Đô Thị Siêu Cấp Y Thánh

Chương 2572: Phía dưới chính là Hà Đà Giang Long cung

Chương 2572: Phía dưới chính là Hà Đà Giang Long cung
"Ngươi hà tất phải thế?" Cát Đông Húc thấy bàn tay ngọc thon dài vươn ra, ẩn chứa vô cùng ngưng luyện âm nhu lực lượng, không khỏi cười khổ lắc đầu, thu tay về.
"Có thể xưng hô ngươi một tiếng lão sư là phúc khí của ta!" Linh Miểu đáp lời, rồi quỳ xuống cung kính bái Cát Đông Húc ba cái, nói: "Đa tạ lão sư chỉ điểm, học sinh thụ giáo!"
"Ngươi đứng lên đi. Đã ngươi gọi ta một tiếng lão sư, trong tay ta tạm thời cũng không có lễ vật gì thích hợp để ban cho ngươi, vậy thì đi Hà Đà Giang Long cung lấy một cây gân rồng ban cho ngươi, chắc là tương đối thích hợp với ngươi." Cát Đông Húc tiến lên đỡ Linh Miểu dậy, nói.
"Gân rồng!" Sâu trong đáy mắt Linh Miểu bỗng nhiên lóe lên hai đạo hàn quang lạnh lẽo.
"Đi thôi! Mang theo một ít môn nhân con cháu cùng tiến đến, thuận đường thu hồi lại sơn môn một lần nữa." Cát Đông Húc gật đầu nói.
"Vâng, lão sư!" Linh Miểu hơi khom người đáp.
Dứt lời, hai người chuẩn bị rời khỏi đại điện, thì Long Ất Kim dẫn Phương Sở tiến vào.
Lúc Cát Đông Húc cho Linh Miểu thịt nướng thụ đạo, có Long Ất Kim và Long Ất Tuyết trông coi đại điện, tránh cho đệ tử Linh Hà Tông không biết nặng nhẹ quấy rầy Linh Miểu tu hành ngộ đạo.
"Có chuyện gì?" Linh Miểu hỏi.
"Khởi bẩm lão tổ, Hà Đà Giang Long cung không biết từ đâu biết được Thải Linh chín người kéo xe trở về Linh Hà Tông, còn tưởng rằng Cẩm Kim và Diệp Tầm Vân đến bái phỏng Linh Hà Tông ta, đặc biệt phái người đến thông báo, nói Thôi Sơn Tiên Quân đến Hà Đà Giang cùng Lưu Hà Sơn để tuần tra, muốn bọn họ trở về bái kiến. Đệ tử không biết phải trả lời bọn họ thế nào, nên đến đây xin chỉ thị lão tổ." Phương Sở đáp, sắc mặt lộ vẻ lo lắng.
Đối với hắn mà nói, Thôi Sơn Tiên Quân có địa vị cao hơn Cát Đông Húc rất nhiều, không phải người mà Cát Đông Húc có thể trêu chọc. Bây giờ Thôi Sơn Tiên Quân đích thân đến Hà Đà Giang và Lưu Hà Sơn tuần tra, chuyện này tự nhiên khó giải quyết.
"Đúng dịp vậy sao, vậy thì mang luôn người của Long cung phái tới đi cùng!" Cát Đông Húc đáp lời Phương Sở, không phải Linh Miểu.
"Cái này..." Phương Sở không hiểu ý của Cát Đông Húc, ngẩn người.
"Hết thảy nghe lão sư an bài." Linh Miểu nghe vậy hơi khom người đáp.
"Lão sư?" Phương Sở chấn kinh trong lòng. Phải biết rằng thực lực của Linh Miểu dù không bằng Cát Đông Húc, cũng là nhân vật Đạo Tiên, có mấy ai xứng đáng với danh xưng "lão sư" của nàng!
"Đi thôi, triệu tập các đệ tử Chân Tiên trong môn, theo bản tổ và lão sư đi Long cung một chuyến." Linh Miểu phảng phất như không thấy biểu tình kinh sợ của Phương Sở, phân phó.
"Vâng, lão tổ. Nhưng người của Long cung đến đây không gặp được Cẩm Kim và Diệp Tầm Vân, chắc chắn sẽ không chịu đi cùng chúng ta, vậy phải làm sao?" Phương Sở đè nén sự chấn kinh trong lòng, hỏi xin chỉ thị.
"Việc đó không phải do bọn họ quyết định. Nếu hắn không đi, ngươi cứ bắt hắn lại!" Linh Miểu đáp.
"A!" Phương Sở thất thanh.
Hắn vừa nói rõ ràng rằng Thôi Sơn Tiên Quân đến tuần tra là muốn nhắc nhở Cát Đông Húc thả Cẩm Kim và Diệp Tầm Vân, đừng làm lớn chuyện. Ai ngờ, lão tổ lại muốn bắt cả người của Long cung phái tới truyền tin.
"Nghe không hiểu sao? Còn không đi làm!" Linh Miểu thấy Phương Sở kinh hãi, sắc mặt hơi trầm xuống.
"Vâng, đệ tử đi làm ngay!" Phương Sở do dự một chút, rồi nghiến răng, trong mắt lộ vẻ liều lĩnh, khom người với Linh Miểu rồi xoay người rời đi với sát khí đằng đằng.
"Không phá thì không xây được! Trải qua lần này cản trở cũng là chuyện tốt, để tôi luyện tâm chí của bọn họ, chỉ đáng thương cho những đệ tử đã chết." Linh Miểu thấy Phương Sở mang sát khí đằng đằng rời đi, vừa mừng vừa cảm thán.
"Chuyện đời luôn như vậy, khó mà vẹn toàn đôi bên!" Cát Đông Húc nghe vậy cũng có chút xúc động.
Trong lúc cảm khái, vài chục tên Chân Tiên áp giải một vị Chân Tiên mặc cẩm bào đến, hộ tống còn có chín vị Thải Điểu Tiên kéo xe.
"Bái kiến lão tổ, bái kiến Cát tiền bối!" Các Chân Tiên cúi đầu đồng thanh.
"Linh Miểu lão tổ, đây là ý gì? Chẳng lẽ muốn tạo phản?" Vị Chân Tiên mặc cẩm bào không cúi đầu theo mà sắc mặt khó coi, chất vấn.
"Lão sư, người đã đông đủ, mời lên xe." Linh Miểu không phản ứng vị Chân Tiên cẩm bào kia mà cúi người chào Cát Đông Húc.
"Lão sư!" Chân Tiên cẩm bào nghe vậy giật mình, thầm nghĩ: "Chẳng trách Linh Miểu lão tặc đột nhiên thay đổi thái độ, thì ra là mời người đến giúp đỡ. Nhưng người kia nhìn lắm cũng chỉ nửa bước Đạo Tiên, Linh Miểu sao lại gọi hắn là lão sư? Chẳng lẽ hắn lợi hại hơn Đạo Tiên?"
Trong lúc Chân Tiên cẩm bào âm thầm khó hiểu, Cát Đông Húc vung tay áo, năm mươi ngàn cổ tiên đại quân được thả ra, đen nghịt bao phủ Linh Hà Tông, tản ra khí tức vô cùng kinh khủng.
Vị Chân Tiên cẩm bào vốn còn muốn tiếp tục chất vấn Linh Miểu, thấy vậy lập tức im miệng, toàn thân lạnh toát, như rơi xuống hầm băng.
Phương Sở và những người khác thấy vậy cũng lạnh toát người! Năm mươi ngàn cổ tiên đại quân, mỗi người đều có thực lực so với Chân Tiên, đen nghịt bay trên bầu trời Linh Hà Tông, cảnh tượng tựa như châu chấu che trời bay trên một mảnh đất.
Cũng may cổ tiên đại quân này là bạn chứ không phải thù, nếu không thật sự đen nghịt bay qua, trong nháy mắt chỉ sợ toàn bộ Linh Hà Tông chỉ còn lại một bãi xương trắng.
Linh Miểu dù biết Cát Đông Húc lợi hại, tự thân cũng đã mọc ra Đạo Thụ, thấy vậy cũng có cảm giác toàn thân dựng tóc gáy.
Năm mươi ngàn đại quân Chân Tiên, đặt ở bất cứ đâu cũng là một lực lượng vô cùng kinh khủng!
"Ta và Linh Miểu cùng một đám Chân Tiên muốn rời khỏi Linh Hà Tông một thời gian. Long Ất và các ngươi Thập Tướng dẫn đại quân trấn thủ sơn môn Linh Hà Tông. Long Ất Tuyết và Long Ất Kim, các ngươi theo ta đi Long cung một chuyến." Cát Đông Húc ra lệnh.
"Cẩn tuân pháp chỉ của chủ nhân!" Hai vị trùng hậu và mười vị trùng tướng cùng lĩnh mệnh.
"Đa tạ lão sư!" Linh Miểu vốn còn lo lắng cho sơn môn, thấy Cát Đông Húc đã nghĩ đến, vô cùng cảm kích.
Cát Đông Húc mỉm cười, leo lên xe.
Thấy Cát Đông Húc leo lên xe, Linh Miểu và hai trùng hậu mới đi theo lên xe. Linh Miểu vốn muốn học theo hai trùng hậu đứng hầu bên cạnh Cát Đông Húc, nhưng Cát Đông Húc không cho phép nên mới ngồi xuống.
"Đi thôi!" Cát Đông Húc thản nhiên nói.
"Vâng!" Chín vị Thải Điểu Tiên tuân lệnh, kéo xe bay cao.
Phương Sở và những Chân Tiên khác vội áp giải vị Chân Tiên cẩm bào bay lên, theo sát xe đi về phía Hà Đà Giang Long cung.
Hà Đà Giang theo Lưu Hà Sơn trùng điệp hướng tây, ngang qua đại lục Lưu Châu, cuối cùng xuyên vào Tây Hải.
Đoạn sông nằm ở Lưu Hà Sơn này được gọi là Hà Đà Giang.
Hà Đà Giang khí thế hào đãng, nhiều chỗ mặt sông rộng lớn gần ngàn dặm, mênh mông bát ngát như biển lớn, nhiều chỗ dòng nước chảy xiết như ác long nổi giận, nhấc lên sóng thần, đập vào hai bên bờ, âm thanh vang vọng đất trời.
"Lão sư, phía dưới chính là Hà Đà Giang Long cung!" Xe bay đến một vùng mặt sông rộng lớn êm đềm, Linh Miểu chỉ xuống mặt sông, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận