Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 50: Gia gia cả đời làm việc, không cần hướng cha ngươi giải thích? (length: 7894)

"Báo cáo!"
Cửa đột ngột xuất hiện một người.
Mọi người nghe được tiếng báo cáo, thầm nghĩ trong lòng, ai mà lại trễ thế, lại còn trễ giờ học của Ninh lão sư.
Lệnh Hồ Vân Liên vốn tính khí nóng nảy, tức giận đến mặt đỏ bừng, mình đang nghe hào hứng thì ai lại đáng ghét như vậy, cắt ngang thời gian nghe giảng của người ta.
Ngoài nàng ra, cũng không ít người mang theo vẻ bực bội nhìn sang.
"Cái này?"
Mọi người kinh ngạc phát hiện, người đứng ở cửa, lại là một vị lão giả tóc trắng xóa.
Ninh Thiên nhìn thấy vị lão giả này, trong nháy mắt giật mình.
Lệnh Hồ Vân Liên kinh ngạc đồng thời, hoảng sợ nói: "Gia gia!"
Người đến không ai khác, chính là gia gia của Lệnh Hồ Vân Liên _ _ _ Lệnh Hồ Xuyên.
Mọi người nghe được Lệnh Hồ Vân Liên gọi gia gia, sự tức giận trong lòng trong nháy mắt dịu đi, các nàng có thể giận ai, cũng không dám giận Lệnh Hồ Vân Liên.
Lệnh Hồ Vân Liên tuy không phải là sinh viên năm nhất lớp bốn, nhưng trong lòng mọi người, cô như là sinh viên năm nhất lớp bốn, hơn nữa còn là đại tỷ của năm nhất lớp bốn.
Hơn nữa lại rất được Ninh lão sư yêu thích, dám chọc nàng, chẳng khác nào là trong nhà vệ sinh thắp đèn lồng sao?
Từng người một mặt đầy nghi hoặc, vừa ăn dưa vừa nhìn lão giả ngoài cửa, trong lòng nghĩ, sao gia gia của Lệnh Hồ Vân Liên lại đến đây?
"Chẳng lẽ là đến khuyên nhủ Lệnh Hồ Vân Liên học tỷ trở về sao?"
"Rất có thể, dù sao trước đó anh trai Lệnh Hồ Vân Liên học tỷ cũng từng đến khuyên học tỷ rồi."
"Mọi người nói thử xem, nếu gia gia của Lệnh Hồ Vân Liên học tỷ mà đánh nhau với Ninh lão sư, ai sẽ thắng?"
"Gia gia của học tỷ hình như là cường giả Phá Không cảnh."
Nghe đến Phá Không cảnh, mọi người hít một ngụm khí lạnh.
"Ngọa Tào, lại là Phá Không cảnh!"
"Xem ra lần này học tỷ thật sự sắp rời xa chúng ta rồi!"
Trong lòng Lệnh Hồ Vân Liên hiểu rõ, gia gia mình chắc chắn không phải đến khuyên mình, rất có thể là... Chỉ là cô cảm thấy rất không có khả năng, tuy rằng lần trước gia gia có nói qua, nhưng cô cảm thấy, gia gia hẳn cũng chỉ nói đùa thôi, sao có thể thật sự đến lớp học của Ninh lão sư ở Thánh Huy học viện, làm học sinh của Ninh lão sư chứ?
Nhưng ngẫm lại tính cách gia gia, bỗng cảm thấy cũng không phải là không thể xảy ra.
Suy nghĩ trong lòng Ninh Thiên cơ bản giống Lệnh Hồ Vân Liên, nhưng vẫn nghi ngờ hỏi: "Lệnh Hồ lão gia tử, ông đến đây là vì tìm Lệnh Hồ Vân Liên sao?"
Lệnh Hồ Xuyên bước chân nhẹ nhàng phẩy tay, hờ hững nói: "Ta tìm nó làm gì?"
"Ta là đến nghe giảng, ta đến làm học sinh của Ninh lão sư!"
Khóe miệng Ninh Thiên giật giật, đúng là bị mình đoán trúng, trong lòng rất bất đắc dĩ, chuyện này nếu như chờ quyền hạn của ta đạt đến mức có thể nói bừa Địa cấp công pháp, thì ta tùy thời hoan nghênh.
Nhưng bây giờ ta chỉ có thể nói bừa Huyền cấp, nếu muốn nói bừa Địa cấp, nhất định phải dùng tích phân đổi lấy, bản thân ta không vui.
"Lệnh Hồ lão gia tử, ông đừng đùa, ông là một cường giả Phá Không cảnh, đến đây quậy gì chứ?"
Ninh Thiên vừa nói, vừa tiến đến bên người Lệnh Hồ lão gia tử, kéo ông đến một bên, ra hiệu bảo ông đi ra ngoài với mình.
Nhưng Lệnh Hồ lão gia tử không nhúc nhích, kiên quyết nói: "Ninh lão sư, ta là chân tâm thật ý đến lớp học của ngươi!"
"Lệnh Hồ lão gia tử, ông là Phá Không cảnh, còn bọn họ đại đa số đều là Tụ Khí, Thông Mạch, ta giảng bài cho bọn họ, đều là giảng những kiến thức võ đạo vô cùng cơ bản!"
"Ông nghe hoàn toàn không có tác dụng gì, có thể nói là vô cùng nhỏ, cho nên ông thật sự không cần phải đến đây chậm trễ thời gian, chi bằng về nhà tu luyện cho tốt thì hơn."
Lệnh Hồ Xuyên cảm thấy Ninh Thiên đây là đang tìm cớ, hoặc có thể nói, Ninh Thiên e ngại một số vấn đề khác, ví như bản thân mình là nhạc phụ của hắn, nên mới sinh ra một số ngăn cách.
"Không sao, dù không có tác dụng, ta vẫn nguyện ý nghe ngươi giảng bài!"
"Ta không cần ưu ái đặc biệt!"
Ninh Thiên bất đắc dĩ nghĩ, nếu như mình có quyền hạn nói bừa công pháp Địa cấp, ông có ở lại hay không, ta cũng không buồn để ý đến ông, nhưng nếu thật sự để ông không thu được chút hiệu quả nào, ông không sẽ nghi ngờ ta sao?
Vất vả lắm mới dựng được hình tượng cao đại danh sư, cũng không thể để hủy hoại trong tay ông được!
Ninh Thiên liếc mắt nhìn Lệnh Hồ Vân Liên, ra hiệu cô chiêu đãi một chút, người sau hiểu ý, lập tức đi đến, kéo cánh tay gia gia mình: "Gia gia, sao ông lại đến đây? Ba ba có biết không?"
"Gia gia làm việc cả đời, không cần phải giải thích với ba con?"
Ninh Thiên đi sang một bên, gọi điện cho hiệu trưởng Lãnh Phong, báo cho ông sự việc.
Hiệu trưởng Lãnh Phong biết được, không chút do dự nào, bày tỏ lập tức đến.
Chốc lát sau.
Hiệu trưởng Lãnh Phong đích thân đến lớp năm nhất đại học lớp bốn.
Nhìn thấy nhạc phụ của mình quả nhiên trong phòng học, việc này khiến ông bó tay hết cách, rất là cạn lời, thầm nghĩ, tuyệt đối không thể để nhạc phụ mình làm loạn.
Thật sự mà đi học ở năm nhất đại học lớp bốn, vậy thì về sau những học sinh năm nhất đại học lớp bốn này chẳng phải là lật trời hay sao?
Đến lúc đó Ninh Thiên có thể quản được hay không ông không biết, nhưng ông thì chắc chắn không quản được.
Cho nên không thể để cho nhạc phụ mình làm càn được.
Lệnh Hồ Xuyên nhìn thấy Lãnh Phong đến, lập tức nghiêm mặt, quát lớn: "Lãnh Phong, con làm sao vậy, dựa vào cái gì ta không thể đến lớp học?"
"Kỳ thị người già?"
Các học sinh nhìn thấy hiệu trưởng đích thân đến, trong lòng rất kinh ngạc, nhưng khi bọn họ nghe Lệnh Hồ Xuyên trực tiếp gọi tên hiệu trưởng, lại càng kinh ngạc hơn.
Nhưng nghĩ lại, người ta là cường giả Phá Không cảnh, gọi thẳng tên hiệu trưởng cũng là chuyện bình thường.
Nhưng tiếp đó Lãnh Phong, khiến mọi người không khỏi trợn mắt há mồm, trong nháy mắt hóa đá: "Cha, ngài đừng có quậy nữa, đừng có chậm trễ thời gian học của Ninh lão sư!"
Tê tê tê _ _ _!
Các học sinh nhất thời hít một hơi khí lạnh, mặt đầy kinh hãi nhìn sang, lão giả này lại là cha của hiệu trưởng, chuyện này cũng quá khiến người ta cảm thấy khó tin đi!
Còn nữa, cha của hiệu trưởng lại muốn đến lớp của Ninh lão sư!
Ninh lão sư đây là thăng thiên rồi sao!
Trong lúc nhất thời, các học sinh vì là học sinh của Ninh Thiên mà cảm thấy tự hào.
"Tích! Vương Hiển Siêu có độ tôn kính đối với ký chủ đạt 81, nhận được lễ bao sư đồ (phổ thông màu trắng)."
"Tích! Lưu Mạo Huy có độ tôn kính đối với ký chủ đạt 83, nhận được lễ bao sư đồ (phổ thông màu trắng)."
"Tích! Trần Phong có độ tôn kính đối với ký chủ đạt 83, nhận được lễ bao sư đồ (tinh xảo màu xanh)."
Đậu xanh rau má!
Sao mà đột nhiên độ tôn kính của ba học sinh cùng lúc đạt hơn tám mươi, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Chẳng lẽ là cảm thấy có một vị cường giả Phá Không cảnh tranh nhau đến lớp học của mình, trong lòng cảm thấy tự hào, rồi sinh ra sự bội phục đối với mình?
Rất có thể!
Ninh Thiên cũng không nghĩ nhiều, dù sao độ tôn kính của mấy học sinh này đối với mình, lúc nào cũng tăng lên, thậm chí có lần mình đi ỉa trong nhà vệ sinh, cũng có vài học sinh có độ tôn kính đối với mình tăng lên không ít.
Chuyện này khiến hắn hoài nghi, có phải mình rắm thúi quá to, để cho học sinh nghe thấy.
Lãnh Phong ra sức khuyên can, Lệnh Hồ Xuyên một chút cũng không nghe, ngược lại nghiêm túc quát: "Hôm nay dù Thiên Vương lão tử đến, lớp của Ninh lão sư, ta cũng phải lên bằng được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận