Đều Thành Nữ Thần Lão Công , Ai Còn Muốn Cự Tinh Hệ Thống

Chương 458: Kiến thức cơ bản muốn đâm lao

Chương 458: Kiến thức cơ bản muốn đâm lao
Luận về tuổi tác, Dương Dật lớn hơn tiểu tử trẻ tuổi này đến hai mươi mấy tuổi.
Luận về bối phận, Dương Dật là đồ đệ của Đặng Hưng Dũng, thuộc hàng truyền nhân đời thứ mười của Vịnh Xuân Quyền, cũng cao hơn một bậc so với những thiếu niên theo học võ từ truyền nhân đời thứ mười này.
Luận về địa vị xã hội, Dương Dật vừa là tác giả tiểu thuyết võ hiệp được yêu thích, vừa là đạo diễn phim điện ảnh nổi tiếng, đều là những vị trí mà bọn hắn chỉ có thể ngưỡng vọng.
Nhưng trên diễn võ trường, Dương Dật mới luyện tập chưa đến nửa năm, lại trở thành người không ai sánh bằng, thậm chí kiến thức cơ bản còn không bằng hài tử mười hai tuổi luyện thành thạo.
"Chuyển Mã một trăm cái, chuẩn bị!"
"Mở tốt trung bình tấn, bày xong ngăn đón tay, Hướng Tả Chuyển Mã, một, Hướng Hữu Chuyển Mã, hai."
Luyện công ở diễn võ trường không giống như người ta tưởng tượng, mấy cao thủ võ lâm đánh nhau ầm ầm, chiêu thức đẹp mắt, quyền nào ra quyền nấy. Trên thực tế, luyện công ở đây, giống hệt như luyện nghiêm nghỉ, đi nghiêm đi trong huấn luyện quân sự, tất cả đều là những kiến thức cơ bản đến không thể cơ bản hơn.
Nhưng dù chỉ là kiến thức cơ bản, mọi người cũng chỉ có thể đi theo võ sư trẻ tuổi phụ trách buổi học, từng quyền từng chưởng, uốn éo tạo dáng.
Nhìn thì có vẻ đơn giản tẻ nhạt, nhưng muốn luyện giỏi lại chẳng hề dễ dàng.
"Khuỷu tay và bả vai cố định, không được động đậy, chống bả vai lên, không được rụt vai lại."
Dương Dật bị võ sư trẻ tuổi, cũng là truyền nhân đời thứ mười "nhắc nhở", đám choai choai tiểu hài bên cạnh còn đang cười trộm.
Bọn hắn đã luyện tập nhiều năm, kiến thức cơ bản đúng là vững chắc hơn Dương Dật rất nhiều.
"Cưỡi ngựa trùng quyền, ba quyền một tổ, làm một trăm tổ, một, hai, ba"
Dương Dật tiếp tục luyện theo, nhưng do bộ pháp không vững, động tác không đạt chuẩn, vẫn thường xuyên bị phê bình.
"Ngươi hạ bộ ghìm cho chắc, hai chân bên trong chụp!"
Nhìn biểu hiện của Dương Dật, Viên Khôi kinh nghiệm phong phú đã nhìn ra vấn đề.
Dương Dật không phải hoàn toàn không có cơ sở, những chiêu thức trùng quyền, cày tay của hắn kỳ thật động tác vẫn tương đối tiêu chuẩn, nhưng cơ sở rất bình thường, nhất là động tác bộ pháp, chi tiết chưa làm tốt, hơn nữa hạ bàn rất không ổn định.
Việc hạ bàn có thể nói Dương Dật luyện tập muộn, hỏa hầu chưa đủ, nhưng động tác cơ sở, chi tiết thiếu sót, đó là vấn đề của sư phụ, sư phụ chưa dạy tốt!
Viên Khôi quay đầu nhìn Đặng Hưng Dũng đang hổ thẹn toát mồ hôi lạnh bên cạnh.
Đặng Hưng Dũng đương nhiên hiểu sư phụ nhìn mình là có ý gì, hắn vội vàng cúi đầu, cười khổ giải thích với sư phụ: "Lúc đó đang quay phim, vì học động tác khác, nên dạy hắn tương đối hỗn tạp, hơn nữa lấy võ thuật sáo lộ làm chủ."
"Học hỗn tạp không có vấn đề, nhưng nếu đã bái sư cùng ngươi, ngươi phải đốc thúc hắn luyện giỏi kiến thức cơ bản. Ngươi dẫn vào cửa công phu cũng chưa làm tốt, liền buông tay để hắn bay?"
Viên Khôi có thể hiểu Dương Dật học hỗn tạp, ông ta chỉ đạo những minh tinh trong và ngoài nước trong đoàn phim đánh những động tác sáo lộ do mình thiết kế, không thể yêu cầu ai cũng như cao thủ võ lâm, luyện kiến thức cơ bản đến lô hỏa thuần thanh rồi mới quay phim.
Có thể học ra được hình dáng, sau đó thông qua kỹ thuật quay phim, biên tập hậu kỳ, hiệu ứng đặc biệt, vẫn có thể mang tới cho người xem cảm giác nhân vật này rất mạnh.
Nhưng những giả tượng này lừa được người xem, nhưng không lừa được chính bọn hắn, càng không lừa được những người xem thâm niên, thực sự yêu thích võ thuật.
Nếu Dương Dật đã bái sư học nghệ, vẫn cần phải dùng tiêu chuẩn đệ tử minh lễ đường mà yêu cầu hắn.
Dù bị giới hạn bởi tuổi tác, thiên phú, không thể trở thành cao thủ, cũng cần phải đánh ra dáng vẻ, không thể để vãn bối mười mấy tuổi tùy ý chế giễu!
"Sang năm ngươi không có phim, thì tạm thời đừng nhận, hãy làm tốt trách nhiệm sư phụ, chỉ đạo hắn, đem kiến thức cơ bản luyện cho giỏi!"
Viên Khôi tuy dùng giọng điệu thương lượng, nhưng ánh mắt không cho phép Đặng Hưng Dũng xen vào nửa câu.
"Minh bạch! Sư phụ, nhưng Dương Dật nói qua Tết muốn đi Mỹ quay phim điện ảnh, hắn có công ty riêng ở Hollywood."
Đặng Hưng Dũng ngoan ngoãn thuật lại với sư phụ.
"Hắn muốn tới Hollywood quay phim điện ảnh?"
Viên Khôi hơi kinh ngạc.
Lão gia tử trông thấy Đặng Hưng Dũng gật đầu, trong lòng không khỏi bùi ngùi.
Thiên hạ này, đến cùng vẫn là thiên hạ của người trẻ tuổi a!
Ông ta mười bảy tuổi bắt đầu đóng phim, hơn hai mươi tuổi bắt đầu làm chỉ đạo động tác, nhưng quay phim mấy chục năm, đều không thoát khỏi cái vòng Hồng Kông, cũng là cuối thế kỷ trước, ông đã ngoài năm mươi, mới có cơ hội làm việc ở Hollywood, chầm chậm đặt chân tại nơi đó.
Đâu giống Dương Dật, ngoài ba mươi đã đoạt giải Oscar, hiện tại còn bắt đầu phát triển ở Hollywood.
"Quay phim kinh dị?"
Viên Khôi và Đặng Hưng Dũng không ngờ, Dương Dật tới Hollywood đóng phim, lại là phim kinh dị!
Lúc này đã là giữa trưa.
Dương Dật luyện xong công phu quyền cước, dưới sự chứng kiến của các sư gia sư thúc, minh lễ đường cử hành cho hắn nghi thức bái sư và tế bái tổ sư gia đơn giản.
Hoàn thành nghi thức, ghi tên vào danh sách môn phái, Dương Dật chính thức trở thành truyền nhân đời thứ mười của "Vịnh Xuân Quyền".
Sau đó mọi người tới tửu lâu Hồng Kông ăn cơm, lúc ăn cơm nói chuyện phiếm, mới nhắc tới kế hoạch đi Hollywood quay phim điện ảnh của Dương Dật.
Ai có thể nghĩ Dương Dật lại đi quay phim kinh dị chứ?
Kỳ thực Viên Khôi đã từng quay phim kinh dị, trước kia phim cương thi rất thịnh hành ở Hồng Kông, hơn nữa có nhiều phim kết hợp đề tài võ thuật và cương thi.
Nhưng bây giờ đâu còn ai quay phim kinh dị như vậy?
Huống chi, theo như bọn họ hiểu, Dương Dật chưa từng quay phim kinh dị!
Hắn không phải xuất thân từ phim trinh thám sao, sau đó còn biết quay phim khoa học viễn tưởng, viết được tiểu thuyết võ hiệp?
Khi nào lại chuyển sang quay phim kinh dị?
"Công ty bên Hollywood là do một người thân trong nhà đầu tư, ta và Phỉ Phỉ cũng có cổ phần. Cho nên mới nghĩ quay mấy bộ phim kinh dị, coi như mở đường, khai phá thị trường Hollywood."
Dương Dật giải thích.
Viên Khôi gật đầu như có điều suy nghĩ.
Nghe bọn hắn nói chuyện quay phim, các sư thúc, sư huynh trong phòng đều không kìm được mà im lặng, chăm chú nhìn Dương Dật, Đặng Hưng Dũng và Viên Khôi.
Bọn hắn trước kia luyện võ, rất nhiều người cũng muốn thông qua con đường này tiến vào ngành điện ảnh.
Đương nhiên, bọn hắn cũng đã thành công, nhờ quan hệ của Viên Khôi, có thể đảm nhiệm võ sư Long Hổ trong những phim mà Viên Khôi làm chỉ đạo động tác hoặc đạo diễn.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, điện ảnh Hồng Kông sa sút nhanh chóng, rất nhiều diễn viên Hồng Kông nổi tiếng đều tới Đại lục quay phim, còn những võ sư Long Hổ không danh tiếng như bọn hắn, hoặc là không có việc làm, hoặc chỉ có thể đóng những bộ phim Hồng Kông không ai đầu tư, cũng chẳng có người xem.
Sau này, Hồng Kông không còn phim nào cần võ sư Long Hổ, bọn hắn đành phải đổi nghề, có người lái taxi, có người mở cửa hàng bán điểm tâm.
Nếu không nhờ Viên Khôi và Đặng Hưng Dũng còn có thể làm chỉ đạo động tác trong các đoàn phim trong nước, thỉnh thoảng mời bọn họ đóng thế, có lẽ mọi người đều đã rã đám, tấm biển minh lễ đường e rằng cũng không còn!
Dương Dật tuy chỉ là người mới gia nhập, nhưng tiền đồ còn rực rỡ hơn cả Viên Khôi và Đặng Hưng Dũng, hơn nữa lại có nguồn tài nguyên phim điện ảnh dồi dào ở trong nước và Hollywood, nhất là những phim cần nhiều võ sư Long Hổ, diễn viên võ thuật như 《 Thiên Long Bát Bộ 》.
Mọi người đều đặc biệt coi trọng hắn và lời hắn nói!
Bạn cần đăng nhập để bình luận