Được Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 107


Bởi vì Hứa Yểu quá xinh đẹp, ngũ quan sắc nét hoà hợp, trước đây ở trong giới giải trí cũng là vì khuôn mặt quá xinh đẹp mới có số lượng lớn là fan nhan sắc, cũng không cần photoshop chỉ bỏ thêm bộ lọc đơn giản có thể đăng thẳng lên weibo cá nhân.
[Hứa Yểu v: Tâm trạng tốt, siêu vui. [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]]
Hứa Yểu đã một tháng không đăng bài, bài đăng cuối cùng vẫn là chúc mừng Lưu Phi Dương đoạt giải quán quân, cô vừa đăng bài lên đã có vô số fan hâm mộ chạy tới bình luận.
[AAAA Yểu Yểu của tôi cuối cùng cũng vui vẻ lại rồi. Không cần vì nhà đấu giá đáng ghét mà buồn phiền, phú bà có tiền cứ ăn uống mua sắm thật nhiều.]
[Đã về tới vùng biển nước ta rồi sao? Có lẽ ngày mai Hứa Yểu có thể đến cảng rồi. Xin chúc mừng!  Ngồi thuyền hơn nửa tháng chắc cũng mệt lắm, nhưng ảnh chụp vẫn siêu đẹp.]
[Mệt cái gì? Đám người Lý Hiểu Lệ kia chơi đến điên rồi kìa, cho tôi ở trên tàu đó một năm cũng được.]
[Mỗi lần nhìn thấy ảnh của Hứa Yểu tôi đều cảm thấy tiếc cho làng giải trí trong nước, một diễn viên xinh đẹp như vậy bị ép phải giải nghệ.]
[Tôi cảm thấy Hứa Yểu nói vui vẻ là vì cứu được người đấy? Dù sao nếu tôi cứu người xong cũng cảm thấy rất vui.]
[Ngửi được mùi drama, chị gái lầu trên nói rõ đi, cứu người cái gì? Không phải Hứa Yểu vẫn luôn ở trên tàu sao? Cứu người nào?]
Tin tức ở Nam Dương còn chưa truyền vào trong nước, nhưng theo dân hóng chuyện ngày càng nhiều, tin tức vốn không cố ý giấu giếm này lại trở thành chủ đề hot search trong nước.
#Con trai duy nhất của nhà họ Hoàng, người giàu nhất Nam Dương, đụng phải đá ngầm trên biển được Hứa Yểu cứu #
#Du thuyền Nam Dương bị tai nạn va phải đá ngầm#
Các phóng viên lớn ở Nam Dương đã sớm chạy tới canh sẵn ngoài cửa bệnh viện. Rất nhanh đã nhìn thấy Hoàng Gia Khánh từ bệnh viện đi ra. 
Chỉ là Hoàng Gia Khánh ngồi xe lăn đi ra, trên chân còn quấn băng trắng.
Thật ra Hoàng Gia Khánh cũng không bị thương nặng đến mức phải ngồi xe lăn, nhưng vết thương ở bắp chân, người quản gia ở nhà  sợ vết thương bị rách ra nên không cho hắn di chuyển  nên cố tình lấy xe lăn tới cho Hoàng Gia Khánh ngồi.
Cảnh này đã được quay, Hoàng Gia Khánh cũng nhận trả lời phỏng vấn với giới truyền thông, đối mặt với ống kính, chảy nước mắt: “Nếu không phải tàu du lịch của Hứa Yểu cách chúng tôi không xa, có lẽ chúng tôi đều chết rồi. Chúng tôi lúc đó chắc chắn sẽ chết, Hứa Yểu là ân nhân cứu mạng của tôi, là nữ thần của tôi, là….”
Quản gia cảm thấy bộ dáng chảy nước mắt và chảy nước mũi của Hoàng Gia Khánh có chút xấu hổ nên nhanh chóng đẩy hắn lên xe về nhà.
Thằng nhóc này vừa về đến nhà đã lập tức bỏ xe lăn đứng dậy, khập khiễng đi thẳng vào vào phòng sưu tập đồ cổ của ông ba nhà mình.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Video phỏng vấn của Hoàng Gia Khánh được chia sẻ rộng rãi, vô số quần chúng hóng chuyện lại có tinh thần.
Mọi người nói xem thể chất của Hứa Yểu thần kì như thế nào?
Chỉ lên tàu về nước cũng có thể gặp con trai duy nhất nhà họ Hoàng giàu nhất Nam Dương bị đắm tàu? Còn thuận tay cứu một mạng người?
[Con trai duy nhất của người đàn ông giàu nhất Nam Dương. Tôi nghe nói người này đến năm sáu mươi tuổi mới có được đứa con này, ông cụ năm nay đã tám mươi, lần này chắc phải cảm ơn Hứa Yểu đến tận trời rồi phải không?]
[Khó trách chị Yểu nói mình rất vui, nếu tôi cứu được con trai duy nhất của nhà giàu số một Nam Dương thì tôi cũng vui, đây chính là mối quan hệ sinh tử phải không? Lên thẳng cả báo truyền thông Nam Dương nữa, thật may mắn!]
[Tôi xem video nhìn du thuyền 30 triệu nói chìm liền chìm, quả nhiên ngồi thuyền ra biển cũng rất nguy hiểm. Từ đầu tôi đã không muốn Hứa Yểu ngồi tàu về nước, ở trên biển hơn mười ngày trên biển ai biết có thể xảy ra chuyện gì.]
[Chị gái ơi, suy nghĩ cực đoan quá vậy, ngồi máy bay cũng có thể xảy ra tai nạn, ngồi xe lửa không may cũng có thể lệch đường ray, ngay cả đi bộ ra đường không để ý cũng có thể bị xe đụng. Hứa Yểu rất trân trọng mạng sống của mình, vệ sĩ đã thuê tới mấy trăm người, tàu du lịch của cô ấy chắc chắn cũng có đủ biện pháp an toàn.]
[Ha ha ha ha ha con ông cháu cha như Hoàng Gia Khánh lại y như một cậu nhóc hài hước dính xui xẻo.]
Rất nhiều người có tiền trong nước nhìn thấy cảnh này đều không nhịn được hâm mộ, Hứa Yểu này lại may mắn có thể cứu được con trai độc đinh của nhà giàu nhất Nam Dương?
Ông cụ Hoàng Xương ở Nam Dương này cực kỳ yêu thương đứa con trai này, Hứa Yểu lại đi đâu cũng gặp may, thế vận hội kiếm được một khoản lớn, lại lấy thêm một khoản bồi thường giá trên trời, bây giờ lại có thể tạo được mối quan hệ với nhà giàu ở Nam Dương.
Cá koi chuyển thế cũng không may mắn bằng cô.
Bởi vì quá kịch tính nên cư dân mạng tiếp tục bàn tán mấy ngày mới dần hạ xuống.
Con tàu du lịch sang trọng tối nay tương đối yên tĩnh, vì dự kiến ngày mai  ​​​​sẽ cập cảng nên rất nhiều nhân viên đã về phòng nghỉ ngơi từ sớm. Nếu là tối hôm trước, bọn họ chắc chắn đã ngồi trong quán bar trên tàu uống rượu.
Tàu du lịch chạy chậm trên biển trong đêm khuya, một con tàu tới nhanh đi nhanh qua kiểm duyệt rồi đi vào.
Bởi vì danh tiếng của Hứa Yểu rất cao cho nên bên trên nghiên cứu một hồi đều cảm thấy đánh giá cao sự kiện này, cho nên cố tình sắp xếp nhân viên công tác tới kiểm tra trước.
Hứa Yểu đi ngủ sớm, chuyện này giao cho Hạ Phàm xử lý.
Nhân viên đi theo Hạ Phàm và Lão Trịnh lên tầng hai trên tàu.
Công chúa Đại dương có mười tám tầng, có có hai tầng hầm.  Các nhân viên có thể đi đi tới mọi nơi, nhưng nhất quyết không được phép đến gần tầng hầm.
Bọn họ đi vào cửa tầng hai, xung quanh có mười mấy vệ sĩ cao lớn, nhân viên công tác đi theo Hạ Phàm và lão Trịnh xác nhận vân tay, qua hai cánh cửa mới mở ra.
Nhân viên công tác nhìn phong cách làm việc của bọn họ, sao lại phải cẩn thận như vậy?
Chờ sau khi nhân viên đi theo bọn họ vào trong, mới hiểu rõ lý do tại sao.
Người nhân viên xuyên qua mặt kính, ngơ ngác nhìn nhìn khoang thuyền khổng lồ.
Tủ trưng bày, tất cả đều làm tủ trưng bày.
Từng món bảo vật quý hiếm đều được đặt cẩn thận trong tủ trưng bày bằng kính chống đạn, sắp xếp gọn gàng. Mỗi tủ trưng bày ở đây còn có thêm khóa để đảm bảo an toàn. So với việc trước đây được chất đống bừa bãi dưới tầng hầm thì giờ đây giống như được xếp vào viện bảo tàng.
Sự việc cấp bách lại sợ nhiều người biết, cho nên vẫn luôn chỉ có một mình Lão Trịnh tự tay lo liệu rửa sạch, trưng bày.
Nhân viên đứng đó hồi lâu, cuối cùng nói: “Mọi người… tới nước E để quét hàng à?”
Hứa Yểu tự nói có một bộ sưu tập lớn muốn quyên góp cho viện bảo tàng trong nước, bọn họ chỉ đoán là có mấy chục món gần trăm món mà thôi.
Kết quả ——!!!
Ngây thơ!
Trong đầu nhân viên này chỉ có hai chữ “ngây thơ”.
Bọn họ thật sự quá ngây thơ rồi.
Hạ Phàm nheo mắt lại, lập tức cẩn thận sửa lại: “Tiểu thư nhà chúng tôi chỉ mang tài sản riêng tổ tiên để lại về mà thôi.” Cũng không phải là đi quét hàng gì đó.
Nhân viên công tác lướt qua đơn giản một lượt, nuốt nước bọt, giọng nói run run: “Chỗ này cũng phải đến một hai nghìn món phải không?”
Hạ Phàm: “Chính xác là 1840 món.”
Mẹ ơi, cái này cũng quá khủng bố rồi, những người có tiền khác chỉ quyên góp một hai món là tốt rồi, Hứa Yểu lại tặng một lần gần hai nghìn món?
Nhân viên công tác này từng là sinh viên đứng đầu chuyên ngành, vẫn luôn yêu thích các món di vật văn hoá, lập tức cẩn thận đi vào, sung sướng không khác gì lão Trịnh lúc trước.
"Đây là Tượng Chim Đồng Ngũ Hành sao? Giá trị lịch sử này có thể gọi là bảo vật quốc gia!"
"Đây hẳn là... "Bức tranh văn nhân đêm xuân"?" Nhân viên hai mắt đỏ hoe lẩm bẩm: "Có thể gọi là đỉnh cao của hội họa văn nhân thời bấy giờ! Sao có thể là bộ sưu tập riêng của cô Hứa Yểu?"
“Đây...đây là đèn lồng tuấn mã trong cung?" Nhân viên đi khắp phòng lại đột nhiên dừng lại, toàn thân cứng đờ nhìn chằm chằm vào một nơi.
“Đầu rắn?!”
Ánh mắt lạnh lùng của con rắn như xuyên qua khoảng thời gian một trăm năm nhìn chằm chằm vào người xem, họa tiết da rắn trên bề mặt không khác gì rắn thật.
Nhân viên công tác theo bản năng nhìn về phía lão Trịnh,  lão Trịnh cũng im lặng gật đầu với hắn.
Nhân viên ở dưới tầng hầm không được bao lâu thì được mời ra ngoài. Hắn vừa bước ra, không thèm quan tâm đã hơn ba giờ sáng lập tức lấy điện thoại ra.
Đừng ngủ, chuyện này còn khẩn cấp hơn tưởng tượng rất nhiều.
-
Lý Hiểu Lệ và những người khác biết hôm nay là ngày cuối cùng bọn họ trên tàu Công chúa đại dương, dự kiến buổi chiều sẽ cập bến.
Tối hôm qua bọn họ đã thu dọn hành lý gọn gàng, sáng nay ngủ dậy chỉ dọn hết những thứ còn lại vào vali, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy có chút hoài niệm.
Bọn họ đã có một kỳ nghỉ vô cùng sưng sướng trên tàu, gần như có thể hình dung là vui đến quên trời quên đất, bây giờ phải rời khỏi đây đương nhiên sẽ luyến tiếc.
Làm việc cho tốt, sau này vẫn còn cơ hội để trải nghiệm.
Bởi vì là buổi sáng cuối cùng nên rất nhiều nhân viên có dự định dậy sớm ngắm bình minh trên biển, mọi người đã bắt đầu ra khỏi phòng lên boong tàu để chụp ảnh.
 Lúc này bầu trời vẫn còn mờ mịt, vầng sáng phía cuối chân trời sắp nhô lên.
Trong lòng Lý Tiểu Ly thầm cảm thấy bình minh trên biển nước mình vẫn đẹp hơn, lúc này cô ấy lại đột nhiên nhận thấy trong màn sương mù, phía trước và phía sau tàu đều có những chiếc thuyền nhỏ. 
Lý Tiểu Lệ nhìn kỹ hơn, lập tức sửng sốt!
Trên đó là các biển hiệu chính thức như "Tàu quản lý ngư nghiệp Trung Quốc XXXX", "Tàu cảnh sát biển XXX", v.v.
Mẹ nó!
Chuyện này là như thế nào?
Theo sắc trời ngày càng sáng hơn, ngày càng có nhiều người chú ý đến những chiếc thuyền.
Trong nhân thức của mọi người đều đồng thuận sẽ tìm kiếm sự giúp đỡ của công an khi xảy ra tai nạn. Nếu ngư dân gặp tai nạn trên biển sẽ tìm đến sự giúp đỡ của cảnh sát biển trong thời gian sớm nhất, cảnh sát sẽ nhanh chóng đưa thuyền tới cứu hộ.
“Tại sao có nhiều cảnh sát như vậy?” Một nữ nhân viên lo lắng hỏi: “Tàu của chúng ta có vấn đề gì sao?”
Trong lòng Lý Hiểu Lệ cũng cảm thấy bất an, nhưng vẫn an ủi: “Có thể có chuyện gì? Chẳng lẽ do trước đây Yểu Yểu tiểu thư thuận tay cứu Hoàng Gia Khánh nên tới dò hỏi?”
Hình như, nói ra cũng không thấy có lý lắm?
Nhưng nói tới nhân phẩm của Hứa Yểu, tất cả các nhân viên đều tin tưởng một trăm phần trăm.
Trong lúc mọi người còn đang tranh luận sôi nổi, Hứa Yểu cũng xuất hiện trước mặt mọi người. Cô dựa vào lan can nhìn về phía chiếc thuyền tuần tra bờ biển cách đó không xa, bĩnh tĩnh nói với mọi người: “Hôm nay mọi người thu dọn đồ đạc trước đi, chiều nay tàu sẽ về đến cảng.”
Những lời này đã hoàn toàn ổn định tất cả nhân viên. Dù sao, thì sếp cũng đã nói tàu sẽ đến nơi đúng giờ.
Lúc đầu Lý Hiểu Lệ và những người khác còn rất lo lắng, nhưng đợi một lúc không thấy có chuyện gì xảy ra mới yên tâm đi ăn sáng, ăn sáng xong trở về lại phát hiện những chiếc thuyền kia chạy theo bên cạnh như cũ.
Lý Hiểu Lệ: “?”
Tình huống này là như thế nào?
"Chị Lệ, tôi vừa đi vòng quanh đài quan sát 270°, chị có biết  xảy ra chuyện gì không?" Một nữ nhân viên thân thiết với Lý Hiểu Lệ đi tới thần bí hỏi. Lý Tiểu Lệ không biết, ra hiệu cho nữ nhân viên tiếp tục.
Nhân viên kia khoa trương nói: “Tôi vừa lên xem kính viễn vọng, ngoại trừ đội thuyền ở gần chúng ta, xung quanh không có chiếc thuyền nào khác.”
Nếu coi biển như đất liền, tàu thuyền đi trên đó như ô tô trên đường thì cũng phải tuân thủ luật giao thông hàng hải.
Trước đây thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy thuyền đánh cá qua kính viễn vọng, nhưng bây giờ lại không có ai, đường thông hè thoáng như đã dọn sẵn đường.
Sáng sớm thời gian quá thật sự mau, dùng quá ngọ cơm sau không mấy cái giờ cảng cũng càng ngày càng gần.
Lý Tiểu Lệ cảm thấy chuyện này có lẽ rất phức tạp, nhưng vẫn kìm nén cảm giác muốn chia sẻ.
Buổi sáng trôi qua nhanh chóng, chỉ sau bữa trưa vài giờ, bến cảng càng ngày càng gần.
Buổi chiều mùa thu không nóng như mùa hè, trên biển cũng mát mẻ hơn nhiều. Các nhân viên tập trung ra boong để xem náo nhiệt. 
Có một nhân viên tại hiện trường đang cầm ống nhòm của mình nhìn vào cảng liền choáng váng: "Trời đất, có rất nhiều cảnh sát!"
Nhìn thoáng qua, dưới bến cảng chỉ toàn cảnh sát.
Ngay cả lúc bọn họ rời cảng nước E, mọi chuyện cũng không như thế này.
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
 
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện app TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận