Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3326: Vô Tướng kiếp

Còn có một loại giải thích, có thể vì mình thu tiên sơn vào tiểu động thiên, nên tránh được chút phiền toái?
"So với Đại Dư tiên sơn, ta cảm thấy hứng thú nhất, ngược lại là gút mắc giữa Tần đạo hữu và Lưu Ly."
Ninh chân nhân mỉm cười dịu dàng, nói:
"Ta đã tìm hiểu tường tận về Lưu Ly, cả đời kinh lịch của nàng. Tần đạo hữu là người quan trọng nhất, dù thời gian chung đụng không dài, nhưng tạo hóa trêu ngươi, giữa hai người sớm đã tồn tại ràng buộc rất sâu. Ừm, Tần đạo hữu có biết, công pháp mà hai người cùng tu luyện, rốt cuộc có lai lịch thế nào không?"
Tần Tang nghe vậy, tinh thần chấn động, vội vàng nói:
"Mong Ninh chân nhân giải hoặc!"
Duyên phận của hắn và Lưu Ly bắt nguồn từ Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh, nhưng cũng bởi vì môn tà công này, dẫn phát đến đủ loại biến cố sau này, tai họa ngầm do tà công lưu lại càng là trở thành ác mộng, tra tấn Lưu Ly.
Điều này khiến Lưu Ly phân biệt không rõ tình cảm của nàng đến tột cùng là xuất phát từ bản tâm, hay là chịu ảnh hưởng của tà công, khiến nàng phải chịu đựng nỗi thống khổ mà người thường khó có thể tưởng tượng.
Không thể nghi ngờ, Tần Tang là người được lợi, nhưng hắn không muốn loại chỗ tốt này, chỉ cần có cơ hội, hắn chắc chắn sẽ giúp Lưu Ly giải trừ tai họa ngầm, để nàng đường đường chính chính đối mặt với nội tâm của mình.
Vô luận kết quả như thế nào, Tần Tang đều cam nguyện tiếp nhận.
Thế nhưng, thời gian qua đi, hắn vẫn không thể nào tra được lai lịch của Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh, Đông Dương Bá nói môn tà công này xuất từ Tử Vi cung, là công pháp thượng cổ, nhưng hiển nhiên không phải kiếm tu nhất mạch, Tần Tang đã tìm kiếm trong rất nhiều cổ tịch tại Ngũ Hành minh, đều không thu hoạch được gì.
"Môn công pháp này được cải biên từ một bộ công pháp thời đại thượng cổ, có tên Hồng Loan Tâm Kinh!"
Ninh chân nhân giải thích:
"Có khả năng người sáng tạo ra môn công pháp này chỉ có được tàn thiên, đã tự ý cải biến rất nhiều chỗ, dẫn đến nó biến thành một môn tà công, kì thực Hồng Loan Tâm Kinh là một trong những chân pháp song tu thượng thừa!"
Hồng Loan Tâm Kinh, chân pháp song tu thượng thừa!
Tần Tang âm thầm kinh dị, đồng thời mừng rỡ, nếu không phải tà công, vậy hóa giải tai họa ngầm sẽ dễ hơn.
Ninh chân nhân giải thích:
"Tuy có cải biến, nhưng chân ý của Hồng Loan Tâm Kinh vẫn được giữ lại. Hồng Loan Tâm Kinh có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với người tu luyện, cần đạo lữ cùng nhau tu luyện, hai người còn phải yêu nhau tha thiết, hoàn toàn tín nhiệm lẫn nhau, không thể hoài nghi đạo lữ của mình một chút nào, đồng thời tin tưởng rằng đối phương sẽ không bao giờ thay lòng đổi dạ."
Thiên hạ lại có công pháp bực này!
Nghe đến đó, Tần Tang cảm thấy có gì đó không ổn.
Chỉ nghe Ninh chân nhân tiếp tục nói:
"Nếu muốn tu luyện Hồng Loan Tâm Kinh, phải cam tâm tình nguyện bị tình độc ăn sâu, một trong hai người nhất định phải từ bỏ bản thân, đem thân và tâm giao cho đạo lữ chưởng khống, đến một thời điểm nhất định, vai trò của hai người sẽ đổi qua cho nhau. Cứ như thế, trong quá trình âm dương luân chuyển không ngừng, đạt đến diệu cảnh âm dương hòa hợp. Nhân tâm dễ thay đổi! Thử hỏi, nếu như không phải thật tâm yêu nhau, hoàn toàn tín nhiệm lẫn nhau, sao dám yên tâm đem bản thân giao cho đạo lữ? Giữa trần thế, loại đạo lữ như vậy có được bao nhiêu?"
Câu hỏi của Ninh chân nhân khiến Tần Tang rơi vào trầm mặc.
Hắn không rõ trên thế gian này có tồn tại loại đạo lữ này không, bản thân hắn khẳng định làm không được.
Vô luận yêu mến hồng nhan đến đâu, chí thân đến mức nào, hắn cũng không thể để cho mình đánh mất bản thân, điều này không liên quan gì đến chân ái.
Rốt cuộc cũng biết được lai lịch của Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh, nhưng lại gặp phải phiền toái lớn hơn. Bất quá, Huyền Tẫn Ngọc Đỉnh Chân Kinh thoát thai từ tàn thiên, với lại hắn và Lưu Ly chỉ tu luyện một lần, tai họa ngầm chưa hẳn nghiêm trọng đến vậy.
Đúng lúc này, Ninh chân nhân vẫn luôn quan sát Tần Tang, đột nhiên hỏi:
"Đối với tình yêu thế tục, Tần đạo hữu nghĩ thế nào?"
Trong khoảng thời gian ngắn, Ninh chân nhân liên tục tiết lộ bí mật, khiến cho Tần Tang ứng phó không kịp. Chưa kịp tiêu hóa, nàng lại chuyển chủ đề, còn cố ý né tránh những điểm trọng tâm, Tần Tang hoàn toàn bị động, hết lần này tới lần khác không dám bác bỏ lời của nàng.
Tần Tang đáp:
"Bần đạo chỉ nghe theo bản tâm, thuận theo tự nhiên."
Ninh chân nhân hỏi cụ thể hơn:
"Ví dụ như hai người thật lòng yêu nhau, nên trân trọng hiện tại, bất chấp mọi gian nan hiểm trở, chỉ cần được ở bên nhau, tận hưởng niềm vui, không cần nghĩ đến ngày mai? Hay là trước sau đều ghi nhớ đối phương trong lòng, cùng nhau tu luyện trường sinh, tương cứu trong lúc hoạn nạn, bên nhau đến khi đầu bạc?"
"Ninh chân nhân tựa hồ có ý riêng?"
Tần Tang nhíu mày, nói:
"Với lại, đạo hạnh của bần đạo còn thấp, lúc này bàn luận về trường sinh, có phải quá sớm không?"
Trên Luyện Hư là Hợp Thể, trên Hợp Thể là Đại Thừa.
Tu sĩ Đại Thừa, chí ít Tần Tang đã tận mắt nhìn thấy, hắn ngày càng gần cảnh giới này, cũng có một tia hy vọng, còn về phi thăng tiên giới, hắn chỉ mới nghe qua truyền thuyết, chỉ có một vị Vu thần thành công phi thăng mà thôi.
Tiên đạo mờ mịt khó tìm.
Đơn thuần chỉ tính riêng nhân tộc, đã có Ngọc Hoàng chủ của Đại Chu, đại năng Phù lục phái khai sáng ra Thần Đình, khai sáng ra thần đạo Hậu Thổ Hoàng Địa Chích, còn có Tử Vi Kiếm Tôn chủ của Tử Vi cung.
Bọn họ đều là những người kinh tài tuyệt diễm, hoành áp một thời đại, tuy nhiên cũng không có truyền ngôn rõ ràng nào, nói rằng bọn họ đã đắc đạo thành tiên.
Tần Tang kiên định theo đuổi tiên đạo, từng bước một tiến lên, nhưng hắn không cuồng vọng.
"Trường sinh chứ không phải vĩnh sinh."
Ninh chân nhân lắc đầu, nói:
"Tu luyện đến Luyện Hư kỳ, đã không còn lo lắng về thọ nguyên, Lục Cửu Đại Thiên Kiếp ba ngàn năm một lần, đối với những người phàm tục, thậm chí tu sĩ Nguyên Anh, Hóa Thần mà nói, chẳng lẽ không phải trường sinh sao? Mà tu đến Đại Thừa kỳ, từ nay về sau sẽ không còn thiên kiếp giáng xuống, chẳng lẽ không phải trường sinh?"
Nghe lời này, Tần Tang không khỏi chấn động, hắn tiếp xúc với mấy vị đại năng đều vào thời khắc sinh tử tồn vong, không có thời gian để thỉnh giáo vấn đề này, có lẽ đối phương cho rằng đây là chuyện thường thức, cũng không chủ động nói cho hắn biết.
Đại Thừa kỳ vậy mà không có thiên kiếp!
Không còn nỗi lo về thọ nguyên, không còn nỗi lo về thiên kiếp, đâu chỉ đơn thuần là trường sinh!
Cái mà hắn suốt đời theo đuổi, chẳng lẽ sau khi đột phá Đại Thừa kỳ là có thể đạt được sao? Nếu vậy, đối với tu sĩ Đại Thừa mà nói, thành tiên rốt cuộc có ý nghĩa gì?
Tần Tang ý thức được, mình đã vô tình để lộ ra rất nhiều điều trước mặt Ninh chân nhân, thật sự bất đắc dĩ, chênh lệch về kiến thức là điều không thể bù đắp trong thời gian ngắn.
"Tu sĩ Đại Thừa có thể khai mở một phương thiên địa thuộc về bản thân, dung nhập vào thiên đạo, thậm chí có người tự xưng mình là hóa thân của thiên, vậy thì lấy đâu ra thiên kiếp? Hơn nữa, chỉ cần tu sĩ Đại Thừa nguyện ý, có thể để cho hậu bối tiến vào tiểu thiên thế giới của mình để tu hành, nếu như hậu bối chậm chạp không thể đột phá Luyện Hư, cũng có thể ngăn cản Tứ Cửu Thiên Kiếp, cho đến khi hậu bối đột phá hoặc là thọ nguyên cạn kiệt! Đương nhiên, Lục Cửu Đại Thiên Kiếp ẩn chứa thiên địa ý chí mạnh hơn, tu sĩ Đại Thừa cũng không có cách nào che đậy."
Ninh chân nhân liên tục tiết lộ ra tin tức kinh người, hoàn toàn lật đổ suy nghĩ của Tần Tang về tu sĩ Đại Thừa.
Trên thực tế, mỗi đại cảnh giới đều có sự khác biệt rất lớn, nếu không phải được chứng kiến kiếm vực, Tần Tang cũng khó mà tưởng tượng được, thần thông của tu sĩ Hợp Thể kỳ ra làm sao.
"Nhưng mà..."
Lúc này, ngữ khí của Ninh chân nhân lại thay đổi.
"Đại Thừa vô kiếp, nhưng ai biết được có Vô Tướng kiếp hay không? Thiên địa luôn thay đổi, kiếp số luôn thường trực, thiên địa có sinh có diệt, trường sinh lại không phải vĩnh sinh. Tranh giành rồi lại đánh mất, khó mà nắm giữ, động niệm vô minh, nổi lên tà hỏa, sẽ dẫn động nhân quả, rước lấy tai họa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận