Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 2467: Nửa năm này nhiều để tiền bối quan tâm

"Liễu Hoàng, tiểu tử trong thân thể ta bây giờ mới chỉ là nửa Đạo Tiên đã có thực lực kinh khủng như vậy, nếu cho hắn thêm thời gian nữa, thành tựu tương lai nhất định không thể lường được. Đến lúc đó, nếu ta còn chưa bị bắt lại chính pháp, ngươi liên thủ với hắn giết ta cũng dễ dàng thôi! Thời gian còn dài, hà tất phải tranh nhất thời?" Thôn Thiên thấy Liễu Hoàng có vẻ dao động, không khỏi mừng rỡ, vội vàng khuyên tiếp.
Đến giờ phút này, trận chiến này, tổng thể mà nói hắn vẫn ở thế yếu, thật muốn liều đến căn cơ Đạo chủng, tám chín phần mười người chết là hắn, còn Liễu Hoàng và Cát Đông Húc nhiều nhất là bị thương nghiêm trọng hơn, chứ không lập tức mất mạng!
"Thôn Thiên lão nhi, ngươi nói cũng có lý! Vậy ngươi mở ra huyết sắc thế giới trước đi, thả chúng ta ra ngoài trước!" Cát Đông Húc nói.
Lời Thôn Thiên vừa nói không chỉ cho Liễu Hoàng nghe mà còn cho Cát Đông Húc, nên Cát Đông Húc ở trong huyết sắc thế giới đương nhiên nghe rõ mồn một.
"Ha ha, đạo hữu quả nhiên là người sáng suốt, ta lập tức thả các ngươi ra." Thôn Thiên thấy Cát Đông Húc đồng ý thì vô cùng mừng rỡ, thậm chí sợ hắn đổi ý nên lập tức thôi động huyết sắc thế giới.
Chỉ thấy trong huyết sắc thế giới, huyết khí bốc lên hai bên, dần hiện ra một đường hầm khổng lồ.
"Ha ha, Thôn Thiên ngươi bị lừa rồi!" Cát Đông Húc cười lớn một tiếng, thừa dịp Thôn Thiên lơi lỏng cảnh giác, phân tâm, đột nhiên từng đạo khí tức khủng bố xông ra, chính là bốn mươi tám vị Tiên nhân của Kim Liệt và sáu nàng Liễu Giai Dao, còn có năm mươi ngàn đại quân Phệ Kim Thị Huyết Long Nghĩ.
Sáu nàng Liễu Giai Dao tuy bình thường ở trong động thiên thế giới, vì có quan hệ với Cát Đông Húc, ngày đêm cảm ngộ vận chuyển pháp tắc thiên đạo trong động thiên thế giới, nhưng muốn trưởng thành vẫn cần ma luyện nên trong trận chiến này Cát Đông Húc cũng thả sáu nàng ra.
Ngoài phục binh trong động thiên thế giới ra, Cát Đông Húc còn tế ra Thôn Thiên Túi, ném vào huyết sắc thế giới, miệng túi mở rộng, huyết vụ cuồn cuộn tràn vào.
Lại có lực lượng hỗn loạn cường đại, cuồng bạo vô song từ trong động thiên thế giới tràn ra, chính là lực lượng của Già Na Da.
Cát Đông Húc trấn sát Già Na Da trong động thiên thế giới, lực lượng hỗn loạn của nó cực kỳ hùng hậu, trong thời gian ngắn động thiên thế giới căn bản không thể chuyển hóa chúng thành lực lượng có thứ tự.
Động thiên thế giới còn không kịp chuyển hóa lực lượng hỗn loạn của Già Na Da thành lực lượng có thứ tự trong thời gian ngắn, huống chi là huyết sắc thế giới của Thôn Thiên.
Lực lượng hỗn loạn này vừa xông vào huyết sắc thế giới lập tức như vòi rồng càn quét, khiến bên trong long trời lở đất, không biết bao nhiêu huyết vụ bị cuốn tan.
Dù Thôn Thiên cáo già đến đâu cũng không thể ngờ Cát Đông Húc còn siêu cấp át chủ bài chưa tung ra, không chỉ ba vị Đạo Tiên, vô số nửa Đạo Tiên, Chân Tiên lợi hại, đại quân cổ trùng, thậm chí cả lực lượng hỗn loạn của Ma Vương, cả Thôn Thiên Túi được luyện từ gân xương da giáp của Đạo Tiên Thao Thiết bộ tộc nữa!
"Ngươi!" Thôn Thiên vừa sợ vừa giận, vội vàng thôi động lực lượng trấn áp.
Nhưng lực lượng của Cát Đông Húc quá mức kinh khủng, lại đột ngột, Thôn Thiên vừa tập hợp chút huyết sắc lực lượng còn sót lại đã bị phá tan như bẻ cành khô, thế giới chân thật trong cơ thể hắn lộ ra, ngũ tạng lục phủ hiện rõ mồn một.
Đại quân Phệ Kim Thị Huyết Long Nghĩ thấy trái tim đang đập kia thì lập tức như quỷ đói đầu thai, phô thiên cái địa lao về phía trái tim to như ngọn núi máu kia.
Sáu mươi hai tôn Bạt và đám người Kim Liệt càng không nhàn rỗi, đồng loạt bộc phát toàn lực, thỏa thích phá hoại trong cơ thể Thôn Thiên.
"Giết!" Liễu Hoàng nào có ít kinh nghiệm, thấy Thôn Thiên toàn thân run rẩy, trên thân lồi lõm nhấp nhô, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang ầm ầm, máu tươi phun ra từ khắp nơi trên cơ thể cao lớn, làm sao không biết cơ thể Thôn Thiên có biến, lập tức toàn lực xung phong liều chết.
Thôn Thiên lúc này dồn gần hết lực lượng ít ỏi còn sót lại để trấn áp bạo động trong cơ thể, Liễu Hoàng toàn lực xung phong liều chết như vậy hắn căn bản không còn sức ngăn cản, huyết sắc cự đao bị đánh rơi ngay, không kịp nhấc tay lên đỡ.
Thực lực của Liễu Hoàng đến mức nào, chẳng mấy chốc Thôn Thiên đã bị lột da, trúng hơn mười kiếm, kiếm nào kiếm nấy đều thấy xương thịt, máu tươi trào ra.
"Ta hận a!" Thôn Thiên ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể cuối cùng sụp đổ, Đạo chủng vỡ năm xẻ bảy, lực lượng cuồng bạo như hồng thủy vỡ đê xông ra tứ phía.
"Trấn áp!" Một ngọn núi vàng khổng lồ từ trên trời rơi xuống, rủ xuống ức vạn đạo kim hà, đáp xuống trên tử phủ của Thôn Thiên, như cột trụ vững chắc, ngăn cản trùng trùng điệp điệp lực lượng kinh khủng đang tuôn ra từ bên trong.
Gần như cùng lúc, ba vị Đạo Tiên, Cát Đông Húc và Minh Long Vương đứng vững tứ phương, toàn thân đạo lực trào dâng, ngăn chặn "dòng nước lũ" tràn qua bên ngọn núi Kim Long.
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Phản công trước khi chết của Thôn Thiên còn kinh khủng hơn cả Thôn Lĩnh, cũng may Cát Đông Húc đã có kinh nghiệm, hơn nữa lực lượng của Thôn Thiên đã hao tổn bảy tám phần, phản công vội vàng dù lợi hại hơn Thôn Lĩnh cũng có hạn.
Đạo lực cuồng bạo kinh khủng rất nhanh rút đi như thủy triều mãnh liệt, Thôn Thiên một mệnh ô hô!
Thân thể cao lớn ầm một tiếng nện xuống tinh cầu, khiến tinh cầu rung chuyển kịch liệt, xuất hiện từng vết nứt.
Từng tàn phá hồn phách dồn dập từ trong thân thể cao lớn này muốn bỏ chạy tứ phía.
"Thôn Thiên chết như vậy!" Liễu Hoàng nhìn hồn phách chạy tán loạn vẫn có chút không tin mọi chuyện là thật, cả người ngây ra tại chỗ, nhìn hồn phách bỏ chạy.
Hắn không ra tay cản trở vì nơi này là thế giới hỗn loạn, khắp nơi là lực lượng hỗn loạn. Hồn phách Thôn Thiên nếu bảo trì hoàn chỉnh có lẽ còn một tia hy vọng chạy trốn, nhưng sau trận chiến này hắn đến hồn phách cũng tan nát, hóa thành những mảnh tàn khuyết không trọn vẹn, làm sao có thể sinh tồn tiếp trong thế giới hỗn loạn này, e là chưa bay được bao xa đã bị xoắn thành tro bụi, hóa thành một làn khói xanh, không còn tồn tại.
Giờ phút này, hồn phách hắn bốn phía bỏ chạy chẳng qua chỉ là bản năng cầu sinh thôi!
Giữa lúc Liễu Hoàng ngẩn người nhìn hồn phách bỏ chạy, đột nhiên một chiếc ô bay ra từ chỗ thân thể khổng lồ của Thôn Thiên vỡ tan, mở ra trên không tinh cầu.
Lập tức hào quang đầy trời, ức vạn đạo thụy khí từ chiếc ô lớn buông xuống tứ phía, phong tỏa một khu vực và cả những hồn phách đang chạy trốn.
"Thôn Lĩnh Xích Hà Già Thiên Tán!" Thân thể Liễu Hoàng chấn động mạnh, kinh hô.
"Chính là Thôn Lĩnh Xích Hà Già Thiên Tán!" Một giọng nói vang lên bên tai Liễu Hoàng, Cát Đông Húc từ chỗ thân thể khổng lồ của Thôn Thiên vỡ tan bước ra.
"Nửa năm nay nhiều để tiền bối quan tâm, xin thứ tội!" Cát Đông Húc đi đến trước mặt Liễu Hoàng, quỳ một chân xuống đất ôm quyền nói.
Liễu Hoàng thấy Cát Đông Húc quỳ một gối trước mặt mình thì giật mình tỉnh lại, vội đỡ hắn dậy, ánh mắt nhìn hắn vô cùng phức tạp.
"Hai trăm tuổi đầu, liên tiếp trấn sát hai vị Thao Thiết Đạo Tiên! Đáng sợ thật đáng kính!" Liễu Hoàng vừa cảm khái vừa kinh hãi thán phục.
"Nếu không có tiền bối tương trợ, vãn bối đâu có cơ hội trấn sát Thôn Thiên và Thôn Lĩnh hai hung đồ!" Cát Đông Húc vội vàng nói.
"Dù không có ta giúp, chỉ cần cho ngươi thêm chút thời gian ngươi cũng nhất định độc lập trấn sát được Thôn Thiên và Thôn Lĩnh." Liễu Hoàng nói.
Cát Đông Húc nghe vậy không phủ nhận, chỉ có chút ngượng ngùng cười cười.
Hắn có lòng tin này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận