Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3390: Hư Vực kiếm

Đây là lực lượng ẩn chứa Kiếm Vực, Hư Vực kiếm!
Từ khi thi triển một kiếm kia bằng Vân Du Kiếm, Tần Tang vẫn không ngừng lĩnh hội, rốt cuộc có thể dùng Hôi Oanh kiếm thi triển ra Hư Vực kiếm. Lần đầu tiên vận dụng trong chiến đấu đã đại phát thần uy.
Hôi Oanh kiếm có phẩm giai không bằng Vân Du Kiếm, uy lực kiếm chiêu có phần kém hơn, nhưng uy lực một chiêu này cũng vượt xa cảnh giới bản thân Tần Tang.
Tu vi cung trang mỹ phụ tương đương với Tần Tang, Linh thú của nàng lại bị Lưu Ly đoạt đi, thú trận bị kiềm chế, bất ngờ không kịp đề phòng, rơi vào kết cục như thế cũng không kỳ quái.
Cửu Cương bảo thuẫn và pháp y bị một kiếm chém phá, cung trang mỹ phụ lập tức bị thương, kiếm ý cuồng bạo theo vết thương của nàng xâm nhập, bộc phát ra bên trong cơ thể.
Trong nháy mắt, nhục thân cung trang mỹ phụ thủng trăm ngàn lỗ, đoạn tuyệt sinh cơ, nhưng nàng vẫn chưa chết, nguyên thần chưa mất đi, cũng không phải uy lực kiếm chiêu không đủ, mà là Tần Tang muốn bắt sống!
Ngay lúc Tần Tang dùng kiếm trảm cung trang mỹ phụ, bên ngoài kiếm trận cũng phát sinh đại chiến kinh thiên động địa.
Lưu Ly đoạt đi Linh thú, dẫn đến thú trận xuất hiện sơ hở, thiếu nữ váy đỏ ở chủ trận phát hiện dị thường, đồng thời lập tức ý thức được cung trang mỹ phụ gặp nguy hiểm.
Linh thú bị Lưu Ly khống chế không còn nghe lệnh thiếu nữ váy đỏ, chúng đứng im tại chỗ, thậm chí kiệt lực bài xích thú trận, dẫn đến thú trận vận chuyển đến nơi này thì xuất hiện ngưng trệ, sau đó lấy tốc độ cực nhanh truyền qua nơi khác.
Lúc này có thể nhìn thấy, rất nhiều Linh thú trở nên nôn nóng bất an, không biết làm thế nào.
Thiếu nữ váy đỏ gặp nguy không loạn, lấy ra một cây sáo ngọc, toàn thân sáo ngọc xanh biếc. Nàng đặt sáo ngọc bên miệng, nhẹ nhàng thổi tấu, tiếng địch bay bổng trong thiên địa.
Tiếng địch réo rắt du dương, tựa như tiếng trời, miêu tả hết thảy mỹ hảo thế gian, như thơ như họa, xuyên qua trời cao, xuyên thấu thú trận hùng vĩ này, như một dòng nước trong vọt thẳng vào nhân tâm, như mộng như huyễn.
Trong trận, toàn bộ sinh linh nghe được tiếng địch, Linh thú vốn đang rơi vào bất an dần bình tĩnh trở lại, chúng tựa hồ nghe hiểu tiếng địch, lộ ra vẻ mặt say mê, triệt để đắm chìm trong tiếng địch êm tai mỹ diệu.
Dưới tiếng địch uyển chuyển, đám Linh thú không tự chủ được ngẩng đầu, há to miệng.
Theo miệng chúng phun ra từng đoàn từng đoàn khí tức hỏa hồng, hội tụ trên không trung thú trận.
Trong tiếng địch bỗng nhiên vang lên một tiếng phượng gáy, giống như phượng hoàng con mới sinh, thanh thúy to rõ.
Bên trong khí tức hỏa hồng vậy mà thực sự sinh ra một con Hỏa Phượng, nó dang rộng hai cánh, bay ra từ trong liệt hỏa ra, tựa như tinh linh trong lửa, dục hỏa niết bàn, quang mang chói mắt.
Sau khi dị biến xuất hiện, thiếu nữ váy đỏ trong nháy mắt đã phán đoán chính xác tình thế, địch nhân đột nhiên gây rối, hoặc là đã hết thủ đoạn, đánh cược lần cuối, hoặc là có thực lực phản công.
Trước khác nay khác, hiện tại các nàng phải đối mặt đã không còn là một kẻ Luyện Hư sơ kỳ cùng một gã bị trọng thương, đối phương rõ ràng đã mời viện binh, hơn nữa viện binh thần thông quảng đại, chui vào thú trận mà các nàng không hề phát giác.
Bất luận là tình huống nào, tình cảnh sư muội chắc chắn là nguy hiểm nhất.
Giờ khắc này, nếu nàng toàn lực duy trì thú trận, chờ đám thú trận khôi phục, e là không bằng nghĩ cách cứu viện sư muội.
Cao thủ tranh chấp, thắng bại chỉ trong một ý nghĩ, huống hồ địch nhân mưu đồ đã lâu, hữu tâm tính vô tâm.
Cho dù để địch nhân chạy thoát, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn sư muội xảy ra chuyện, nên quyết định thật nhanh, tế ra Phong Ngâm địch, không vội khôi phục thú trận, mà liều lĩnh kích phát tiềm lực thú trận, nghĩ cách cứu viện sư muội!
Tiếng địch quả nhiên như phong ngâm.
Hỏa Phượng thuận gió bay lên, xích hà rải đầy cánh, xẹt qua một đường vòng cung duyên dáng ở chân trời, trong nháy mắt tỏa ra vô tận ưu nhã và mỹ hảo, bên trong ưu nhã lại ẩn giấu sát cơ vô hạn.
Tần Tang bỗng dưng cảm ứng được điều gì đó, hơi ngẩng đầu, liền nhìn thấy một mảnh đỏ rực trống không, một con Hỏa Phượng đang lao tới, rất có khí thế áp bách.
Bất quá, hắn đã sớm dự đoán được đối phương sẽ lựa chọn như vậy, đã sớm phòng bị, thi triển Nhật Luân Ấn trước.
Giờ khắc này, trên không trung đồng thời xuất hiện hai vòng đại nhật, Nhật Luân Ấn và Hỏa Phượng, một vàng một đỏ.
Nhật nguyệt tranh huy!
Bỗng thấy Xích Nhật kia xé rách bầu trời, mang theo thanh thế đáng sợ, lao thẳng về phía kim nhật.
Hoặc là nói, là kim nhật chủ động nghênh đón Hỏa Phượng.
Trong nháy mắt, hai vòng đại nhật phát sinh bạo tạc kinh thiên động địa.
Đây là va chạm giữa hai đạo thuật cường đại, uy lực nổ tung kinh khủng tột độ, đủ để khiến sơn băng địa liệt, phá hủy hết thảy trên mặt đất.
Bởi vì có thú trận, cảnh tượng hủy thiên diệt địa kia chưa từng xuất hiện, nhưng cũng có Kim Diễm Xích Hỏa bay múa đầy trời, vô biên vô hạn, hai cỗ lực lượng vẫn đang tiếp tục giao phong.
Vèo!
Giữa Kim Diễm Xích Hỏa, thân ảnh Tần Tang phiêu nhiên bay ra, liên tiếp lui về phía sau, khí tức trên người hơi tán loạn, nhưng hắn đã thành công cản Hỏa Phượng lại.
Cùng lúc đó, Hôi Oanh kiếm bắn ngược trở về.
'Vù!'.
Trong kiếm quang bao lấy một đoàn linh quang, chính là nguyên thần của cung trang mỹ phụ.
Tần Tang phất tay áo, thu nguyên thần vào trong tay áo, lạnh lùng nhìn cảnh tượng hỗn loạn trong hư không, ánh mắt phảng phất có thể xuyên qua Kim Diễm Xích Hỏa, nhìn thấy thiếu nữ đang thổi sáo trong mây.
Giờ khắc này, thiếu nữ váy đỏ cũng cảm ứng được khí tức sư muội biến mất, sắc mặt đại biến.
Nàng không ngờ thực lực địch nhân lại mạnh như vậy, mới qua bao lâu?
Cho dù chiến lực sư muội yếu hơn, đường đường cũng là tu sĩ Luyện Hư trung kỳ, vậy mà ngay cả kiên trì đến lúc nàng xuất thủ cứu viện cũng không làm được, có thể nói là nháy mắt đã thua.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong kiếm trận, thiếu nữ váy đỏ không được biết, nàng cũng là người quyết đoán, thấy nghĩ cách cứu viện thất bại, đã không còn khả năng thuận lợi cứu ra sư muội, hơi suy nghĩ, tiếng địch lại trở nên dồn dập.
Hỏa Phượng bị Kim Diễm đầy trời bao vây, đang đánh giết Kim Diễm, bỗng nhiên quay đầu, nhắm thẳng sơn phong Lưu Ly và Liễu Sân ẩn thân, lập tức đổi hướng, bổ nhào xuống.
Lưu Ly xuất thủ, thôi động Sách Dịch Thiên Hoàng Phù, khí tức của bọn nàng tự nhiên không che giấu được nữa.
Hỏa Phượng và Nhật Luân Ấn làm hao mòn nhau, khí thế đại giảm, nhưng uy năng còn sót lại cũng không thể coi thường.
Bất quá, Tần Tang sao có thể khoanh tay đứng nhìn, chỉ thấy hắn hóa thành lôi quang, loé lên xuất hiện trên ngọn núi trống không, Hỏa Phượng lúc này mới thong thả đuổi tới, kiếm quang chợt lóe, Hôi Oanh kiếm lăng không chém về phía Hỏa Phượng.
Soạt!
Kiếm ảnh lẹ làng lướt qua, Hỏa Phượng chia năm xẻ bảy, hỏa diễm đầy trời không thể nào làm tổn thương sơn phong mảy may.
Đối với thiếu nữ váy đỏ, phiền toái lớn nhất mới vừa đến.
Nguyên thần cung trang mỹ phụ đã bị Tần Tang giam cầm, Linh thú của nàng triệt để mất đi liên lạc với chủ nhân, rơi vào hoảng sợ.
Thiếu nữ váy đỏ thông qua cung trang mỹ phụ để thao túng Linh thú, lúc này nàng toàn lực ứng phó, có thể cưỡng ép khống chế những linh thú này, nhưng muốn để chúng hoàn toàn phối hợp thú trận, vận chuyển tự nhiên, lại muôn vàn khó khăn.
Vào lúc cung trang mỹ phụ bị bắt, thú trận đột nhiên đại loạn!
"Rống! Rống! Rống!"
Tiếng gầm rú liên tiếp vang lên, có linh thú giống như ruồi bay tán loạn, khí cơ hỗn loạn tác động đến toàn bộ thú trận.
Những điều này đã nằm trong dự liệu của Tần Tang, là một trong những nguyên nhân bọn hắn lựa chọn ra tay với cung trang mỹ phụ trước!
Thú trận đại loạn, chính là thời cơ ngàn năm có một, Tần Tang mới vừa âm thầm câu thông với Lưu Ly, Liễu Sân, vốn muốn khuyên bọn họ thừa cơ thoát khỏi hiểm cảnh, hắn lưu lại cản trở chủ nhân thú trận, không ngờ lại bị Lưu Ly cự tuyệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận