Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3387: Lang Tiên Uyển

"Là Tần chân nhân à?"
Giọng nói của Liễu Sân vang lên!
Trong lòng Tần Tang vui mừng, sách lược của hắn đã có hiệu quả, Liễu Sân hẳn là cảm ứng được tinh huyết của hắn.
"Là ta, các ngươi đang ở đâu?"
Tần Tang lập tức hỏi ngược lại.
Giọng nói của Liễu Sân rõ ràng lộ ra suy yếu, tình huống có vẻ không ổn.
Im lặng một lát, người trả lời hắn lại là Lưu Ly:
"Tần đạo hữu, chúng ta đang ở trong lòng một ngọn núi, mượn nhờ Ô Dương Đâu ẩn thân..."
Dừng một chút, Lưu Ly lại nói:
"Sư huynh đã bị thương."
Ô Dương Đâu hẳn là một kiện chí bảo ẩn nấp, có Ninh chân nhân giúp đỡ, bọn họ xuất ra bảo vật gì Tần Tang cũng không cảm thấy kỳ quái.
Tần Tang nghe ra trạng thái Lưu Ly còn tốt, trong bụng khẽ buông lỏng:
"Liễu Sân Thánh tăng bị địch nhân đánh bị thương?"
Lưu Ly nói:
"Sư huynh bị thương ở trong linh cốc, sau đó thương thế chưa lành thì gặp phải bọn họ, bị bọn họ thừa lúc vắng mà vào..."
"Chỉ trách thời vận bần tăng không tốt..."
Liễu Sân thở dài một tiếng, nói rõ ngọn nguồn.
Thì ra sau khi Liễu Sân tiến vào thánh địa, dự định đi trước tới một chỗ linh cốc, lấy một cơ duyên, không ngờ chính vào lúc đó xảy ra chuyện.
Cái cơ duyên này đối với Liễu Sân cực kỳ trọng yếu, Liễu Sân đã chạm đến bình cảnh, chỉ cần có thể đạt được, sẽ có hy vọng tại thánh địa đột phá Luyện Hư hậu kỳ, hành động tiếp theo của bọn họ sẽ nắm chắc hơn.
Cả hai trực tiếp đi đến linh cốc, bởi vì chuẩn bị đầy đủ, sau khi tiến vào linh cốc rất thuận lợi, không ngờ sắp lấy được cơ duyên, dị biến nảy sinh.
Lúc đó đột nhiên có hào quang ập đến, trong nháy mắt chiếu khắp cả tòa linh cốc.
Trong hào quang sinh ra bóng người màu xám quỷ dị, lúc ấy Liễu Sân đang giao thủ cùng hai tôn thủ vệ linh cốc, thần thông gã thi triển đều bị bóng người màu xám học được, đồng thời hào quang gây nên linh cốc dị biến, Liễu Sân bất ngờ không đề phòng, nên bị bóng người màu xám và thủ vệ linh cốc liên thủ đánh bị thương.
Lưu Ly bởi vì ở lại bên ngoài, nên may mắn thoát nạn.
Lại là hào quang!
Tần Tang thầm nói một tiếng quả nhiên, hào quang đã đảo loạn toàn bộ thí luyện thánh địa lần này, có người từ đó thu hoạch được, tự nhiên cũng không thiếu kẻ xui xẻo, Liễu Sân chính là một trong số đó.
Tới tận bây giờ, không biết có bao nhiêu người vận khí không tốt, bị hào quang quấy rối xen vào chuyện bao đồng, thậm chí vì vậy mà vẫn lạc.
Bởi vì có câu phúc bất trùng lai họa vô đơn chí.
Hào quang hấp dẫn tu sĩ phụ cận, hai người gian nan chạy ra khỏi linh cốc thì bị truy sát.
Một đường chạy trốn tới nơi này, cuối cùng vẫn bị thú trận vây khốn.
Liễu Sân hổ thẹn nói:
"Ninh chân nhân để bần tăng trợ giúp sư muội một chút sức lực, không ngờ ngược lại trở thành liên lụy cho sư muội. Bần tăng hiện tại đã là nỏ mạnh hết đà, căn bản chỉ còn sức đánh một trận, mà đối phương vẫn thực lực toàn thịnh, hai người liều mạng sẽ cùng chết. Chỉ có bần tăng liều mạng đánh cược một lần, may ra có mấy phần hy vọng đưa sư muội rời đi, lại bị sư muội quả quyết cự tuyệt."
Lưu Ly nói:
"Chưa đến lúc thật sự tuyệt vọng, há có thể dễ dàng từ bỏ! Dù Tần đạo hữu không thể gặp được Huyết Hạc, chúng ta cũng chưa chắc không có cơ hội."
Nàng lại nói với Tần Tang:
"Ta dùng một loại thần thông của Sách Dịch Thiên Hoàng Phù, âm thầm khống chế đầu hỏa hạc này, vốn định chậm rãi di chuyển sợi thần mộc ở biên giới thú trận, để báo cho đạo hữu biết ngọn nguồn, lại sợ địch nhân cảnh giác, không dám hành động thiếu suy nghĩ, không ngờ đạo hữu lại có thể chui vào. Như thế, chúng ta nội ứng ngoại hợp, là có thể phá giải trận này!"
Nghe Lưu Ly thao thao bất tuyệt, không sợ người khác cảm thấy phiền mà giải thích, Tần Tang chỉ có một cảm giác - kỳ lạ.
Bất quá, so với trước đó nửa ngày không nói một câu, ý tứ cần người khác phải đoán, loại biến hóa này cũng là không tệ.
"Bần đạo mặc dù có thể chui vào trận này, nhưng muốn phá trận thực sự không dễ."
Tần Tang nhíu mày hỏi:
"Đối phương có lai lịch gì, thực lực thế nào?"
"Bọn họ đến từ Lang Tiên Uyển."
Liễu Sân nói.
"Lang Tiên Uyển? Môn phái ở Khảm Châu?"
Tần Tang giống như đã từng nghe qua cái tên này ở Khảm Châu.
"Không sai, Lang Tiên Uyển là môn phái ở Khảm Châu, ẩn thế không ra, danh tiếng không bằng những đại tông môn khác ở Khảm Châu, nhưng thực lực và nguồn gốc không tầm thường. Ninh chân nhân từng nói, Lang Tiên Uyển cũng được truyền thừa từ Thái Thượng Đạo tông, ở Khảm Châu, môn phái giống như Lang Tiên Uyển còn có không ít, lần này những môn phái khác cũng phái người đến đây, ví dụ như Bích Trầm Hiên..."
Nghe Liễu Sân giải thích, Tần Tang mới biết Khảm Châu vậy mà ẩn giấu nhiều môn phái ẩn thế như vậy, hơn nữa phần lớn đều có nguồn gốc từ Đạo môn.
Nhiều môn phái như vậy đều có truyền thừa của Thái Thượng Đạo tông, chẳng lẽ Thái Thượng Đạo tông đã chia năm xẻ bảy, tách ra thành nhiều tông môn lớn nhỏ?
Những môn phái kia tập trung ở Khảm Châu, hẳn là không phải trùng hợp, có lẽ trước kia Thái Thượng Đạo tông từng ở Khảm Châu.
Đáng tiếc những năm hắn ở Khảm Châu chỉ một lòng thu thập linh vật đúc Đàn, làm việc cho Ngũ Hành Minh, không có thời gian rảnh rỗi tìm hiểu bí ẩn phía sau, bằng không hẳn là cũng sẽ phát hiện.
Bất quá, Tần Tang xác thực cảm giác được, tu sĩ Đạo môn ở Khảm Châu chiếm đa số, hành động các tu sĩ thoải mái, bầu không khí cũng nhẹ nhõm hơn so với Thiên Châu, có lẽ là chịu ảnh hưởng từ Đan Đỉnh phái của Đạo môn.
Trong tay Ninh chân nhân cũng có truyền thừa của Thái Thượng Đạo tông, theo lý thì có chút tình hương hỏa. Vừa vặn ngược lại, mấy người Lang Tiên Uyển phái và Tử Vân sơn đã giao thủ nhiều lần tại thánh địa, là kẻ thù lâu năm, khó trách gặp phải bọn Lưu Ly thì muốn đuổi tận giết tuyệt.
"Đám Lang Tiên Uyển tới tổng cộng có mấy người, thực lực như thế nào?"
Tần Tang tiếp tục hỏi dò.
"Tổng cộng có hai người, một người là Luyện Hư trung kỳ, một người khác là cao thủ Luyện Hư hậu kỳ đỉnh tiêm, nếu không có y, chúng ta đã có cơ hội chạy thoát."
Liễu Sân nói.
"Chỉ có hai người?"
Ánh mắt Tần Tang sáng lên:
"Trước đó ta phát hiện có ba người..."
Hắn kể lại việc thăm dò lúc trước.
"Cỗ uy áp thứ hai nhất định là bọn họ ngụy trang, để hù dọa!"
Lưu Ly quả quyết nói:
"Bọn họ cần chuyên tâm thao túng thú trận, đề phòng chúng ta chạy trốn, nhất định sẽ phòng ngừa trêu chọc người khác.
Tần Tang âm thầm gật đầu, địch nhân chỉ có hai người, hắn không còn quá nhiều kiêng kị, việc cấp bách là phá vỡ thú trận, giải cứu Lưu Ly và Liễu Sân.
"Không biết hai vị có thượng sách gì không?"
Lưu Ly lại nói:
"Có Tần đạo hữu tương trợ, thoát thân hẳn là không khó, không biết Tần đạo hữu có nguyện ý mạo hiểm một chút, tiến thêm một bước hay không! Trên người bọn họ có lẽ có tin tức hữu dụng đối với chúng ta, cũng có thể thông qua bọn họ để biết thực lực của những kẻ thù khác, sớm chuẩn bị ứng đối."
"Ồ? Tiên tử nắm chắc được bao nhiêu phần?"
Tần Tang hứng thú hỏi.
Lưu Ly bình tĩnh nói:
"Sách Dịch Thiên Hoàng Phù có một môn thần thông, tên là Thiên Hoàng Sắc Lệnh, thi triển thần thông này, ta có thể cưỡng ép Linh thú tạm thời nghe lệnh của ta, khiến linh trận trong nháy mắt xuất hiện một lỗ hổng cực lớn. Bởi vì thực lực của ta không đủ, khó mà duy trì lâu, bọn họ rất nhanh sẽ đoạt lại Linh thú, vốn dĩ chỉ có chúng ta thì cơ hội không lớn, nhưng có Tần đạo hữu thì lại khác. Theo ta quan sát, trận này hẳn là do Linh thú của hai người bọn họ hợp lực bố thành, ta sẽ chọn Linh thú của nữ nhân kia ra tay, Tần đạo hữu nhân cơ hội bất ngờ, đột nhiên gây rối loạn, rất có khả năng sẽ thành công!"
Sách Dịch Thiên Hoàng Phù có thể cướp đoạt quyền khống chế linh thú từ tay tu sĩ Luyện Hư!
Lá phù này xuất từ tay Ninh chân nhân, có lẽ do tu vi của Lưu Ly nên uy năng bị hạn chế, nhưng cấp bậc của nó cao không thể nghi ngờ.
Lưu Ly đã dám nói như vậy, khẳng định là nắm chắc.
Không nghĩ tới Lưu Ly lúc này còn có thể giữ vững tỉnh táo, thậm chí nghĩ kỹ kế sách phản kích, Tần Tang yên lặng suy diễn một phen, cho rằng có thể thực hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận