Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản dịch thứ 2)

Chương 960: Bảy cực cảnh, thiên đạo tâm (2)

Nhiều thánh nhân chuyển thế tu luyện lại, cũng là để leo lên cực hạn cao hơn, hiện tại... truyền thuyết xa xôi đó, vậy mà lại xuất hiện ở nhân gian này!

"Hắn, hắn là ai?"

Vũ Tổ, dáng vẻ trung niên, thân hình uy nghiêm, đôi mắt như nhật nguyệt ngưng tụ uy áp, lưu chuyển quang huy pháp tắc, khí thế phi phàm nhưng lúc này hắn lại đầy vẻ chấn động, không nhịn được có chút thất thố.

Càng gần với Thánh Nhân cảnh, càng biết, bảy cực cảnh đáng sợ đến mức nào.

Không ai trả lời, Cơ Huyền Thần và những người khác cũng bị Lý Hạo làm cho sợ ngây người.

Ở Cơ gia chỉ thể hiện bốn cực cảnh, hiện tại mới chưa đầy một năm, Lý Hạo lại có thể đạt tới bảy cực cảnh?!

Mà lúc này, thiếu niên trên bậc Đăng Thiên thang vẫn tiếp tục tiến về phía trước.

Đợi vượt qua Cực Đạo bia thứ tám, không ít người hơi co đồng tử lại, nhìn chằm chằm vào Cực Đạo bia đen kịt kia.

Nhưng lần này Cực Đạo bia không được kích hoạt.

Kết quả này khiến bọn họ như thể bị bóp chặt trái tim, đột nhiên có cảm giác được thả lỏng, thậm chí được thở, toàn thân còn hơi đổ mồ hôi.

Đôi mắt ngưng tụ của Vũ Tổ hơi thả lỏng, có cảm giác như thở phào nhẹ nhõm, nếu cả tám cực cảnh đều đạt tới thì thật sự sẽ kinh động đến toàn bộ chư thánh chi địa.

Tuy nhiên, ngay cả bảy cực cảnh, chỉ sợ cũng đủ khiến toàn bộ tiên môn chấn động!

Một khi truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ có vô số thế lực đến tranh giành.

Những thánh nhân kia cũng sẽ đích thân xuống tay đến cướp người.

Yêu nghiệt như vậy quá khoa trương.

Nhân gian sao lại có thể sinh ra một tên như vậy?

"Bảy cực cảnh, chỉ kém một cảnh giới nữa là có thể đạt tới tám cực cảnh nhưng hắn mới mười sáu tuổi..."

Bên cạnh, một nữ tử toàn thân bao phủ trong sương mù mờ ảo, dáng người tuyệt đẹp như thần nữ, kinh ngạc thì thầm.

Giọng nói của nàng tao nhã và uyển chuyển, quanh quẩn dư âm pháp tắc, lời nói trong trẻo như nước suối trong, mang theo khí chất hư không và tịch mịch.

Nghe lời của vị Phượng Tổ này, mọi người tỉnh táo lại nhưng ngay sau đó lại một lần nữa bị chấn động.

Đúng vậy, thiếu niên kia mới mười sáu tuổi... Không thể tin nổi, không thể hiểu nổi!

Ngoài đám người Cơ Huyền Thần, những đại diện của các thế lực Vân Hà giới khác đến đây để thu nhận đệ tử cũng đều chấn động và hoang mang.

Bọn họ đã từng thấy thánh nhân chuyển thế nhưng cho dù như vậy, cũng không thể có tốc độ trưởng thành yêu nghiệt đến thê.

Trừ khi đối phương chính là thánh nhân sống sờ sờ nhưng đây lại là chuyện càng không thể xảy ra, thánh nhân sẽ không nhàm chán như thế, càng không thể xuất hiện ở nhân gian.

Mà lúc này, Lý Hạo đi về phía chín bậc thang cuối cùng, đến trước tiên môn.

Nhìn thiếu niên đứng ngoài tiên môn, mặc dù biết thiếu niên này không nhìn thấy bọn họ nhưng không hiểu sao, những đại diện của các thế lực đến thu nhận đệ tử lại có cảm giác căng thẳng, thậm chí có người còn nuốt nước bọt.

Cảm giác này chưa từng có, bọn họ chính là đại thế lực của chư thánh chi địa, đến nhân gian thu nhận đệ tử, đó là ban cơ hội cho nhân gian.

Bây giờ, bọn họ lại có cảm giác như đối phương đang ban cơ hội cho bọn họ và cơ hội này, bọn họ còn không thể nắm bắt được, yêu nghiệt như vậy chắc chắn là đối tượng tranh giành của các thánh địa, thậm chí là các thánh nhân!

"Tên tiểu tử này..."

Khương Lập Trần đã hoàn hồn, nhìn thấy thiếu niên gần trong gang tấc, có chút sửng sốt và không nói nên lời, hoặc là không lộ ra, hoặc là gây ra động tĩnh lớn, khiến những người vừa rồi còn được chú ý đột nhiên đều mất hết hào quang.

Đám người Cơ Huyền Thần nhìn nhau, đều nhìn ra được sự cay đắng trong mắt đối phương, vốn tưởng rằng đuổi theo đến chư thánh chi địa, sẽ rút ngắn khoảng cách với Lý Hạo, không ngờ, còn chưa bắt đầu, đã bị bỏ xa đến mức không thấy bóng dáng.

Ngoài sự cay đắng, trong lòng bọn họ còn có một dự cảm đặc biệt, mặc dù cùng thời với Lý Hạo sẽ bị che lấp nhưng dường như bọn họ cũng có thể tận mắt chứng kiến quá trình một vị thánh nhân trỗi dậy.

Với tư chất như vậy, nếu Lý Hạo không thể thành thánh, bọn họ cho rằng trên đời này sẽ không còn ai có thể thành thánh nữa!

"Có lẽ cũng là địa cấp đạo tâm."

Nhìn thấy tòa tháp nhỏ xoay tròn, chuẩn bị thử nghiệm Lý Hạo, mọi người đều im lặng.

Với tư chất như vậy, đạo tâm thế nào đã không còn quan trọng nữa nhưng bọn họ biết, một thiên tài như vậy, đạo tâm tuyệt đối sẽ không kém, ít nhất cũng là huyền cấp đạo tâm.

Mà lúc này, trên tòa tháp nhỏ bên ngoài tiên môn, ánh tím chiếu rọi trên người Lý Hạo đã thu hồi.

Theo ánh tím thu hồi, tòa tháp nhỏ không hề thay đổi, ánh tím như bị hấp thụ, tòa tháp nhỏ chìm vào im lặng.

Rất lâu, rất rất lâu, tòa tháp nhỏ vẫn không có phản ứng.

Cảnh tượng kỳ lạ như vậy khiến nhiều người trong tiên môn ngây người.

"Đây là tình huống gì?" " Đạo Tâm tháp hỏng rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận