Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 74: Ngươi cái này học sinh chứng có thể mua nửa vé sao (length: 7659)

Năm nhất đại học lớp bốn.
“Lệnh Hồ học tỷ, ngươi bảo hôm nay Ninh lão sư sẽ cho chúng ta mang đến kinh hỉ? Rốt cuộc là cái gì kinh hỉ vậy?”
Lệnh Hồ Vân Liên ngồi trên bàn, nhấm nháp hạt dưa, đắc ý nói: “Là cái gì kinh hỉ, các ngươi một lát nữa chẳng phải sẽ biết sao?”
“Thì không nhịn được mà?”
“Lệnh Hồ học tỷ thật là xấu quá đi, treo ngược khẩu vị của chúng ta, không chịu nói cho chúng ta biết cụ thể kinh hỉ là gì!”
“Ta đoán, chắc chắn là Ninh lão sư muốn truyền thụ cho chúng ta tầng kiến thức mới nhất!”
“Không có khả năng đâu, các tiết học cơ bản của chúng ta còn chưa học xong, sao có thể truyền thụ cho chúng ta kiến thức mới nhất được?”
“Như vậy sẽ làm cho căn cơ của chúng ta bất ổn a!”
“Các ngươi đang nói chuyện gì đó? Nhốn nháo cả lên thế hả?”
Đột nhiên, giọng Ninh Thiên vang lên sau lưng.
Mọi người nghe được giọng của hắn, lập tức ngoan ngoãn trở về chỗ ngồi, Lệnh Hồ Vân Liên cũng vội vàng từ trên bàn nhảy xuống.
Ninh Thiên liếc nàng một cái: “Còn ra thể thống gì nữa, ngồi cao như vậy, ngươi sao không kiếm mười hai cái ghế chồng lên nhau, ngồi lên tận trần nhà luôn đi!”
“Hắc hắc ~” Lệnh Hồ Vân Liên cười cười ngượng ngùng.
“Tỷ tỷ ~” Nhân Nhân thấy Lệnh Hồ Vân Liên, vui vẻ quan tâm chào hỏi.
Nhanh chóng chạy đến bên người Lệnh Hồ Vân Liên.
Lúc này mọi người mới chú ý đến sự tồn tại của Nhân Nhân, từng người kinh ngạc nói:
“A? Cô bé này từ đâu ra vậy?”
“Hình như là vừa cùng Ninh lão sư đi vào!”
“Chẳng lẽ nói, cô bé này là con gái của Ninh lão sư?”
“Lệnh Hồ học tỷ nói kinh hỉ, chẳng lẽ cũng là cái này?”
….
Trong lúc nhất thời, mọi người mỗi người một lời bàn tán.
Ninh Thiên gõ nhẹ lên bàn, nhắc nhở: “Được rồi, ngồi xuống cho nghiêm túc học đi, chuyện của người khác đừng nói tới, vị này là con gái của ta _ _ _ Ninh Nhân Nhân, sau này cũng là bạn học của các ngươi!”
“A!!!”
Mọi người há hốc mồm, có chút không thể tin nhìn qua, cô bé này cũng chỉ khoảng ba bốn tuổi thôi mà, sau này là bạn học của chúng ta?
Không có nói sai chứ!
Lệnh Hồ Vân Liên thấy mọi người xem thường Ninh Nhân Nhân, có chút không vui nói: “Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi đừng có mà coi thường Nhân Nhân, nàng thế nhưng là…”
“Khục! Vào học!” Ninh Thiên không đợi Lệnh Hồ Vân Liên nói xong, thì lập tức cắt ngang nàng, cho nàng một ánh mắt ra hiệu im miệng, bảo nàng đừng nói ra.
Lệnh Hồ Vân Liên tuy không biết vì sao không cho mình tiết lộ cảnh giới của Nhân Nhân, nhưng nàng biết, đã không cho mình nói, chắc chắn là có tính toán riêng của mình.
Thế là ngậm miệng lại, không nhắc đến vấn đề cảnh giới của Nhân Nhân nữa.
“Nhân Nhân, con ngồi cùng với tỷ Lệnh Hồ Vân Liên, đừng gây ra tiếng động, muốn ngủ thì cứ ngủ, không muốn ngủ thì nghe giảng, nhưng không được gây ra bất kỳ âm thanh nào làm ồn đến các bạn học khác!”
“Rõ chưa?”
“Rõ rồi~ ba ba ~” Nhân Nhân gật gật cái đầu nhỏ nhắn xinh xắn.
Các bạn học suýt nữa bị vẻ dễ thương làm cho tan chảy, nhất là mấy bạn nữ, không ngừng gọi “Đáng yêu quá”.
“Bắt đầu vào học!”
“Chúng ta tiếp tục bài học hôm qua, hôm qua đã xảy ra một chút sự cố ngoài ý muốn, thật xin lỗi, chúng ta cũng không nói nhảm nữa…”
“Báo cáo!”
Ngay khi Ninh Thiên chuẩn bị giảng bài, ngoài cửa lại vang lên tiếng báo cáo, chỉ cần nghe giọng thôi, Ninh Thiên đã không khỏi đau đầu, vì hắn biết người đến là ai.
Lệnh Hồ Vân Liên cũng rất im lặng, vì người đến chính là gia gia của nàng.
“Lệnh Hồ lão gia tử, sao ngươi lại tới đây nữa!”
Đứng ở cửa, Lệnh Hồ Xuyên mặt vô tội nói: “Chẳng phải hôm qua Ninh lão sư đã đồng ý với ta rồi sao? Ta có thể tới lớp của thầy học!”
“Ta có đồng ý đâu nha! Ý của ta là, phải được nhà trường đồng ý mới được!”
“Hay là thế này đi, Lệnh Hồ lão gia tử, nếu ông thực sự muốn vào lớp tôi học, thì không phải là không được, ông chỉ cần đáp ứng yêu cầu của tôi, tôi sẽ cho phép ông vào!”
Lệnh Hồ Xuyên nhất thời mừng rỡ, đầy tự tin nói: “Chuyện gì? Ninh lão sư cứ việc nói, ta nhất định sẽ làm được!”
“Cũng không có gì, cũng là việc ông không phải là học sinh của Thánh Huy học viện, ông vào lớp tôi nghe giảng không hợp lý lắm, cho nên ông đi tìm hiệu trưởng làm thủ tục nhập học, rồi mang thẻ học sinh tới!”
“Nếu thủ tục nhập học của ông hoàn tất, có thẻ học sinh rồi, vậy từ nay về sau, ông có thể đến lớp bốn năm nhất đại học của chúng tôi lên lớp.”
Ninh Thiên đưa ra yêu cầu như vậy, cũng không phải cố tình làm khó dễ Lệnh Hồ Xuyên, mà là như Nhân Nhân, chỉ khi nào trở thành học sinh của Thánh Huy học viện, là học sinh của hắn trên danh nghĩa, vậy thì hệ thống ‘nói bừa’ của hắn mới có hiệu lực.
Nếu không phải như vậy, thì mình có thao thao bất tuyệt trên bục giảng, người ở dưới cũng chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.
Đến lúc đó chẳng những không học được tí kiến thức nào, mà lại bị dắt đi chệch hướng thì sẽ càng thêm bất lợi.
Lệnh Hồ Xuyên cười ha ha nói: “Ta còn tưởng chuyện gì!”
“Chỉ có vậy thôi sao, tốt! Ta dạy hết tiết này thì sẽ đi tìm Lãnh Phong!”
Ninh Thiên lập tức ngăn cản ông ta: “Không không không, ông vẫn nên đi ngay bây giờ đi, mau đi đi, tôi còn phải giảng bài cho các bạn học, bài của hôm qua đã bị bỏ rồi!”
Lệnh Hồ Xuyên nghe vậy, suy nghĩ kỹ, hôm qua là do chuyện của cháu trai mình mà chậm trễ việc học của mọi người, chuyện này thật là ngại quá, nếu mình lại làm chậm trễ tiết học của mọi người thì càng không phải lẽ.
“Được, vậy ta đi tìm Lãnh Phong đây!”
Nói xong, nhanh chóng đi ra ngoài, đến văn phòng của Lãnh Phong.
Lệnh Hồ Vân Liên lập tức giơ ngón tay cái lên, cảm thán Ninh Thiên thật cao tay, cái này gọi là đá quả bóng cao su cho dượng của mình mà!
Đúng là cô nhóc não bổ rất ghê, mình đã không suy nghĩ nhiều như vậy.
“Tiếp tục vào học!”
Sau khi tan học.
Lệnh Hồ Xuyên lão gia tử mới ung dung đi tới, trên mặt tươi cười rạng rỡ, nhìn sơ qua Ninh Thiên cũng biết ông ta đã xử lý xong Lãnh Phong.
Lãnh Phong quả thật đã bị ông ta làm cho xong xuôi rồi, không còn cách nào, lão nhân gia này vừa hay ‘nhất khóc nhì nháo tam lên án’, giống y như cô gái nhõng nhẽo, hoàn toàn không thể kiểm soát!
Gọi điện thoại cho em vợ Lệnh Hồ Hoa, đối phương bảo, anh rể anh cứ liệu mà xử lý đi, tôi tới cũng vô dụng, rồi cúp máy.
Cuối cùng, Lãnh Phong và Lệnh Hồ lão gia tử thỏa thuận đủ thứ, Lãnh Phong lúc này mới đồng ý cho Lệnh Hồ lão gia tử làm thủ tục nhập học, làm thẻ học sinh.
Nhưng trong lòng Lãnh Phong hiểu rõ, những thỏa thuận của mình với ông lão đều vô dụng cả, vì tính tình ông lão một khi đã lên thì sẽ chẳng thèm quan tâm đến bất cứ thỏa thuận gì cả.
Lúc Lệnh Hồ Xuyên rời khỏi văn phòng, Lãnh Phong vừa khóc vừa cười nghĩ.
“Lớp bốn năm nhất đại học có lẽ sắp biến thành lớp kỳ hoa nhất của Thánh Huy học viện, người lớn nhất tám chín chục tuổi, người nhỏ nhất bốn tuổi, cái này mà nói ra, chẳng ai tin cả!”
“Không biết, người ta còn tưởng Thánh Huy học viện là công viên nước mất!”
Lệnh Hồ Xuyên móc thẻ học sinh ra, đưa cho Ninh Thiên: “Ninh lão sư, thẻ học sinh của ta đây!”
Ninh Thiên nhận lấy xem kỹ một chút.
Ảnh chụp.
Học sinh: Lệnh Hồ Xuyên.
Thời gian nhập học.
Dấu đóng của trường.
Thật này!
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cầm tấm thẻ học sinh này ra khu danh lam thắng cảnh mua vé giảm giá, nhân viên bán vé có chấp nhận không đây?..
Bạn cần đăng nhập để bình luận