Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản dịch thứ 2)

Chương 1200: Đại chiến nổi lên, hắn tới rồi! (2)

Lý Hạo gật đầu, mơ hồ cảm nhận được sự lấy lòng của vị công chúa này, chỉ là theo hắn thấy không cần thiết.

Dựa vào quan hệ của hắn với Vũ Hoàng, cho dù trăm năm ngàn năm nữa, gặp lại vẫn như cũ!

Mà con cháu của Vũ Hoàng, chỉ cần không phải kẻ tâm địa độc ác, hắn tự nhiên sẽ có hảo cảm và thiện ý.

"Chư vị cũng đừng đứng ở cửa nữa, vào trong ngồi đi."

Lý Hạo mời bọn họ vào trong tiểu viện.

Sau đó liền lấy trà rượu cùng những món điểm tâm nhỏ hắn tự làm lúc rảnh rỗi ra.

Bạn bè từ phương xa tới, tự nhiên phải dùng rượu ngon đồ ngon chiêu đãi.

Giữa bữa tiệc, mọi người ăn uống trò chuyện, Cơ Thanh Sương ánh mắt lạnh lùng, đánh giá Lý Hạo.

Phụ thân nàng là chiến thần mới tấn thăng của Cơ gia, Cơ Thanh Uyên, lúc đó trong rất nhiều thiên tài của Cơ gia có mặt, Lý Hạo đã từng một mình đơn đấu, đến lượt nàng ra sân thì bị Cơ Huyền Thần quát lui, không có cơ hội giao thủ với thiếu niên trước mắt.

Nhưng mặc dù như vậy, nàng biết mình không phải đối thủ của hắn, bây giờ chênh lệch càng lớn hơn.

Xuất thân của thiếu niên này trong Cơ gia còn thấp hơn nàng, là dòng máu lai, dù sao nàng cũng coi như là thứ xuất.

Ban đầu nàng hơi bất mãn đối với xuất thân của mình nhưng sau khi thấy thiếu niên kia dùng nắm đấm đánh bại hết thảy thiên tài đỉnh cao, một

nút thắt nhỏ trong lòng nàng cũng được cởi bỏ từ đó.

Vì vậy, so với những người khác, ngược lại nàng có ấn tượng đặc biệt với thiếu niên này.

Trên người đối phương, nàng nhìn thấy bóng dáng của phụ thân mình, từ thứ xuất trở thành chiến thần, huyết mạch cũng không thể ảnh hưởng đến thành tựu của người đó.

Mấy người trò chuyện hàn huyên, từ chuyện nhân gian đến thánh địa, từ chuyện ăn uống đến chuyện tu hành, cuối cùng câu chuyện rơi vào trận Thiên Tài Chí Tôn chiến lần này.

"Lần này có vài người rất được kỳ vọng sẽ giành chức vô địch, đều cực kỳ đáng sợ, là môn hạ của Chí Thánh, thiên tư tuyệt thế, được Chí Thánh coi trọng."

Khương Tử Yên dao động ánh mắt, lần này đến tìm Lý Hạo kết giao, tự nhiên cũng mang theo một chút tin tức quan trọng.

Cơ Huyền Thần vẫn luôn bế quan tu hành, không hiểu biết nhiều lắm về những việc bên ngoài này, đối với hắn mà nói, bất kể thiên tài là ai, mục tiêu trước tiên của hắn là vượt qua chính mình, sau đó đuổi kịp Lý Hạo.

"Không sao, không ảnh hưởng."

Lý Hạo mỉm cười, mục tiêu của hắn không phải những người tham gia này, mà là Hư Thánh và Phật Tôn.

Bây giờ đã vượt qua kiếp nạn bị bọn họ phục kích, điều còn lại cần cân nhắc chính là ngưng tụ hình thức ban đầu của Thánh Đạo của mình, sau đó mượn hương hỏa lần này, đột phá thành thánh!

Đến lúc đó, chính là thời khắc hắn thật sự báo thù.

Khương Tử Yên khẽ mở miệng, còn muốn đợi Lý Hạo hỏi, bèn nhân cơ hội thuật lại tỉ mỉ cho hắn, kết quả lại nhận được câu trả lời như vậy.

Nhìn nụ cười tùy ý của thiếu niên, nàng có chút ngẩn người, chẳng lẽ đối phương không định tranh giành vị trí thứ nhất? Hay là, hắn quá tự tin?

Nàng trầm ngâm một lúc, vẫn tự mình dẫn dắt câu chuyện, nói ra những tin tức này.

Chỉ là đây cũng là do nàng tự nguyện, mà không phải Lý Hạo nợ nàng nhân tình.

Đối với điều đó, tuy nàng cảm thấy bất đắc dĩ nhưng dù sao trận Thiên Tài Chí Tôn Chiến sắp bắt đầu, đến lúc đó tin tức này cũng vô dụng, dù không thể kiếm được nhân tình, nàng cũng hy vọng Lý Hạo có thể đề phòng.

Nghe Khương Tử Yên nói đủ điều, ngược lại sắc mặt Cơ Huyền Thần trở nên ngưng trọng, không ngờ ngoài Lý Hạo ra, mấy người môn hạ của Chí Thánh này lại cũng đáng sợ như vậy.

Ban đầu hắn tràn đầy tự tin, cảm thấy mình có hy vọng vào top mười nhưng bây giờ lại có chút không chắc chắn. Nếu như ngay cả top mười cũng không vào được, làm sao có thể luận bàn với Lý Hạo, chẳng phải là quá xấu hổ sao?

Sắc mặt hắn nặng nề, từng ngụm từng ngụm uống trà.

Lý Hạo thấy bầu không khí đột nhiên trở nên ngưng trọng, trong lòng có chút bất đắc dĩ, vốn là lão hữu gặp nhau, hắn chỉ muốn nói chuyện vui vẻ thoải mái, ngược lại bây giờ đều là tâm sự nặng nề.

"Hắn mạnh mặc hắn mạnh, gió mát thổi qua sườn núi, chỉ là một trận tỷ thí mà thôi, lại không phải là kết cục của cuộc đời."

Lý Hạo lập tức mở miệng khuyên nhủ.

Nghe thấy lời của Lý Hạo, Cơ Huyền Thần ngẩng đầu nhìn hắn một cái, thấy nụ cười hồn nhiên không chút bận tâm trên mặt Lý Hạo, bỗng nhiên cảm thấy mình hơi lo xa rồi.

Đạo lý này tự nhiên hắn cũng hiểu nhưng dường như người trước mắt đã biến nó thành hành động, điều này ít nhiều cũng khiến hắn cảm động.

"Nói không sai, cho dù lần này thất bại, cũng không ảnh hưởng đến việc chúng ta tiếp tục tu hành, ngày sau thành thánh!"

Một vị thiên tài Cơ gia khác nói.

Cơ Thanh Sương gật đầu, đối với chuyện này, nàng là người nhìn thoáng nhất, phụ thân nàng xuất thân thấp kém, chẳng phải vẫn trở thành chiến thần đó sao!

Ở nhân gian có thể tu luyện đến Vấn Đạo cảnh, có thể thấy rõ tư chất của hắn, nếu ở chư thánh chi địa, rất có thể hắn sẽ tu luyện đến Bán Thánh!
Bạn cần đăng nhập để bình luận