Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3388: Sách Dịch Thiên Hoàng Phù

Hai nữ tử của Lang Tiên Uyển cũng là đối thủ cạnh tranh của bọn hắn, có thể sớm giải quyết, Tần Tang đương nhiên là bằng lòng.
Tần Tang đáp ứng, tiếp theo chính là phải tìm kiếm vị trí của phụ nhân cung trang và linh thú của nàng.
"Các ngươi có biết khi nào thì bọn họ sẽ tách ra không?"
Lưu Ly nói:
"Lúc trước, bọn họ đều là một người thao túng thú trận, một người ẩn mình trong thú trận, đích thân ra tay dây dưa với chúng ta, người xuất thủ phần lớn là vị phụ nhân kia."
Tần Tang hiểu rõ, kế hoạch của Lưu Ly là dùng mình làm mồi nhử, chủ động để lộ khí tức, dẫn dụ phụ nhân cung trang xuất hiện, đồng thời Lưu Ly thi triển Thiên Hoàng Sắc Lệnh phù, đoạt lấy quyền khống chế linh thú của phụ nhân cung trang, thừa dịp thú trận xuất hiện sơ hở, vận chuyển trì trệ, Tần Tang sẽ xuất thủ tập kích.
Vấn đề là, Liễu Sân bị trọng thương, Lưu Ly dựa vào linh phù, tu vi của nàng vẫn quá thấp, thi triển Thiên Hoàng Sắc Lệnh phù, không biết còn lại mấy phần dư lực, một khi ngoài ý muốn nổi lên, bọn hắn liền gặp đại phiền toái.
"Không cần các ngươi đích thân dụ địch, ta có một bộ luyện thi."
Tần Tang hơi suy nghĩ, thay đổi kế hoạch, chuẩn bị để Dân Trác thay thế hai người Lưu Ly làm mồi nhử.
Trong tay hắn có một tia tinh huyết của Liễu Sân, đánh tia tinh huyết này vào thể nội Dân Trác, liền có thể ngụy trang thành khí tức của Liễu Sân.
Nghe vậy, hai người tất nhiên là đại hỉ, hai người làm như vậy đúng là cần bất chấp nguy hiểm, bởi vì hai người chỉ có thể trước tiên mưu tính vị phụ nhân kia, mà phía sau vẫn còn một đối thủ tu vi cao hơn, cứ việc Ninh chân nhân từng nói địa vị của Tần Tang cực lớn, thực lực bất phàm, nhưng cũng không dám hứa chắc Tần Tang nhất định có thể đánh bại địch nhân, dù sao tu vi của hai bên chênh lệch một tiểu cảnh giới.
Dùng luyện thi dụ địch, cho hai người thêm thời gian hoãn xung đột, không thể nghi ngờ an toàn hơn rất nhiều.
Sau đó, Tần Tang lại hỏi thăm một vài vấn đề, định ra kế hoạch chi tiết, liền bắt đầu chuẩn bị.
Việc đầu tiên bọn hắn muốn làm chính là phân biệt linh thú nào là của phụ nhân cung trang, việc này cũng không khó, bởi vì Thiên Mục Điệp có thể nhìn ra chỗ thiếu hụt của thú trận.
Tựa như bên trong một khối ngọc thạch hoàn mỹ ẩn giấu một vết nứt rất nhỏ, vết nứt này là do linh thú của hai người cưỡng ép tụ hợp thành trận mà ra, bọn hắn lần theo vết nứt này, sẽ có thể chia cắt chúng thành hai đàn thú, bởi vì tu vi của bọn họ cũng chênh lệch nhau, không khó đánh giá ra đàn thú nào thuộc về phụ nhân cung trang.
Cùng lúc đó, tốt nhất là Tần Tang có thể tìm được trận nhãn của thú trận, kể từ đó, dù đột nhiên đổi thành phụ nhân cung trang thao túng thú trận, hắn có thể thay đổi kế hoạch, trực tiếp công kích vào trận nhãn.
Không phải Tần Tang không muốn ra tay với người còn lại, mà là bản thân đang ở trong thú trận, muốn nhanh chóng đánh bại một cường giả Luyện Hư hậu kỳ, dù bọn hắn có chuẩn bị trước hay không, hắn cũng không nắm chắc được bao nhiêu.
Bọn họ là truyền nhân của đại thế lực, tất nhiên sẽ không thiếu bảo vật hộ thân, đối phương mà liều mạng, bọn hắn chưa chắc đã chịu đựng nổi, huống hồ Tần Tang còn phải bảo vệ Lưu Ly và Liễu Sân, chi bằng trước tiên chặt đứt một cánh tay của đối phương, như vậy sẽ có thể chuyên tâm đối phó với đối phương, có thể thì chém tận giết tuyệt, dù không có cơ hội, bọn hắn cũng có thể thong dong rút lui.
Ba con hỏa hạc tiếp tục bay về phía trước, Tần Tang lặng lẽ rút lui, sau đó bắt đầu du tẩu ở giữa khe hở.
Linh thú ở hai bên khe hở, nhìn bề ngoài hết thảy bình thường, không hề khác gì nhau, tu vi không kém bao nhiêu, chủng tộc đều giống nhau như đúc, chắc là yêu binh do sư môn của các nàng nuôi dưỡng, Tần Tang nhạy cảm phát giác được, khí cơ của những linh thú này có liên kết với nhau, nhưng lại có chỗ kỳ lạ.
Ngoài ra vẫn còn một chứng cứ, Lưu Ly đã từng giao thủ với địch nhân, tận mắt nhìn thấy các nàng bố trí thú trận như thế nào, vốn đã có phán đoán đại khái, Tần Tang càng thêm xác định mục tiêu.
Không lâu sau, Tần Tang liền phân biệt được linh thú thuộc về phụ nhân cung trang, một lần nữa trở lại vị trí cũ, tìm kiếm hỏa hạc bị Lưu Ly khống chế.
"Một khi luyện thi lộ diện, ngươi liền xuất thủ khống chế đàn thú trong khu vực này..."
Tần Tang truyền âm cho Lưu Ly, hắn phán đoán nơi này là một tiết điểm quan trọng của thú trận, một khi nơi này bị phá hủy, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn đối với thú trận.
Sau khi trao đổi với Lưu Ly xong, hai mắt Tần Tang sáng lên, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lập tức, hắn lặng yên đi về phía sâu trong đại trận, phát hiện khu vực phong tỏa trọng điểm của đối phương lại thu nhỏ một mảng lớn.
Hắn đi đến biên giới của khu vực này, trong chốc lát, tâm niệm vừa động, gọi Dân Trác ra, ngón tay khẽ động, tia tinh huyết của Liễu Sân đột nhiên bùng nổ, hóa thành một đoàn huyết vụ, chui vào trong cơ thể Dân Trác.
Bên trong một ngọn núi nào đó.
Trong động quật, Lưu Ly và Liễu Sân đều nhắm mắt ngồi xếp bằng.
Bên cạnh hai người có một đoàn khí tức màu xám đậm đang phiêu đãng, như một đám mây đen bao phủ hai người, chính là Ô Dương Đâu biến thành, giúp hai người che lấp khí tức, che đậy cảm nhận của địch nhân.
Mặt mày Liễu Sân tái nhợt, khí sắc rất kém, cà sa tơ vàng trên người gã chính là linh bảo hộ thân, lại có nhiều chỗ ánh sáng ảm đạm, ẩn ẩn có vết rách.
Lưu Ly một thân bạch y, dưới sự gia trì của Sách Dịch Thiên Hoàng Phù, có khí tức có thể so với Luyện Hư sơ kỳ.
Nàng dường như đang chuyên tâm lắng nghe, chợt điểm nhẹ mi tâm, nói:
"Tần đạo hữu cẩn thận!"
Lập tức mở hai mắt ra, cân nhắc một lát, nói với Liễu Sân một câu gì đó, liền lại nhắm mắt nhập định.
Một lát sau, khí tức của Lưu Ly đột nhiên biến đổi, sau gáy chợt có linh quang hiển hiện.
Sách Dịch Thiên Hoàng phù chính là một trong Tứ Ngự của Đạo môn - Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng Đại Đế!
Các truyền thuyết về Tứ Ngự đều thuộc về toàn bộ Đạo môn, cũng không phải do Phù Lục phái sáng tạo ra, mà là Phù Lục phái đối chiếu kinh điển và truyền thuyết của Đạo môn để sáng tạo ra Thần đình.
Bất quá, cho dù là Đan Đỉnh phái hay là Phù Lục phái, Tứ Ngự trong truyền thuyết đều có địa vị cực cao.
Tần Tang đã từng được chứng kiến sự lợi hại của Phù Thần Tứ Ngự trong Phù Lục giới, trợ giúp Trương thiên sư trực tiếp bước vào Đại Thừa cảnh, là Phù Thần có uy năng Đại Thừa kỳ!
Lá phù này lại lấy danh hiệu Sách Dịch Thiên Hoàng, là pháp chỉ mời Câu Trần Đại Đế ra tay, dù cho Đan Đỉnh phái và Phù Lục phái có truyền thừa khác nhau, nhưng lá phù này cũng tuyệt đối không đơn giản, bởi vậy Lưu Ly nói nàng có thể cưỡng ép cướp đoạt linh thú trong tay phụ nhân cung trang, Tần Tang không chút nghi ngờ.
Chỉ thấy trong linh quang xuất hiện dị tượng, có lúc là một mảnh tinh không, mênh mông thâm thúy, có khi lại biến hóa thành cung khuyết tiên gia, trang nghiêm thần bí.
Trong trùng trùng dị tượng, ẩn ẩn có một hư ảnh, tựa như một vị đế hoàng, ngồi trên đế tọa, uy nghiêm vô thượng, khiến người ta không khỏi muốn quỳ bái.
Trên không trung thú trận.
Nơi đây lơ lửng một đám mây trắng, tầm mắt trên đám mây trắng khoáng đạt, có thể quan sát toàn bộ đại trận.
Trên mây có hai nữ tử, một vị là phụ nhân cung trang mà Tần Tang đã gặp, một vị khác là thiếu nữ thoạt nhìn chỉ mới mười sáu mười bảy tuổi, dung mạo rất có linh khí, mặc một bộ váy dài màu hồng đào, hoạt bát đáng yêu.
Phụ nhân cung trang cung kính đứng bên cạnh thiếu nữ.
Thiếu nữ váy đỏ ngồi xếp bằng trên mây, hai tay đặt trên gối, mười ngón tay như đang khiêu vũ, từng sợi tơ vô hình nối liền đến trên người linh thú, chịu sự bài bố của nàng.
Địch nhân rõ ràng đã bị vây trong thú trận, các nàng tìm kiếm lâu như vậy lại không thu hoạch được gì, loại tình huống này cũng rất hiếm thấy, bất quá hai nữ tử đều không có vẻ gì là nôn nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận