Được Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà

Chương 33


“Mấy người Tôn Phát Tường và Chu Mỹ Lan, tôi thấy đều từ trung tâm thương mại Nhuận Đạt chuyển ra ngoài có phải không?” Hứa Yểu nhìn tư liệu hỏi.
Lục Dã đứng bên cạnh gật đầu: “Trung tâm thương mại Nhuận Đạt gặp vấn đề tài chính,  tiền thuê mặt bằng năm nay cũng tăng cao, trong đó có không ít địa điểm vui chơi muốn cho thuê lại.”
Tôn Phát Tường và Chu Mỹ Lan cũng nằm trong số những người này, muốn tìm được một địa điểm mới có vị trí tốt giá lại không quá cao, đương nhiên không phải chuyện dễ, bọn họ cũng thử tới chỗ Hứa Yểu hỏi thăm, nhưng trong tay Hứa Yểu có thật sự có hay không thì bọn họ cũng không rõ.
Thật ra chuyện này cũng tương đối rắc rối, đúng là cửa hàng mặt tiền hay văn phòng cô không thiếu, nhưng nếu làm phòng trò chơi thoát hiểm, xung quanh cũng sẽ hình thành một hệ thống giải trí. Ông chủ cũng không dám vội vàng chuyển sang một cửa hàng khác, đây cũng là nguyên nhân bên Nhuận Đạt dám tăng tiền thuê.
Hứa Yểu gật đầu nhớ kỹ chuyện này, nhanh chóng đưa ra lệnh mới: “Đúng rồi trợ lý Hạ, nhân tiện anh đưa người mới thuê nhà hôm qua đi kiểm tra sức khỏe giúp tôi.”
Chút chuyện nhỏ này thật ra không cần Hạ Phàm phải tự làm, nhưng Hạ Phàm lại biết rất rõ đạo lý đừng bao giờ nghi ngờ quyết định của ông chủ.
Hạ Phàm tới chung cư Thái An trước, bất động sản Đái Lý Sĩ quốc tế đã đi vào làm việc, phủ xanh khu dân cư, thang máy và bãi đậu xe ngầm cũng đang tiến hành, chủ nhà ở đây đều rất hài lòng.
Gần đây Tạ Chính Thiên vẫn thường xuyên quanh quẩn ở khu Thái An, hắn cảm thấy bản thân mình là thành viên trong nhóm chủ nhà đương nhiên cũng phải có trách nhiệm, tuy không có tiền lương nhưng lợi ích tinh thần lại rất lớn.
Hạ Phàm gõ cửa phòng Hàn Chiêu, “Mời theo tôi tới bệnh viện kiểm tra.”
Hàn Chiêu khó hiểu: “??”
Hả?
Chu Kỳ đối diện còn đang hoang mang, từ tối qua tặng cho Hàn Chiêu một ít đồ vệ sinh cá nhân, quan hệ giữa hai người cũng không tệ.
Hạ Phàm nói rất nghiêm túc: “Đây là vì bảo đảm người thuê nhà sức khỏe bình thường, sẽ không bởi vì bệnh tật linh tinh mà đột tử trong phòng của chúng tôi.”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
“Có lẽ cậu cũng biết nếu có người chết trong nhà sẽ tạo thành tổn thất vô cùng nghiêm trọng với cô Hứa, sau này khách tới không dám thuê, muốn bán cũng không bán được, cho nên mong cậu hiểu cho hành động của chúng tôi.”
Đầu óc Hàn Chiêu vẫn chưa rõ ràng nhưng vẫn cảm thấy Hạ Phàm nói có lý.
Nếu hắn chết đột ngột ở đây chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến chuyện thuê phòng.
Vì thế Hàn Chiêu chỉ do dự một lát rồi nhanh chóng đi thay giày, cùng Hạ Phàm tới bệnh viện kiểm tra.
Đối diện vẫn còn đang ghi hình Cuộc sống ở nhà của tôi, Chu Kỳ và các nhân viên nghe xong cũng hoảng hốt.
[Chuyện gì đây? Chỉ vì sợ người thuê chết ngay trong nhà mình, ảnh hưởng đến giá nhà mà đưa người thuê khám sức khỏe? ? ]
[Chết tiệt, Hứa Yểu chất thế! Cho thuê nhà mà còn được tặng kèm gói khám sức khỏe? ]
[Đúng vậy, trước đây tôi từng thấy loại tin tức này rồi. Một người thuê nhà đột ngột qua đời trong phòng trọ, chủ nhà chỉ có thể bán với giá thấp. Cả người thuê và chủ nhà đều khốn khổ. ]
[Trước đây tôi đã từng thấy tin tức tương tự. Mấy đứa trẻ tâm lý không vững thuê một căn nhà đốt than tự sát. Căn nhà trực tiếp trở thành nhà ma, chủ nhà không cũng còn chỗ để khóc. ]
Hành động bất ngờ này của Hứa Yểu trực tiếp khiến cư dân mạng choáng váng.
Bởi vì sợ người chết ảnh hưởng tới giá nhà, nên đưa khách đi kiểm tra sức khoẻ……
Lời này đúng là quá độc ác.
Tuy cách làm của Hứa Yểu có hơi khác người, nhưng không thể không nói — tôi thích.
Ngoài việc tới công ty yêu cầu phải kiểm tra sức khỏe, rất nhiều người làm nghề tự do chỉ để tiết kiệm sẽ rất hiểm khi chủ động đi kiểm tra.
Đây là loại chủ nhà thần tiên gì vậy? Chỉ thuê nhà mà thôi, nợ tiền thuê nhà được cho tiền đầu tư, vào ở còn được kiểm tra sức khỏe miễn phí.
Cái này mà gọi là chủ nhà sao? Trực tiếp sửa lại thành Bồ tát đi.
Rất nhiều người có ý định thuê nhà ở Hải Thành đều không nhịn được, lập tức gọi điện cho đội thuê nhà của Hứa Yểu, không phải muốn thuê nhà chỉ cần làm bài kiểm tra của Hứa Yểu thôi sao? Có ai mà chưa từng trải qua chín năm giáo dục bắt buộc?
Điện thoại gọi tới vẫn luôn báo bận, không thì cũng là đang trong cuộc trò chuyện.
Có cần khoa trương như vậy không?
[@Hứa Yểu  thuê nhà, đoàn đội của cô có làm được việc không? Điện thoại gọi liên tục báo bận, tôi chỉ muốn hẹn trước để tới làm bài kiểm tra thuê nhà thôi mà.]
[Rốt cuộc có phải marketing hay không? Ngoại trừ nhà trong làng đô thị, chung cư Thái An, Hứa Yểu còn bao nhiêu phòng cho thuê? Có thông tin gì xác thực hơn không?]
[Đoàn đội rác rưởi đừng có làm ảnh hưởng Yểu Yểu của tôi thu tiền nhà! Không được thì tuyển thêm người mới đi?]
[Tôi nghe nói, đội thuê nhà của Hứa Yểu thật ra có không ít người, nhưng một ngày chỉ làm việc có ba bốn tiếng, mọi người có dám tin không?]
Rất nhanh cuộc thảo luận của mọi người trên mạng đã chuyển từ chủ nhà độc miệng ép khách thuê nhà đi kiểm tra sức khỏe tới đoàn đội của Hứa Yểu.
Lý Hiểu Lệ trong làng đô thị không phải trường hợp đặc biệt, tất cả mọi người đều làm việc như vậy.
Bà chủ lười biếng, đoàn đội cũng lười không kém!
Thậm chí còn có người tìm được thông báo tuyển người trên trang web tuyển dụng nhân sự, sau đó đăng lên Weibo.
[Mẹ ơi, tôi chỉ hèn mọn cầu xin một công việc sáng đi chiều về mà thôi, mà thời gian làm việc của mấy người bọn họ còn chưa tới nửa ngày.]
[Tôi đã nộp CV, không có ý gì khác, tôi chỉ muốn giúp Yểu Yểu thu tiền nhà mà thôi.]
[Mẹ nó, tin tức quan trọng nhất của bài tuyển dụng này chính là - từ chối người quá nhiệt huyết, nguyên nhân là không phù hợp với nhóm làm việc? Đây còn không phải đặc biệt tạo ra cho tôi sao? Cực kỳ phù hợp với tôi.]
Đoàn đội của Hứa Yểu còn đặc biệt đăng ký không ít tài khoản mạng xã hội, tất cả đều được chứng thực.
[Tài khoản chính thức của Hứa Yểu thuê nhà v: Mong mọi người không nên vội vàng, trang web hẹn xem nhà trước sắp hoàn thiện, mong mọi người hãy chú ý theo dõi. ~ps: Nhóm chúng tôi đúng là đang tuyển người.]
Mà ở bên này, báo cáo sức khỏe của Hàn Chiêu vừa ra, Hạ Phàm chỉ hận không thể lấy báo cáo che kín mặt cho xong, bác sĩ y tá xung quanh đều dùng ánh mắt tò mò nhìn hắn, đường như ngay giây tiếp theo sẽ lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Hạ Phàm nghiêm mặt nói: “Không phải tôi làm, đừng nhìn tôi như vậy.”
Khó trách thằng nhóc Hàn Chiêu này lại che chắn kín mít, kết quả toàn thân đầy vết thương, rõ ràng nhất chính là ngực có vết bỏng tàn thuốc, trên lưng có sẹo bị roi đánh, trên người gần như không tìm được chỗ nào còn nguyên vẹn.
Vẻ mặt bác sĩ kỳ lạ nhìn qua, chỉ có thể nói: “Vết thương bên ngoài tương đối nghiêm trọng, cũng may bên trong không sao, đi lấy thuốc đi.”
Toàn thân Hàn Chiêu rơi vào trạng thái căng thẳng, đi theo sau Hạ Phàm liên tục hỏi: “Có phải cô Hứa sẽ không cho tôi thuê nhà nữa không?”
Không phải cô Hứa sợ khách thuê có bệnh sẽ chết trong nhà mình, khiến giá nhà bị hạ thấp hay sao?
Hàn Chiêu có chút hoảng hốt, hắn mới được ở trong phòng ấm áp một đêm, bây giờ lại phải quay về lang thang gầm cầm.
Cậu nhóc mười bảy mười tám tuổi vừa nghĩ đến đây, hai mắt đột nhiên đỏ hoe, hai tay sau lưng nắm chặt.
Hạ Phàm chưa có lệnh của Hứa Yểu đương nhiên cũng không thể trả lời trước, chỉ có thể đưa Hàn Chiêu về chung cư trước.
Hàn Chiêu đi vào phòng, nhìn bốn phía xung quanh, tuy toàn bộ đều chỉ là đồ cho thuê, không thấy có bao nhiêu ấm áp nhưng nhìn căn phòng nhỏ này chính là ngôi nhà trong mơ của hắn.
Đồ đạc trong phòng đều là đồ có sẵn trong phòng cho thuê, là của chủ nhà, Hàn Chiêu không có tư cách đem đi. Hắn định vào phòng ngủ giặt sạch ga giường, chỉ là không đợi được đến ngày nắng phơi khô sạch sẽ trả lại cho Chu Kỳ, cho nên đành phải để Chu Kỳ lên ban công lấy về.
Hạ Phàm đặt thuốc lên bàn ăn, giọng nói vang lên sau lưng Hàn Chiêu: “Chờ một chút, 
cô Hứa dặn cậu nghỉ ngơi cho tốt.” Hạ Phàm vừa nhận được tin nhắn của Hứa Yểu.
Toàn thân Hàn Chiêu cứng đờ, không thể tin được quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Hạ Phàm: “Dặn tôi nghỉ ngơi thật tốt?”
Một khách thuê dơ bẩn trên người chỉ toàn vết thương như hắn mà Hứa Yểu vẫn đồng ý cho ở tiếp sao? Hứa Yểu không sợ hắn xảy ra chuyện trong nhà của cô sao?
Hạ Phàm nghiêm túc gật đầu: “Cô Hứa thật sự nói như vậy.”
Hạ Phàm nhắc nhở hắn bôi thuốc xong lập tức khỏi chung cư Thái An, Hàn Chiêu hoang mang ngồi xuống bàn ăn.
Người cho hắn thuê nhà miễn phí là Hứa Yểu, cho người dẫn hắn tới bệnh viện kiểm tra cũng là Hứa Yểu, Hứa Yểu từ đầu đến cuối đều chưa từng xua đuổi hắn.
Một khắc đó cuối cùng Hàn Chiêu cũng hiểu được tại sao trước đây đạo diễn Tả Ninh nói Hứa Yểu chính là quý nhân đời mình.
Hắn đứng dậy ra cửa, lần đầu tiên chủ động gõ cửa nhà đối diện, người mở cửa là Chu Kỳ.
Hàn Chiêu có hơi mất tự nhiên tránh ống kính đang livestream, bờ môi khô khốc rụt rè nói với Chu Kỳ: “Xin hỏi, có thể cho tôi mượn máy tính được không?”
Hắn là một phế vật chẳng làm được trò trống gì, cũng chỉ có chút tài vặt này bù cho cô Hứa.
*
Từ sau khi gặp mặt lần đó, Hứa Yểu bắt đầu liên hệ với vị hôn phu, thỉnh thoảng sẽ nhắn tin trò chuyện mấy câu.
[Quý Chính Khanh: Yểu Yểu, trợ lý Hạ ở chỗ em làm việc có ổn không?]
Hai người không thân thiết, cũng không biết đối phương thích gì, hiện tại chủ đề chung chỉ có —— trợ lý Hạ.
[AAAA  Tiểu Hứa thuê nhà chuyên nghiệp: Rất tốt. ]
[ Quý Chính Khanh: Vậy thì tốt, anh vẫn rất tin tưởn năng lực làm việc của trợ lý Hạ, hy vọng thời gian này cậu ấy có thể giúp được em.]
Hứa Yểu chậc một tiếng, làm sao đây Qúy tổng, trợ lý này của anh tôi cũng thích.
Cô không đào góc tường của anh trai ruột, đương nhiên chỉ có thể đào tới vị hôn phu….Hứa Yểu suy nghĩ một chút lại gửi một tin nhắn cho Lục Dã.
Sau khi Hạ Phàm rời khỏi chung cư Thái An, đã lập tức gửi báo cáo mới cho Hứa Yểu.
Hứa Yểu cực kỳ hài lòng với hiệu quả làm việc của Hạ Phàm, nói: “Anh làm rất tốt, ngày mai nhớ nghỉ ngơi cho tốt.”
Hạ Phàm còn chưa theo kịp, không rõ một câu “Ngày mai nhớ nghỉ ngơi cho tốt” của Hứa Yểu là có ý gì, hắn nhìn màn hình di động nhớ không nhầm ngày mai vẫn là ngày làm việc mà.
Hạ Phàm vẫn còn hoang mang, hắn ở gần nhà Lục Dã, lúc về lại trùng hợp gặp Lục Dã đang chạy bộ dưới lầu, vô cùng khiêm tốn hỏi Lục Dã: “Lục Dã, vừa rồi cô Yểu nói với tôi ngày mai nhớ nghỉ ngơi cho tốt có phải là có ý gì khác hay không?”
Lục Dã nhìn hắn một cái: “Ý trên mặt chữ”
Chữ, ý trên mặt chữ là sao?
Trong đầu Hạ Phàm không ngừng suy nghĩ, chờ một lát mới nói: “Ý là…… Ngày mai được nghỉ sao? Nhưng ngày mai không phải thứ tư sao?”
Lục Dã nói: “Đoàn đội chúng tôi thực hiện chế độ làm việc bốn ngày một tuần, thứ tư và cuối tuần là ngày nghỉ.”
Khoảnh khắc này, Hạ Phàm chỉ cảm thấy trong đầu có vô số pháo hoa điên cuồng nổ tung, khiến đầu óc hắn choáng váng.
Một tuần chỉ làm bốn ngày……??
Khi mới bắt đầu thành viên trong đội cũng không thích ứng được chế độ này, nhưng sau khi trải nghiệm mới phát hiện thật sự vô cùng kỳ diệu.
Thứ hai đi làm cũng không phải quá đau khổ, dù sao chỉ cần cố thêm hai ngày nữa sẽ được một ngày nghỉ, chờ đến thứ năm lại bắt đầu mong đến cuối tuần, như vậy nhân viên đi làm sẽ có động lực làm việc, hiệu quả công việc cũng theo đó mà được nâng cao.
Suy nghĩ trong đầu Hạ Phàm không ngừng sụp đổ, một tuần làm việc bốn ngày là chuyện hắn dám mơ tưởng được sao?
Tập đoàn Qúy Thị bình thường cũng được nghỉ hai ngày cuối tuần, nhưng hầu như tuần nào Hạ Phàm cũng sẽ chủ động làm thêm một ngày, nhưng như vậy hắn đã vô cùng vừa lòng, không ngờ đội thu tiền nhà của Hứa Yểu còn đáng sợ hơn.
Trong lòng Hạ Phàm không ngừng lặp lại câu hỏi nghi ngờ bản thân, hắn thật sự thích đi làm sao? Đi làm ngoại trừ tóc không mọc được thì còn có ích gì?
Có thể đạt được cảm giác thành tựu sao? Mẹ nó, tất cả chẳng là cái thá gì!
Chỉ có tiền, Hạ Phàm cố gắng làm việc để bò lên được vị trí trợ lý tổng giám đốc đơn thuần chỉ vì muốn tăng lương, hắn muốn kiếm tiền.
Hạ Phàm nuốt nước miếng, cẩn thận hỏi: “Anh Lục, không biết  tôi có thể hỏi tiền lương của anh là bao nhiêu được không?”
Hứa Yểu từng nói, tiền lương thời gian này của hắn bằng với Lục Dã.
Lục Dã không để ý tới tiền lương, cũng không có sở thích gì đặc biệt, ăn ngủ không cần lo, mỗi tháng hầu như đều để được khoảng chín mươi phần trăm.
Lục Dã trả lời: “Khoảng một triệu.”
Hạ Phàm thở phào một hơi, tiền lương này vẫn thấp hơn lương làm ở Qúy Thị rất nhiều, hơn nữa đi làm ở công ty có thưởng cuối năm, trợ cấp, một năm cộng lại cũng được tầm bốn triệu.
Tâm trạng kích động của Hạ Phàm lập tức bình tĩnh, dù sao suốt cả ngày nay hôm nay đều nghĩ tới kiếm tiền, chỉ có thể mạnh mẽ làm lơ bầu không khí làm việc vui vẻ của nhóm thu tiền Hứa Yểu, khả năng hắn vẫn thích hợp với không khí căng thẳng ở tập đoàn Qúy thị hơn.
Lục Dã bình tĩnh bổ sung thêm: “Lương tháng.”
Hạ Phàm: “…………”
Con ngươi của Hạ Phàm co rút không ngừng….
Lương tháng  một triệu?!!
Lương một năm mười triệu? Người anh em à cậu nghiêm túc sao?
Trong nháy mắt đó, Hạ Phàm đột nhiên cảm thấy cả tinh thần lẫn thể xác đều không ổn.
Lục Dã bình tĩnh nhìn bộ tóc giả trên đầu Hạ Phàm, nói thêm một câu chí mạng: “Đúng rồi, cô Yểu Yểu cũng có cổ phần trong tập đoàn Hứa Thị.”
Đội thuê nhà của Hứa Yểu nghe qua thì đúng là không có danh tiếng bằng ở Qúy thị….nhưng tập đoàn Hứa thị thị khác.
Người làm việc cho Hứa Yểu sau này đều sẽ có kinh nghiệm, lý lịch rất đẹp, Nghiêm Tưởng chính là một ví dụ.
Tâm lý phòng ngự của Hạ Phàm hoàn toàn sụp đổ, nhanh chóng từ khiếp sợ chuyển sang nghiêm túc nhất từ trước đến giờ, tựa như chưa hề có chuyện gì xảy ra, hắn nói:
“Ngày mai tôi muốn về tập đoàn Qúy thị một chuyến.”
Hạ Phàm lập tức lấy điện thoại ra đặt vé máy bay gần nhất trở về Kinh thị.
  
Bạn cần đăng nhập để bình luận