Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 163: Số liệu là hiểu ngươi (length: 7883)

Lôi Hiểu Phong cùng Ninh Thiên trò chuyện một lát sau, liền mang theo đoàn người rời đi.
Mà giờ phút này.
Ninh Thiên đang giao phó công việc cho Đằng Khải.
"Sau này mà có chuyện kiểu này, lập tức thông báo cho ta!"
"Có thể kéo dài thời gian, thì cố gắng trì hoãn thời gian!"
Đằng Khải vội vàng đáp: "Vâng!"
"Nhưng mà bây giờ cho dù có người đến gây sự, cũng không cần báo cho Ninh tổng nữa chứ?"
Ninh Thiên còn tưởng đối phương muốn báo cho Lôi Hiểu Phong: "Cái tên Lôi Hiểu Phong đó chỉ là nói khách sáo thôi, không cần để ý, cửa hàng của chúng ta, tự mình có thể bảo vệ!"
"Nếu như không bảo vệ được, thì cũng không cần mở nữa!"
"Ninh tổng, ngài hiểu lầm rồi, ta không định mời Lôi tổng đến giúp đâu, đến lúc đó chỉ cần lấy ra thân phận lão sư Ninh Thiên của ngài, ai dám không nể mặt!"
"Ai còn dám làm loạn!"
Ninh Thiên trợn mắt, câm lặng nói: "Nói quá khoa trương rồi, ta đâu có mặt mũi lớn như vậy!"
"Ninh tổng, ngài quá coi thường mặt mũi của ngài rồi, ngài bây giờ chính là nhân vật nổi tiếng ở Thiên Dương, siêu cấp nhân vật nổi tiếng đó!"
"Hơn nữa còn có người bầu chọn ngài là người có sức chiến đấu số một Thiên Dương!"
Ninh Thiên tưởng hắn đang nịnh nọt mình, khoát tay: "Thôi đi, ta không cần vuốt mông ngựa, chỉ cần cậu làm tốt KTV cho ta là được, kinh doanh tốt, cuối năm không thể thiếu phần của cậu!"
"Ninh tổng, ngài hiểu lầm rồi, tôi không có ý định nịnh ngài đâu!"
"Những lời tôi nói đều là sự thật, nếu ngài không tin, tôi có thể mở điện thoại lên cho ngài xem, bây giờ mở phần mềm video ngắn ra, quét một cái là thấy ngay ngài!"
Vừa nói vừa móc điện thoại di động của mình ra.
Mở phần mềm video ngắn.
Màn hình điện thoại hướng về Ninh Thiên, cố ý mở âm thanh thật lớn.
"Ngài nghe đi!"
"Dalla Dalla _ _ _ "
Một khúc DJ sôi động vang lên, chỉ thấy trong màn hình, một cô gái chân dài xinh đẹp đang uốn éo.
Ninh Thiên thấy cảnh này, há hốc mồm... nhìn biểu cảm của hắn, cùng nghe nhạc phối này.
Đằng Khải lập tức phản ứng, xoay điện thoại lại xem, nhìn nội dung bên trong, mặt mày xấu hổ.
"Cái đó, mấy cái phần mềm video ngắn này cũng nhàm chán, toàn đẩy cái này cho tôi!"
Sau đó vội vàng vuốt sang cái tiếp theo.
Thế nhưng, cái tiếp theo cũng là video mỹ nữ nhảy múa, hô hô hô vuốt bốn cái, ngoại trừ một cái quảng cáo video, ba cái còn lại đều là video mỹ nữ nhảy nhót lắc eo.
Ninh Thiên trêu chọc: "Số video ngắn của cậu, nuôi đến là thuần thục luôn, xem ra đã rất hiểu cậu!"
"Không phải, Ninh tổng, hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm!" Đằng Khải tràn đầy xấu hổ, tuy rằng bình thường gặp những video này thì anh cũng xem.
Còn nhắn lại "Chú không xem uổng phí, chú cho con tim nè" nhưng hôm nay lại ở trước mặt Ninh tổng, những điều này không thể nào nói ra được, nếu không cũng quá quê.
Dứt khoát trực tiếp dùng công cụ tìm kiếm, tra tìm Ninh lão sư được bình chọn là người có sức chiến đấu số một Thiên Dương.
Trong nháy mắt hiện ra một đống video, đưa cho Ninh Thiên xem.
"Ninh tổng, ngài xem video này!"
Ninh Thiên trêu đùa: "Chắc lại không phải là video phá giới đấy chứ!"
"Không đâu, tuyệt đối không, tôi là tìm kiếm trực tiếp!" Đằng Khải cười gượng, vừa rồi đúng là quá lúng túng.
Ninh Thiên cười nhận lấy điện thoại di động, nội dung video, đúng là những bài viết đánh giá mình là người có sức chiến đấu số một Thiên Dương.
Lượt thích lên đến 1,3 triệu, bình luận hơn 300.000 cái.
Ninh Thiên mở phần bình luận, toàn là những người thảo luận về thực lực của mình, cùng so sánh thực lực của mình với người này người kia.
Còn có người nói, mình đây chẳng qua là làm trò, liên kết với Cục võ đạo Thiên Dương làm một ván kịch, mục đích là để khôi phục hạng mục rèn luyện trong rừng sâu.
Còn có người phân tích, nếu như khôi phục hạng mục rèn luyện rừng sâu, thì việc tốt nghiệp đại học sẽ rất khó, hơn nữa còn sẽ có không ít người vì vậy mà chết ở trong trường.
Hầu như cái gì bình luận cũng có, nhưng phần lớn vẫn là những bình luận tích cực, chiếm đến khoảng 80%.
Ninh Thiên đưa điện thoại trả lại cho Đằng Khải: "Đây chỉ là do đám dân mạng rảnh rỗi tạo ra để cho vui thôi!"
"Không cần quá nghiêm túc!"
Đằng Khải lên tiếng: "Mặc dù là do dân mạng tạo ra, không có độ tin cậy, nhưng thực lực của ngài đúng là số một Thiên Dương đó!"
"Những người đứng đầu ở Thiên Dương, ai dám nói mình có thể một mình chiến đấu với hai con Hỏa Hồ Phi Dực Phá Không cảnh đỉnh phong chứ?"
"Hoàn toàn không ai!"
"Ai dám để người khác dùng kiếm đâm, dùng đao chém vào người mình? Ai có thể không chết?"
"Toàn bộ Thiên Dương, cũng chỉ có ngài! Không đúng, chắc là toàn quốc cũng chỉ có một mình ngài là không thể giết chết!"
"Quả thật đúng là thần tượng của đám người bọn tôi đó!"
Ninh Thiên thấy hắn càng nói càng hăng, cười nói: "Khoa trương, khoa trương, chuyện này không bàn nữa, dù sao thì cái KTV này nhờ cả vào cậu đấy!"
"Cố gắng làm cho tốt nhé!"
"Được, Ninh lão sư, giao lại việc tạo ra huy hoàng cho tôi ngài cứ yên tâm, cam đoan sẽ quản lý tốt cho ngài!" Đằng Khải tự tin tràn đầy nói.
Vừa mới đầu, lúc Lâm Trí sang nhượng lại cơ ngơi Tái Tạo Huy Hoàng cho Ninh Thiên, trong lòng Đằng Khải còn đang nghĩ xem, có nên xin nghỉ việc không.
Bởi vì anh biết, mở loại hình giải trí này, không trải qua hai ba lượt, là không thể làm nổi.
Ba ngày hai ngày sẽ có người đến gây rối.
Vậy thì kinh doanh cái gì chứ?
Nhưng mà anh cũng không vội vàng, vì mức lương quản lý ở Tái Tạo Huy Hoàng này, cũng không hề thấp, dự định quan sát xem thực lực của Ninh Thiên như thế nào.
Nếu như Ninh Thiên không có thực lực, hoặc không có thế lực, vậy thì anh sẽ rời đi, tìm đường khác, không cần thiết ở đây lãng phí thời gian.
Hôm nay sau khi chứng kiến thực lực thật sự của Ninh Thiên, trong lòng anh âm thầm may mắn, cũng may là mình đã không vội vàng, nếu như xúc động mà từ chức, trong lúc nhất thời khẳng định không tìm được công việc nào tốt như vậy.
Thậm chí có khả năng cả đời này cũng không tìm được công việc tốt như vậy, dù sao vị trí này của anh, hoàn toàn là nhờ sự cần cù chăm chỉ làm ra.
"Ninh tổng, tôi đưa các ngài!"
"Không cần, cậu làm việc đi, bọn tôi tự đi được!"
Đằng Khải cũng không phải vì Ninh Thiên nói như vậy mà bỏ cuộc, mà kiên quyết nói: "Tôi đưa các ngài, cái này là chắc chắn, nhất định!"
Để có thể đảm nhiệm vị trí quản lý này, ngoài sự cần cù chăm chỉ ra còn phải có khả năng nhìn người.
Như mấy lời khách sáo kiểu này, nghe một chút thôi là được rồi.
Cho dù không phải lời khách sáo đi nữa.
Cũng vẫn phải đi tiễn.
Bởi vì đối phương là ông chủ, vẫn còn là ông chủ mới!
Vậy thì nhất định phải giữ ấn tượng tốt của anh ấy đối với mình.
Ninh Thiên thấy hắn kiên quyết như vậy, cũng không nói gì thêm, kéo Nhân Nhân rời phòng làm việc.
Sau khi tiễn Ninh Thiên, quản lý bên cạnh Đằng Khải nghi ngờ hỏi: "Quản lý, cái ông Ninh lão sư này, sao lại giàu có vậy?"
"Còn nữa, tôi nghe nói ông chủ cũ của chúng ta, con trai của Lâm tổng giống như cũng bị Ninh lão sư đánh chết trong trận quyết đấu, đồng thời Lâm tổng cũng đích thân xuống thư quyết đấu với Ninh lão sư!"
Đằng Khải ngạc nhiên nhìn sang đối phương: "Chuyện này là thật sao? Cậu chắc chắn chứ?"
Quản lý nghi ngờ nói: "Trước kia trên mạng lan truyền rất nhiều, nhưng mà vừa nãy tôi đi tìm thông tin về Lâm tổng và Ninh lão sư thì không thấy cái gì cả!"
Đằng Khải: "..."
"Mấy chuyện không xác định như thế, đừng có truyền linh tinh thì tốt hơn, nếu không dễ dàng gây rắc rối không đáng có."
"Quản lý dạy phải!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận