Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 2433: Truy cùng trốn

**Chương 2433: Truy cùng trốn**
"Cứ mang theo thế này không ổn, nhất định phải nhanh chóng thoát khỏi tên tặc này, luyện hóa Cửu Dương tiểu nhi!" Thôn Lĩnh thấy không thể thoát khỏi Liễu Hoàng, thương thế trên người không ngừng tăng thêm, mà Cát Đông Húc ở trong thân thể còn càng làm càng dữ dội, không khỏi âm thầm lo lắng.
"Nhưng tốc độ của ta không bằng lão già Liễu Hoàng, tạo dựng hư không thông đạo lại cần thời gian, xem ra muốn trốn về Câu Ngô Sơn là không thể nào. Để thực hiện kế hoạch hôm nay, chỉ có thể mượn cửu thiên tầng cương phong ngăn cản bước chân của lão già Liễu Hoàng, trốn sang trọng thiên khác, tìm một chỗ trốn rồi luyện hóa Cửu Dương tiểu nhi sau." Âm thầm suy tính trong lúc cấp bách, Thôn Lĩnh nhanh chóng thay đổi chủ ý.
"Oanh! Oanh! Oanh!" Từng đạo dây xích máu từ trên cao rủ xuống, rơi đập xuống biển lửa, nhấc lên sóng lửa ngập trời, phát ra tiếng vang kinh thiên động địa.
"Thôn Lĩnh, ngươi trốn không thoát đâu, mau thả Cửu Dương ra. Nếu không một khi Cửu Dương phá thể mà ra, ngươi không chỉ tổn thương bốn bàn tay đâu." Liễu Hoàng càng hung hăng kích động cánh chim, biển lửa bị dây xích máu đập ra rất nhanh khép lại, hướng phía Thôn Lĩnh mãnh liệt mà đi, muốn bao phủ hắn.
"Mơ tưởng!" Thôn Lĩnh gầm thét, từng đạo dây xích máu lần nữa từ miệng máu rủ xuống, nhưng lần này dây xích máu không đợi Chu Tước Chân Hỏa đốt cháy, liền tự động đứt rơi, như những ngôi sao băng màu máu xẹt qua bầu trời, rơi xuống biển lửa, sau đó nổ tung.
Từng đạo dây xích máu ẩn chứa lực lượng huyết khí bành trướng, trong nháy mắt nổ tung, uy lực như thiên băng địa liệt, biển lửa bị nổ thành từng đoàn từng đoàn hỏa diễm bay tứ phía. Liễu Hoàng chưởng khống biển lửa cũng vì lực lượng bộc phát trong chớp mắt này mà thân bất do kỷ lùi lại phía sau.
"Thôn Lĩnh còn chưa đến mức sơn cùng thủy tận, vì sao lại bỏ qua nhiều dây xích máu khổ cực tu luyện mà thành như vậy?" Đạo Tiên quan chiến thấy thế lộ vẻ kinh ngạc.
Liễu Hoàng cũng kinh nghi, đồng thời trong lòng có dự cảm không tốt xông lên.
Trong lúc mọi người kinh nghi, Thôn Lĩnh đã thừa dịp lực bộc phát trong nháy mắt này hóa thành một đạo cầu vồng máu bay lên trời.
"Không được! Thôn Lĩnh chuẩn bị trốn sang đệ nhị trọng thiên!" Sắc mặt Liễu Hoàng đại biến.
"Mưu kế hay, có cửu thiên cương phong ngăn cản, ưu thế tốc độ của Liễu Hoàng không phát huy được!" Những người khác thấy thế bừng tỉnh đại ngộ.
"Thôn Lĩnh, ngươi trốn đi đâu!" Lúc Liễu Hoàng biến sắc, đã sớm kích động cánh chim, hóa thành một đạo hỏa quang theo sát xông lên trời.
"Liễu Hoàng, hôm nay ngươi làm tổn thương ta, chờ ta luyện hóa Cửu Dương tiểu nhi xong sẽ từ từ tính sổ với ngươi!" Thôn Lĩnh thấy Liễu Hoàng còn không chịu từ bỏ, gấp đuổi theo, từng tiếng gầm thét, từng đạo dây xích máu từ trên cao buông xuống dưới, chặn không gian Liễu Hoàng xông lên.
Nhưng Liễu Hoàng là phi cầm, trong không trung không chỉ tốc độ nhanh, mà còn biến hóa cực kì nhanh nhẹn.
Thôn Lĩnh chỉ có thể phong tỏa một phần không gian lên cao, không phong tỏa được toàn bộ.
Liễu Hoàng như tia chớp, từ phía dưới bay xéo lên trên, né tránh không ít dây xích máu, trong nháy mắt lại lần nữa tới gần Thôn Lĩnh.
Nhưng những điều này Thôn Lĩnh đã sớm tính đến.
Việc "gãy đuôi cầu sinh" và dây xích máu rủ xuống từ trên cao, liên tiếp hai lần kéo dài, đã đủ để Thôn Lĩnh đến trước cửu thiên tầng cương phong một bước.
"Ha ha, lão nhi Liễu Hoàng không cần tiễn!" Thôn Lĩnh vọt thẳng vào cửu thiên tầng cương phong.
Cương phong như đao, từ bốn phương tám hướng gào thét đến, lại có vô tận lôi điện, băng hỏa, nhao nhao rơi xuống. Còn có những khối thiên thạch to lớn ẩn chứa thổ nguyên lực khủng bố, trong cửu thiên tầng cương phong như lũ quét.
Nếu là bình thường, với tu vi Đạo Tiên của Thôn Lĩnh, tự nhiên có thể bình tĩnh tế ra pháp bảo, thi triển đạo pháp, tránh hoặc ngăn cản mọi công kích trong cửu thiên tầng cương phong.
Nhưng bây giờ Thôn Lĩnh làm sao có thời giờ cân nhắc né tránh và ngăn cản các loại công kích trong cửu thiên tầng cương phong, hắn dùng phương thức cuồng bạo dã man nhất, trực tiếp xông thẳng qua.
"Rầm rầm rầm!"
"Bùm bùm!"
Tu vi của Thôn Lĩnh cao đến đâu, cú đâm mạnh này khiến thiên thạch nhao nhao bạo liệt, lôi điện, băng hỏa và các loại cuồng phong bị xông đến hỗn loạn hơn.
Xung kích càng hỗn loạn, tự nhiên gây ra càng nhiều trở ngại cho Liễu Hoàng theo sau.
"Thôn Lĩnh!" Liễu Hoàng rống giận, cũng mạnh mẽ đâm tới như Thôn Lĩnh.
Chỉ là như vậy, ưu thế tốc độ của Liễu Hoàng ở đây không còn chút nào, thậm chí vì chậm một bước mà nhận trở ngại nhiều hơn.
Cũng may Thôn Lĩnh bị thương nặng hơn, lại cần phân tâm trấn áp Cát Đông Húc, coi như dẫn trước một bước, đảo loạn cửu thiên tầng cương phong, tạo thêm trở ngại cho Liễu Hoàng phía sau, nhưng tốc độ tiến lên cũng chỉ dẫn trước Liễu Hoàng một chút, muốn triệt để thoát khỏi hắn truy kích vẫn rất khó khăn.
"Đáng chết, lão nhi Liễu Hoàng!" Thôn Lĩnh thấy không thoát khỏi Liễu Hoàng, vừa vội vừa giận.
Rất nhanh hai người một trước một sau xuyên qua cửu thiên tầng cương phong, đến nhị trọng thiên.
Nhị trọng thiên này khác với tầng thứ nhất, đại địa ở đây tách rời, từng khối bồng bềnh trên bầu trời mênh mông.
Giữa các khối đại địa, có những nơi mây bao quanh bồng bềnh, có những nơi là hư không hắc ám, không ai biết bên trong ẩn giấu hung hiểm gì.
Trên từng khối đại địa có núi non sông ngòi, có hồ nước biển cả, những nơi này đại đa số sương độc bao phủ, rừng thiêng nước độc, hiếm tiên linh khí, tràn đầy nơi.
Trên từng khối đại địa phiêu phù ở bầu trời mênh mông cũng sinh sống các loại sinh linh, chỉ là so với tầng thứ nhất thì số lượng ít ỏi, hoang vắng.
Thôn Lĩnh đến đệ nhị trọng thiên, không dám dừng chân, trực tiếp xuyên qua, tiến vào cửu thiên tầng cương phong khác.
Uy lực của cửu thiên tầng cương phong này hơn nhất trọng thiên.
Nhưng với Thôn Lĩnh, uy lực của cửu thiên tầng cương phong này còn chưa đủ để ngăn cản bước tiến của hắn.
Hắn tiếp tục một đường mạnh mẽ đâm tới, xông qua cái thứ hai cửu thiên tầng cương phong.
Vì uy lực của cửu thiên tầng cương phong tăng lên, Liễu Hoàng bước vào sau bị quấy nhiễu càng thêm lợi hại, khoảng cách dần bị kéo ra.
Thôn Lĩnh thấy khoảng cách kéo ra thì vui mừng, chỉ là muốn hoàn toàn hất Liễu Hoàng ra thì còn thiếu.
Thôn Lĩnh liên tiếp xông vào tứ trọng thiên, đến tầng thứ năm mới hất Liễu Hoàng ra.
Nhưng Thôn Lĩnh không dám lập tức quay lại, một là sợ bị Liễu Hoàng đuổi đến phát hiện, hai là trận chiến này hắn bị thương nghiêm trọng, tốn quá nhiều sức, phải nhanh tìm một chỗ luyện hóa Cát Đông Húc, nếu không một khi xảy ra biến cố thì hắn không ứng phó được.
Cửu thiên Giới dù đã là đại thế giới, nhưng nó vẫn như động thiên thế giới của Cát Đông Húc, còn đang không ngừng thai nghén phát triển.
Tầng thứ nhất là căn cơ của nó, cũng là trọng thiên phát triển hoàn thiện nhất, còn lại bát trọng thiên là nơi nó thai nghén phát triển sau này, nhiều nơi vẫn là nơi chưa mở, có cơ duyên ẩn núp bên trong, nhưng càng nhiều là hung hiểm, không phải Tiên nhân bình thường có thể xông xáo.
Cho nên phần lớn môn phái, gia tộc cổ xưa vẫn đặt căn cơ ở tầng thứ nhất. Một số Đạo Tiên, Đạo Chủ đã đi khắp nhiều nơi ở tầng thứ nhất, ghét bỏ tầng thứ nhất ồn ào, thị phi ân oán nhiều, bất lợi cho thanh tu, nên chuyển đến trọng thiên khác để thăm dò những lĩnh vực chưa biết, tìm kiếm cơ duyên và thăm dò đại đạo, thứ hai là để mở động thiên, chiếm trước một mảnh địa bàn ở những trọng thiên khác.
Tầng thứ năm có nhiều khu vực chưa khai phá hơn so với đệ nhị trọng thiên.
Dưới bầu trời, có những mảng lớn hư không hắc ám, có những khu vực mây trắng mênh mông bao phủ, không ai biết trong đó có đại địa hay Tiên gia động thiên hay không.
Thôn Lĩnh dù đã đến tầng thứ năm, đại khái phân rõ phương hướng, liền hóa cầu vồng đi về hướng đông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận