trong phòng VIP tối cao có tường hợp kim dày 15m.
Phòng thế này còn có thể bị nổ sao?
【Đinh linh linh — —!】
Một tiếng chuông vang lên, là điện thoại công cộng của phòng.
Trần Hoài An đứng dậy đi nghe điện thoại, nhấc chân liền bị vấp ngã. . .
"Ý ngươi là ngươi muốn sử dụng Gấu Bông KSC-01 và Long Thư KSC-02 để phát trực tiếp sao?" Triệu Anh nhìn Trần Hoài An mặt mũi đầy máu mũi đang trầm tư trong video.
Một khôi phục giả cấp tướng, lập tức bị định mức thu nhận cấp A.
Mà lại bị vấp ngã ngay trong phòng? ! Còn vừa khéo bị gãy xương mũi nữa chứ...
Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, thì ai sẽ tin.
"Không sai." Trần Hoài An gật đầu, xương mũi bị gãy đang dần hồi phục, hắn che mũi nói giọng ồm ồm: "Chẳng phải con gấu bông kia và tôm hùm không nghe lời sao? Các người để chúng nó ở cùng với ta, ta có trách nhiệm khiến chúng nó nghe lời ngoan ngoãn giúp các người làm nhiệm vụ, đồng thời sử dụng bọn nó để livestream, toàn bộ lợi nhuận đều thuộc về ta, thế nào?"
Triệu Anh nghiêm túc cân nhắc Trần Hoài An.
Bây giờ chuyện linh khí khôi phục và yêu quái xuất hiện đã không giấu diếm được nữa rồi. Trảm Yêu ti và đại biểu quan phương của các thế gia đều hi vọng người dân nhanh chóng chấp nhận sự thật này, chứ không phải không ngừng hoảng sợ.
Livestream vừa có tính giải trí vừa có tính phổ cập kiến thức, dễ dàng hơn để mọi người tiếp nhận.
Hình như khả thi rất cao đấy chứ. . .
Đến mức vì sao Trần Hoài An rất cần tiền.
Lạc Tai Hồ đã nói nguyên nhân cho cô biết rồi.
Trần Hoài An bị chứng hoảng sợ vì thiếu tiền!
Cô hoàn toàn có thể hiểu điều đó!
Khôi phục giả ít nhiều gì cũng có chút dở hơi.
Tỷ như cô rất thích dùng điện côn chích mình, một ngày không bị chích mấy lần thì cả người sẽ khó chịu.
Hơn nữa nhất định phải là ở những chỗ mẫn cảm thì mới thích, bị chích xong mới dễ ngủ.
"Được, tôi sẽ lập tức sắp xếp cho KSC-01 và KSC-02 đến chỗ của cậu."
Triệu Anh gật đầu, do dự một chút, lại lo lắng dặn dò một câu: "Cậu hạ thủ nhẹ chút nhé. . ."
"Yên tâm, ta và chúng nó rất hợp duyên."
"Vậy cậu còn có yêu cầu gì khác không?"
Trần Hoài An nghĩ ngợi một chút, giơ một ngón tay lên: "Có, có! Cho ta một cái gối silicon, muốn loại cảm giác da silicon chất dẻo bổ sung ấy. . ."
Triệu Anh: "Hả?"
Trần Hoài An: "Ôi, ta người này ngủ không ngon giấc, nên thích đánh gấu bông và gặm tôm hùm, cho nên nhất định phải đảm bảo chất lượng giấc ngủ!"
Triệu Anh: "..."
Lý Thanh Nhiên nghe được: 【đặt lên bàn, vi sư tự lấy!】
Ô ~ sư tôn vẫn là như vậy lạnh lùng.
Lý Thanh Nhiên nhăn nhó đặt cái gối đã gấp gọn lên bàn, do dự hồi lâu, mới mắt nhìn tránh nói: "Sư tôn, còn có một cái túi trà trước đó quên đưa cho ngài, hôm nay tìm được nên bỏ chung vào với gối luôn ạ." Nói xong nàng nhanh chóng từ phía sau lấy ra một cái túi trà nhét vào trong gối, sau đó liền cúi đầu nhìn chằm chằm vào đôi tay nhỏ đang run rẩy bất an ở trên đùi không nói gì.
Phía dưới mái tóc cắt ngang trán là đôi mắt ngấn nước đang rung động.
Hàng lông mi run rẩy thể hiện sự bất an và khẩn trương trong lòng.
Sư tôn có phát hiện ra bí mật của chiếc gối và túi trà không?
Sau khi phát hiện thì người sẽ nghĩ như thế nào về nàng đây?
Có thể dù người nghĩ thế nào, đó cũng là do bản thân mình theo yêu cầu của sư tôn mà.
Nếu đó là yêu cầu của sư tôn, thì cho dù như thế nào, người cũng sẽ không nghĩ nàng là một cô gái hư đâu nhỉ. . .
Không sai, chuyện này cũng có nguyên nhân từ sư tôn mà.
Không thể đổ hết mọi chuyện lên người nàng được.
Nàng cũng không chủ động làm vậy mà.
Nàng chỉ là...chỉ là làm theo yêu cầu của sư tôn.
Chỉ là làm những việc mà sư tôn yêu thích.
Chỉ thế thôi!. . .
Trần Hoài An không biết rằng cái vị thiếu nữ nào đó đang tự thôi miên bản thân.
Hắn đã nhận được gối và túi trà.
Đồng thời phát hiện hình thêu trên gối và túi trà, gối là hình lá sen, còn túi trà là hình con ếch xanh.
Hai mắt Trần Hoài An nheo lại, cảm thấy chuyện này không hề đơn giản.
"Ừm...Đây là cố ý? Hay là vô ý? !"
Sau khi cẩn thận phân tích, nghiêm túc suy xét, với cái tính cách e thẹn ngại ngùng của Lý Thanh Nhiên thì nhất định không phải cô cố ý làm vậy, yêu cầu của hắn đã khiến cô nàng đủ xấu hổ rồi, vậy nên đây là do trong quá trình làm gối và túi trà cô nàng căn bản không chú ý để hai cái hình thêu này lên.
Bất quá, chuyện này có quan trọng không?
Hình như lá sen ở bên trái, ếch xanh ở bên phải.
Biết như vậy là đủ rồi.
So với túi trà trước đây thì cái đang ở trong tay hắn mới đúng là cực phẩm đế vương.
Lúc này Trần Hoài An dùng trà đựng trong túi hình ếch xanh để pha trà.
Sau đó lại đổi gối đầu thành gối lá sen rồi dụi đầu vào cảm thụ một chút.
"Hô — —! Hít — —!"
Cái cảm giác mềm mại này.
Cái mùi thơm ngây ngất này~
Hí ~ đã thật! ! !
Nhưng hình như vẫn còn thiếu chút gì đó.
Trần Hoài An ôm gối đầu suy nghĩ một lúc, nửa ngày mới nhận ra—gối này chất liệu vải quá kém.
Phải đổi thôi!
"Thanh Nhiên à, gối và túi trà của ngươi vi sư rất hài lòng, ân. . .Có loại vải nào mềm mại hơn không? Vi sư còn cần cả vỏ chăn, ga giường, đệm bàn, khăn trùm đầu, khăn quàng cổ, bao tay, khẩu trang. . ."
Trần Hoài An vừa đi vừa nói một tràng.
Lý Thanh Nhiên nghe được: 【Tâm ý của ngươi bản tôn đã nhận, rất không tệ, bản tôn rất hài lòng.】
Không có ư?
Lý Thanh Nhiên mong chờ nhìn về phía hư không.
Sư tôn chỉ nói vậy thôi sao?
Vậy là phát hiện hay chưa phát hiện?
Chắc là chưa phát hiện đi, nếu không thì nhất định người đã nói gì đó khác rồi.
Nghĩ như vậy, Lý Thanh Nhiên vừa thấy may mắn vừa có chút thất vọng trong lòng.
Tim nàng đập thình thịch hỗn loạn.
Bỗng nhiên có chút muốn biết phản ứng của sư tôn sau khi biết những bí mật đó là gì.
Sư tôn sẽ dùng thái độ gì để đối mặt với nàng?
"Không được không được, như vậy quá mạo hiểm."
Nàng đưa tay nhéo một cái vào bắp đùi của mình, cơn đau khiến đầu óc nàng đang choáng váng vì ngượng ngùng cuối cùng cũng thanh tỉnh hơn, trong lòng không ngừng nhắc nhở bản thân: Ý nghĩ này là bệnh trạng, không được làm như vậy, là không tôn trọng sư tôn, cẩn thận cả sư đồ cũng không làm được.
Để tránh việc sư tôn hỏi những vấn đề kỳ lạ.
Lý Thanh Nhiên vội vàng chuyển chủ đề.
"Sư tôn, Tô các chủ bên kia gửi tin tới, hắn đã thông báo chuyện có người lan truyền ma công cho các tông môn khác, sau này Đan tông và Linh Tê cốc đều tra ra đệ tử tu luyện ma công, theo thông báo của hai tông môn thì hiện giờ tất cả các tông môn trong Thương Vân giới đều đang nghiêm khắc tự kiểm tra, những đệ tử tu luyện ma công đều đã bị đưa ra rồi ạ."
Lý Thanh Nhiên dùng ánh mắt kính nể sùng bái nhìn về phía hư không.
Đây chính là sư tôn của nàng đấy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Tô các chủ là một kẻ không đáng tin cậy, nhưng sư tôn lại có thể lợi dụng một loạt những phản ứng dây chuyền mà khiến những chuyện do Tô các chủ không đáng tin cậy làm trở nên đáng tin cậy.
Vậy đại khái là thuật dùng người sao?
Cũng không biết sư tôn khi nào thì dùng đến nàng đây.
【Thanh Vân tông thì sao?】
Trần Hoài An nhớ tới việc Thanh Vân tông bên kia sớm đã gặp phải một ma tu, nên tiện thể hỏi một câu.
"Thanh Vân tông cũng bắt được đệ tử tu luyện ma công rồi ạ." Lý Thanh Nhiên trả lời.
"Không ngờ Thanh Vân tông lại ngoan ngoãn như vậy." Trần Hoài An lắc đầu.
Vốn dĩ hắn không nghĩ Thanh Vân tông có thể tìm ra ma tu ẩn náu bên trong.
Dù sao cái tông môn đó mang đến cho hắn cảm giác kiêu ngạo ngút trời.
Nếu không phải vì sự an toàn của Lý Thanh Nhiên và Kiếm Các ở Trung Châu bí cảnh thì hắn đã lười nhắc nhở Thanh Vân tông rồi.
Hắn mở bảng nhiệm vụ chính tuyến để kiểm tra tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên.
Bây giờ kế hoạch ma tu cũng đã bị phá, tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên đáng lẽ phải tăng lên mới đúng.
Nhưng mà...
【Phó bản tỉ lệ sống sót của Lý Thanh Nhiên: 62%】
【Thiên cơ nhắc nhở hai: Trung Châu bí cảnh sẽ xuất hiện số lượng lớn ma tu và một bộ phận yêu tu】
"Không đúng! Sao tỉ lệ sống sót vẫn thấp như vậy?"
Trần Hoài An nhíu mày.
Tỉ lệ sống sót tăng 1% là do tu vi của Lý Thanh Nhiên có chút tiến triển.
Thiên cơ nhắc nhở hai vẫn chưa có gì thay đổi, như vậy có chút kỳ quái.
Chẳng lẽ kế hoạch của ma môn không phải là để đám đệ tử tu ma công phản bội ở Trung Châu bí cảnh sao?
"Tối nay dùng lại thiên cơ nhắc nhở lần nữa, cho đến khi Trung Châu bí cảnh bắt đầu, ngày nào cũng dùng, ta không tin!" Trần Hoài An sắc mặt âm trầm.
Tối nay hắn sẽ trực tiếp thôi diễn xem kế hoạch của ma tu ở Thương Vân giới là gì.
Đến mức khí vận hao tổn thì phải làm sao?
Ha ha~
Chút khí vận đó thôi mà.
Hiện tại hắn đã ở trong phòng VIP tối cao có tường hợp kim dày 15m.
Phòng thế này còn có thể bị nổ sao?
【Đinh linh linh — —!】
Một tiếng chuông vang lên, là điện thoại công cộng của phòng.
Trần Hoài An đứng dậy đi nghe điện thoại, nhấc chân liền bị vấp ngã. . .
"Ý ngươi là ngươi muốn sử dụng Gấu Bông KSC-01 và Long Thư KSC-02 để phát trực tiếp sao?" Triệu Anh nhìn Trần Hoài An mặt mũi đầy máu mũi đang trầm tư trong video.
Một khôi phục giả cấp tướng, lập tức bị định mức thu nhận cấp A.
Mà lại bị vấp ngã ngay trong phòng? ! Còn vừa khéo bị gãy xương mũi nữa chứ...
Nếu như không phải tận mắt chứng kiến, thì ai sẽ tin.
"Không sai." Trần Hoài An gật đầu, xương mũi bị gãy đang dần hồi phục, hắn che mũi nói giọng ồm ồm: "Chẳng phải con gấu bông kia và tôm hùm không nghe lời sao? Các người để chúng nó ở cùng với ta, ta có trách nhiệm khiến chúng nó nghe lời ngoan ngoãn giúp các người làm nhiệm vụ, đồng thời sử dụng bọn nó để livestream, toàn bộ lợi nhuận đều thuộc về ta, thế nào?"
Triệu Anh nghiêm túc cân nhắc Trần Hoài An.
Bây giờ chuyện linh khí khôi phục và yêu quái xuất hiện đã không giấu diếm được nữa rồi. Trảm Yêu ti và đại biểu quan phương của các thế gia đều hi vọng người dân nhanh chóng chấp nhận sự thật này, chứ không phải không ngừng hoảng sợ.
Livestream vừa có tính giải trí vừa có tính phổ cập kiến thức, dễ dàng hơn để mọi người tiếp nhận.
Hình như khả thi rất cao đấy chứ. . .
Đến mức vì sao Trần Hoài An rất cần tiền.
Lạc Tai Hồ đã nói nguyên nhân cho cô biết rồi.
Trần Hoài An bị chứng hoảng sợ vì thiếu tiền!
Cô hoàn toàn có thể hiểu điều đó!
Khôi phục giả ít nhiều gì cũng có chút dở hơi.
Tỷ như cô rất thích dùng điện côn chích mình, một ngày không bị chích mấy lần thì cả người sẽ khó chịu.
Hơn nữa nhất định phải là ở những chỗ mẫn cảm thì mới thích, bị chích xong mới dễ ngủ.
"Được, tôi sẽ lập tức sắp xếp cho KSC-01 và KSC-02 đến chỗ của cậu."
Triệu Anh gật đầu, do dự một chút, lại lo lắng dặn dò một câu: "Cậu hạ thủ nhẹ chút nhé. . ."
"Yên tâm, ta và chúng nó rất hợp duyên."
"Vậy cậu còn có yêu cầu gì khác không?"
Trần Hoài An nghĩ ngợi một chút, giơ một ngón tay lên: "Có, có! Cho ta một cái gối silicon, muốn loại cảm giác da silicon chất dẻo bổ sung ấy. . ."
Triệu Anh: "Hả?"
Trần Hoài An: "Ôi, ta người này ngủ không ngon giấc, nên thích đánh gấu bông và gặm tôm hùm, cho nên nhất định phải đảm bảo chất lượng giấc ngủ!"
Triệu Anh: "..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận