Được Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà
Chương 20
Người đàn ông trung niên không giấu được cái bụng bia căng phồng dù đang mặc vest nghiêm túc, tóc bóng loáng như bôi dầu, người đàn ông kinh ngạc nói. : "Cô Hứa cũng ở trong khu chúng tôi sao?"
Người này chính là Dương tổng của bất động sản Thiên Thịnh, chỉ là ông ta không có hứng thú với đỉnh lưu gì đó, chỉ biết hiện tại Hứa Yểu đang ở Hải thành thượng phẩm bộn họ.
Thiên Thịnh bất động sản đang nằm ở vị trí nửa vời khá xấu hổ, Dương tổng cũng không biết vì sao mà Hứa tổng - Hứa Cảnh lại nói mình liên hệ với Hứa Yểu.
Nhưng Dương tổng cũng không dám đắc tội Hứa Cảnh, vốn định gọi điện thoại hẹn Hứa Yểu thời gian gặp mặt, không ngờ cô lại đang ở Hải Thành thượng phẩm, thấy Hứa Yểu đã nhận được tiền thuê nhà, Dương tổng cũng đoán Hứa Yểu đã giải quyết xong mọi chuyện, lập tức để quản gia riêng dẫn mình đi tìm Hứa Yểu.
Sau khi được cho phép, Dương tổng đi theo quản ra đến trước cửa biệt thự Thịnh Chu đang ở hiện tại, không để ý đến những người khác, tươi cười nhiệt tình nói: “Xin chào Hứa Yểu tiểu thư, tôi là tổng giám đốc bất động sản Thiên Thịnh Dương Quốc Phát……”
Hứa Yểu xin lỗi trước: “Dương tổng, ở đây tôi vẫn còn việc bận, xin ông đợi một lát.”
Nụ cười trên mặt Dương Quốc Phát không giảm, chắp tay nói: “Được được được, cô Hứa cứ làm việc trước đi, là do tôi tới bất ngờ.”
Dương Quốc Phát cười lùi lại, lui đến tận thang máy bên ngoài để ngắm cảnh.
Màn hình ngập tràn dấu chấm hỏi!
[????]
[Mẹ nó, Hứa Yểu trâu bò vậy? Có thể để cho ông chủ công ty phải chờ? Cô ấy vẫn chưa xong ?]
[Bất động sản Thiên Thịnh cũng không kém, ông chủ này giá trị có ít cũng vài tỉ phải không? Nói chờ liền chờ, tổng giám đốc này quá nghe lời rồi.]
Tâm trí Thịnh Chu cũng không để ý tới người mới đến, hắn sắp phát điên rồi, có thể tưởng tượng được những bình luận trên mạng về sẽ khủng khiếp đến mức nào, nhưng đã đến mức này hình như Hứa Yểu còn không muốn buông tha cho hắn?
Thịnh Chu kìm nước mắt, vẻ mặt tức giận nhìn Hứa Yểu, gầm gừ: "Tiền nhà tôi sẽ trả, hiện tại không được khỏe muốn tạm dừng chương trình, mời các vị ra ngoài cho.”
Đạo diễn nghe xong ngọn lửa điên cuồng thiêu đốt trong ngực, nghe Thịnh Chu nói tạm dừng tiết mục cuối cùng cũng không chịu được, hai mắt tối sầm hôn mê bất tỉnh.
Làm tốt lắm, Thịnh Chu được lắm! Đồ lừa đảo!
Các thành viên khác của tổ chương trình chạy tới, ấn huyệt nhân trung, liên tục kêu: "Đạo diễn, có sao không? Cố chờ một chút."
Hiện trường trực tiếp trở nên hỗn loạn.
Hứa Yểu cảm thán khả năng tiếp nhận của đạo diễn này quá thấp, ngước mắt nhìn Thịnh Chu đang đứng ngơ ngác như một kẻ ngốc: “Tôi đi ra ngoài? Tôi là chủ nhà! Trả tiền thuê nhà cho tôi được chưa?”
Thịnh Chu không nói nên lời, những người khác ở hiện trường cũng không ai lên tiếng giúp đỡ, ai cũng muốn tìm một cái hố dưới đất chui vào.
Thịnh Chu không hiểu bây giờ Hứa Yểu muốn thế nào, hơn nữa hắn còn có một tháng tiền cọc nhà.
Hứa Yểu nhìn chằm chằm khuôn mặt tái nhợt của Thịnh Chu, nói rõ ràng: “Theo hợp đồng thuê nhà, nếu vi phạm hợp đồng nửa năm sẽ trả cho tôi 30% tiền bồi thường thiệt hại, tổng cộng là sáu trăm ba mươi nghìn. Ngoài ra, trong vòng ba ngày mời anh dọn khỏi đây, khôi phục lại nguyên trạng nhà của tôi, nếu không chúng ta gặp nhau trên tòa.”
Còn phải bồi thường hợp đồng? Hơn nữa là sáu trăm ba mươi nghìn!- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn Hứa Yểu, Đây…… đây có phải quá tuyệt tình rồi không? Dù sao cũng là phú bà nắm trong tay hai căn biệt thự tốt nhất nhì Hải thành thượng phẩm, nhất định bắt người ta phải bồi thường cũng không được phóng khoáng cho lắm.
[Hứa Yểu hẳn có rất nhiều tiền, vừa rồi Thịnh Chu cũng đã trả hết tiền thuê nhà rồi, cô ta còn nhất quyết phải đuổi theo muốn tiền vi phạm hợp đồng khiến cho mọi chuyện càng thêm xấu hổ, thực sự có chút….Không tiện đánh giá, có lẽ là người càng giàu càng keo kiệt.]
[Yêu cầu hợp pháp mà thôi? Mà là tôi thì tôi cũng bắt Thịnh Chu trả tiền.]
[Fan còn ở đây đi tẩy trắng? Bỏ hai trăm triệu vào ngân hàng sẽ kiếm được bao nhiêu tiền?Tiền lãi không phải là tiền sao? Phú bà thì không thể thu tiền? Đúng là nên trừng trị loại con nợ này thật nặng.]
Hứa Yểu đã giải nghệ, cô cũng không cần quan tâm fan của người nổi tiếng đánh giá mình trên mạng như thế nào, chỉ có tiền trong tay mình mới là thật.
Tiền này cô cầm đi đầu tư cho Duyên âm không phải tốt hơn sao? Cô nhất định phải lấy.
Hứa Yểu nghiêm túc nói với Thịnh Chu: “Anh Thịnh Chu, đúng lúc anh đang có ở đây, làm phiền anh cùng bên thứ ba kiểm tra vật dùng trong nhà, nếu có hư hại đương nhiên phải bồi thường, tất cả những thứ này đều đã viết rõ trong hợp đồng thuê nhà.
Hiện tại Hứa Yểu cực kỳ nghi ngờ nhân phẩm Thịnh Chu, đường đường là đỉnh lưu trong giới giải trí lại cố ý nợ nửa năm tiền nhà, hắn thật sự có thể đối xử tốt với đồ trong nhà cô sao?
Biệt thự cao cấp của Hứa gia ở Hải Thành thượng phẩm tuy là cho bên ngoài thuê nhưng bên trong cũng bài trí vô cùng sang trọng, nhìn không giống nhà cho thuê chút nào.
Trong giới trang trí có câu nói, bỏ bao nhiêu tiền để mua một căn nhà thì phải bỏ ra bao nhiêu tiền để bài trí. Nếu là đồ trang trí sang trọng, phí bỏ ra còn có thể cao hơn giá mua.
Thịnh Chu lảo đảo hai bước, sắc mặt căng thẳng nhìn chằm chằm Hứa Yểu, vẻ mặt có chút bối rối: "Cô...Cô..."
Thịnh Chu thật sự không nghĩ Hứa Yểu lại tuyệt tình, tính toán chi li đến mức này.
Lục Dã một tay cầm máy tính bảng thu tiền thuê nhà, lấy ra những bức ảnh và video chụp đồ dùng trước khi cho Thịnh Chu thuê, tiện để đối chiếu lại.
Lục Dã dò hỏi: “Yểu Yểu tiểu thư, anh Thịnh Chu chúng ta bắt đầu kiểm tra từ phòng khách có được không?”
Hứa Yểu gật đầu, Lục Dã dẫn mấy nhân viên đi giày chuyên dụng vào phòng khách, quỳ một gối nhìn ghế sofa, ngay cả khe hở bên dưới cũng không buông tha.
Cả đời Thịnh Chu chưa bao giờ sợ hãi như vậy! Trước đây thi đại học chắc cũng không căng thẳng đến mức này.
[Thật ra đây cũng không phải vấn đề gì lớn, tuy livestream chỉ nhìn thấy phòng bếp và phòng khác, nhưng Thịnh Chu có lẽ là người thật sự yêu đồ dùng trong nhà, thật sự không có vấn đề gì.]
[Tôi cũng cảm thấy không phải vấn đề lớn, không muốn đóng tiền nhà là một chuyện, dù sao đồ trong nhà cũng là do mình dùng, sẽ không có vấn đề gì.]
Lục Dã một tay cầm máy tính bảng, nhìn chằm chằm vào chiếc TV nổi bật nhất trong phòng khách, giọng nói từ tính bình tĩnh hỏi: "Anh Thịnh Chu, anh có thể vui lòng cho chúng tôi biết, TV LCD Starry Sky Edition 110 inch hiện tại đang ở đâu?"
Thịnh Chu: “……”
Thịnh Chu sững sờ tại chỗ, cảm giác như đang ở trong hầm băng, lời nói nghẹn lại trong cổ họng.
Hiện tại TV có thể kết nối với tất cả các phần mềm video. Trước đây hắn nhìn thấy một người cố tình chỉnh sửa video giả mạo của mình trên một trang web nào đó, bị chọc cho tức giận nên tiện tay cầm chai rượu vang đỏ trên bàn ném vào TV.
TV phát ra một tiếng nổ vang, Thịnh Chu muộn màng tỉnh lại nhìn màn hình TV vỡ nát, mới ngơ ngác, nhưng có hối hận cũng không giúp được gì.
Cũng vì gần đây chuẩn bị quay《 cuộc sống ở nhà của tôi》, Thịnh Chu mới nhanh chóng mua một cái khác thay thế, TV này thật ra cũng không rẻ, giá trị cũng hơn một trăm nghìn.
TV này dù sao cũng rất tốt, cho nên bất kể là tổ tiết mục hay người xem đều không thể nhìn ra vấn đề gì, ai ngờ lại bị Lục Dã bắt được.
Hứa Yểu nhìn chằm chằm dáng đứng lảo đảo của Thịnh Chu, nghi ngờ hỏi: “Anh đưa TV nhà tôi đi đâu rồi?”
Thịnh Chu giật mình, lập tức trả lời: “TV hỏng tôi mang đi sửa, cho nên mới mua một cái mới.”
Hứa Yểu hỏi tiếp: “Anh mang đi sửa sao không nói với chủ nhà?”
Thịnh Chu lại không nói.
[…… Còn có thể vì nguyên nhân gì? Chắc chắn là do anh ta làm hư! Hư rồi thì sao có thể nói với chủ nhà?]
[Chủ nhà có nghĩa vụ bảo trì các thiết bị trong nhà, nếu khi thuê nhà mà gặp phải tủ lạnh hoặc TV bị hỏng sẽ báo cho chủ nhà, chỉ cần không phải do mình làm, chủ nhà chắc chắn sẽ xử lý. Thịnh Chu như vậy rõ ràng là đang chột dạ.]
[!!! Tra được rồi, TV bản gốc giá cả triệu, là loại TV được giới nhà giàu thích dùng nhất, chắc chắn là hàng xa xỉ.]
[Đắt như vậy sao? Đây làm gì phải TV? Đây rõ ràng là tổ tông đặt trong nhà.]
"Cuộc sống ở nhà của tôi" hoàn toàn nổi tiếng, vào sáng sớm một ngày bình thường trong tuần, phòng phát sóng trực tiếp đã có hơn 50 triệu lượt xem trực tuyến.
Hứa Yểu cạn lời nhìn dáng vẻ vô hồ của Thịnh Chu, cũng lười tiếp tục hỏi nữa, ra hiệu cho Lục Dã tiếp tục kiểm tra đồ dùng trong phòng.
Rất nhanh Hứa Yểu đã phát hiện vừa rồi Thịnh Chu chỉ cho cô một món khai vị mà thôi.
“Anh Thịnh Chu đây, xin hỏi tại sao anh chưa được cho phép đã tự ý thay tường trang trí của chúng tôi?”
“Thịnh Chu, tay nắm tủ quần áo có vấn đề, có dấu hiệu bị bẻ gãy.”
“Thịnh Chu, cá koi trong hồ đã hoàn toàn biến mất.”
“Anh Thịnh……”
Đến cuối cùng, Lục Dã đã bắt đầu không chịu nổi: “Thịnh Chu, tạ sao anh tự tiện vẽ lên tường nhà người khác? Anh là họa sĩ sao?”
Lục Dã cảm thấy có thể là do mình không hiểu nghệ thuật, thật sự không thể hiểu được một bức tường mời nhà thiết kế nổi tiếng thế giới vẽ sẽ kém hơn bức tranh vẽ bậy đầy màu sắc của Thịnh Chu ở chỗ nào?
Thịnh Chu: “……”
Thịnh Chu hoàn toàn từ bỏ giãy giụa, khuôn mặt tràn đầy tuyệt vọng.
Bí mật giải quyết!
Hiện tại trong đầu hắn chỉ nghĩ đến tại sao không bí mật giải quyết?
Vì hắn kéo Hứa Yểu vào danh sách đen, bởi vì hắn xem Hứa Yểu là hồng thủy mãnh thú mà chạy trốn.
[Chúng tôi đều cạn lời, rốt cuộc Thịnh Chu đã làm hỏng bao nhiêu đồ?Tôi nghe nói tiền trang trí của biệt thự cao cấp đều hơn trăm triệu….]
[Tuyệt vọng, rốt cuộc mấy năm nay tôi làm fan của thể loại gì vậy? Tôi thuê nhà nuôi mèo, cực kỳ sợ làm hỏng đồ của chủ nhà, cho nên còn cố ý mua tấm vải bọc sofa chỉ sợ mèo cào xước ghế.]
[+1, tôi cũng là người đi thuê nhà, vô cùng cẩn thận với đồ của chủ nhà, chỉ sợ làm hỏng thôi. ]
[Thịnh Chu tưởng mình là nghệ sĩ sao? Chỉ cần vẽ bậy lên tường, những người hâm mộ ngu ngốc sẽ bỏ tiền ra mua! ]
[Tôi là người cho thuê vừa xem livestream này, tim đã không ngừng nhỏ máu, đồ dùng kia đều dùng tiền tật của chủ nhà bỏ tiền ra mua. Quả nhiên không phải đồ của mình thì không biết quý trọng, tôi càng xem càng tức, với cái tính nóng nảy của tôi chắc chắn đã lao tới đánh cho Thịnh Chu rác rưởi này một trận rồi.]
……
Những người lúc trước còn mỉa mai Hứa Yểu tính toán chi li nhìn bình luận cũng chỉ có thể im lặng, bất kể người thuê nhà hay người cho thuê đều bị làm cho choáng vàng.
Người không biết quý trọng đồ dùng trong nhà như vậy đúng là không biết nên nói gì.
Vốn dĩ còn có người muốn xem livestream của Thịnh Chu để biết thế nào là người có tiền, chờ đến khi nhìn thấy hình dáng ban đầu của biệt thự qua màn hình máy tính trên tay Lục Dã, trong lòng thật sự nhỏ máu không thôi, biệt thự hơn hai trăm triệu bị Thịnh Chu làm thành như vậy?
Bồi thường tiền, tên chó này nhanh bồi thường đi!
Cuối cùng đạo diễn vừa tỉnh dậy đã lập tức hét lớn: "Mau đặt thiết bị quay phim ra xa tường, cách xa đồ đạc."
“À …… Đúng rồi, nhanh trải nệm lên sàn trước đã, hẵng đặt camera.!”
“Ai đụng vào thì bồi thường tiền đi, đừng tìm tôi! Đi giày mang gang tay vào cho tôi.”
“A a a thắng nhóc này đừng dựa vào nữa, không được dựa vào tường, đứng thẳng cho tôi.”
Tổ chương trình vội vàng di chuyển các thiết bị ra khỏi tường, cũng vội vàng đi bọc giày, sợ đụng phải biệt thự có thể sánh ngang với tổ tông này có chuyện gì, Hứa Yểu sẽ quay đầu bắt bọn họ bồi thường.
Tiểu Lục hiện ra: [Ký chủ, cô thật thảm.]
Hứa Yểu thiếu chút nữa không khống chế nổi biểu tình trên mặt, cô muốn đánh Thịnh Chu!
Thật sự thảm!
Căn nhà này hiện tại là của cô, bị Thịnh Chu làm thành như vậy. Người bình thường thì thuê không nổi, người có tiền lại coi thường không muốn thuê, trừ khi phá bỏ cải tạo lại, nếu không căn biệt thự này chỉ sợ sẽ mất trong tay cô.
Hứa Yểu cảm nhận sâu sắc được nếu sau này cho người khác thuê nhà, nhất định phải xác nhận được phẩm hạnh của người thuê, nếu không thà không cho thuê còn hơn.
Hứa Yểu không nói nên lời: “Bồi thường tiền!”
“Ngoại trừ tiền phạt ba mươi phần trăm nộp chậm tiền thuê nhà, tất cả đồ đạc trong nhà bị hư hỏng đều bồi thường theo giá thị trường.”
Sắc mặt Thịnh Chu khó coi vô cùng, hắn và đỉnh lưu đúng là kiếm được rất nhiều tiền, nhưng tiền này không phải của một mình hắn, còn phải ăn chia với công ty và đoàn đội, đồ dùng trong biệt thự lại không phải số tiền nhỏ, quan trọng nhất chính là….
Xong rồi xong rồi, lần này thật sự xong rồi.
Hơn nữa thanh danh của hắn hắn phải làm sao?
Hứa Yểu không muốn tiếp tục ở lại đây thêm, chỉ cần liếc mắt nhìn Thịnh Chu một cái cũng cảm thấy xui xẻo: “Đi thôi.”
Trước khi đi, Lục Dã còn gõ vào túi hồ sơ nhắc nhở Thịnh Chu, mới cùng mọi ngừi rời khỏi biệt thự.
Nhân viên quản lý tài sản lập tức nói theo: “Cô Hứa, chúng tôi sẽ đốc thúc giám sát anh Thịnh nhanh chóng dọn đi và sửa sang lại nhà cho cô.”
Hứa Yểu gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, mà tổng giám đốc bất động sản Thiên Thịnh chờ đã lâu thấy Hứa Yểu đi ra, mặt mày lập tức tươi cười nói: “Cô Hứa, xin chào.”
Dương Quốc Phát vừa rồi định hút thuốc, nhưng nhìn thấy cây trồng gần thang máy lại phải cố nhịn lại.
Hứa Yểu cười nói: “Dương tổng ngại quá, xử lý một chút việc riêng, để anh đợi lâu rồi..”
“Không có, không có. Tôi cũng không cần làm gì.” Dương Quốc Phát nhanh chóng nhấn thang máy trươc, để Hứa Yểu đi vào mới vào sau, “Không biết cô Hứa có thời gian không? Chúng ta cùng nhau ăn trưa.”
Bởi vì không muốn tiếp tục hợp tác, cho nên Hứa Yểu cũng không định ăn bữa cơm này với Dương Quốc Phát.
Vừa bước ra khỏi thang máy, Hứa Yểu đã mở miệng nói: “Dương tổng, tôi cũng không nói vòng vo nữa, tôi nói thẳng nhé.”
Dương Quốc Phát đứng dậy, dáng vẻ chăm chú lắng nghe biểu tình.
“Tôi có một tòa nhà ở khu Thái An, tôi biết bất động sản các anh hợp tác với khu Thái An, bây giờ tôi chỉ nói đơn giản một câu - tôi muốn hủy bỏ quan hệ hợp tác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận