Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3333: Xi Hoa thụ

Có kẻ vui, có người buồn, chuyện đời là thế, đâu phải riêng ai.
Sau cơn bão tố phi thăng, Phong Bạo giới thay đổi long trời lở đất, rồi lại bị Trường Hữu tộc quấy nhiễu gần ngàn năm, gần đây nhất bị Ti U tộc thảo phạt, khổ tận cam lai, cuối cùng đã có thể sống yên ổn một thời gian.
Phương lão ma chết, chỉ tạo nên làn sóng nhỏ tại Phong Bạo diới, rất nhanh khôi phục lại sự bình yên vốn có.
Không lâu sau, Thanh Dương quan một lần nữa gửi pháp thiếp, mời các tông môn, thế tộc đến dự khánh điển.
Nếu như khánh điển lần trước để trừng trị kẻ ác, thì đại hội lần này để luận công ban thưởng.
Đêm đó, khánh điển kết thúc viên mãn trong bầu không khí tường hòa.
Trong trận chiến lần này, trấn giữ phân đàn, trợ giúp Tần Tang thi triển lôi phù, đều là những đóng góp to lớn, nhưng công lao lớn nhất là những người xông pha trận mạc, đối mặt với đại quân Ti U tộc, trong đó phần lớn là yêu binh, cũng không thiếu các tu sĩ như Huyễn Ngân.
Ngoài ra, còn phải tính đến công lao của bọn họ, khi giao chiến với Trường Hữu tộc trước đây.
Ban thưởng chủ yếu được chia làm ba loại, thứ nhất là tư cách tiến vào Ngũ Lôi viện. Thứ hai là những thế lực và tu sĩ không muốn tu luyện lôi pháp có thể dùng công lao để đổi lấy việc Tần Tang hoặc cao thủ khác thôi diễn công pháp cho bọn họ. Thứ ba là thứ mà vô số người mong ngóng, chính là thanh linh khí!
Kể từ khi Tần Tang lấy đi thanh linh khí trong khe núi tiên sơn, vẫn chưa có thanh linh khí mới sinh ra. Giờ đây, Đại Dư tiên sơn thủng lỗ chỗ, Tần Tang không dám hành động thiếu suy nghĩ, có thể phỏng đoán, chỉ còn sót lại bao nhiêu thanh linh khí đó mà thôi.
Tần Tang chia thanh linh khí làm hai phần, một phần lưu lại Thanh Dương quan, phần còn lại cất giữ ở Ngũ Lôi viện, việc sử dụng thanh linh khí có điều lệ nghiêm ngặt, dựa theo quy tắc tương ứng, phỏng theo chế độ công đức của Đạo Đình.
Bất luận môn phái nào, chỉ cần tích lũy đủ công đức, đều có thể đến Ngũ Lôi viện đổi lấy một tia thanh linh khí.
Thanh linh khí nằm trên vị trí cao nhất của bảng công đức, trừ khi tiếp tục xảy ra đại chiến, nếu muốn dùng công đức đổi lấy thanh linh khí là vô cùng khó khăn. Ở một mức độ nào đó, hoàn cảnh bên ngoài quá mức an ổn cũng là một loại tai hại, Đạo Đình không ngừng bành trướng, không biết có phải là vì nguyên nhân này hay không.
Hiện tại, điều quan trọng hơn là cho mọi người nhìn thấy hy vọng, để mọi người từ tận đáy lòng tiếp nhận chế độ công đức, ủng hộ Thanh Dương quan và Ngũ Lôi viện.
Đương nhiên, muốn nhanh chóng đổi lấy thanh linh khí cũng không phải không có cách, có thể dùng bảo vật, công pháp và đạo thuật có được từ tiên cung trước kia để trao đổi, tàn thiên, tàn bảo đều được. Tần Tang hy vọng có được càng nhiều tàn bảo như Thiên Quân giới, Tử Vi Đế Kiếm, dù có thể so sánh với ba kiện tàn bảo có được ở Vô Tướng Tiên Môn cũng đủ rồi.
Bởi vì tu vi tổng thể của Phong Bạo giới vẫn chưa đủ cao, việc mọi người có thể làm còn rất hạn chế, đối với Tần Tang mà nói, chế độ công đức không có giá trị quá lớn, bởi vậy hiện tại chế độ công đức vẫn chỉ là hình thức ban đầu, theo thời gian trôi qua, thực lực của Phong Bạo giới tăng lên, sẽ từng bước hoàn thiện.
Phần thưởng trên bảng công đức cũng sẽ dần dần tăng thêm, không loại trừ sau này sẽ xuất hiện bảo vật quý giá hơn cả thanh linh khí, cho đến lúc vận hành tốt.
Lý Ngọc Phủ thay mặt Tần Tang, tại khánh điển giải thích sơ lược về chế độ công đức cho các thế lực, vẽ ra viễn cảnh tươi đẹp, đồng thời mời các thế lực hiệp trợ xây dựng phân đàn và thành lập Ngũ Lôi viện.
Sau đó, các thế lực đều bày tỏ không có bất kỳ dị nghị nào, chế độ công đức công bằng, chính trực, là trụ cột chấn hưng Phong Bạo giới, bọn họ nguyện toàn lực phối hợp, đồng thời phái ra nhân tài trong môn phái, ủng hộ xây dựng Ngũ Lôi viện, kiên quyết ủng hộ ý chí của sứ quân.
Ngoài ra, những bộ tộc và tông môn chuẩn bị dời ra ngoại hải, đến tham gia khánh điển lần này đều nhất trí bày tỏ, dù ở ngoại hải, nhưng vẫn hướng về Ngũ Lôi viện, bất cứ lúc nào cũng sẽ chấp hành mệnh lệnh của Tần sứ quân.
Cấm địa Thanh Dương quan.
Trong sơn cốc, Tần Tang ngồi xếp bằng trước tấm bia đá Đại Dư tiên sơn.
Chu Tước bay lượn quanh tiên Sơn, trong mắt tràn đầy tò mò, nhiều lần muốn xông vào khe hở trên tiên sơn, bị Tần Tang ngăn cản, không khỏi rất bất mãn.
Tần Tang liếc nhìn nó, cười chế nhạo:
"Ngươi không phải thích nhất là lúc náo nhiệt sao? Lần trước còn mạnh miệng nói muốn làm chỗ dựa cho ta, thế nào vừa đến đã rụt cổ, không dám thò đầu ra?"
Chu Tước đáp xuống tấm bia đá, rụt đầu lại:
"Đạo cô kia không dễ chọc, ngươi tốt nhất nên tránh xa, thức thời một chút, dâng bà nương của ngươi cho nàng thì được rồi. Nếu không, ngươi chết thì chết, đừng liên lụy đến ta."
Chu Tước luôn to gan lớn mật, hiếm khi thấy nó e ngại ai như vậy.
Tần Tang nhìn chằm chằm nó, hỏi:
"Lúc toàn thịnh, ngươi so với đối phương thế nào?"
"Chắc chắn mạnh hơn nàng gấp trăm lần!"
Chu Tước ngẩng cao đầu, trong mắt tràn đầy khinh thường:
"Một cánh của Bản Chu Tước là chụp chết nàng!"
Từ chỗ Ninh Chân Nhân biết được về Đại Thừa vô kiếp, Tần Tang bắt đầu đánh giá lại những cổ nhân mà mình từng gặp ở Phong Bạo giới.
Ví dụ như Chu Tước và Quỷ Mẫu, bị nhốt ở Phong Bạo giới chắc chắn không chỉ ba ngàn năm, nếu có Lục Cửu Thiên Kiếp giáng xuống, bọn họ đã sớm hồn phi phách tán. Chu Tước đi theo bên cạnh hắn lâu như vậy, một lần thiên kiếp cũng không có, chẳng lẽ trước kia thật là yêu tu Đại Thừa?
Đường đường cường giả Đại Thừa, lại lưu lạc đến bước đường này, có lẽ đây chính là vô tướng kiếp.
Lời nói ngông cuồng của Chu Tước lúc trước, có lẽ cuối cùng sẽ trở thành sự thật, đến một ngày nào đó, nói không chừng mình thật sự phải dựa vào nó.
Tần Tang lẩm bẩm:
"Đáng tiếc trứng Kỳ Lân đến nay vẫn chưa có dấu hiệu nở."
Đúng lúc này, Tần Tang cảm ứng được cấm chế động phủ bị xúc động, thần thức quét qua, biết được người đến là ai, bèn cưỡng ép mang Chu Tước ra khỏi cấm địa.
"Minh Thu bái kiến Tần sứ quân!"
Người đến chính là Minh Thu, sau khi chế độ công đức được công bố, người đời đều gọi Tần Tang là sứ quân.
"Bần đạo gọi ngươi đến, có việc muốn giao phó."
Tần Tang phân phó Chu Tước đang đậu trên vai:
"Đi mời Kỷ Hoằng đạo hữu tới đây."
Chu Tước bất mãn bay đi.
Tần Tang dẫn Minh Thu vào động phủ, lấy ra một cái hộp băng và một cái bình ngọc, trong hộp băng chính là Tế Trùng thu được từ Phong Tự Ngọc Môn, còn trong bình ngọc là hạt giống của hoa thụ mà Tế Trùng cư trú.
Năm đó, Tần Tang có được Tiểu Động thiên, trước khi rời đi đã tiện tay thu hết hoa thụ vào.
Nào ngờ, những hoa thụ này vừa vào tiểu thiên thế giới liền bắt đầu khô héo, Tần Tang cũng bó tay, hơn nữa cũng không có quá nhiều tinh lực chăm sóc chúng, cuối cùng tất cả đều chết héo.
Cùng với hoa thụ khô héo, Tế Trùng cũng bắt đầu chết dần chết mòn.
Về sau, khi có được bí pháp nuôi dưỡng Tế Trùng của Hao Bá thị, Tần Tang mới biết loại hoa thụ này tên là Xi Hoa, sinh mệnh vô cùng yếu ớt, dù hắn đã dời cả đất đai đi, nhưng chỉ cần một chút thay đổi nhỏ trong môi trường, cũng sẽ khiến cho Xi Hoa thụ khô héo.
Khi Hao Bá thị nuôi dưỡng loại hoa thụ này, cũng phải cẩn thận từng li từng tí, tốn rất nhiều tâm huyết, nhưng một khi đã nuôi dưỡng thành công một mảnh Xi Hoa thụ, thì hồi báo cũng vô cùng khả quan, có thể làm nơi cư trú cho Tế Trùng, trấn an Tế Trùng, để Tế Trùng dễ dàng nhận chủ hơn, còn có những công dụng thần diệu khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận