Được Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 45


Minh Thiền cười khổ, thật sự không phải ai cũng có thể khởi nghiệp, vẫn là làm chủ cho thuê nhà ổn định hơn.
Hứa Yểu biết Minh Thiền, trong truyện có nhắc tới cô ấy là người phát triển trò chơi đang bên bờ vực phá sản, một bé gái mồ côi ở nông thôn thi đậu đại học 985 ở Hải Thành, trước đây có bao nhiêu người hâm mộ cô ấy được gả cho con trai Mục Tích Nguyên của Mục tổng, đến bây giờ lại có bao nhiêu người cười nhạo sau lưng nói cô ly hôn phá sản.
Cũng may Minh Thiền từng đau khổ giãy dụa vì trò chơi này ba bốn năm, cuối cùng nhận được đầu tư, sau đó còn trở thành trò chơi siêu hot, nữ chính Liễu Nghênh Hạ còn vì nhận được đại ngôn này mà càng thêm nổi tiếng. Đến khi Minh Thiền sắp sửa thành công, trong nhà đột nhiên bốc cháy, cô ấy bị thiêu chết trong nhà. Chờ tới khi cứu hoả tới, thi thể đã bị thiêu cháy thành than, hoàn toàn không còn chút dấu hiệu của sự sống.
Hứa Yểu có chút tiếc nuối, hỏi tên trò chơi của Minh Thiền.
Minh Thiền sửng sốt, không nghĩ tới Hứa Yểu biết mình đang làm gì, nhưng nghĩ tới Hứa Yểu cho thuê nhà còn phải có bài test thì biết chuyện cũng là bình thường. 
Trò chơi của ấy tên là ngôi sao lung linh, Hứa Yểu vào app xem thử lượt tải xuống, chỉ có hơn một trăm lượt tải xuống, chưa đến mười lượt đánh giá, hơn nữa còn đều là đánh giá không tốt.
Hứa Yểu bấm tải xuống, cầm điện thoại xuống lầu ăn cơm.
Trò chơi không quá nặng, chỉ mấy chục giây đã tải xong, Hứa Yểu vừa ăn cơm vừa lướt màn hình.
Đây là trò chơi hoá trang, Hứa Yểu vừa nhìn phong cách vẽ tranh đã lập tức nhớ tới tuổi thơ 4399.
Một nhân vật  2D chỉ mặc đồ lót đứng giữa màn hình, bên phải là nhiều loại quần áo, váy, quần đùi và áo ngắn tay. Hứa Yểu lướt màn hình, lông mày thanh tú càng nhíu chặt, trong lòng không khỏi muốn hét lên——
Tại sao lại có nhiều quần áo xấu như vậy, thật sự quá xấu.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Cô Yểu, dãy phòng 102 mới nhất đã có người thuê hết.” Lục Dã ở bên cạnh báo cáo.
Hứa Yểu cau mày lựa chọn lựa chọn mấy bộ quần áo xem như có thể chấp nhận được, thỉnh thoảng mới đáp lại hai tiếng.
Cô thử phối cho nhân vật trong game một bộ quần áo ngắn tay thoải mái cùng một đôi dép xỏ ngón. Quá đáng tiếc, dép xỏ ngón chỉ làm bằng nhựa, thậm chí không có kim cương!
Trò chơi này có thể kiếm tiền được sao? Khó trách Minh Thiền lại phá sản.
“Cô Yểu, gần đây có không ít người thuê nhà muốn nhờ chúng ta vấn đề pháp lý, chúng tôi đều đã có cách nhưng vẫn cần hỏi cô một tiếng.”
Phan Hiển Dân ở bên cạnh nói, ánh mắt nhìn thoáng qua Hứa Yểu đang chơi game, cho dù biết cô không thích trò chơi cạnh tranh, Phan Hiểu Dân bọn họ cho rằng Hứa Yểu ít nhất cũng phải chơi Anipop hay đấu địa chủ gì đó, kết quả cô lại chơi hoá trang.
Thậm chí Hạ Phàm còn đang suy nghĩ hành trình chiều nay, tại sao Hứa Yểu không đến trung tâm thương mại mua sắm? Nhất định là vì gần đây không mua nhiều quần áo nên mới mê mẩn loại trò chơi này.
Hứa Yểu vừa chơi game còn không quên trả lời Phan Hiển Dân: “Hả, anh nói chuyện gì vậy?”
Phan Hiển Dân có chút chần chờ nói: “Cô Yểu, một số người thuê nhà của cô là sinh viên mới tốt nghiệp cần giúp đỡ….Trước đây bọn họ từng thuê chung cư ở Nhuận Đạt, nhưng sau lưng lại bí mật cho vay nợ.”
Gần đây có không ít người biết chuyện nhảy lầu ở chung cư Nhuận Đạt, nhưng nguyên nhân chân chính vẫn chưa từng để  lộ ra ngoài.
Nhưng Hứa Yểu biết, con trai Mục Tích Nguyên của giám đốc Nhuận Đạt vì có thể lấy được công trạng tỷ lệ lấp đầy 99% mà kết hợp bán cả chung cư lẫn cho vay tiền dài hạn.
Đối tượng cần vay tiền phần lớn là sinh viên đại học mới ra trường, thu nhập không cao. Bọn họ phải vì còn đi thuê nhà, thậm chí có người không vay được còn phải lưu lạc đầu đường xó chợ, cũng có thể ảnh hưởng đến điểm tín dụng.
Thời đại này, điểm tín dụng ảnh hưởng trực tiếp đến sinh hoạt ngày thường, ăn ở đi lại đều cần tới, nếu điểm tín dụng có vấn đề, ra ngoài ngồi tàu điện cũng không được. 
Bàn tay đang chơi game của Hứa Yểu khẽ khưng lại, thật ra chuyện này từng nhắc đến trong nguyên tác, chỉ là trong hai năm nay sẽ không bị lộ ra ngoài, phải đợi thêm mấy sinh viên  nữa không chịu nổi nhảy lầu, chuyện này mới ầm ĩ lộ ra ngoài.
“Chuyện này không nhỏ, cô xem chúng ta còn cần lên tiếng giúp đỡ không?” Phan Hiển Dân do dự nói.
Nhuận Đạt cho thuê chung cư dài hạn, sau đó lại dùng tiền cho thuê để dụ dỗ người trẻ chưa quen với âm mưu bên ngoài, bất kể là Nhuận Đạt hay người đứng sau chung cư đều là công ty lớn, vì một người không quen không biết mà dính phải kiện tụng thật sự không đáng.
Đương nhiên, bọn họ là luật sư phải hiểu rõ mình muốn làm gì nhưng bây giờ bọn họ chính là đội luật sư riêng của Hứa Yểu, tất cả phải dựa vào ý kiến của Hứa Yểu.
Nhà tư bản đều bo bo giữ mình…… Nhưng Phan Hiển Dân nghĩ tới Hứa Yểu từng xử lý được chuyện ở học viện Chính Đức, lại không nhịn được có chút mong chờ.
Hứa Yểu cúi đầu tiếp tục chơi game, nhẹ nhàng nói: “Kiện thay người thuê nhà giúp tôi, cho bọn họ cùng nhau vào ăn cơm tù là tốt nhất.”
Có thể bớt đi mấy mạng người nhảy lầu là chuyện tốt, mạng của ai mà không phải mạng, có ai không có cha mẹ yêu thương?
Dù sao, cô cũng là một chủ nhà tận tâm bôn ba khắp nơi vì khách thuê.
*
Người thuê nhà ở Thịnh Thế Hoa Đình lần trước vừa hết hợp đồng đã được mời ra ngoài, đội thuê nhà của Hứa Yểu cũng đã trả lại bốn nghìn tiền cọc cho người kia.
Người thuê nhà cún con này nước mắt ngắn nước mắt dài dọn khỏi nhà của Hứa Yểu, thậm chí còn bị một tài khoản chuyên tiếp thị trên mạng chế nhạo.
[Người anh em này thật thảm, thuê nhà của Hứa Yểu không dễ, chỉ sợ là sau này sẽ không thuê được nữa rồi?]
[Rốt cuộc cậu ta làm chuyện gì quá đáng mạng bị Hứa Yểu từ chối không cho thuê nữa? Thật sự quá kỳ lạ, đúng là rất thảm nhưng khuôn mặt này cũng đẹp trai.]
[Mấy ngày trước là ai nói Hứa Yểu thích cún con? Hôm nay cún con đã bị đuổi đi rồi.]
[Thuê nhà cũng phải có quy tắc, bạn cùng phòng trước đây của tôi chỉ vì không muốn đóng tiền thuê nhà mà cặp với ông chú hơn bốn mươi tuổi….ghê tởm chết đi được. Hứa Yểu như vậy cũng tốt, quét sạch vòng luẩn quẩn cho thuê nhà.]
Hành động này của Hứa Yểu có hơi giống giết gà dọa khỉ, mấy chàng trai trẻ ưa nhìn một chút vừa nhìn thấy tin tức trên mạng sợ hãi lập tức từ bỏ tâm tư không nên có.
Đừng để đến lúc đó không ôm được đùi phú bà, ngược lại còn không được thuê nhà.
Nhưng vẫn có chút đáng tiếc…… Hứa Yểu xinh đẹp có tiền như vậy tại sao phải giữ mình trong sạch.
Bên trong tập đoàn Quý Thị.
Quý Chính Khanh cũng nhìn thấy tin tức trên mạng, khẽ cong môi: “Trợ lý Lý, đây là giải giải thích của cô ấy?”
Trợ lý Lý đã lén xin tư vấn riêng của Hạ Phàm về cách nói chuyện, lập tức trả lời: “Chính là như vậy.”
Quý Chính Khanh đóng trang web kia lại, ngón tay khẽ xoay bút máy.
Hôn nhân của hai người là do trước khi Hứa lão gia qua đời để lại, vốn dựa theo lời gợi ý của Hứa Cảnh, nếu cả hai bên không có y với nhau qua mấy năm nữa sẽ lặng lẽ chấm dứt hôn ước, nhưng hiện tại đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp, thậm chí Hứa Yểu còn coi trọng chuyện này hơn cả anh.
Hứa Yểu để ý như vậy, trong lòng anh cũng thầm vui vẻ, rồi lại lo lắng cách đáp lại của mình quá nhỏ bé không xứng.
“Đã hẹn nhà thiết kế tới Hải Thành chưa? Gọi thêm mấy người nữa.” Quý Chính Khanh gõ tay lên bút máy, dặn dò trợ lý.
Trợ lý: “…… Vâng Quý tổng.”
Không phải, vừa rồi sếp nói bổ sung thêm cái gì?
-
Minh Thiền đang thu dọn đồ chuyển nhà, cô ấy định chuyển hết đồ tới văn phòng làm việc, chỉ có thể tự an ủi bản thân, nơi đó vừa có thể làm việc lại có có thể nghỉ ngơi, còn tiết kiệm  được tiền thuê nhà.
Minh Thiền đã gọi cho công ty chuyển nhà, vừa xuống lầu giao đồ lại  nhìn thấy một chiếc xe tải bảo mẫu đậu bên đường, còn không phải xe chuyên dụng của Hứa Yểu thì còn có thể là ai.
Mấy người từ trên xe bước xuống, thoạt nhìn có vẻ thiên về nghệ thuật, Minh Thiền còn chưa kịp nhìn kỹ đã thấy bọn họ được quản lý bất động sản dẫn vào thang máy.
Minh Thiền thở dài: “Thu dọn chuyển nhà thôi.”
Cô ấy thật sự bị chồng cũ bẩn thỉu đoán trúng rồi, để hắn nhổ được tài sản lén chuyển trong lúc kết hôn, cô cũng dính vận phá sản.
Quản  gia ở cửa cười nói: “Cô Hứa, nhà thiết kế Quý tiên sinh mời đã tới rồi.”
Hứa Yểu đang ngồi khoanh chân trên ghế sofa cỡ lớn ở sảnh tầng một. Trước mặt cô có mấy đĩa trái cây tươi cắt sẵn cùng đồ ăn nhẹ tinh xảo, chỉ có điện thoại đặt trên đùi tiện chơi game.
Các nhà thiết kế chào hỏi Hứa Yểu, Hứa Yểu cũng quan tâm hỏi lại lĩnh vực của từng người.
Vài vị thời trang thiết kế sư cùng Hứa Yểu vấn an, Hứa Yểu cảm thấy hứng thú mà dò hỏi bọn họ từng người lĩnh vực.
Để giữ mặt mũi cho Quý tổng, các danh hiệu của bọn họ đều được nói thẳng ra.
Một người đàn ông nước ngoài đội mũ chóp đen nói bằng tiếng Trung không mấy lưu loát: “Xin chào, cô Yểu Yểu, tôi sinh ra ở Ý, chuyên sử dụng các đối lập để dung hoà trong trang phục, từng lấy được mười bảy giải thưởng lớn trong ngoài nước.."
Một cô gái cắt tóc công chúa bên cạnh cũng nói: "Xin chào, cô Yểu Yểu tôi là một trong những người thiết kế thời trang của bà Hương cũng là người sáng lập thương hiệu Zero. Chuyên phong cách thiết kế tươi sáng, từng đạt được huy chương vàng thiết kế thời trang quốc tế.”
Người phụ nữ trung niên thanh lịch mặc sườn xám cười nói: "Cô Yểu, tôi không giống các vị này, tôi chuyên thiết kế sườn xám, hơn nữa hoà trộn với các yếu tố văn hoá truyền thông, rất mong chờ có thể thiết kế váy đính hôn cho cô.”
“……”
Ở đây có rất nhiều người, mỗi người đều có một danh hiệu, và tất cả họ đều siêu đỉnh.
Ít nhất từ ​​góc độ phong cách ăn mặc, bọn họ thực sự là người tạo ra xu hướng thời trang , có danh tiếng trên thị trường thời trang quốc tế.
Thậm chí một trong số đó còn từng chính thức tuyên bố sẽ rút lui khỏi ngành, không tiếp tục may đồ nữa.
Hứa Yểu có chút kinh ngạc nói: “Không phải Quý Chính Khanh không phải chỉ sắp xếp ba người thôi sao? Tại sao bây giờ lại có mười người?”
Chỗ này phải để dở trò lửa đào, tất cả đều là người có tiếng nói trong giới thời trang
Hứa Yểu lấy điện thoại ra xem. Qúy Chính Khanh gửi cho cô một tin nhắn WeChat.
[Quý Chính Khanh: Yểu Yểu, em chọn xem thích kiểu dáng nào để bọn họ làm lễ phục đính hôn, hoặc là để cả đi.]
Hứa Yểu: Như vậy sao?
Chồng chưa cưới đã lên tiếng như vậy, cô cũng không cần phải khách khí.
Nhà thiết kế nói chuyện nhẹ nhàng, thậm chí còn mang theo một chút lấy lòng: “Không biết cô Hứa có đặc biệt thích phong cách nào hay không?”
Hứa Yểu cũng không có ý tưởng gì về lễ phục đính hôn, dù sao từ trước đến nay cô chỉ nghĩ tới chuyện thừa kế tài sản.
Hứa Yểu đành phải nói: “Tôi có thể nhìn qua bản thảo thiết kế được không?”
Nhà thiết kế đều có chuẩn bị mà tới, lập tức để trợ lý đưa bản thảo có thể cho người ngoài xem tới, như vậy cũng tương đương với một bản CV xin việc.
Quý Chính Khanh thật sự không chỉ làm cho có lệ, nhà thiết kế anh mời tới đều rất tốt, hầu như mỗi lần nhìn thấy một bản vẽ thiết kế Hứa Yểu lại có cảm giác hai mắt sáng ngời khác.
Nhà thiết kế nổi tiếng thế giới đúng là quá khác biệt, rõ ràng đều chỉ là quần áo váy vóc mặc trên người nhưng vừa nhìn qua đã khiến người ta không thể rời mắt, cũng có thể phác hoạ hoàn hảo dáng người hoàn hảo của người phụ nữ.
Quan trọng là phong cách rất đa dạng.
Hứa Yểu nhìn những bản thiết kế này, lại nhìn game trong điện thoại, thật sự quá khó coi.
Hứa Yểu nói ra một số ý tưởng của mình, mấy nhà thiết kế lại giúp cô điều chỉnh.
Dù sao Quý tổng cũng đã nói, nếu cô Hứa thích có để lại toàn bộ, cho dù lễ đính hôn không mặc tới bỏ trong tủ quần áo cũng không phải vấn đề.
Quý tổng bỏ nhiều tiền như vậy mời bọn họ tới đương nhiên cũng muốn được phục vụ tốt nhất.
Nhà thiết kế nổi tiếng thế giới thì sao, bọn họ vẫn cần kiếm tiền, vẫn cần ăn cơm.
Hứa Yểu rất tò mò: “Nếu muốn làm xong tất cả thì phải mất bao lâu?”
“Lễ phục thủ công nếu không xảy ra vấn đề gì thì mất khoảng hơn một tháng.” Nhà thiết kế bên cạnh cười nói: “Nếu cần đặt vải riêng từ nước ngoài, thời gian sẽ càng dài hơn.”
Thái độ phục vụ của bọn họ đều cực kỳ tốt, dù sao đây chỉ là đính hôn, lễ cưới sau này mới là chuyện quan trọng nhất.
Chờ làm xong lễ phục đính hôn, đợi sau đó thương lượng hợp đồng váy cưới kết hôn sẽ càng dễ dàng hơn nhiều.
Hứa Yểu chớp mắt: “Không, ý tôi là mọi người vẽ bản vẽ thiết kế mất bao lâu.” "
"Cái này còn phụ thuộc vào cảm hứng của người thiết kế. Đôi khi cảm hứng đến đột ngột chỉ mất một hai tiếng, cũng đôi khi phải cả tháng nửa năm cũng nghĩ không ra.”
Chuyện này thật sự khiến người ta bất đắc dĩ.
 
Bạn cần đăng nhập để bình luận