Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3572: Kiếm Nô độ kiếp

"Tách tách tách..."
Tần Tang ngồi xếp bằng trước bệ đá, hai mắt khép hờ, thần thức chạm vào trứng Kỳ Lân, chỉ một lát sau truyền ra âm thanh vỡ vụn rất nhỏ.
Vỏ trứng bên trên xuất hiện từng vết nứt.
Lúc này Tần Tang cảm ứng được, bên trong trứng Kỳ Lân có một sinh linh nhỏ bé, khí tức đang dần dần lớn mạnh, giống như đang thức tỉnh từ trong giấc ngủ say.
"Răng rắc!"
"Vèo!"
Trứng Kỳ Lân đột nhiên vỡ vụn, một đạo xích mang bay ra, trực tiếp lao vào trong ngực Tần Tang.
Tần Tang giơ tay lên đỡ, cúi đầu nhìn lại, thấy một con thú nhỏ không khác gì Ly Miêu, hai chân trước túm chặt lấy vạt áo của hắn, ngẩng đầu nhỏ lên, đôi mắt to tròn trong veo nhìn hắn, lóe lên ánh mắt hiếu kỳ và thân cận.
Thân nó như hươu, đuôi như trâu, trên thân mọc ra vảy rồng màu đỏ, đầu có sừng nhỏ, nghe nói sừng Kỳ Lân giống sừng rồng, nhưng nó còn chưa phát triển, trên đầu chỉ là một túi mụn nhỏ tròn trịa.
Đột nhiên, thân thể tiểu Kỳ Lân rụt lại, thì ra là Chu Tước thò đầu qua, dọa nó sợ hãi.
"Quả nhiên là một con Hỏa Kỳ Lân!"
Chu Tước tặc lưỡi, đáy mắt lóe lên một tia sốt ruột.
Cùng là Linh thú Hỏa hành đứng vững vàng ở đỉnh cao nhất thế gian, trời sinh tương khắc, đối với đối phương có bản năng chán ghét, nhưng nếu như một bên mạnh một bên yếu, bản năng lại sẽ sai khiến chúng đi nuốt ăn đối phương.
Tiểu Kỳ Lân phát giác ác ý của Chu Tước, dùng sức rụt thân thể vào trong vạt áo Tần Tang, trong miệng phát ra tiếng ô ô cảnh cáo Chu Tước.
Nó vừa mới sinh ra, còn rất nhỏ yếu, tiếng kêu cũng rất non nớt.
Tần Tang cười một tiếng, đưa tay vuốt ve đầu nó, tiểu Kỳ Lân nhất thời nheo mắt lại.
"Ô ô..."
Nó vẻ mặt hưởng thụ, tiếng kêu cũng trở nên nhỏ nhẹ, tràn ngập tình cảm quyến luyến. Tần Tang dừng lại, nó còn chủ động dùng sừng nhỏ cọ vào lòng bàn tay Tần Tang.
"Đây là chó à?"
Chu Tước khinh bỉ nói.
Có lẽ là vì có Tần Tang làm chỗ dựa, cũng có lẽ là phát hiện Chu Tước sẽ không uy hiếp nó, tiểu Kỳ Lân không để ý tới Chu Tước.
Nó vừa mới sinh ra, linh trí tuy cao, nhưng chưa trải sự đời, sẽ chỉ dùng phương thức này biểu đạt sự thân cận với chủ nhân. Nếu như không nhận được sự đáp lại của chủ nhân, sẽ lo sợ bất an, tiếng kêu cũng trở nên lo lắng.
Tần Tang mang tới một mảnh vỏ trứng, đút cho tiểu Kỳ Lân.
Tiểu Kỳ Lân không chút do dự nuốt vào bụng, liếm liếm ngón tay Tần Tang, rồi ngáp một cái, nằm trong ngực Tần Tang ngủ say, không hề phòng bị Tần Tang.
Tần Tang và Chu Tước liếc nhau.
Bọn họ đều thấy rõ biểu hiện của tiểu Kỳ Lân, tâm linh của nó tinh khiết không tì vết, toàn tâm toàn ý với Tần Tang. Việc đáng lo nhất đã không xảy ra, tiểu Kỳ Lân hoàn toàn công nhận Tần Tang là chủ nhân.
Nhưng biểu hiện này của tiểu Kỳ Lân, dường như đã quên đi tất cả khi còn sống, cũng không giống dáng vẻ biết rõ bí mật Kỳ Lân Bản Nguyên.
Bọn họ hao tâm tổn trí, trù tính nhiều năm như vậy, ấp nở nó ra, rốt cuộc có hữu dụng hay không?
"Có nên trả lại luồng khí cơ kia cho nó không?"
Chu Tước hỏi.
Luồng khí cơ kia chính là ẩn tàng bên trong Kỳ Lân Nguyên Chủng, trước đó bị Tần Tang lấy đi, có khả năng chỉ rõ vị trí của Kỳ Lân Bản Nguyên.
"Quan sát thêm một chút đi, " Tần Tang nói.
Chu Tước cũng gật đầu đồng ý, bọn họ đã đợi lâu như vậy, không quan tâm chờ thêm mấy năm nữa. Tiểu Kỳ Lân bản chất là một vị đại năng Kỳ Lân trùng sinh, ai biết trên người hắn có ẩn giấu hậu thủ gì không, vô luận cẩn thận thế nào cũng không đủ.
Chuyến đi này hướng tới Vu tộc, liền tiện thể quan sát biến hóa của Kỳ Lân trên đường.
Tần Tang và Chu Tước đã thương nghị qua, cảm thấy Kỳ Lân Bản Nguyên có khả năng nhất bị Kỳ Lân trốn ở hai nơi, một là gần Vụ Hải nơi có cánh cửa Đạo Tiêu của Phong Bạo Giới, một nơi khác là lãnh địa của Kỳ Lân tộc.
Nếu là nơi đầu, chờ bọn họ trở về lấy cũng không muộn; nếu là nơi sau, vừa vặn từ Vu tộc đi vòng qua mãng hoang, đến lãnh địa của Yêu tộc.
Trong động phủ lại khôi phục yên tĩnh.
Chu Tước nằm ở bên bệ đá, Kỳ Lân rúc vào bên cạnh Tần Tang, đều đang ngủ say.
Tần Tang ngồi xếp bằng, mi tâm chợt lóe, Hỏa Liên chậm rãi bay ra, sau khi trứng Kỳ Lân nở, hắn cũng được giải phóng, Linh Hỏa bị Hỏa Liên thôn phệ trước đó, đến bây giờ uy lực đã không còn đáng kể.
Tuy nhiên, Hỏa Liên và thần trí của hắn liên kết chặt chẽ, thậm chí có thể nói là cắm rễ trong thần thức, trong quá trình Tần Tang luyện hóa Kỳ Lân Bản Nguyên, thần trí của hắn từng bước hấp thu lực lượng bản nguyên của Kỳ Lân, Hỏa Liên cũng nhờ đó mà được lợi.
Tần Tang hiện tại dùng thần thức thôi động Hỏa Liên, uy lực không tầm thường, nhưng so với dự đoán của Tần Tang vẫn còn một khoảng cách nhất định.
"Hẳn là do ta nửa đường từ bỏ luyện hóa, lựa chọn ấp trứng Kỳ Lân."
Tần Tang nhận thức rõ bản thân.
Sau khi đột phá Luyện Hư hậu kỳ, cường độ thần thức của hắn tương xứng với tu vi, hoặc giả cao hơn một chút so với tu sĩ cùng cấp, nhưng không có ưu thế áp đảo, chỉ sợ khó mà sánh ngang với linh tu chân chính.
Hắn nhớ lại Linh thể của Nhất Mục tộc.
"Phải ngưng tụ Linh thể, đi theo con đường linh tu, linh pháp thể tam tu sao?"
Không còn ràng buộc của trứng Kỳ Lân, Tần Tang có thể lựa chọn đi lên con đường này, nhưng trong tay hắn không có pháp môn linh tu cường đại, hơn nữa tam tu đồng nghĩa với việc hắn phải chia tinh lực ra làm ba, độ khó quá cao.
Hắn vốn muốn từ bỏ " Thiên Yêu Luyện Hình ", bởi vì cơ duyên đưa đẩy, mới có thành tựu ngày hôm nay, nếu như phân tâm sang con đường linh tu, thật sự có thể chú ý tới được không? Yếu tố lớn nhất khống chế tu sĩ chính là thiên kiếp, thứ hai là thiên tư, ngộ tính, tài nguyên, công pháp bí thuật các loại.
Tính toán ra, cách lần đại thiên kiếp thứ nhất giáng lâm còn hai ngàn năm, hắn đã đạt đến Luyện Hư hậu kỳ ở cả pháp thể hai đạo, quả thật kinh thế hãi tục. Hiện tại xem ra thời gian đương nhiên là dư dả, nhưng chưa tới khó mà lường được, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị bình cảnh vây khốn.
Mắc kẹt hơn ngàn năm, tu vi không tiến thêm chút nào, ở trên thân Luyện Hư tu sĩ cũng không hiếm thấy.
Nếu muốn kiêm tu con đường linh tu, trước hết phải có được một môn công pháp linh tu, muốn tìm một môn có thể sánh ngang với " Tử Vi Kiếm Kinh " và " Thiên Yêu Luyện Hình ", chỉ sợ là hy vọng xa vời.
"A...?"
Trong lòng Tần Tang khẽ động, nghĩ đến Tử Vi Cung.
Nền tảng tu vi của hắn, có thể nói đều được xây dựng ở Phong Bạo Giới, trong đó Tử Vi Cung có công lao lớn nhất. Đến nay, bảo vật và công pháp bí thuật hắn dựa vào nhất, vẫn có mấy món là có được từ Tử Vi Cung.
Cơ duyên của Tử Vi Cung không thể đều bị hắn một người độc chiếm, khẳng định còn có công pháp bảo vật khác lưu lạc bên ngoài, hoặc giả bởi vì tổn hại mà bị mai một.
Ví dụ như Thiên Quân Giới, ban đầu tưởng rằng chỉ là một món pháp khí giới tử có không gian lớn hơn một chút, lại là một mảnh vỡ Tiểu Động Thiên!
Tần Tang lợi dụng Công Đức Bảng của Ngũ Lôi Viện, thông báo nhiệm vụ nộp lên, chính là vì thu thập những bảo vật này, cho dù là một mảnh vỡ đã mất đi toàn bộ uy năng, cũng có thể đổi lấy một bút công đức không nhỏ từ Công Đức Bảng.
Nhiều năm như vậy, hẳn là đã thu thập được không ít đồ tốt.
Những mảnh vỡ này có khả năng vĩnh viễn sẽ không được chữa trị, nhưng chỉ cần có cơ hội khôi phục lại hình dáng ban đầu, liền có thể chấn kinh thế nhân!
Chờ có được một môn công pháp linh tu thích hợp, mới quyết định cũng không muộn.
Tần Tang thu lại Hỏa Liên, không để tâm đến việc này nữa, lúc này nghe thấy âm thanh 'ô ô', tiểu Kỳ Lân đang thân mật cọ vào bắp đùi của hắn.
"Ồn ào!"
Chu Tước trợn mắt, khinh thường bĩu môi.
Tiểu Kỳ Lân rất tham ăn, Tần Tang đút cho nó một mảnh vỏ trứng, nó lại ngủ say.
Sau khi nuốt chửng vỏ trứng, trong quá trình ngủ say, hình thể tiểu Kỳ Lân biến hóa không lớn, nhưng khí tức lại tăng lên với tốc độ kinh người.
"Tiêu hóa mảnh vỏ trứng này, nó chỉ sợ có thể đột phá Yêu Linh kỳ, tương xứng với tu sĩ Trúc Cơ rồi."
Tần Tang cảm khái người so với người làm người ta tức chết, tốc độ tu luyện tương lai của Kỳ Lân, chỉ sợ sẽ không kém Chu Tước bao nhiêu.
Mình tới lúc đó, bên trái dắt Kỳ Lân, bên phải nâng cao Chu Tước, khẳng định rất uy phong!
Tần Tang thầm vui một hồi, vầng sáng của Thiên Quân Giới chợt lóe, hai đoàn bảo quang bay ra.
Trong một đoàn bảo quang bao bọc lấy Minh Sơn Khải, bảo vật này hư hao vô cùng nghiêm trọng, linh tính vất vả dựng dục ra gần như bị đánh tan, nhất định phải luyện lại.
Trong tay hắn không thiếu Linh tài, nhưng ý nghĩ còn chưa rõ ràng. Trước đó Minh Sơn Khải là hắn vì mình mà chế tạo riêng, hiện tại hắn có thêm nhiều môn yêu pháp, Minh Sơn Khải cũng cần phải thay đổi tương ứng.
Thần thức quét qua Minh Sơn Khải, trong mắt Tần Tang lấp lóe vẻ suy tư, thôi diễn một hồi, không có tiến triển rõ ràng, lại đem nó thả lại Tiểu Động Thiên.
Đoàn bảo quang thứ hai đen nhánh như mực, phát ra thi khí, chính là thi thể Dân Trác bị Ô Kim khô lâu chiếm cứ. Trong đại chiến với Tiên Đồng, Tần Tang đưa Luyện Thi cho Lưu Ly, bị đối thủ đánh cho tàn phế, không thể tu phục, cần phải thay đổi thân thể.
Tần Tang đưa tay, năm ngón tay chế trụ chặt đỉnh đầu Luyện Thi, đầu Luyện Thi nở rộ Ô Kim quang mang, phân biệt rõ ràng với phần cổ trở xuống.
Đột nhiên, chỗ cổ của nó lóe lên một đạo Ô Kim lưu quang, như kim đao xẹt qua, đầu thân phận cách, để lại một cái rãnh chỉnh tề, thi thể Dân Trác ngã xuống đất, lập tức hóa thành một bãi nước đen hôi thối.
Ô Kim khô lâu khôi phục hình dáng ban đầu.
Tần Tang cảm ứng một phen, khi Luyện Thi trọng thương, Ô Kim khô lâu cũng bị liên lụy, bất quá trong hai trăm năm nay, tổn thương đã khôi phục.
"A?"
Tần Tang phát giác Ô Kim khô lâu so với trước đó, dường như có biến hóa rất nhỏ.
"Chẳng lẽ, nó ký sinh trong thi thể, cũng có thể thôn phệ thi thể để trưởng thành hay sao?"
Đây ngược lại là một phát hiện ngoài ý muốn, chứng tỏ tiềm lực của Ô Kim khô lâu không chỉ có vậy, nếu như không có được Lôi Thú Chiến Vệ, Tần Tang khẳng định sẽ rất để tâm, dốc sức bồi dưỡng Ô Kim khô lâu. Nhưng Ô Kim khô lâu trưởng thành đến cực hạn cũng chỉ tương đương với Lôi Thú Chiến Vệ, Luyện Thi Hợp Thể kỳ, Tần Tang không dám nghĩ tới.
Tần Tang chuẩn bị giữ Ô Kim khô lâu lại, thủ hộ Thanh Dương Trị.
Thay đổi bộ thân thể nào tốt đây?
Tần Tang có không ít thi thể, có Dị Nhân tộc, cũng có hung thú.
Suy nghĩ một chút, Tần Tang cảm thấy vẫn là không nên dùng thi thể Dị Nhân tộc, quá mức lộ liễu, Thanh Dương Trị vất vả lắm mới mở ra cục diện ở Dị Nhân tộc, đưa tới nghi ngờ sẽ không hay.
Ở thánh địa của Dị Nhân tộc chém giết hung thú, khác biệt với hung thú sinh hoạt ở Nghiệt Hà, trên thân chúng không có hung lệ chi ý nồng đậm như vậy, cũng không hoàn toàn mất đi lý trí, một số bộ vị trên thân chúng có thể dùng để luyện chế pháp bảo, chắc hẳn cũng có thể coi là túc chủ của Ô Kim khô lâu.
Tần Tang chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn một bộ.
Con hung thú này mọc ra miệng vịt, cánh rất lớn, bao phủ một tầng lông vũ cứng rắn, tựa như gân cốt sắt thép, bụng tròn vo lại mềm mại vô cùng, tràn đầy co dãn.
Đây là hung thú hắn và Lưu Ly gặp phải khi lần đầu tiến vào Tâm Hồ, hung thú bị mộng cảnh ảnh hưởng, nằm ngủ say, trong mộng bị Tần Tang giết chết, thi thể hoàn hảo không chút tổn hại.
Qua dò xét, Tần Tang phát hiện nhục thân con hung thú này cực mạnh, hai cánh là binh khí của nó, vô cùng sắc bén, cái bụng là khôi giáp của nó, mềm mại nhưng dẻo dai, năng lực phòng ngự rất mạnh mẽ, loại nhục thân này thích hợp nhất làm túc chủ của Ô Kim khô lâu.
Tu vi khi còn sống của nó tương đương với Luyện Hư trung kỳ, không cao không thấp. Ô Kim khô lâu có thể chiếm giữ cỗ thi thể này không, Tần Tang không có niềm tin tuyệt đối, hắn nhớ lại quá trình ký túc Dân Trác năm đó, đầu tiên đem thi thể hung thú tế luyện một phen, tiếp theo tế lên Ô Kim khô lâu, hướng trên đầu hung thú rơi xuống.
"Cạch!"
Ô Kim khô lâu ôm chặt lấy đầu hung thú, từng chút một chui vào, cảnh tượng này khiến người ta tê cả da đầu.
Tần Tang lại đã quen, thản nhiên nhìn Ô Kim khô lâu, đột nhiên nhíu mày.
Ngay sau đó, thi thể hung thú run rẩy, nơi Ô Kim khô lâu và thi thể hung thú kết nối, một cỗ hắc khí và một đạo Ô Kim quang mang phát sinh va chạm mãnh liệt, không ai nhường ai.
Tần Tang thấy vậy, lập tức ra tay giúp Ô Kim khô lâu áp chế thi thể hung thú, không phải là trong cơ thể hung thú còn ý chí còn sót lại, mà là tu vi khi còn sống của hung thú quá cao, vượt qua năng lực của Ô Kim khô lâu.
Ô Kim khô lâu chính là thi thể của Minh Cốt lão nhân sau khi chết biến thành, tu vi khi còn sống của nó chỉ có Luyện Hư sơ kỳ, chiếm giữ thi thể hung thú Luyện Hư trung kỳ, tự nhiên rất vất vả. Tần Tang toàn lực xuất thủ, một mạch làm ra mấy loại thử nghiệm, rốt cục ổn định cục diện, Ô Kim khô lâu chậm rãi tiến vào trong cơ thể hung thú.
Từ khi Tần Tang trở lại sơn môn, liền tiến vào sơn động, không ra ngoài nữa.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, Ô Kim khô lâu thành công ký sinh hung thú, khống chế thi thể hung thú đứng trước mặt Tần Tang. Thân hình nó to lớn, nhưng tốc độ không chậm, cả hai phương diện công thủ đều không có nhược điểm, tuy không có điểm đặc biệt nổi trội, nhưng ưu điểm là năng lực toàn diện, tu sĩ cùng cấp gặp phải nó cũng sẽ cảm thấy đau đầu.
Tần Tang lại luyện chế ra một khối Hồn Bài dùng để khống chế Ô Kim khô lâu, Lý Ngọc Phủ mấy người cũng có thể thao túng nó chiến đấu với địch nhân.
Vừa mới luyện thành Hồn Bài, Tần Tang thần sắc khẽ động, chợt lộ vẻ ý cười, thân ảnh chợt lóe, xuất hiện tại đỉnh núi chính, ngẩng đầu nhìn trời xanh.
Chỉ thấy trên không trung sơn môn mây đen dày đặc, thiên uy hạo đãng.
Toàn bộ Thanh Dương Quán đều bị thiên uy khủng bố kinh động, đệ tử đang tu luyện nhao nhao thức tỉnh, lòng người bàng hoàng.
Luyện Hư thiên kiếp!
Hiện tại trong Thanh Dương Quán, có hai người có hy vọng đột phá Luyện Hư nhất, một là Lý Ngọc Phủ, hai là Kiếm Nô. Năm đó sau trận chiến hủy diệt đại quân Ti U, Kiếm Nô đã chạm đến cảnh quan, lại vẫn luôn bế quan đến nay, không hề có động tĩnh, Tần Tang vốn cho rằng trước khi đi không chờ được Kiếm Nô đột phá.
Tần Tang biết được con đường tu hành của Kiếm Nô khác với người bên cạnh, hắn chung tình với kiếm, được Thiên Việt Thượng Nhân chỉ điểm, toàn tâm toàn ý rèn luyện kiếm ý, theo đuổi cực hạn của kiếm đạo, cho dù vì thế ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện cũng không tiếc.
"Rèn luyện hơn hai trăm năm, rốt cục tích lũy lâu dài dùng một lần!"
Tần Tang nhìn Âm Hỏa hạ xuống từ hư không, trong lòng cảm thán.
Đây mới là kiếm tu thuần túy a!
Âm Hỏa, Bí Phong, Thiên Lôi, tam tai theo nhau mà tới.
Không thấy người, cũng không thấy Linh Kiếm, chỉ có từng đạo kiếm quang, nghịch chém thương khung, lôi kéo khắp nơi! Thiên uy kinh khủng, kiếm quang lại không hề sợ hãi, thậm chí càng thêm rực rỡ, phảng phất đang lợi dụng thiên kiếp rèn luyện bản thân. Rốt cục, vạn thiên kiếm ảnh hóa thành một đạo kiếm quang tuyệt thế kinh diễm thế gian, một kiếm phá nát Kiếp Lôi, chém vào sâu trong lôi vân.
"Ầm!"
Kiếp Vân chia năm xẻ bảy.
Tần Tang lộ vẻ mỉm cười, tiếp theo còn có Tâm Ma Kiếp, nhưng Tần Tang không hề lo lắng, nếu như loại kiếm tu này đều không vượt qua được Tâm Ma Kiếp, thế gian chỉ sợ không có mấy người có thể qua!
Hắn xoay người nhìn ra ngoài sơn môn.
Một áng mây màu từ phương Tây mà tới, có người hô to:
"Chúc mừng Tần chân nhân lại có được một viên tướng tài!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận