Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 70: Chẳng lẽ nàng là Thần Thoại cấp thiên phú? (length: 8006)

"Ồ? Nhân Nhân không biết Thông Mạch cảnh sao?" Ninh Thiên nghi ngờ hỏi.
"Không biết ~ ba ba có thể nói cho Nhân Nhân sao?"
Cẩn thận quan sát ánh mắt Nhân Nhân, phát hiện ánh mắt đối phương thanh tịnh, xác thực không biết cái gì là Thông Mạch cảnh.
"Đương nhiên có thể nha, Thông Mạch cảnh là một loại cảnh giới tu luyện của võ đạo giả, võ đạo giả chia làm chín đại cảnh giới, theo thứ tự là: Võ đạo giả nhất đến cửu giai, Tụ Khí, Thông Mạch, Hóa Nguyên, Linh Hải, Thần Du, Phá Không, Niết Bàn, Diệt Thế."
"Trong đó, võ đạo giả nhất giai đến cửu giai, cũng có thể gọi là võ giả nhất giai đến cửu giai, là những người bình thường mới tiếp xúc võ đạo, cần tu luyện tới võ đạo giả cửu giai, đột phá về sau, mới tính chân chính trở thành võ đạo giả."
"Mới có tư cách thi đại học!"
"Dưới tình huống bình thường, một võ đạo giả tư chất bình thường, vào khoảng 18 tuổi, liền có thể đột phá đến Tụ Khí cảnh, có chút thiên phú, có thể đạt tới trung kỳ, hoặc là đỉnh phong!"
"Chỉ cần đạt tới Tụ Khí cảnh trung kỳ, 80% khả năng liền sẽ được các trường học tam lưu trúng tuyển, đạt tới đỉnh phong, thì chắc chắn trúng tuyển."
"Nếu như thành tích lại tốt một chút, đạt tới Thông Mạch cảnh sơ kỳ, trung kỳ, liền sẽ được các trường học nhị lưu trúng tuyển. . . ."
"Ba ba, vậy Nhân Nhân có thể được trường học nào trúng tuyển?" Ninh Nhân Nhân với đôi mắt to ngập nước nhìn.
Ninh Thiên không chút nghĩ ngợi, nói thẳng: "Với thiên phú của Nhân Nhân, chắc chắn là đại học trọng điểm nhất lưu, mà lại nhất định phải là xếp hạng trước ba, không phải trước ba, chúng ta còn chẳng thèm đi!"
Nhân Nhân lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ, kiên quyết nói: "Không, Nhân Nhân không đi trường khác, Nhân Nhân muốn ở bên ba ba."
"Vân Liên tỷ tỷ gọi ba ba là lão sư, vậy thì Nhân Nhân muốn đi theo ba ba học!"
"Nhân Nhân, ngươi bây giờ còn nhỏ, chuyện thi đại học còn sớm, đến lúc đó ngươi sẽ biết đại học trọng điểm nhất lưu so với trường tam lưu. . ."
Nói được một nửa, Ninh Thiên bỗng nhiên dừng lại không nói gì, bởi vì hắn đột nhiên nhận ra một chuyện.
"Nhân Nhân, có lẽ ngươi theo ba ba đi học chung, cũng không phải là một chuyện xấu!"
Âm thầm nghĩ, nếu như mình để Nhân Nhân trở thành học sinh của Thánh Huy học viện, đồng thời chính là học sinh lớp mình.
Vậy có phải đại biểu, nàng không chỉ là con gái của mình, mà còn là học sinh của mình không?
Đến lúc đó mình có thể đối nàng 'nói bừa' không?
Hơn nữa Nhân Nhân có mức độ tôn kính với mình lên đến 80, mình liền có thể nhận được sư đồ lễ bao.
Mà thiên phú của Nhân Nhân. . . Tê tê _ _ _!
Ninh Thiên lại hít vào một hơi lạnh, trong lòng phấn khởi nghĩ, với thiên phú Nhân Nhân đã biểu hiện, tuyệt đối là truyền thuyết màu vàng kim, thậm chí có thể là thần thoại màu sắc rực rỡ a!
Ngọa Tào!
Mình vừa mới nghĩ qua, nếu có thể gặp được một học sinh thiên phú thần thoại thì tốt, hiện tại lại có ngay.
Gặp may rồi nha!
Không được, cảm thấy mình không ngủ được, muốn lập tức làm thủ tục nhập học cho Nhân Nhân.
Với quan hệ của mình và hiệu trưởng Lãnh Phong, mời ông ấy làm thủ tục nhập học cho Nhân Nhân, chắc là không có vấn đề gì chứ.
Không có vấn đề!
Tuyệt đối không có vấn đề!
"Ba ba ~ ba ba nghe Nhân Nhân nói không?" Nhân Nhân thấy ba ba nửa ngày không phản ứng, nghi ngờ hỏi.
Ninh Thiên đang suy nghĩ trong chớp mắt đã quay về thực tại, tò mò hỏi: "Nhân Nhân, ba ba vừa nghĩ đến một chuyện quan trọng, nên không nghe Nhân Nhân nói gì, Nhân Nhân nói lại lần nữa xem?"
"Đương nhiên có thể nha ~ ba ba, ba ba nói Nhân Nhân có cảnh giới Thông Mạch cảnh sao? Nhưng vì sao Nhân Nhân lại có cảnh giới này?"
Câu hỏi này lập tức khiến Ninh Thiên phải nghẹn lời: "Ba ba cũng không biết, vì ba ba không biết ai đã dạy con tu luyện."
"Nhân Nhân cũng không biết, chỉ là có một lần nhìn thấy một nhóm người đang tu luyện ở công viên, Nhân Nhân bắt chước theo động tác của họ, cảm giác cơ thể rất dễ chịu, cho nên mỗi khi không vui, Nhân Nhân liền làm mấy động tác đó!"
Trong lòng Ninh Thiên không khỏi run lên, trời ơi! Đây tuyệt đối là thiên phú cấp thần thoại, quả thực là Thánh Thể tu luyện bẩm sinh a!
Chỉ là bắt chước đã có thể tu luyện đến cảnh giới Thông Mạch cảnh trung kỳ, còn lợi hại hơn bất cứ ai mình từng gặp!
Nếu như chịu khó tu luyện, thì sẽ ra sao? Trực tiếp đạt đến Hóa Nguyên cảnh? Thậm chí có thể là Linh Hải cảnh?
Lệnh Hồ Vân Phi có thiên phú màu tím tu luyện gần hai mươi năm, gần đây mới đột phá đến Linh Hải cảnh sơ kỳ, còn Nhân Nhân chỉ cần chăm chỉ tu luyện, có thể hai, ba năm sẽ đạt tới.
Chênh lệch giữa cấp Sử Thi và Thần Thoại cũng quá lớn rồi đi!
Không được, chuyện liên quan đến thiên phú của Nhân Nhân mình tuyệt đối không thể nói ra, nếu bị kẻ có ý định ghen ghét, lén lút hãm hại Nhân Nhân thì không hay.
Cho dù thực lực của mình không phải thật sự là Phá Không cảnh đỉnh phong!
"Nhân Nhân, ba ba nói cho con, không có người xấu thì con tuyệt đối không được vận nội lực."
"Không được để lộ thực lực của mình!"
Che giấu bản thân, cũng là bảo vệ mình, Ninh Thiên không nghĩ tới, câu nói khoe mẽ điệu thấp của mình ở Lệnh Hồ gia, bây giờ lại dùng đến, chỉ là không phải dùng cho mình.
Nhân Nhân không hiểu, ngơ ngác lắc đầu nhỏ: "Nội lực là gì?"
"Thực lực là gì?"
"Nội lực là gì? Nội lực là. . . Được rồi, nói ra con cũng không hiểu, giống như ba người xấu tối nay, nếu như không gặp phải người xấu như vậy, thì tuyệt đối đừng ra tay đánh người!"
Nhân Nhân lập tức hiểu ra, nãi thanh nãi khí đáp ứng: "Là khi chưa gặp người xấu, thì không được tức giận."
"Tức giận?"
Ninh Thiên hiểu, thì ra khi đó, nàng tức giận.
"Không sai, chưa gặp phải người xấu, thì không được tức giận, có khó khăn gì thì có thể nói với ba ba, ba ba sẽ xử lý!"
"Ba ba mong con là một đứa bé con vô lo vô nghĩ."
"Ba ba bây giờ nói cho con, làm thế nào sử dụng nội lực, có thể con nghe không hiểu, nghe hiểu được bao nhiêu thì coi như bấy nhiêu, nếu như có thể khống chế, như vậy thì càng tốt, tránh cho về sau sơ ý làm bị thương người khác."
"Nội lực là một loại sức mạnh đặc thù của võ đạo giả, là mượn khí bên ngoài tu luyện vào trong cơ thể, cất giữ ở đan điền. . ."
Ninh Thiên phát hiện, chính mình vừa nói chưa hết câu đầu tiên, thì đã nghe thấy tiếng lẩm bẩm rất nhỏ.
Nhìn lại thì thấy, con gái Nhân Nhân đã ngủ.
Nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại như bánh bao của nàng, nhất là còn có hai lúm đồng tiền nhỏ, Ninh Thiên cười, không nhịn được nói một câu: "Thật đáng yêu, có một cô con gái như vậy cũng không tệ."
Đắp chăn cho Ninh Nhân Nhân, tắt đèn, rón rén ra khỏi phòng, sợ âm thanh lớn sẽ đánh thức nàng.
Sau khi trở về phòng của mình.
Ninh Thiên nằm trên giường, nhắm mắt dưỡng thần, ý thức tiến vào trong hệ thống.
Xem thuộc tính của mình.
Kí chủ: Ninh Thiên.
Thân phận: Giáo viên lý thuyết kiến thức cơ bản võ đạo của Thánh Huy học viện.
Võ công: Kỳ Môn Thổ Nạp Thuật (Hoàng cấp) Bài Sơn Chưởng (Hoàng cấp) kiếm pháp cơ bản (nhập môn cấp) Ngự Kiếm Thuật (Huyền cấp). . . Trán Đồng (đặc thù) đã thấy là không quên (đặc thù). . . Cảnh giới: Hóa Nguyên cảnh sơ kỳ.
Quyền hạn 'nói bừa' công pháp: 3 cấp. (có thể 'nói bừa' chỉ đạo công pháp Huyền cấp).
Tích phân: 185000.
Bảo vật: Hồi Sinh Đan * 1, Kim Cương Đan * 1, Mị Lực đan * 1, tiểu kinh nghiệm đan * 1.
Học sinh: 15(chỉ những người có mức độ tôn kính đối với mình đạt từ 80 trở lên, mới có thể vào danh sách)...
Bạn cần đăng nhập để bình luận