Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 207: Cho ngươi một cái cơ hội, cùng ta quyết đấu! (length: 7893)

Nghe vậy.
Đổng Tuấn trong nháy mắt bình tĩnh lại.
Bởi vì Ninh Thiên nói cũng đúng sự thật.
Nếu thật là chính mình ức hiếp một cái sinh viên đại học non choẹt, sự tình truyền đi, đối với tương lai của mình, có thể ảnh hưởng không nhỏ.
Nghĩ tới những thứ này, ngược lại đem cơn giận chuyển sang Ninh Thiên và Lãnh Phong.
"A! Đúng, các ngươi không phải còn có một vị thí sinh sao? Hình như gọi Ninh Nhân Nhân à? Là con gái ngươi phải không, ta xem tư liệu là bốn tuổi?"
"Là nó à?"
Nói.
Ánh mắt nhìn về phía Ninh Nhân Nhân bên cạnh Ninh Thiên, trong ánh mắt lóe qua một tia kinh ngạc, thật sự là bốn tuổi Thông Mạch cảnh trung kỳ.
Khi nhìn thấy bọn họ báo cáo, còn tưởng là giả, nhưng xét đến việc đối phương báo là trẻ con bốn tuổi, cũng không để ý.
Ngược lại, hắn còn rất cao hứng, vì đến lúc đó Thánh Huy học viện nếu phái ra người dự thi không hợp, hắn sẽ có lý do chỉ trích Thánh Huy học viện.
Cho nên cũng không nói gì.
Nhưng hôm nay thấy Ninh Nhân Nhân, quả thật là Thông Mạch cảnh trung kỳ.
Đột nhiên, hắn nghĩ ra điều gì, trong mắt lóe lên một tia tinh quang.
Mặt mũi đầy không có ý tốt: "Bốn tuổi Thông Mạch cảnh trung kỳ, đúng là một thiên tài, có điều quyền cước không có mắt, nhỡ đâu trên đài bị đánh tàn phế hoặc đánh chết, có phải quá đáng thương không..."
"Hô _ _ _!"
"Phanh _ _ _!"
Ninh Thiên trong nháy mắt tăng thực lực trên người đến cực hạn, một bàn tay vỗ về phía Đổng Tuấn.
Tuy công kích lúc bất ngờ, nhưng Đổng Tuấn dù sao cũng là một vị Phá Không cảnh sơ kỳ, tốc độ phản ứng vẫn rất nhanh.
Một quyền đánh về ngực Ninh Thiên.
Với lực lượng Ninh Thiên hiện giờ biểu hiện ra, hắn có đủ tự tin một quyền có thể làm Ninh Thiên phải lùi lại.
Nếu không, Ninh Thiên phải dùng vị trí tim cứng rắn chịu một quyền của hắn, còn hắn chỉ đỡ một bàn tay của Ninh Thiên, hắn tin ai cũng không chọn như vậy.
"Phanh _ _ _!"
"Bốp _ _ _!"
"Á _ _ _!"
Thế mà.
Ninh Thiên thật sự dùng vị trí tim cứng rắn chịu một quyền của hắn, còn hắn bị một bàn tay của Ninh Thiên đánh bay ra ngoài.
Mọi người ở đó đều bị kinh ngạc, căn bản không nghĩ tới Ninh Thiên lại đột nhiên ra tay.
Nhất là những người thực lực chưa đạt Thần Du cảnh, họ còn không thấy rõ là đánh kiểu gì, chỉ thấy Đổng Tuấn bị đánh bay.
Những người này thầm nghĩ trong lòng, Ninh Thiên vẫn tương đối lợi hại, có điều chỉ là bản thân lợi hại cũng không tính là lợi hại, đây là thời đại so thế lực.
Ngươi Ninh Thiên dù lợi hại, cũng chỉ là một thầy giáo của học viện hạng ba.
Người ta Đổng Tuấn, nhưng là nhân vật thứ hai của võ đạo cục, căn bản không có cách nào so được.
Người ta có thể nhờ người khác.
Còn ngươi!
Nhân mạch hạn chế!
Mà những người Thần Du cảnh trở lên thì trong lòng cực kỳ chấn động, kinh ngạc nhìn Ninh Thiên, họ rõ ràng thấy một quyền của Đổng Tuấn thẳng vào tim Ninh Thiên.
Nhưng vì sao Ninh Thiên không sao, vững như bàn thạch đứng tại chỗ?
Chẳng lẽ nói, hắn bị nội thương? Cố gượng ổn định bản thân?
Nhưng nhìn sắc mặt hắn, không có gì khó chịu.
Không giống như bị nội thương.
Chẳng lẽ... là cái năng lực bất tử mà hắn biểu hiện trong Rừng Linh Tuyền?
Nhưng trên đời này, có năng lực bất tử kiểu gì?
Cái này hoàn toàn vớ vẩn.
Chẳng qua là một số người tu luyện thể chất tới mức vượt quá giới hạn, tu luyện một loại công pháp luyện thể, nên sức phòng ngự tương đối mạnh.
Còn công pháp Ninh Thiên tu luyện, rất có thể cũng là loại luyện thể, phòng ngự tương đối mạnh, khó phá phòng ngự.
Nhưng ngẫm lại.
Ninh Thiên này đúng là ngầu thật!
Vậy mà luyện thể đến trình độ này!
Công pháp luyện thể tu luyện còn khó hơn công pháp bình thường, thống khổ phải chịu có thể nói là gấp 10 lần công pháp thường, thậm chí gấp mấy chục lần.
Không ít người luyện thể, để thân thể bị tu luyện thành mảnh vụn cũng không ít.
Còn người có thể tu luyện thành công công pháp luyện thể, nhất là các công pháp cao cấp, đã ít lại càng ít, trăm vạn người không chắc có một người luyện thành Thiên cấp luyện thể đại thành.
Cho nên mọi người thấy Ninh Thiên luyện thể tới tình trạng này, trong lòng vẫn khá bội phục.
Đổng Tuấn đầu óc choáng váng đứng dậy, nhìn gì cũng chồng lên, khẽ lắc đầu, hồi phục chút tỉnh táo, ánh mắt nhìn chằm chằm Ninh Thiên, quát: "Ninh Thiên! Ngươi gan lớn, lại dám động tay đánh ta, ngươi biết tội gì không!"
"Ồ?"
"Ngươi nói ta nghe, đó là tội gì?" Ninh Thiên hỏi ngược lại.
Theo những gì hắn biết về thế giới này, tranh đấu đơn giản thì căn bản sẽ không có chuyện gì, người của duy pháp cục đến, nhiều nhất cũng chỉ là hỏi han, không như ở lam tinh cầu, có khi sẽ bị nhốt mười lăm ngày gì đó.
Cái này không có chuyện đó, nhiều nhất cũng chỉ là bồi thường tiền thuốc men, với tài lực của Ninh Thiên bây giờ, tiền thuốc men cũng không bồi thường không nổi.
Vả lại, nếu như chỉ vì bị mình đánh một bàn tay mà hắn chọn báo cảnh, mời người của duy pháp cục đến chủ trì công đạo, đối với Đổng Tuấn, thì quả là mất mặt.
Nói chính xác, chuyện này xảy ra với ai thì với người đó đều mất mặt, dù sao đây là thời đại toàn dân tu võ, không phải thời đại "da giòn".
Có luật pháp nghiêm chỉnh bảo vệ.
Ninh Thiên cũng bắt đúng điểm này, nên thấy người khó chịu thì xông tới vung tay, không có cách, mạnh thì cũng có cái lợi này.
Hắn thật sự nghĩ, nếu như thực lực của mình đạt Diệt Thế cấp thì thoải mái đến cỡ nào, muốn đánh ai thì đánh!
"Đây là...ờ..." Đổng Tuấn suy nghĩ một hồi, hoàn toàn không nói được đây là tội gì, vì căn bản chẳng có tội gì cả.
Ninh Thiên thấy hắn ấp úng mãi không nói được, cười cợt: "Sao? Không nói ra được sao?"
"Ngươi có muốn báo cảnh không?"
"Có muốn mời người duy pháp cục đến chủ trì công đạo cho ngươi không?"
Mặt Đổng Tuấn hung hăng co rút, mặt đau rát, lời này cảm giác còn đau hơn cả đánh mặt.
Đường đường cường giả Phá Không cảnh sơ kỳ, bị người đánh một bàn tay mà phải báo cảnh mời người của duy pháp cục đến chủ trì công đạo?
Chuyện này truyền ra ngoài thì còn mặt mũi nào gặp người?
Không có mặt mũi nào!
Các hoạt động tiếp theo, còn tham gia được không?
Không được!
Vì rất có thể chính mình sẽ trở thành trò cười!
Hít một hơi thật sâu, nhất thời lại không biết nói gì, chỉ có thể thầm hận Ninh Thiên, nhất định phải nghĩ cách xử lý Ninh Thiên này, nếu không, thật không cam tâm!
Ninh Thiên thấy hắn không nói được, cười cợt nói: "Có phải tức lắm không? Hay là ta cho ngươi một cơ hội?"
"Quyết đấu với ta!"
"Ngày mai các học sinh phải so tài, hôm nay chúng ta quyết đấu, cho bọn chúng thêm hào hứng, hoặc là tăng thêm chút kinh nghiệm!"
Quyết đấu?
Mọi người đồng loạt nhìn Đổng Tuấn, rất muốn nghe hắn quyết định như nào, vì mọi người ở đó đều biết, Ninh Thiên có thể giết chết hai con Hỏa Hồ Phi Dực Phá Không cảnh đỉnh phong...
Bạn cần đăng nhập để bình luận