Được Thừa Kế Tài Sản Trăm Tỷ, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà
Chương 37
Người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng bị dọa cho giật mình.
[Đây là giáo viên ở trường đánh sao? Mẹ ơi, trường học kiểu gì vậy?]
[Đây chỉ mới là cánh tay mà thôi, trên người chắc chắn còn đáng sợ hơn nhiều, Tiểu Hàn thật đáng thương, khó trách Hứa Yểu lại đồng cảm nhận cậu ấy.]
[Cứu mạng, đây là chuyện một trường học làm ra sao? Có phải mẹ ruột không vậy? Sao có thể tàn nhẫn như vậy?]
[Nghe trợ lý kia nói không? Trên người không có chỗ nào nguyên vẹn…mẹ ơi, tôi cũng không dám nghĩ.]
Hàn Chiêu cười nhạo một tiếng: “Tôi rõ ràng là một người đàn ông, nhưng lại chính mắt nhìn thấy các bạn học nữ bị cưỡng hiếp.”
Hàn Chiêu từng tận mắt nhìn thấy một bạn học nữ xinh đẹp bị kéo vào nhà vệ sinh, khi đó cậu mới tới còn muốn cứu cô gái đó, đương nhiên cậu không làm được gì cuối cùng còn bị một trận thừa sống thiếu chết.
Phòng livestream lại càng trở nên điên cuồng, làn đạn đều là dấu chấm hỏi.
Hứa Yểu nhìn vẻ mặt thay đổi của Phùng Mỹ Quân, lạnh nhạt nói: “Bà Phùng đây vội vàng muốn tranh làm mẹ của Hàn Chiêu, nhưng mẹ cậu ấy mất rồi, bà cũng vất vả lắm mới đạt được mong muốn sao không làm cho tốt?”
Hứa Yểu nói một câu đơn giản nhưng đủ hàm ý, cô gái trẻ hóng chuyện gần đó buột miệng nói: “Tiểu tam?”
Câu nói này của Hứa Yểu không phải đang nói người đàn bà này là người thứ ba thượng vị lên làm mẹ kế sao?
Tiểu tam thượng vị + ngược đãi con nhà người ta, đúng là hai tội chồng một.
Khuôn mặt Phùng Mỹ Quân lập tức tái xanh, vô cùng xấu xí, bà ta chỉ muốn tìm một cái hố dưới đất mà chui vào.
Độ nổi tiếng của Hứa Yểu đến mức nào, cho dù là một người phụ nữ trung niên như Phùng Mỹ Quân cũng biết, hiện tại mấy người trên mạng livestream có ít nhất cũng cả triệu người nhìn thấy.
Có lẽ tất cả người thân bạn bè, đồng nghiệp ở công ty của bà ta đều đã biết hết những chuyện bẩn thỉu trước đây của mình.
Phùng Mỹ Quân nhìn cánh tay đầy vết thương của Hàn Chiêu, lại không nhịn được rùng mình.
Trước đây bà ta nghe nói học viện Chính Đức do bên quân đội quản lý, nên đã dặn trước cho thằng nhóc này nếm chút khổ sở, lại không nghĩ tới Hàn Chiêu sẽ thảm đến mức này.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Một câu của Hứa Yểu, bà ta chết danh mẹ kế độc ác, có muốn tẩy cũng không sạch, sau này tất cả người thân bạn bè nhìn bà ta đều sẽ có thành kiến, chỉ cần nghĩ tới cũng thấy đáng sợ.
Phùng Mỹ Quân đột nhiên mất đi sự kiêu ngạo ban đầu khi mới tới, lao tới định kéo Hàn Chiêu trở về, liên tục nói: “Cô đừng có nói lảng sang chuyện khác, dù sao nó cũng là trẻ vị thành niên không thể thuê nhà.”
Lại hung dữ nói với Hàn Chiêu một câu: “Nhanh theo tao về gặp ba mày.”
Hàn Chiêu lập tức co rúm lại sau lưng Hứa Yểu, cậu không muốn quay lại nơi bẩn thỉu đó, cũng không dám quay về.
Hứa Yểu cười nhạt một tiếng: “Thất học.”
Hạ Phàm mỉm cười bước ra: “Chắc bà đây không biết, chỉ cần trẻ vị thành niên trên mười sáu tuổi độc lập kinh tế sẽ có thể thuê nhà.”
Chỉ cần kinh tế độc lập!
“Bà Phùng chắc cũng không biết, mấy ngày trước cô Hứa đã mời cậu Hàn Chiêu vào đội thu tiền nhà chúng tôi, cậu ấy có tiền lương.”
Đã hiểu chưa? Bà mẹ kế tiểu tam còn thất học.
Hứa Yểu giơ tay lên khẽ gõ vào gáy Hàn Chiêu một cái: “Đồ ngốc, còn đứng ngơ ở đây làm gì? Quay về ký hợp đồng, đứng bên ngoài không nóng sao?”
Là chủ nhà, cũng là chị gái!
Hàn Chiêu nhìn Hứa Yểu, lại sợ hãi lén nhìn qua Phùng Mỹ Quân, thử thăm dò đi mấy bước vào trong chung cư.
Anh trai bảo vệ nhìn thấy ánh mắt của Hứa Yểu lập tức hiểu ý, tiến lên ngăn cản Phùng Mỹ Quân muốn đuổi theo vào trong.
Nhân viên bảo vệ trực tiếp trở thành bức tường thịt, muốn vượt qua sao? Không có cửa đâu!
Hứa Yểu xoa huyệt Thái Dương, lười biếng nói: “Hôm nay nóng quá.”
Nhân viên nhanh chóng bung dù che cho Hứa Yểu, Hứa Yểu dẫn theo đội thuê nhà chậm rãi đi vào trong, cũng không quay đầu lại, chỉ để lại một bóng lưng đầy khí thế.
Cư dân mạng lập tức choáng váng.
[Wow, wow, wow, chị Yểu ngầu quá! ! Thật sự không sợ phiền phức, trẻ vị thành niên cũng dám cho thuê!]
[Hứa Yểu đúng là thần tiên, các chủ nhà khác mà gặp chuyện này vội tránh còn không kịp, cô ấy còn ra tay giúp đỡ.]
[AAAA mê quá, cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao thằng em trai ở nhà lại thích các chị gái hơn tuổi rồi, tôi cũng thích! Chị gái ngầu quá, xin lỗi trước đây tôi từng hắc Hứa Yểu.]
[Hứa Yểu chính là chủ nhà thần tiên không gì sánh bằng, thằng chồng tôi bạo lực gia đình kéo nhau đến cục cảnh sát, cầu đầu tiên chủ nhà nói chính là bồi thường đồ dùng cho hắn - một cái ghế nhựa.]
[Mẹ kế độc ác xứng đáng bị trừng phạt. Nếu không thích con người ta cũng không đến mức đuổi cùng giết tận như vậy chứ?]
[Có ai biết Hàn Chiêu đang nói đến trường nào không? Tôi vừa nghĩ tới đã thấy sợ.]
Hứa Yểu lật xe?
Không không không, Hứa Yểu chắc chắn không lật xe, hơn nữa cô còn rất dũng cảm! Nói đến bảo vệ khách thuê nhà của mình, cô chắc chắn là người tốt nhất.
Vị thành niên thì sao, Hứa Yểu vẫn dám cho thuê!
Thuê phòng của Hứa Yểu, thật sự có cảm giác an toàn đúng không?
Chủ nhà khác chỉ đến khi thu tiền mới thấy mặt, những lúc khác đều biến mất, chỉ có mình Hứa Yểu.
Chỉ có chủ nhà là Hứa Yểu mới thật sự nghĩ cho người thuê nhà.
Một nhóm người trên mạng kêu gào lại muốn gọi điện tới thuê nhà của Hứa Yểu, gọi không được lại nhắn tin riêng qua weibo chính thức.
Muốn được thuê nhà!
Hàn Chiêu vừa bước ra khỏi cửa thang máy, đã không nhịn được bật khóc, nước mắt vô thức chảy dài trên mặt.
Chu Kỳ ló đầu ra, rõ ràng vừa đã dựa vào ban công theo dõi chuyện xảy ra bên dưới, hắn cũng không nghĩ tới Hàn Chiêu có thể trở về, còn là được chính Hứa Yểu dẫn về.
Chu Kỳ nhỏ giọng nói: “Máy tính và USB đều đang ở nhà cậu.”
Hai chữ nhà cậu càng khiến Hàn Chiêu khóc lớn, khóc đến mức mặt mũi đỏ hết lên, còn liên tục nức nở.
Hứa Yểu ra hiệu cho Lục Dã mở cửa, mấy người bọn họ đi vào phòng.
Trong phòng sạch sẽ gọn gàng, dường như từ đầu đến cuối chưa từng có người vào ở.
Hàn Chiêu vừa khóc vừa nói mỗi ngày hắn đều quét dọn ba lần, cho nên tương đối sạch sẽ.
Hứa Yểu nói Lục Dã lấy hợp đồng thuê nhà ra, tuy đã nói sẽ miễn phí tiền thuê nhà cho Hàn Chiêu, nhưng việc ký hợp đồng thuê nhà vẫn là chuyện phải làm.
Hàn Chiêu đặt bút ký tên, mỗi một nét bút đều cực kỳ nghiêm túc cẩn thận, bàn tay cầm bút run rẩy dừng khoảng một phút mới viết xong tên mình.
Cậu nhìn xung quanh, nơi này chính là nhà của cậu, hơn nữa từ nay về sau còn là danh chính ngôn thuận.
Mà mái nhà này là Hứa Yểu cho cậu.
Hai mắt Hàn Chiêu đỏ bừng nhìn Hứa Yểu, ánh mắt thiếu niên vừa kiên định lại mạnh mẽ, từ nay trở đi hắn có thể trao cả mạng mình cho cô.
Khi tù nhân tuyệt vọng nhất lại gặp được ánh sáng, sau này sẽ chỉ đuổi theo nguồn sáng đó mà thôi.
“Chị Hứa tôi rất ngu ngốc, không có cách nào để trả tiền thuê nhà cho chị, chỉ có thể giúp chị làm chút đồ, rất thô sơ….”
Hàn Chiêu thuận tiện nhận lấy khăn giấy trong tay Hứa Yểu lau sạch nước mắt nước mũi trên mặt, cắm USB vào máy tính một lần nữa, biểu diễn thành quả mới làm cho cô xem.
Hàn Chiêu vô cùng hổ thẹn, cậu biết đội thuê nhà của Hứa Yểu yêu cầu rất cao, trợ lý Hạ Phàm bên cạnh cô nghe nói còn là tổng trợ lý của tập đoàn Hứa Thị, điểm số của cậu cũng chỉ trên mức trung bình, có lẽ cố gắng vẫn đậu được một trường 985 bình thường.
Cậu cũng không có sở trường nghệ thuật gì đặc biệt, Chu Kỳ bên cạnh biết hát biết nhảy còn biết đánh đàn, còn cậu chẳng biết gì cả.
Mấy người Hứa Yểu im lặng nhìn trang web hiện trên màn hình: “…………”
Cậu thật sự quá khiêm tốn rồi.
Trang web này chỉ mới là bán thành phẩm, nhưng đã chạy rất mượt, thiết kế màu xám nhạt cách điệu, ít nhất Hứa Yểu rất hài lòng với mắt thẩm mỹ của Hàn Chiêu.
Ngay cả Hạ Phàm cũng phải khen ngợi Hàn Chiêu, cậu chỉ mượn máy tính người ta dùng mấy ngày đã có thể làm được đến mức này.
Hứa Yểu giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Không, cậu làm rất tốt.”
Hàn Chiêu cười thẹn thùng.
Hứa Yểu nhìn lại thời gian: “Để Hạ Phàm giúp cậu bôi thuốc sau lưng đi.”
Hàn Chiêu liên tục nói cảm ơn, những vết thương khác cậu có thể tự bôi thuốc được nhưng sau lưng đúng là có hơi khó.
Hai người vào phòng ngủ bôi thuốc, Hứa Yểu còn đang thưởng thức trang web Hàn Chiêu mới làm, không lâu sau bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, Lục Dã mở cửa đi vào.
“Cơm hộp tới rồi.”
“Là tôi gọi.” Trong lúc mọi người còn đang ngạc nhiên, giọng nói của Hạ Phàm từ bên trong đi ra.
Hứa Yểu tò mò nhìn hộp xốp, sau khi mở ra mới biết bên trong đều là kem Haagen-Dazs.
Lục Dã không khỏi nhìn về phía Hạ Phàm, chỉ vì cô Hứa nói một câu: “Hôm nay nóng quá”??
Lục Dã: “……”
Lục Dã đột nhiên muốn trở thành fan của Hứa Yểu.
Hứa Yểu mở nắp hộp hương vani và nói với các nhân viên khác: "Đừng đứng im đó nữa, thích vị gì thì lấy đi, tôi mời” Đợi chút nữa chuyển khoản cho Hạ Phàm là được.
Mọi người cũng không khách sáo lựa chọn hương vị mình thích, “Cảm ơn sếp ~”
Hàn Chiêu đứng im một chỗ không dám động đậy, Hứa Yểu đặt thìa lên hôm kem vị vani, đưa cho cậu: “Ngọt lắm, ăn cho đỡ nóng, nếm thử không?”
Hốc mắt Hàn Chiêu lại đỏ lên, cầm thìa xúc một miếng kem nhỏ bỏ vào trong miệng, lại nặng nề gật đầu, cong môi nói: “Đúng vậy, thực ngọt.”
Ăn qua rất rất nhiều đắng cay, cuối cùng hắn cũng cảm nhận được một chút vị ngọt.
*
# Phùng Mỹ Quân #
# mẹ kế #
Hot search trên weibo thật ra được xem như thế giới của người nổi tiếng, thỉnh thoảng cũng sẽ có một chút tin tức khác nhưng để một người bình thường đột nhiên leo lên hot search thì thật sự không phải chuyện đơn giản.
Các tài khoản tiếp thị điên cuồng đăng lại ảnh chụp màn hình, khiến cư dân mạng nhìn thấy cũng giật mình.
[Đây là một mẹ kế độc ác thật sự, gửi con cho người khác bạo hành. Bà ta có phải chịu trách nhiệm hình sự không? ]
[Ba Hàn Chiêu cũng là một kẻ không ra gì, đến cả con ruột của mình cũng có thể đối xử như vậy? Có ai biết ba cậu ấy là ai không?]
[Hứa Yểu quá ngầu, không cho độc phụ kia đưa Hàn Chiêu đi! Tôi sắp thành fan rồi.]
[Tôi là hàng xóm của con yêu tinh già Phùng Mỹ Quân, người đàn bà này phá hoại gia đình nhà người ta, còn nói mình mang thai ép vợ cả ly hôn, thời đó còn ầm ĩ khắp cả khu chúng tôi. Trước đây tôi nghe nói bà ta đưa Hàn Chiêu đến học viện Chính Đức gì đó, thật đúng là tốt không ai bằng!?]
[Học viện Chính Đức? Tin nóng của lầu trên có thật không? Mười năm trước tôi tốt nghiệp ở đây, tuy điều kiện ở mức bình thường nhưng cũng không tệ, đừng bịa đặt lung tung cẩn thận bị kiện ngược lại.]
Phùng Mỹ Quân hoàn toàn bị xã hội cô lập, vừa xuống chung cư đã bị các bà các cô nhổ nước miếng vào mặt, đi mua đồ bị nhận ra cũng không ai bán cho, thậm chí người thân bạn bè cũng kéo bà ta và danh sách đen.
Ba ruột của Hàn Chiêu cũng không khá hơn bai nhiêu, ông ta vốn là giám đốc cấp cao trong công ty, cũng vì chuyện ầm ĩ gần đây mà bị công ty sa thải.
Ba Hàn và Phùng Mỹ Quân có con thứ hai, tiêu dùng vốn đã nhiều, hơn nữa Phùng Mỹ Quân còn ồn ào đòi mua nhà cho con trai, gần như đã dùng hết tiền tiết kiệm, thậm chí còn phải đi vay.
Đột ngột bị sa thải, ba Hàn Chiêu vừa phải đối phó với thông tin trên mạng, vừa lo lắng chuyện kinh tế, muốn vay tiền bạn bè người thân cũng không ai trả lời.
Vợ chồng Phùng Mỹ Quân tức giận muốn đi hỏi luật sư, luật sưkiến nghị bọn họ kiện tội bôi nhọ học viện vào.
Nhưng lúc này Hứa Yểu lại đăng bài lên weibo, một câu nói + một tấm hình.
Hứa Yểu v: Hãy lên tiếng thay người thuê nhà đáng thương của tôi@ Học viện Chính Đức làm phiền đáp lại [ hình ảnh ]]
Hình ảnh là một bài viết dài, phía dưới có chữ ký và dấu vân tay của Hàn Chiêu.
Bài viết này là Hứa Yểu nhờ đàn em khoa tiếng Trung Nghiêm Tưởng tới, nghe Hàn Chiêu thuật lại để viết ra.
Mọi người nhất định phải tin tưởng cách hành văn của tài tử khoa tiếng Trung, không hề bẻ cong sự thật, nhưng qua ngòi bút của Nghiêm Tưởng lại trở thành một bài viết chưa đầy máu và nước mắt.
Nghiêm Tưởng cũng không nhận tiền nhuận bút, lần này viết miễn phí.
Bạn cần đăng nhập để bình luận