Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 2680: Chẳng lẽ bản thái tử liền dễ trêu hạng người?

Chương 2680: Chẳng lẽ bản thái tử là hạng người dễ trêu vào?
"Không sai, Cát Đông Húc này quá mức càn rỡ! Thuộc hạ lập tức triệu tập binh mã công đánh đảo Giang Nam, giết hắn không còn mảnh giáp, cho hắn biết ai mới là chủ nhân thật sự của vùng biển này!" Một nam tử vóc dáng khôi ngô, hung hãn, da ngăm đen, mắt lộ hung quang, sát khí đằng đằng nói.
Nam tử này chính là mãnh tướng đứng đầu dưới trướng thập bát thái tử, Giao Sát.
"Đúng vậy, năm đó Ba Diễn còn biết chủ động đến lấy lòng thập bát thái tử, thập bát thái tử thấy hắn thức thời nên mới để hắn ngồi hưởng bảo địa đảo Giang Nam. Bây giờ Cát Đông Húc kia không biết tốt xấu, chúng ta cứ thẳng tiến đến đảo Giang Nam, chiếm lấy nơi đó." Một nữ tử dáng vẻ yểu điệu, mắt lộ vẻ oán hận nói.
Nữ tử này là một đại tướng khác dưới trướng thập bát thái tử, Xà Cơ, vốn là một con rắn biển tu luyện thành đạo, có gian tình riêng với Ba Diễn. Ba Diễn bị giết, nàng sớm đã hận không thể xông thẳng đến đảo Giang Nam, nhưng vì Cát Đông Húc thực lực quá mạnh, một mình nàng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nay Cát Đông Húc sau khi đến đảo Giang Nam, không những không đến bái kiến thập bát thái tử, ngược lại mời thập bát thái tử đến dự đại điển khai đảo, chọc giận thập bát thái tử, Xà Cơ tự nhiên không bỏ qua cơ hội tốt này.
"Không sai, đảo Giang Nam là một bảo địa, lại gần kề đại lục Lưu Châu, có thể nói là nơi yếu hại để Tây Hải Long cung ta thông đến Lưu Châu. Trước kia giao cho Ba Diễn thì không thành vấn đề, dù sao Ba Diễn không có bối cảnh gì lớn, nhưng Cát Đông Húc này thì không được. Hắn cùng Khuê Túc là huynh đệ kết nghĩa, hắn trấn giữ đảo Giang Nam, một khi Tây Hải Long cung ta và Lưu Châu, thậm chí là Thiên Đình có biến cố gì, đảo Giang Nam sẽ như một con dao nhọn cắm vào lưng Tây Hải ta. Đáng lẽ nếu Cát Đông Húc thức thời một chút, chúng ta còn có thể hoãn binh, âm thầm theo dõi biến động, nhưng giờ xem ra, hắn một lòng hướng về phía Khuê Túc, không hề coi Tây Hải Long cung ta ra gì, tất nhiên không thể để hắn tiếp tục trấn giữ đảo Giang Nam." Một nam tử miệng rộng răng nanh nói.
Nam tử này là một Dạ Xoa Yêu Vương, vốn là bá chủ của một vùng biển phụ cận, sau khi thập bát thái tử được Long Vương phái đến quản lý vùng biển gần đại lục Lưu Châu này, hắn bị thập bát thái tử đánh bại và cưỡng ép thu phục, giờ cũng là một thành viên mãnh tướng dưới trướng thập bát thái tử.
"Cát Đông Húc này xác thực càn rỡ, mọi người nói đều có lý. Nhưng nói thẳng tiến đến đảo Giang Nam, chiếm lấy nơi đó thì quá lỗ mãng. Đừng nói đến việc Cát Đông Húc có thực lực trấn sát Ba Diễn, chắc chắn không phải hữu danh vô thực, chúng ta muốn trấn áp hắn không dễ dàng như vậy. Chỉ riêng việc Cát Đông Húc là nghĩa đệ của Khuê Túc, chúng ta muốn tấn công đảo Giang Nam phải suy nghĩ lại kỹ càng." Một lão giả đầu mọc đôi sừng rồng như san hô lên tiếng.
Lão giả này là một lão Long của Tây Hải Long cung, tên là Ngao Thận, không chỉ thực lực cường đại mà còn lão thành ổn trọng, được Tây Hải Long Vương cố ý phái đến để phụ tá thập bát thái tử.
"Vậy theo ý của Ngao Thận huynh, thập bát thái tử còn phải đi gặp hắn trước sao?" Giao Sát vẻ mặt bất mãn nói.
"Đương nhiên không phải!" Ngao Thận lắc đầu nói, "Đảo Giang Nam chẳng qua chỉ là một hòn đảo trên Tây Hải, thập bát thái tử thân phận cao quý thế nào, lẽ nào lại phải đi gặp hắn trước?"
"Không phải vậy, cũng không đi tấn công đảo Giang Nam, lẽ nào cứ để mặc hắn gióng trống khua chiêng tổ chức đại điển khai đảo sao? Người ngoài không biết, còn tưởng là bản thái tử sợ uy danh của Cát Đông Húc hắn!" Thập bát thái tử trời sinh tính kiêu ngạo, nghe vậy nhíu mày, vẻ mặt bất mãn nói.
"Thái tử sao có thể sợ một đảo chủ Giang Nam chứ? Chỉ là vì hắn không đến bái kiến thái tử trước mà chúng ta đã phát binh tấn công đảo Giang Nam thì lý do này khó mà thuyết phục. Khuê Túc kia là Túc chủ đứng đầu trong bảy Túc của Bạch Hổ Linh Cung, trời sinh dũng mãnh, không phải hạng người dễ trêu vào." Ngao Thận nói.
"Hừ, chẳng lẽ bản thái tử là hạng người dễ trêu vào?" Thập bát thái tử nghe vậy càng thêm bất mãn nói.
Tây Hải Long Vương tuy thực lực không bằng cung chủ Bạch Hổ Linh Cung, nhưng thân là Long Vương, xét về thân phận cũng không hề kém Tứ Linh Cung chủ bao nhiêu. Thập bát thái tử thân là con trai của Long Vương, từ một góc độ nào đó, thân phận có thể sánh ngang với Túc chủ, hơn nữa thập bát thái tử từng bái một vị Hộ pháp vương của Di Giáo làm thầy, trong Di Giáo cũng có thế lực không nhỏ.
Chính vì thế, thập bát thái tử rất kiêu ngạo. Dù biết rõ Cát Đông Húc có thực lực trấn sát Ba Diễn, lại có Khuê Túc chống lưng, nhưng khi nghe chúng tướng ầm ĩ đòi tiến đánh đảo Giang Nam, hắn không những không ngăn lại mà trong lòng ngược lại có chút ý động.
"Khụ khụ, đương nhiên không phải. Chỉ là Khuê Túc dù sao cũng rất lợi hại, nếu không cần thiết thì vẫn không nên chủ động gây sự chính diện với hắn." Ngao Thận nói.
"Vậy ngươi nói phải làm sao? Nếu không để một tên càn rỡ chiếm cứ trên Tây Hải này, về sau ta trong lòng sẽ không thoải mái!" Thập bát thái tử trong lòng cũng có phần kiêng kỵ Khuê Túc, nghe vậy cố nén bất mãn, hỏi.
"Bẩm thái tử, lão thần đã nghe ngóng được. Cát Đông Húc kia không chỉ khiến thái tử nổi giận mà còn chọc Xung Hư Tiên Vương tức giận. Xung Hư Tiên Vương đã thả ra tin đồn, chỉ trích kẻ này, lại ra lệnh cho các Tiên quan dưới trướng không được tham gia đại điển khai đảo, e rằng đến lúc đó không có mấy ai đến dự. Vì vậy, cho dù thái tử không làm gì thì Khuê Túc và Cát Đông Húc đến lúc đó cũng sẽ mất hết mặt mũi. Đương nhiên, Tây Hải này vẫn là do Tây Hải Long cung ta định đoạt, Cát Đông Húc muốn tổ chức đại điển khai đảo trên biển cả, nếu thái tử không ra chỉ thị gì, khó tránh khỏi khiến người khác coi thường, thậm chí có người cho rằng chúng ta sợ đảo chủ Giang Nam."
"Vậy nên, chúng ta chắc chắn phải làm chút gì đó. Nhưng không phải trực tiếp tấn công đảo Giang Nam, mà là nhân ngày đại điển khai đảo sẽ tìm ba mươi sáu đảo xung quanh Giang Nam để khai đao. Lão thần nghe nói, Cát Đông Húc nhập chủ đảo Giang Nam chưa bao lâu thì Vân Hạc tiểu nhi đã đến bái kiến hắn, tỏ ý thần phục." Ngao Thận lộ ra vẻ âm hiểm nói.
"Nhân ngày đại điển khai đảo mà tìm ba mươi sáu đảo để khai đao?" Thập bát thái tử ngẩn ra, lập tức ngửa mặt lên trời cười ha hả: "Ha ha, kế này hay, hay lắm! Bản thái tử ngược lại muốn xem Cát Đông Húc kia sẽ ngồi yên mặc kệ hay là muốn quản?"
"Nếu hắn ngồi yên mặc kệ thì mặt mũi coi như bị bản thái tử đánh cho vang trời, nếu hắn muốn nhúng tay thì đừng trách bản thái tử nổi giận, thừa cơ công chiếm đảo Giang Nam, khi đó dù lão nhi Khuê Túc cũng không thể nói gì hơn."
"Không sai, chỉ cần Khuê Túc không nhúng tay thì với Cát Đông Húc và đám người của hắn, chúng ta muốn công chiếm đảo Giang Nam có gì khó?" Dạ Xoa Yêu Vương hai mắt sáng lên nói.
"Khuê Túc là một trong bảy Túc của Bạch Hổ Linh Cung, đại diện cho Bạch Hổ Linh Cung, nếu trong tình huống Cát Đông Húc chủ động đến tấn công chúng ta mà hắn dám nhúng tay vào thì thật sự sẽ gây ra tranh chấp giữa Bạch Hổ Linh Cung và Tây Hải Long cung, hậu quả đó hắn gánh không nổi. Huống hồ, Tiên Vương dù sao cũng là chủ của Lưu Châu, Khuê Túc nói đến cũng phải chịu sự quản thúc của Tiên Vương, nếu Khuê Túc liều mạng nhúng tay vào tình huống đó, Tiên Vương há lại bỏ lỡ cơ hội trước mặt mọi người khiển trách hắn, làm mất mặt hắn?" Ngao Thận lộ vẻ đắc ý âm hiểm nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận