Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp

Cao Võ: Nói Bừa Công Pháp, Học Sinh Tất Cả Đều Là Diệt Thế Cấp - Chương 72: Đây là ngươi nữ nhi? (length: 7722)

"Giọt, học được kiếm khí tung hoành!"
Trong nháy mắt, một cỗ nội lực tràn vào trong thân thể hắn, trong cơ thể hắn xoay quanh, quấn quanh, dần dần ngưng tụ thành nguyên một đám huy kiếm động tác.
Ninh Thiên không khỏi nhắm mắt lại.
Những động tác này tựa như điện lưu trong thân thể nhảy vọt, tràn ngập thân thể hắn, không đến mấy giây, những động tác này hoàn toàn cùng Ninh Thiên hòa làm một thể.
Sau ba phút, Ninh Thiên chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt nổ bắn ra hai ánh kiếm, cả người tản ra một loại sắc bén mà lại thâm thúy khí tức.
Nắm chặt lại nắm đấm của mình, chậm rãi mở ra bàn tay, giờ phút này nếu có một thanh kiếm trên tay hắn, hắn sẽ không nhịn được chém ra một kiếm, mà một kiếm này, tựa như có thể trảm đoạn thế gian hư ảo.
"Kiếm Thần thể, phối hợp kiếm khí tung hoành, quả nhiên cực kỳ cường hãn!"
"Mình còn có mười viên đại kinh nghiệm võ đạo đan, mười viên kinh nghiệm võ đạo đan, lại có thể làm cho mình tăng lên tới cảnh giới như thế nào đây?"
"Sử dụng mười viên đại kinh nghiệm võ đạo đan!"
"Giọt, mười viên đại kinh nghiệm võ đạo đan sử dụng thành công, tổng cộng thu được 25 vạn giá trị kinh nghiệm."
Chú thích: Một viên đại kinh nghiệm đan có thể thu được 25000 giá trị kinh nghiệm, gấp 5 lần kinh nghiệm đan trung cấp.
"Tiêu hao 10000 giá trị kinh nghiệm, tăng lên tới Hóa Nguyên cảnh trung kỳ, thừa 240000 giá trị kinh nghiệm."
"Tiêu hao 20000 giá trị kinh nghiệm, tăng lên tới Hóa Nguyên cảnh đỉnh phong, còn lại 220000 giá trị kinh nghiệm."
"Tiêu hao 40000 giá trị kinh nghiệm, tăng lên tới Linh Hải cảnh sơ kỳ, còn lại 180000 giá trị kinh nghiệm."
"Tiêu hao 80000 giá trị kinh nghiệm, tăng lên tới Linh Hải cảnh đỉnh phong, còn lại 100000 giá trị kinh nghiệm."
". . ."
"Căn cứ quy luật tăng lên kinh nghiệm, mình còn thiếu 6 vạn giá trị kinh nghiệm liền có thể tăng lên tới Thần Du cảnh sơ kỳ."
"Lại thêm ba viên đại kinh nghiệm võ đạo đan là có thể!"
Ninh Thiên cẩn thận cảm thụ một chút thực lực của mình âm thầm nghĩ: "Linh Hải cảnh đỉnh phong quả thực so với Hóa Nguyên cảnh sơ kỳ tăng lên vô số lần, với thực lực hiện tại của mình, rốt cuộc có thể đối phó với đối thủ như thế nào đây?"
"Thần Du cảnh sơ kỳ? Cái kia nhất định có thể nhẹ nhàng chém giết! Thần Du cảnh trung kỳ? Có thể làm sao? Có lẽ cũng được, Thần Du cảnh đỉnh phong thì sao? Tại sao ta cảm giác cũng có thể?"
"Bất quá cụ thể, cảm giác vẫn là cần thí nghiệm mới biết được!"
Trong nhất thời, Ninh Thiên rất muốn tìm một người thử một chút thực lực chân thật của mình.
Có thể vừa nghĩ lại, căn bản không tìm thấy đối tượng so tài thích hợp.
"Tìm không thấy coi như xong, cũng không cần thiết cưỡng cầu, về sau có rất nhiều cơ hội!"
"Học luôn thú linh ngữ đi!"
"Học tập thú linh ngữ."
"Giọt, chúc mừng kí chủ học được thú linh ngữ!"
...Ngày hôm sau.
Ninh Thiên như thường lệ rời giường, ngáp một cái, đi vào phòng vệ sinh, rửa mặt qua loa, chuẩn bị lên lớp.
"Ba ba, ngươi muốn đi đâu?"
Bỗng nhiên, một đạo nãi thanh nãi khí thanh âm truyền đến.
"..."
"Ta làm sao quên mất gốc rạ này!" Ninh Thiên đột nhiên kịp phản ứng.
Xoay người lại đến bên cạnh Ninh Nhân Nhân, ngồi xổm xuống dịu dàng nói: "Ba ba muốn đi làm."
"Ta cũng muốn cùng ba ba đi." Nhân Nhân mềm mỏng nói, ánh mắt như nước long lanh ủy khuất nhìn Ninh Thiên.
Nàng lo lắng Ninh Thiên sau khi rời đi, sẽ không khỏi bệnh, thì không cần mình nữa.
"Yên tâm đi, Nhân Nhân, ba ba muốn mang theo ngươi cùng đi!" Ninh Thiên hôm qua đã nghĩ kỹ, hôm nay mang theo Nhân Nhân đi tìm Lãnh Phong, để hắn giúp đỡ báo danh.
"Ba ba tốt nhất rồi ~ "
"Moa~ "
Ôm lấy mặt Ninh Thiên hôn một cái.
Sau mười mấy phút.
Ninh Thiên cùng Nhân Nhân đi vào cửa phòng làm việc của hiệu trưởng, gõ cửa một cái.
"Mời vào!"
Ninh Thiên mang theo Nhân Nhân tiến vào văn phòng, Lãnh Phong đang xem xét văn kiện, nghe thấy có người ngoài cửa đến, ngẩng đầu.
Nhìn người đến là Ninh Thiên, giật mình, kinh ngạc nói: "Ninh lão sư, khách ít đến nha!"
Hắn thấy, không phải có chuyện gì, Ninh Thiên chắc chắn sẽ không tìm đến mình.
Nhưng ở trường học bình thường căn bản thì không có chuyện gì, nếu như là xin phép nghỉ gì đó, ở trên hệ thống mạng của học viện đăng ký một chút là được.
Căn bản không cần tự mình tìm đến mình.
Ninh Thiên chào hỏi: "Lãnh hiệu trưởng tốt!"
Lãnh Phong sau khi chứng kiến thực lực các loại của Ninh Thiên, đối với thái độ của hắn vô cùng tốt.
Bởi vì với thực lực cùng trình độ giảng dạy của Ninh Thiên, tùy tiện bình chọn chức danh "Danh sư", căn bản không có gì phải bàn.
Thậm chí Lãnh Phong mơ hồ cảm thấy, Thánh Huy học viện có khả năng dưới sự chỉ đạo của Ninh Thiên, có thể tiến vào đại học hạng hai, thậm chí là đại học trọng điểm.
Đối với nhân tài như vậy, hắn tự nhiên muốn chiếu cố thật tốt, huống chi Ninh Thiên cùng cha vợ mình quan hệ rất tốt.
"Ninh lão sư khách khí, bây giờ ngươi đến tìm ta, là có chuyện gì sao?"
Lãnh Phong hỏi thẳng.
Ninh Thiên cũng không vòng vo: "Ta muốn nhờ Lãnh hiệu trưởng giúp đỡ làm thủ tục nhập học."
"Ta còn tưởng là chuyện gì, không thành vấn đề, ngươi cho ta thông tin, ta đăng ký giúp ngươi là được!"
Ninh Thiên hơi dừng lại, liên quan đến thông tin của Nhân Nhân, mình cũng không nắm giữ bao nhiêu, chỉ là biết nàng tên Nhân Nhân, cùng với trước ba tuổi đều sống cùng với mẹ nàng, ba tuổi mẹ đã mất.
"Thông tin? Chỉ biết tên có được không?"
Lãnh Phong ngạc nhiên một chút.
"Hả?"
"Ninh lão sư, nếu chỉ biết tên, vậy khẳng định không được, ít nhất cũng phải có mã số chứng minh nhân thân, nếu không cũng không hợp quy tắc!"
Ninh Thiên cũng ý thức được vấn đề này: "Xem ra, ta còn phải làm hộ khẩu cho nàng, làm chứng minh nhân thân!"
"A? Ngươi đây là muốn làm hộ khẩu cho ai?" Lãnh Phong kinh ngạc hỏi.
Làm hộ khẩu? Người nào mà còn không có hộ khẩu? Chẳng phải rõ ràng không hợp quy tắc sao?
Ninh Thiên chỉ chỉ Nhân Nhân: "Tiểu nha đầu này!"
Lãnh Phong cúi đầu nhìn về phía Nhân Nhân, hắn mới chú ý bên cạnh Ninh Thiên có một bé gái.
Trong lòng nảy ra ý nghĩ đầu tiên "Chẳng lẽ bé gái này là con gái của hắn?"
"Không đúng, không có nghe nói hắn kết hôn mà! Cũng không nghe nói có con."
"Bất quá thời đại này không kết hôn thì có con không phải chuyện rất bình thường sao?"
Tuy cảm thấy hết thảy đều rất bình thường, nhưng trong lòng Lãnh Phong vẫn hơi thất vọng, thất vọng về Ninh Thiên.
Bởi vì hắn vốn định tác hợp con gái mình với Ninh Thiên, thật không ngờ Ninh Thiên lại lặng lẽ có con.
Để hắn có cảm giác bị lừa dối.
Điểm mấu chốt là, sáng nay trên mạng hắn cũng nhìn thấy tin đồn giữa Ninh Thiên và con gái mình.
Hai người còn thân thiết hơn nữa..."Nàng là con gái của ngươi? Hay là?" Mặc dù đã đoán được, nhưng hắn vẫn muốn xác nhận một chút.
Ninh Thiên cũng không suy nghĩ nhiều, nhẹ gật đầu: "Đúng vậy, con gái ta, đáng yêu chứ!"
Lãnh Phong khẽ gật đầu: "Quả thực rất đáng yêu."
Thất vọng thì thất vọng, nhìn dung mạo bé gái đúng là rất đáng yêu, nhất là hai lúm đồng tiền nhỏ, cho người ta cảm giác rất ngọt ngào.
"Lãnh hiệu trưởng, vậy sau khi ta làm hộ khẩu cho con bé, ta sẽ đến tìm ngươi làm thủ tục nhập học, đến lúc đó nhờ ông!" Ninh Thiên nói.
Lãnh Phong theo bản năng gật đầu, nhập học cũng không phải là vấn đề lớn gì, không quá mạnh, không sai giữa, hắn chợt nhớ ra cái gì đó, lập tức ra sức lắc đầu: "Không đúng, không đúng!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận