Khấu Vấn Tiên Đạo

Chương 3374: Kẻ thù tìm đến

Nghe nói người đi theo cường giả Thánh Cảnh tiến vào thánh địa tu hành, muốn rời đi cũng không dễ, bị rất nhiều hạn chế. Tuy việc này rất hiếm gặp, nhưng trước kia cũng không phải chưa từng xuất hiện loại người này, bọn họ tiến vào hiện thế, mục đích mỗi người mỗi khác.
Lúc chinh chiến Phong Bạo hải, Thiếu sư đã từng thăm dò Đại cung phụng. Bất quá, hiện tại gã tuyệt đối sẽ không thừa nhận!
Ti Hoàng bất động thanh sắc, nghi ngờ nói:
"Không biết sư huynh tiên đồng là vị nào, hung thủ lại là người phương nào, mong rằng tiên đồng chỉ rõ! Nếu như lời tiên đồng là thật, Cô tuyệt sẽ không bao che hung thủ, chỉ sợ trong đó có hiểu lầm gì đấy ..."
Giờ khắc này, gã lại há không rõ ý đồ của tiên đồng đến đây.
Sau khi Đại cung phụng Lô gia vẫn lạc, gã chưa từng nghĩ tới việc mật báo thánh địa. Thứ nhất, trong tộc đã sớm nghiêm lệnh không được đơn giản quấy rầy tổ sư, bởi vì thượng cổ minh ước ước thúc, tổ sư gần như sẽ không nhúng tay vào ân oán giữa tiểu bối; thứ hai, Đại cung phụng một mực hờ hững với hoàng gia Ti U, có khả năng đại biểu cho thái độ của vị tổ sư nào đó sau lưng y đối với hoàng gia Ti U; thứ ba, không rõ người này là chủ động rời khỏi thánh địa, hay bị đuổi ra.
Đứng sau lưng Tần chân nhân là tộc trưởng Chu Yếm tộc, vốn là Lô gia chủ động xâm chiếm, đối phương là bị ép phản kích.
Vạn nhất có vị tổ sư nào dưới cơn thịnh nộ, rõ ràng không nói lý lại xuất thủ trả thù, lấy lớn hiếp nhỏ, dẫn đến hai tộc bất hòa, tổ sư Thánh Cảnh tất nhiên không việc gì, bọn hắn rất có thể bị liên lụy.
Ti Hoàng và Hoàng gia ti U, cho tới bây giờ cũng không phải là không thể thay thế.
"Hiểu lầm?"
Hai mắt Tiên đồng như muốn phun lửa, y không tin Ti Hoàng không biết gì về thân phận sư huynh mình, rõ ràng là đang giả câm vờ điếc.
Hết lần này tới lần khác y không thể bắt lấy Ti Hoàng, chỉ có thể đè nén tức giận, nói rõ thân phận sư huynh.
"Chính là Đại cung phụng Lô gia!"
Mặt mũi Ti Hoàng tràn đầy chấn kinh, liên tục giải thích:
"Lô gia từ trước đến nay không hợp với Cô, Lô Vương thậm chí trong âm thầm muốn thay thế Cô. Cô ngưỡng mộ Đại cung phụng đã lâu, đáng tiếc Đại cung phụng làm như không thấy Cô mời chào, thật không biết Đại cung phụng chính là sư huynh tiên đồng bên cạnh tổ sư! Cô và Lô Vương tuy bất hòa, nhưng một mực đấu mà không phá, Đại cung phụng vô ý bị người ngoại tộc giết chết, việc này không liên quan đến Cô, mong tiên đồng minh giám!"
Tiên đồng lạnh lùng nói:
"Ta đương nhiên biết rõ sư huynh không phải bị ngươi giết, nếu không ta tuyệt không tha cho ngươi!"
Nói xong, y liếc mắt nhìn Thiếu sư.
Thiếu sư giật mình, thở dài:
"Tiên đồng có chỗ không biết, cuộc chiến năm đó, lão phu mặc dù đồng hành, nhưng Đại cung phụng cũng không tín nhiệm lão phu, lưu lão phu ở hậu phương, dị biến phát sinh quá nhanh, lão phu căn bản không kịp xuất thủ. Nói ra thật xấu hổ, lão phu cũng không phải là đối thủ của người nọ, chỉ có thể chạy trối chết, về sau bất đắc dĩ phải cầu hòa."
Không có chứng cứ, lửa giận tiên đồng không thể phát tiết, châm chọc nói:
"Các ngươi không nghĩ tới việc báo thù cho đồng tộc, lại còn dám mang hung thủ vào thánh địa, có biết liêm sỉ là gì không!"
Thần sắc Ti Hoàng trầm xuống.
Vị tiên đồng này đến đây là vì trả thù. Đổi lại là kẻ khác, dù trong lòng mang oán hận với bọn hắn, ngoài mặt cũng sẽ hết sức lôi kéo, nhờ vả bọn hắn tìm ra kẻ thù, báo thù rửa hận.
Tiên đồng hành sự như vậy, hoặc là do trong thánh địa tu hành quá mức an nhàn, hoặc là thực lực người này cực mạnh, không xem ai ra gì.
Loại người như vậy, một khi đã nhận định chuyện gì, rất khó thay đổi.
Ti Hoàng vốn còn muốn lôi kéo vị cường giả đồng tộc này, hiện tại xem ra, chỉ sợ rước thêm phiền phức, nên lạnh nhạt nói:
"Việc này không phải do Cô chuyên quyền độc đoán, để Tần chân nhân tiến vào thánh địa là được toàn tộc công nhận, mọi người làm như vậy tự có lý do. Đương nhiên, nếu sớm biết như thế, Cô tất nhiên sẽ không đáp ứng. Tiên đồng muốn tìm Tần chân nhân trả thù, e là đã chậm một bước, hắn đã rời đi rồi."
Tiên đồng nghe vậy giận dữ:
"Cái gì? Không phải ngươi mời hắn đi thăm dò bí cảnh sao, hắn sao lại nhanh như vậy rời đi rồi! Ngươi còn dám bao che hung thủ, chẳng lẽ không sợ ta bẩm báo với tổ sư?"
Ti Hoàng trong thánh địa phát hiện một chỗ bí cảnh, vì thế vạch ra kế hoạch từ sớm, việc này đối với Ti U tộc không phải là bí mật.
Tiên đồng nhanh như vậy lấy tổ sư ra uy hiếp gã, Ti Hoàng ngược lại không sợ, hoài nghi vị tổ sư kia căn bản không biết rõ tình hình.
"Dựa theo lẽ thường, chúng ta xác thực còn phải thăm dò một đoạn thời gian, mà lại chưa hẳn có thể đạt được. Không ngờ chúng ta vừa lúc gặp bí cảnh dị biến, không cần tốn nhiều sức đã tiến vào chỗ sâu bí cảnh, thuận lợi đạt được bảo vật muốn tìm. Cô không có lý do gì để tiếp tục giữ Tần chân nhân lại, ra khỏi bí cảnh, Tần chân nhân đã một mình rời đi."
Ti Hoàng chậm rãi nói.
"Ta có thể thề, những lời ta nói đều là sự thật! Giữa ta và Tần chân nhân chỉ có giao dịch thuần túy, không có lý do gì vì hắn mà gánh lấy tổ sư trách tội, bao che cho hắn."
Thần sắc Tiên đồng cứng ngắc, trên thế gian này sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, y biết được hung thủ đang ở trong thánh địa nên lập tức đuổi theo, không ngờ vẫn chậm một bước.
"Ngươi có biết hắn đi đâu không?"
"Tần chân nhân sinh tính cẩn thận, chưa hề tiết lộ nửa câu."
Ti Hoàng lắc đầu.
Sắc mặt Tiên đồng âm tình bất định, hỏi rõ hướng Tần Tang rời đi, sau đó ném ra một viên ngọc phù.
"Về sau gặp được người này, bóp nát ngọc phù này, ta sẽ báo thù rửa hận thay sư huynh, tất nhiên sẽ ghi công các ngươi ở trước mặt tổ sư!"
Dứt lời, tiên đồng rời đi.
"Đại nhân, quả ngọc phù này..."
Thiếu sư lộ vẻ chần chừ.
Ti Hoàng siết chặt nắm tay, hai mắt nhắm lại, ý vị thâm trường nói:
"Hành sự tùy theo hoàn cảnh!"
Tiên đồng rời khỏi, bay ra một khoảng cách, sau đó đáp xuống một ngọn núi, trên đỉnh núi có một bệ đá bằng phẳng, trên bệ đá có mấy đạo nhân ảnh đang ngồi xếp bằng, một trong số đó chính là đại trưởng lão Viên Giám của U Yến tộc.
Viên Giám mở mắt ra, nhìn thấy vẻ mặt của tiên đồng, trong lòng đã có suy đoán, "Tiên đồng không thể tìm thấy hắn?"
Sắc mặt tiên đồng giận dữ chưa tiêu:
"Ti Hoàng đã lấy được bảo vật, hắn đã rời đi rồi!"
"Nhanh như vậy?"
Viên Giám kinh ngạc, chợt thở dài:
"Đáng tiếc! Trách ta không ngờ hắn cũng tiến vào thánh địa, mà lại đi cùng bọn Ti Hoàng, uổng phí nhiều thời gian như vậy, bỏ lỡ thời cơ tốt nhất."
Tiên đồng khoát tay:
"Việc này không trách ngươi được, nhờ có ngươi mật báo, nếu không ta vẫn còn bị mông lung trong bóng tối. Đáng hận Ti Hoàng biết chuyện không báo, để cho cừu nhân chạy mất!"
Trong mắt Viên Giám lóe lên một tia bi thương, thở dài nói:
"Tại hạ và Đại cung phụng mới quen đã thân, cũng từng ước định với hắn tham gia thánh địa, may mắn thay Đại cung phụng có lưu lại tín vật, mới có thể liên lạc với tiên đồng. Chuyện năm đó, tại hạ không tiện công khai ra tay, nhưng cũng từng âm thầm tương trợ. Không ngờ thế sự khó liệu, những ngoại tộc nhân kia lại ẩn giấu thủ đoạn đáng sợ như vậy!"
Tiên đồng nhìn Viên Giám, thẳng thắn nói:
"Ngươi không cần lo lắng, sư huynh xưa nay nói ra tất thực hiện, ta sẽ thay huynh ấy hoàn thành lời hứa. Bất quá, chúng ta tu hành trong thánh địa cũng bị những hạn chế nghiêm ngặt, bình thường không thể tuỳ tiện rời khỏi động phủ, cũng không hiểu nơi này hơn các ngươi là bao, không thể bảo đảm nhất định thành công."
Trong lòng Viên Giám mừng rỡ, có một câu hứa hẹn của tiên đồng như vậy là đủ rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận